Phía sau bi kịch gia đình của kẻ ngoại tình “cố đấm ăn xôi”…
Và cuối cùng, mình đã làm cái việc chắc cả đời này mình không thể tha thứ cho bản thân. Mình đã gửi toàn bộ những hình ảnh clip nhạy cảm của anh khi chúng mình đến với nhau trong những chuyến đi xa của anh trả về cho anh.
Mình hiện đang sinh sống tại TP. HCM. Cách đây tròn 4 tháng, mình và cô bạn thân có gặp lại 1 anh bạn học chung cấp 3 với cô ấy khi anh đang đi công tác tại TP. Hồ Chí Minh. Ngay từ đầu anh nói đã có vợ con nên mình không cho số điện thoại khi anh xin số mình sau khi đi uống cà phê và đi ăn với các bạn. Sau đó mình biết ngay hôm đó anh đã đi với 1 cô bạn khác của tụi mình suốt đêm và vài ngày sau đó. Anh xin số zalo của mình để mời mình xuống tàu (anh là thuyền trưởng), mình từ chối nhưng cả anh và các bạn thuyết phục xuống chơi để anh tạm biệt mọi người ra Bắc.
Sau hôm ấy, anh nhắn tin rất nhiều và giải thích chỉ chơi vui vẻ không có tình cảm gì với cô bạn kia. Mình khuyên anh với tư cách như người chị (mình hơn anh 6 tuổi) hãy toàn tâm toàn ý với vợ con. Anh mời mình đi cà phê riêng để tạm biệt. Mình thấy không vấn đề gì nên nhận lời. Mọi chuyện rối tung từ bữa đó. Mình biết mình rất tệ, tồi tệ về tư cách, nhưng mình không thể nào dùng lý trí để dừng mọi việc lại, mình và anh cứ thế lao vào nhau sau buổi cà phê ấy. Mình giấu bạn bè, anh cũng vậy, anh không về Bắc nữa mà ở lại với mình suốt 2 tháng trời. 24/24 giờ chúng mình không rời nhau.
Anh đi gặp cậu mợ, em trai mình, sau đó anh công khai với tất cả bạn bè chung riêng của 2 đứa, anh gặp cả 2 con mình, cô bạn thân giận mình và gọi riêng anh ra nhắc nhở, nhưng anh và mình lúc đó không còn biết gì đến đúng sai nữa. Tất cả thủy thủ đoàn và phó giám đốc công ty anh cũng đều biết anh công khai mình nhưng chẳng ai ý kiến gì, thậm chí họ còn ra mặt yêu quý mình. Điều đó khiến mình càng lúc càng lún sâu và chấp nhận giấu vợ con anh để được yêu anh. Điều điên rồ nhất là mình không hề ghen tuông và luôn thay anh nhắn tin cho vợ con anh với những lời lẽ thương yêu nhất.
Ảnh minh họa.
Mình cảm thấy có lỗi với cô ấy ghê gớm nhưng không dứt ra nổi. Anh biết mình dằn vặt và luôn nói anh sẽ chăm lo đầy đủ cho cả vợ con và mình. Nhưng sau đó, khi tàu anh bắt đầu hành trình ra Bắc, anh và mình nhớ nhau điên cuồng, anh về nhà 2 ngày và quay ngay vào với mình. Anh nói vợ anh nghi ngờ vì đợt này anh khác quá nhưng vì nhớ mình nên anh dù thấy có lỗi với vợ nhưng không dừng lại được.
Video đang HOT
Lúc đó mình bắt đầu thấy bản thân đốn mạt sắp phá vỡ hạnh phúc của một người phụ nữ khác nên khi gặp nhau, mình bắt đầu có khoảng cách, anh ở lại 1 tuần và tàu anh hành trình ngược ra Bắc, thời gian tàu chạy, mình cố tình gây sự với anh rất nhiều và im lặng liên tục, mình nói quyết định chia tay, anh shock, lúc thì anh chửi mình bạc tình, 5 phút sau lại xin lỗi, lúc anh bảo mình đê tiện, sau lại nói cả đời không gặp được người sâu sắc tinh tế như mình, lúc thì chúc mình hạnh phúc, sau thì nói không bao giờ buông tay.
Và cuối cùng, mình đã làm cái việc chắc cả đời này mình không thể tha thứ cho bản thân. Mình đã gửi toàn bộ những hình ảnh clip nhạy cảm của anh khi chúng mình đến với nhau trong những chuyến đi xa của anh trả về cho anh. Và mình đã điện thoại rồi nhắn tin nói chuyện với vợ anh về mối quan hệ của mình với anh (nhưng mình không gửi vợ anh những hình ảnh kia). Mình cũng nói với vợ anh về đứa con riêng của anh ở nước ngoài cách đây 2 năm. Bao nhiêu bí mật anh đưa mình nắm giữ, mình đã phanh phui hết.
