Phép thử sai lầm
Đầu dây bên kia Hường chết lặng đi, cô gọi anh ý ới qua điện thoại để nói lời xin lỗi, nhưng chỉ còn những âm thanh tít tít vô định…
Hường giống phần đông các cô gái luôn có thói quen nghi ngờ người yêu mình. Dù cuộc tình của Hường và Lâm diễn ra rất êm đềm nhưng lúc nào trong lòng cô cũng canh cánh “Không biết anh ấy có yêu mình thật lòng không? Liệu có bao giờ anh ấy bị cám dỗ bởi một người con gái khác hấp dẫn hơn mình không?”.
Có khá nhiều lần Hường dùng đủ trò để kiểm chứng tình yêu của Lâm. Khi thì giả dạng một cô bé lang thang trên mạng để vào nick anh nói chuyện, khi lại vờ gọi nhầm số xin làm quen…Sau tất cả những sự thử thách ấy, người đàn ông cô yêu vẫn không mảy may tỏ ý phản bội cô. Thói đời thật lạ, lẽ ra vì thế Hường phải mừng, nhưng cô lại cứ đinh ninh tin rằng, có thể ở một trường hợp khác anh sẽ bị quyến rũ. Cứ như thể cô chỉ muốn anh phản bội mình.
Từng hành động, lời ăn tiếng nói của Lâm đối với bạn bè, đồng nghiệp khác giới cũng bị Hường săm soi và phân tích. Cô đem câu chuyện kể với người bạn thân là Oanh. Hai cô gái trẻ với bản tính đa nghi và tò mò quyết định dùng một phép thử được cho là cuối cùng để xem tình yêu của Lâm thực sự thế nào. Hường quả quyết “Anh Lâm mà vượt qua được vụ này tao sẽ toàn tâm toàn ý yêu anh ấy mà không nghi ngờ gì nữa”.
Hai cô gái bắt đầu lên kế hoạch. Một kế hoạch được cho là hoàn hảo.
Sinh nhật Oanh, cô mời đông đủ bạn bè tới một nhà hàng để ăn uống. Tất nhiên trong số đó không thể thiếu cặp đôi Hường – Lâm, người bạn thân thiết của Oanh. Bữa tiệc chỉ vừa mới bắt đầu, Hường nhận điện thoại rồi nói: “Chết tiệt thật đấy, đám bạn tao vừa gọi điện, bảo là thầy giáo hướng dẫn làm luận văn tốt nghiệp cho bọn tao gọi đến để sửa lại bài. Lúc nào không gọi lại gọi ngay lúc này, thôi tao đi trước vậy nhé!”. Lâm toan đưa người yêu đi nhưng Hường gạt phăng đi:
Video đang HOT
-”Mấy đứa bạn em nó đợi em ngoài kia rồi, em đi cùng chúng nó tới nhà thầy anh đi cùng làm gì, khó ra. Sinh nhật Oanh, bạn thân em, em không ở lại dự được anh thay mặt em ở lại chúc mừng nó nhé! Có gì lát em quay lại nếu xong sớm.”
Hường kiếm một cái cớ hợp lí rồi rút lui êm đẹp nhường sân khấu lại cho người bạn diễn. Đêm nay, Oanh trông thật quyến rũ và gợi cảm. Cô mặc một chiếc váy đỏ cổ khoét sâu lộ bộ ngực căng đầy. Làn da trắng ngần lộ ra bởi những đường xẻ táo bạo và hấp dẫn. Nhìn Oanh, khó có chàng trai nào lại không bị nao núng.
Tiệc tàn mà Hường chưa quay lại. Oanh tiến tới bên Lâm thỏ thẻ: “Chắc Hường chưa xong việc rồi anh ạ. Anh có thể đưa em về phòng trọ được không? Bạn bè chúc mừng nhiều quá, em hơi say mất rồi, em sợ không về đến nhà an toàn được”. Lâm có vẻ lưỡng lự nhưng rồi anh nhận lời đồng ý, vì Oanh là bạn thân nhất của Hường.
Mọi việc diễn ra đúng như kịch bản mà Hường và Oanh dự liệu. Chỉ có điều, có một sự việc ngoài ý muốn khiến màn kịch hay bị đổ bể. Oanh bị say thật chứ không phải vờ say. Cô nôn ọe và không còn biết gì nữa. Lâm dìu cô về nhà. Chẳng ngờ xe máy bị hỏng phải đợi sửa mãi mới xong thành ra chậm mất hơn nửa tiếng.
