Phi công rơi 5.500m không dù sống sót kỳ diệu
Đối mặt với một lựa chọn khủng khiếp – bị lửa thiêu chết, hoặc rơi xuống đất mà chết, Alkemade, xạ thủ của Không quân Hoàng gia Anh, đã chọn phương án thứ hai.
Trong tình thế cấp bách, Alkemade quyết định nhảy từ độ cao hơn 5km không có dù. Ảnh minh họa
Không chiến, giống như hải chiến, luôn có nhiều rủi ro kèm theo, và nhiều trong số đó phát sinh từ một thực tế là con người tham gia vào những trận chiến như vậy bị tước mất yếu tố tự nhiên của họ: mặt đất.
Cho dù cách xa vài ngàn dặm trên biển, hay hàng ngàn mét trên không, khi chiến đấu mà bị tách khỏi yếu tố tự nhiên của mình, bạn sẽ có nguy cơ tử vong không chỉ từ vũ khí của kẻ thù mà còn từ sự nguy hiểm vốn có của bầu trời cao vợi hay đại dương sâu thẳm.
Mặc dù con người đã phát minh ra các phương tiện để giảm thiểu những nguy hiểm này, như xuồng cứu sinh và dù, nhưng khi những biện pháp cuối cùng cũng thất bại thì cái chết thường là điều chắc chắn.
Lao thẳng xuống mặt đất mà không cần dù từ độ cao 5.500 mét trên trời là tình huống cầm chắc cái chết, nhưng lịch sử thường dạy chúng ta luôn có những ngoại lệ. Bằng chứng là một người đàn ông đã s ống sót kỳ diệu sau cú nhảy không cần dù từ chiếc máy bay đang cháy của anh trong Thế chiến thứ hai.
Nicholas Alkemade sinh năm 1922 tại Norfolk, Anh, vốn là một người làm vườn trước khi gia nhập Không quân Hoàng gia Anh (RAF) vào lúc Thế chiến II nổ ra. Anh được huấn luyện trở thành một xạ thủ không quân, và sau khi hoàn thành khóa huấn luyện, Alkemade được giao nhiệm vụ làm xạ thủ đuôi máy bay trong Phi đội 115 RAF.
Alkemade là thành viên của phi hành đoàn lái máy bay ném bom Avro Lancaster MK II, loại phi cơ có khả năng mang theo những quả bom lớn nhất được RAF sử dụng trong Thế chiến thứ hai. Phi đội máy bay ném bom này thường thực hiện các sứ mạng ban đêm, và chiếc phi cơ của đội Alkermade có biệt danh là “Người sói”.
Alkemade đã bay 14 sứ mạng thành công với “Người sói”. Vào đêm 24/3/1944, phi hành đoàn của anh tham gia chiến dịch không kích vào Berlin, Đức. Chiếc máy bay đã thả bom thành công, nhưng trên hành trình trở về, nó bị những cơn gió lớn đẩy chệch khỏi đường bay. Cuối cùng nhóm của Alkemade dạt qua vùng Ruhr, nơi tập trung nhiều hoả lực phòng không của Đức Quốc xã.
Thành viên đoàn bay kiểm tra phần đuôi của một chiếc máy bay ném bom Squadron 115. Ảnh: Wikimedia Commons
“Người sói” bị tấn công từ bên dưới bởi một máy bay chiến đấu đêm của Đức. Cánh và thân máy bay bị xé nát, khiến nó bốc cháy. Trong tình huống nguy cấp, phi công đã ra lệnh cho phi hành đoàn lấy dù để chuẩn bị thoát khẩn cấp khỏi phi cơ đang cháy.
Nhưng Alkemade, khi đó loay hoay với tháp súng phía sau máy bay, đã bị ngọn lửa bao quanh, mặt nạ ô xy bằng cao su bắt đầu chảy, cánh tay thì bị đốt bỏng. Trong lúc hoảng loạn, anh còn để chiếc dù của mình bén lửa, cùng với mọi thứ xung quanh.
Đối mặt với một lựa chọn khủng khiếp – bị lửa thiêu chết, hoặc rơi xuống đất mà chết, Alkemade đã chọn phương án thứ hai. Thà chịu đựng nỗi kinh hoàng của cú rơi còn hơn chịu đựng sự đau đớn trong lửa, anh quyết định nhảy từ chiếc máy bay đang cháy mà không cần dù. Rơi với tốc độ 190 km/h, vừa nhìn lên bầu trời đầy sao cùng chiếc máy bay bốc cháy, Alkermade bất tỉnh.