Chỉ trong giây lát mình đã trở thành con người khốn nạn nhất trên cuộc đời này. Anh đã dùng tài khoản mình nói chuyện với vợ anh để chửi rủa mình, anh xóa zalo, bỏ số điện thoại nhưng chỉ 30 phút sau đó anh lấy số điện thoại mới điện thoại khóc và nhắn tin với mình rằng con tàu của anh vừa gặp nạn. Đến giờ phút này, mọi liên lạc giữa anh và mình đã hoàn toàn cắt đứt, nhưng lương tâm mình hàng ngày, hàng giờ vẫn rồ dại lên mỗi khi nghĩ đến thảm cảnh mà mình đẩy lên vai vợ anh, khi cùng lúc nhận được tin chồng ngoại tình và tàu cháy đồng nghĩa chồng sẽ thất nghiệp.
Mình đã về đến tận quê anh hồi tuần trước, nhưng không dám gọi anh, không dám đối diện để biết sự thật giờ cô ấy đang sống như thế nào. Mình lại lẳng lặng mang vali đầy quần áo đồ dùng của anh quay vào TP.HCM. Giờ mình chỉ cảm thấy con người mình nhơ bẩn và đê tiện cùng cực. Giá như hôm ấy mình im lặng thì giờ này mình không phải dằn vặt đến mức này.
Cái email cầu xin của anh sau khi mình nói chuyện với vợ anh mãi 2 ngày sau mình mới đọc được đã ám ảnh mình suốt đến giờ, anh khóc và nói xin em hãy xóa hết những tin nhắn, hình ảnh riêng tư của anh và em đi, giờ vợ anh suy sụp, mẹ anh lên cơn cao huyết áp… Mình phải làm thế nào bây giờ?
Theo ĐSPL
Bi kịch gia đình từ vết máu lạ trên váy của cô vợ hotgirl
Đến tối, cô ấy đi dự sinh nhật bạn và khi trở về, tôi thấy ở chiếc váy trắng cô ấy mặc có vài vệt máu đỏ. Nhìn cảnh đó là đàn ông thú thực tôi thấy ghê ghê...
Chào độc giả của mục tâm sự , khi viết những dòng tâm sự này tôi đang trong trạng thái rối bời và cực kỳ căng thẳng sau những mâu thuẫn gia đình. Tôi viết câu chuyện của mình lên đây với hy vọng sẽ nhận được sự đóng góp ý kiến của mọi người.
Tôi năm nay 30 tuổi, vừa kết hôn được chưa đầy 1 năm và chưa có con. Tôi là trưởng phòng của một công ty thiết kế xây dựng, còn vợ tôi là kế toán trưởng của một công ty liên doanh.
Tôi là dân tỉnh lẻ, ở lại thành phố lập nghiệp sau khi tốt nghiệp đại học, còn cô ấy là gái Hà Nội gốc, sắc sảo và xinh đẹp như hotgirl. Vậy nên hồi biết tôi yêu cô ấy, bạn bè và người thân đã tỏ ý lo lắng và khuyên tôi nên suy nghĩ kỹ trước khi quyết định lấy vì sợ tôi không giữ được cô ấy.
Tuy nhiên, tôi luôn tự tin khi ngỏ lời cầu hôn cô ấy bởi tôi đâu có phải hạng kém cỏi gì, tôi một tay lập nghiệp ở thành phố và cũng có đầy đủ sẵn sàng mọi điều kiện cho cuộc sống gia đình: nhà cửa, xe hơi, và thu nhập hàng tháng cũng không đến nỗi nào. Điều quan trọng, tôi cũng thấy cô ấy rất yêu và nể trọng tôi.
Tuy nhiên, khi về sống chung với nhau, tôi mới thấy rằng đúng là cuộc sống không ai học được hết chữ ngờ. Suốt 2 năm yêu nhau, tôi luôn ấn tượng về một phong cách sống thanh lịch từ lời nói cho đến dáng vẻ, cách ăn mặc của cô ấy. Lần nào gặp nhau, cô ấy cũng khiến tôi mê mẩn trong mùi nước hoa dịu nhẹ.