Đoán định giờ này đã xong xuôi mọi việc, Hường nhấc máy gọi điện cho Oanh hỏi xem kết quả thế nào. Hường lẩm bẩm với chính mình: “Chỉ cần anh sàm sỡ Oanh thôi thì anh chết với em chứ đừng nói là có ý đồ khác”.
Hường bấm số máy và bắt đầu thao thao bất tuyệt mà không cần biết đầu bên kia là ai:
-”Mày à, thế nào rồi, lão Lâm nhà tao có sập bẫy mày không? Có làm gì mày không? Tao đợi mãi sốt ruột quá. Lão bị mày quyến rũ chứ?”
Hường không ngờ rằng người nghe máy lại là Lâm. Vì Oanh say quá, Lâm thấy người yêu điện thoại cho bạn nên nghe để trả lời, nào ngờ…
-”Là anh đây, anh hoàn toàn không bị sập bẫy và giờ thì anh muốn thoát ra khỏi em. Người không xứng đáng được nhận tình yêu từ anh.”
Đầu dây bên kia Hường chết lặng đi, cô gọi anh ý ới qua điện thoại để nói lời xin lỗi, nhưng chỉ còn những âm thanh tít tít vô định. Lâm đã buông máy ra, đóng cửa phòng Oanh và ra về…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Được làm trưởng phòng qua một đêm "với" sếp
Tôi bước chân lên bục khách sạn, đôi chân run run đã nhiều lần chùn bước nhưng lại cố gắng. "Không được lùi lại, không được nản chí, chỉ cần qua đêm nay, một đêm thôi là mày sẽ có tất cả. Hãy mạnh dạn lên, mọi thứ sẽ thuộc về mày, đừng bỏ phí cơ hội ngàn vàng này". Miệng tôi luôn tục lẩm bẩm những câu như thế kiểu như một người phụ nữ đang tụng kinh.
Khách sạn sang trọng ấy chưa một lần đặt chân đến. Tôi cũng không ngờ tới rằng cái lần đầu tiên một người như tôi đặt chân lên khách sạn này lại là cuộc hẹn hò với sếp. Tôi cũng tự nhủ lòng mình rằng, phải luôn biết giữ mình, đừng như bao người sa ngã trước sự cám dỗ của đồng tiền và những gã đàn ông quyền lực.
Bao nhiêu năm nay tôi gắng gượng để sống tốt, gắng gượng đi làm để kiếm tiền. Thế nhưng chỉ bằng chút sức lực nhỏ nhoi của bản thân cộng với việc thân cô thế cô đất khách quê người, tôi thật sự cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống thiếu thốn, thường xuyên vay mượn bạn bè. Đã có những lúc tôi bị ai đó dụ dỗ này nọ nhưng tôi lại gạt phắt đi mà giữ được lập trường.
Ảnh minh họa
Dù ý thức được rằng, trời đã phú cho tôi sắc đẹp hiếm có nhưng tôi không lấy nó ra làm lá chắn, làm công cụ kiếm tiền. Tôi luôn sống an phận là một cô nhân viên bình thường như bao người khác.
Thế nhưng, khi gặp ông, người đàn ông quyền lực, giàu có và ga lăng, tôi đã lịm đi trong ánh mắt ấy. Tôi thích ông, đúng là thích thật, không phải là vì những gì hiện hữu mà ông đang có mà vì cử chỉ ân cần, ánh mắt như dao nhưng đằm thắm của ông. Nhưng tôi biết với ai ông cũng vậy vì ông là sếp, ông là người đứng trên biết bao người.
Mọi người trong công ty bàn ra tán vào rằng, không biết đã có bao nhiêu cô nhân viên qua tay sếp. Biết thế nhưng tôi vẫn không ái ngại tiếp cận không chỉ để nhìn thấy ánh mắt và nụ cười của ông. Nhưng thật không ngờ, ông đã bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của tôi. Chính vì tôi đẹp nên ông mới thường xuyên lui tới phòng nhân viên để ngắm nhìn thân thể tôi, để dán mắt vào những đường con gợi cảm của một cô thiếu nữ mới lớn như tôi.