Video đang HOT
Máy bay Avro Lancaster B I PA474 của Không quân Hoàng gia Anh.
Thật ngạc nhiên, anh tỉnh lại 3 giờ sau đó, nằm lún trong tuyết giữa một khu rừng thông. Dường như những cây thông non mềm dẻo đã làm chậm cú rơi của Alkemade đủ để tuyết có thể trở thành tấm nền mềm mại đỡ lấy anh.
Xạ thủ Anh không bị gãy chân, mà chỉ bị bong gân đầu gối sau cú ngã từ độ cao 5.500 mét. Ngoài ra, anh bị những vết thương do bỏng từ lửa trên máy bay và mảnh vụn găm vào da.
Sống sót sau cú rơi kinh hoàng, nhưng không có gì đảm bảo Alkemade sẽ vượt qua được đêm đông trong rừng. Đầu gối quá đau khiến anh lính không thể di chuyển, nhất là khi chân bắt đầu tê cứng vì lạnh. Anh bắt đầu huýt sáo và cuối cùng đã thu hút sự chú ý của một số thường dân Đức.
Alkemade được đưa tới bệnh viện Meschede để điều trị vết thương. Và sau khi đủ khoẻ để nói chuyện, anh bị Gestapo thẩm vấn.
Mô hình nhà tù Stalag Luft III. Ảnh: Wikigraphics
Alkemade kể lại câu chuyện của mình, nhưng mật vụ Đức quốc xã không tin anh có thể sống sót sau cú rơi như vậy. Chúng khăng khăng rằng anh đã chôn dù ở đâu đó và là một tên gián điệp. Cuối cùng khi Gestapo phái người đi điều tra hiện trường đống đổ nát của “Người sói”, chúng đã rất ngạc nhiên khi thấy phần còn lại của chiếc dù vẫn còn lại trong xác máy bay.
Alkemade trở thành một tù binh nổi tiếng. Anh được gặp một số sĩ quan Luftwaffe (Không quân Đức) muốn nghe kể về cú nhảy kỳ diệu. Tuy nhiên, điều đó cũng không mang lại cho anh bất kỳ sự đối xử đặc biệt nào, và giống như các phi công Đồng minh khác bị bắt, anh bị đưa tới nhà tù khét tiếng Stalag Luft III.
Mặc dù vậy, may mắn chưa rời bỏ Alkemade. Khi 10.000 tù nhân của Stalag Luft III bị bắt phải đi bộ hàng trăm kilomet ngang qua miền Bắc nước Đức, bất chấp một trận bão tuyết, với nhiệt độ rơi xuống -22 độ C, Alkemade vẫn sống sót và cuối cùng được quân Đồng minh giải phóng.
Theo Danviet
Giải mã bí mật về thác máu ở Nam Cực
Sau hơn một thế kỷ kể từ khi phát hiện thác máu này ở Nam Cực, cuối cùng các nhà khoa học đã có lời lý giải về nó.
Thác máu
Thác máu bí ẩn này lần đầu tiên được con người phát hiện vào năm 1911, bởi nhà địa chất học người Úc - Griffith Taylor. Ông phát hiện ra nó trong khi đang thám hiểm thung lũng khô McMurdo.
Kể từ đó, những giả thuyết về nguồn gốc của dòng nước đỏ này giữa băng tuyết lạnh cũng được đặt ra. Bởi mang dòng nước đỏ ối như màu máu nên các nhà thảm hiểm gọi nó là thác máu.
Trong suốt một thế kỷ qua, những nhà nghiên cứu vẫn đi tìm tòi, khám phá nguồn gốc của dòng nước màu đỏ bí ẩn này.
Dòng chất lỏng màu đỏ này chảy từ sông băng Taylor ở phía đông Nam Cực vào hồ Bonney. Đoạn nước đổ xuống hồ từ dải sông băng dài 54 km tạo nên cảnh tượng thác máu hùng vĩ, pha lẫn giữa màu đỏ ối với màu trắng xanh của băng tuyết.Cũng chừng ấy thời gian, dòng thác máu huyền bí nổi lên giữa mặt băng tuyết trắng xóa này trở thành một trong những đặc trưng kỳ thú nhất trên lục địa băng.