Ấy nhưng khi về chung sống, tôi như ngã ngửa trước sự bừa bộn, cẩu thả đến kinh khủng của cô ấy. Dù nhà chỉ có hai vợ chồng son nhưng nhà cửa lúc nào cũng bề bộn, đồ đạc ngổn ngang khắp nơi giống như nhà có trẻ nhỏ vậy. Hồi mới về chung sống, tôi đã vô cùng bất ngờ khi thấy cô ấy để ngâm bát trong bồn đến 2 ngày mà không rửa. Tôi cũng từng nôn ọe khi nhìn thấy kiến kéo thành từng hàng mà nguyên nhân bắt nguồn từ bát thịt cô ấy để quên trên nóc tủ lạnh. Tuy nhiên, giờ thì tôi đã quá quen với cảnh nhà cửa bừa bộn như vậy.
Nói mọi người có thể không tin chứ hôm nào gia đình có khách, tôi cũng phải bảo cô ấy về dọn dẹp nhà cửa hoặc tự tay về kiểm tra lại nhà cửa xong mới dám đón tiếp khách vì sợ mất mặt với mọi người. Ấy thế mà cũng nhiều lần chúng tôi phải xấu hổ khi khách phát hiện ra cốc có mùi nước mắm, nước uống có xác kiến.
Vì thế mà nhiều lần bố mẹ tôi lên chơi, ông bà cũng phải ra sức vệ sinh toàn bộ nhà cửa. Mẹ tôi cũng nhiều lần tỏ ý không hài lòng nhưng sợ làm ảnh hưởng đến gia đình của con nên bà chỉ nhẹ nhàng góp ý. Tuy nhiên, vợ tôi dường như chỉ vâng dạ cho qua chuyện.
Còn tôi biết vợ tính cẩu thả vậy nên đã góp ý bằng nhiều cách nhưng cô ấy luôn tỏ ra ngang bướng và không xem đó là tật xấu của mình. Cô ấy luôn có câu bẩn không chết được, bừa bộn không chết được mỗi khi tôi ngỏ ý chê nhà cửa bừa bộn.
Nhưng sợ nhất ở nhà tôi phải kể đến là phòng ngủ. Mỗi ngày trở về nhà bước vào phòng ngủ là tôi thấy bức bối khó chịu với những thứ hổ lốn giăng khắp nơi. Quần áo cô ấy thay ở đâu thì vứt ở đó. Lược thì lăn lóc trên giường, phấn son mỗi nơi một hộp. Ngay đến cả mấy thứ tế nhị như đồ lót cũng được cô ấy thiên nhiên vứt khắp nơi. Rồi thì đồ sạch lẫn với đồ bẩn, khăn mặt để chung với quần áo, kem đánh răng để ngay nắp bồn cầu.
Phòng ngủ mà nếu tôi không quét thì có lẽ bụi cũng giăng đầy bởi cô ấy gần như không bao giờ cầm đến chiếc chổi. Nói nhiều nhưng cô ấy không thay đổi, tôi cứ đành ngậm ngùi làm nếu không muốn ầm ĩ cửa nhà.
Nhưng đến việc mới đây thì tôi không thể giữ bình tĩnh nổi nữa. Chẳng là chiều hôm đó, đi làm về tôi thấy cô ấy vứt băng vệ sinh đã dùng rất bẩn vào bồn rửa mặt, tôi đã lớn tiếng nhắc cô ấy. Cô ấy tỏ ra khó chịu nhưng dẫu vậy mọi chuyện vẫn bình thường.
Đến tối, cô ấy đi dự sinh nhật bạn và khi trở về, tôi thấy ở chiếc váy trắng cô ấy mặc có vài vệt máu đỏ. Nhìn cảnh đó là đàn ông thú thực tôi thấy ghê ghê và tôi có quá lời rằng: "Cô lớn mà không bằng một đứa trẻ". Nghe tôi nói vậy cô ấy lập tức mắng sa sả vào mặt tôi rằng tôi là loại đàn bà đi soi váy phụ nữ , rằng tôi như một bà mẹ chồng khó tính. Sau đó cô ấy bỏ về nhà ngoại ở đến nay vẫn chưa về.
Mấy hôm nay, tôi gọi điện nhưng cô ấy không nghe máy. Tôi đâu có lỗi gì mà đáng bị cư xử như vậy chứ. Vả lại, tôi không biết mình có thể sống cả đời với một người vợ cẩu thả, bẩn thỉu và ngang bướng như thế này không? Có ai trong hoàn cảnh này hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Người đưa tin
Bi kịch gia đình từ chiếc khuy áo tuột cúc bất ngờ của vợ Vừa nhìn thấy tôi, mặt anh sa sầm, anh một tay giằng lấy con một tay anh chỉ vào phần áo bị bật cúc của tôi và nói như hét: 'Ăn vụng còn không biết chùi mép à'. Cho đến bây giờ, tôi mới hiểu thấu lời khuyên của những người phụ nữ đi trước rằng đừng dại lấy đàn ông hay ghen....