Tôi bắt đầu biết ăn diện hơn, bắt đầu biết tô son phấn và bắt đầu gợi cảm hơn nữa. Tất nhiên trái tim ông sẽ mê mệt tôi, sẽ đắm chìm trong sắc đẹp của tôi và người ông sẽ điên lên, sẽ bứt dứt vì không thể làm gì được tôi, không thể động chạm vào tôi như ông đã làm với bao cô nhân viên khác.
Bỗng dưng ông bổ nhiệm tôi lên làm thư kí riêng. Đồng nghiệp ai ai cũng ngơ ngác và nhìn tôi bằng ánh mắt ái ngại. Có lẽ họ nghĩ tôi cũng lại như bao cô nhân viên khác qua tay ông dễ dàng. Và cho đến ngày hôm nay thì có lẽ, họ đã đúng. Sức mạnh của đồng tiền quá lớn, sức mạnh trong con người ông cũng quá lớn khiến một đứa vốn kiên quyết giữ mình như tôi cũng không thể cưỡng lại.
Đêm ấy, tôi đã trao thân cho ông sau nhiều lần do dự, sau nhiều cuộc điện thoại dụ dỗ và đưa ra điều kiện với tôi. Ông nói, chỉ cần ngủ với ông một đêm, tôi sẽ được ông cân nhắc lên chức trưởng phòng. Niềm mơ ước giàu sang của tôi bấy lâu nay đã được ông đáp ứng chỉ bằng một đêm ân ái bên ông thôi sao? Tôi ngạc nhiên, tôi sững sờ vì cơ hội đến ngay trước mắt. Tôi tưởng tượng ra ngày mình có xe hơi, có nhà lầu và có quyền lực, ngày mình được mọi người nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ và kính nể.
Và tôi đến bên ông, trong gian phòng trống trải của khách sạn này. Vừa bước vào phòng, ông đã ôm ghì lấy tôi, hôn rối rít, mãnh liệt. Tôi như người mất trí vì những hành động thành thạo ông dành cho tôi. Ông như con sói khát mồi, lao vào tôi, đẩy tôi ngã ra giường. Trong ánh điện mờ ảo và bộ váy màu hồng mỏng, gợi cảm ông đã nhìn rõ những đường cong trên thân thể tôi.
Chúng tôi quấn lấy nhau trong vũ điệu hoang dại. Tôi đến bên ông không phải hoàn toàn vì tiền, vì quyền mà bởi vì cái thân thể cường tráng và đôi mắt đa tình kia của ông. Và ông đến với tôi vì sắc đẹp vì sự khêu gợi của người con gái vốn còn trong trắng.
Làm đàn bà và làm trưởng phòng. Chỉ qua một đêm ấy, tôi đã làm được hai điều trọng đại của cuộc đời. Nhưng có lẽ cả hai điều đều khiến tôi ân hận và nuối tiếc. Dù giờ đây, tôi có địa vị thật, có tiền đúng như lời ông hứa nhưng tôi đã trở thành công cụ của ông. Tôi đã bị ông chà đạp, thích đến thì đến, thích đi thì đi. Ngày nào mệt mỏi là ông tìm đến tôi để thỏa mãn những cơn khát thèm dục vọng ấy. Tôi thì không thể từ bỏ vì đã đâm lao thì phải theo lao. Nếu từ bỏ, nếu chống cự ông, tôi sẽ mất tất cả.
"Dù sao thì cũng là đàn bà rồi, dù sao thì cũng bị mọi người khinh bỉ rồi, bây giờ có từ bỏ cũng thế thôi". Tôi luôn mang trong mình ý nghĩ ấy và cứ tiếp tục sống những ngày tháng tủi hổ bên ông để làm trưởng phòng và làm một người đàn bà thành thạo trong chuyện chăn gối. Đến bao giờ tôi mới thoát được ra?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vị đắng tình đầu Anh! Giây phút trống vắng em đã không kìm được lòng mình. Vụt chạy ra khỏi gian phòng ngột ngạt mà trong lòng em vẫn cảm thấy rối bời. Em lang thang bước đi vô định, dừng chân em rẽ vào một quán bên đường, em dường như không kiểm soát được bản thân mình nữa. Hình ảnh của anh và những cử...