Từ lâu, các nhà nghiên cứu cho rằng, màu nước đỏ này là do các oxit sắt gây nên. Song, tất cả họ đều chưa có bằng chứng cụ thể.
Điều quan trọng là nguồn nước mặn giàu sắt của thác này đến từ đâu?
Thung lũng McMurdo ở Nam Cực vốn là một trong những nơi bị cô lập và khắc nghiệt nhất trên Trái đất. Theo các chuyên gia, không gì có thể tồn tại tại nơi có nhiệt độ âm và luôn duy trì ở trạng thái thời tiết cưc kỳ băng giá này.
Và cho đến nay, sông băng Taylor cũng là sông băng lạnh nhất (sông băng vĩnh cửu) từng được con người biết đến. Nhưng nó lại có nước chảy liên tục thay vì bị đóng băng khiến khoa học khó lý giải.
Giải mã bí ẩn
Hôm 24/4 vừa qua, đăng trên tạp chí Glaciology, những nhà nghiên cứu ở Đại học Alaska Fairbanks và Colorado (Mỹ) cho hay, họ đã giải mã được nguồn gốc nước xuất hiện trên sông băng Taylor và thác máu tại Nam Cực này.
Theo các nhà nghiên cứu của hai đại học trên, họ đã sử dụng radar, nghe tiếng vọng sóng radio để khảo sát toàn bộ khu vực sông băng Taylor.
Sau thời gian dài tìm hiểu, thu tín hiệu, họ đã khám phá được rằng, dưới lớp băng dày lạnh dưới 0 độ C này tồn tại một hồ nước lỏng. Hồ nước này chứa nhiều chất sắt và nó là môi trường sinh thái cho loại vi khuẩn tự dưỡng cổ sinh sống.
Những nhà thám hiểm đã phát hiện một hệ sinh thái của vi khuẩn cổ bị mắc kẹt từ hàng triệu năm trước ở đây. Đây là hệ sinh thái của vi khuẩn tự dưỡng hiếm có dưới bề mặt sông băng.
Cách đây vài triệu năm, hồ nước mặn này từng là một phần của đại dương tại Nam Cực. Khi mực nước ở đại dương giảm mạnh, hồ nước bị tách ra. Sau nhiều lần bốc hơi với tốc độ cao, độ mặn của nước hồ này cao gấp 4 lần so với đại dương.
Nhờ độ mặn đó mà nước trong hồ đã không bị đóng băng dù nằm giữa lòng Nam Cực. Hồ nước mặn này được xác định cách bề mặt băng khoảng 400m.
Cách đây khoảng 1.5 - 2 triệu năm, sông băng Taylor dịch chuyển qua hồ và bịt kín miệng nó lại.
Vì băng tạo từ nước ngọt nên đã làm ấm nước muối trong hồ. Nước giải phóng nhiệt khi đóng băng và lượng nhiệt đó đã làm ấm lớp băng lạnh hơn ở xung quanh.
Khi đủ ấm, nước trong hồ sẽ trào lên bề mặt băng. Các nhà khoa học phải sửng sốt khi thấy nước muối thực sự chảy ra từ trong lòng băng ở nhiệt độ luôn âm, của vùng cực lạnh này thay vì bị đông cứng.
Màu nước đỏ như máu này là do nước mặn ở thác bị nhuộm bởi các khoáng chất chứa sắt. Khi nước đổ xuống mặt băng theo định kỳ và tiếp xúc với không khí, sắt chuyển thành oxit sắt, tạo nên sắc đỏ sậm.
Như vậy, thêm một hiện tượng khoa học tự nhiên tưởng chừng như không thể xảy ra đã được lý giải. Đó là nước lỏng vẫn có thể chảy bên trong những dòng sông băng vĩnh cửu.
Ngô Đồng
Theo Báo Đất Việt
Virus cổ đại gây bệnh chết người sẽ quay trở lại tấn công con người hiện tại? Một nhóm các nhà khoa học Mỹ và Trung Quốc đã phát hiện loại virus cổ đại trong lớp băng Glacial 15.000 năm tuổi rấy lên nhiều lo lắng cho con người hiện tại. Vào năm 2015, nhóm các nhà khoa học Mỹ và Trung Quốc đã đến Tây Tạng để thu thập các mẫu băng hà lâu đời nhất của Trái đất....