Phép lịch sự cần thiết cho hôn nhân, cũng như nhớt cần cho máy chạy
Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà.
Phép lịch sự cần thiết cho hôn nhân cũng như nhớt cần cho máy chạy.
Trước khi cưới, sự lựa chọn kỹ càng bạn trăm năm là một điều quan trọng nhất. Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý. Nếu những bà vợ trẻ biết trọng chồng như khách quý thì vui vẻ biết bao nhiêu!… Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng…”.
Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. Ai cũng biết điều đó, vậy mà chúng ta lễ phép với người dưng hơn là với người thân trong nhà.
Không bao giờ chúng ta dám nghĩ tới chuyện ngắt lời một ông khách sơ giao và bảo ông:
“Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!”. Không bao giờ chúng ta dám mở thư của họ để coi lén, hoặc năn nỉ họ cho ta biết những việc kín của họ. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất”.
Dorothy Dix còn nói: “Sự thực hiển nhiên nhất, nhưng ngược đời nhất, chính là chỉ có người trong nhà, thân cận nhất mới nói với ta những lời nhỏ mọn, tục tằn, độc ác nhất”.
Một văn sĩ nói: “Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó”.
Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng. Ông nói: “Bắt người nhà chịu sự rầu rĩ, càu nhàu của mình có ích chi đâu?
Than ôi! Hạng trung nhân không hành động như vậy. Họ lo cho việc làm ăn ư, bị chủ rầy ư, khó ở ư, lỡ xe ư, thì mới về tới cửa, họ đã quát tháo rồi.
Người Hòa Lan, trước khi vô nhà, phải cởi giày ra, để ở bực cửa. Sao chúng ta chẳng theo họ, cởi nỗi buồn phiền của ta ở sau cánh cửa rồi hãy vô nhà chúng ta?
Video đang HOT
Biết bao người trong bọn chúng ta, không dám lớn tiếng với một khách hàng, một bạn đồng nghiệp, mà cho sự réo vợ một cách hách dịch tàn nhẫn là một điều tự nhiên. Mà hạnh phúc của chúng ta tùy sự êm ấm trong gia đình nhiều hơn sự thành công trong việc làm nhiều lắm.
Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.
Tourgueniev là một đại văn sĩ Nga, thế giới đều biết danh. Vậy mà ông nói: “Tôi sẽ đổi hết cả tài nghệ, tác phẩm của tôi để được cái êm đềm biết rằng, tại một nơi nào đó, có một người đàn bà lo âu vì tôi về trễ bữa”.
Xét kỹ, ta có nhiều hy vọng xây hạnh phúc trong gia đình không?
Paul Popenoe cho rằng: “Ta có nhiều hy vọng thành công trong một hôn nhân hơn là trong một kinh dinh khác”.
Ví dụ 100 nhà buôn bán đồ thực phẩm thì có 70 nhà vỡ nợ, trong 100 gia đình thì có 70 gia đình được vừa lòng. Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác. Bà cho rằng già nửa những cuộc tình duyên đều bất hạnh và kết luận như sau này:
“Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử”.
Đàn bà luôn luôn tự hỏi tại sao chồng họ không chịu gắng sức làm cho gia đình được sung sướng hơn là gắng sức thành công trong nghề nghiệp.
Một người đàn bà được vừa lòng, một gia đình hòa hợp, cần thiết cho hạnh phúc của đàn ông hơn là một gia tài cả triệu bạc. Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân. Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi. Và đàn bà không hiểu được tại sao đàn ông không đối đãi với mình một cách lịch sự, khôn khéo để được lợi cho họ.
Mà đàn ông lại thừa biết rằng người vợ được chiều chuộng khéo léo sẽ làm mọi việc, hy sinh mọi thứ cho chồng vui. Chỉ vài lời khen giản dị đủ cho thành một người tề gia giỏi nhất, cần kiệm nhất. Nếu chồng bảo vợ chiếc áo bạn năm ngoái vừa vặn và đẹp lắm, thì vợ sẽ không khi nào muốn đổi chiếc áo đó lấy một chiếc áo đúng mốt tân thời nhất ở Paris. Sau cùng, nếu biết vuốt ve chiều chuộng vợ thì bảo sao vợ nghe vậy, không cãi lại nửa lời, và có muốn bịt mắt họ cũng được nữa.
Phải, đàn ông biết tất cả những điều đó. Đàn bà biết rằng đàn ông biết những điều đó. Đàn bà đã chẳng cho đàn ông biết tất cả những bí mật của mình ư? Chẳng chỉ cho đàn ông biết cách dẫn dụ mình sao?
Cho nên khi thấy đàn ông thích quạu quọ, gây lộn, để rồi phải chịu cảnh cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt, cửa nhà tan hoang, hơn là chịu nghe lời năn nỉ của mình mà chiều chuộng mình một chút, đối đãi với mình cho mình vui lòng một chút, thì đàn bà tức tối vô cùng, và hết sức tức tối thì đến thất vọng!”.
Vậy muốn cho gia đình được êm ấm, thì quy tắc là:
“Bạn nên lịch sự và có lễ độ với người bạn trăm năm của bạn”.
Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ. Nhưng trong những tiểu tiết đó, ta phải giữ một thái độ phong nhã thì mới có hạnh phúc trong gia đình được. Vậy muốn có hạnh phúc trong gia đình: “Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn”.
Theo Phununews
Vợ bị bạo hành cùng 20 tay giang hồ và màn đánh ghen lịch sử qua lời kể của cô bạn thân
Mình nhiều lần khuyên chị ấy bỏ, nhưng thứ nhất là thương con, thứ 2 là chị ấy không có công ăn việc làm, bỏ chồng thì coi như cũng từ bỏ quyền nuôi con, vì anh này cực kỳ mạnh về kinh tế, chị bảo: "Tao ra đi coi như mất trắng, mất con, mất hết".
ảnh minh họa
Nhân vụ đánh ghen còn nóng hổi, mình kể cho các nàng nghe chuyện đánh ghen của chị bạn mình.
Chị ấy đẹp, vô cùng đẹp, lại hiền lành, nết na lắm. Ngày xưa bao nhiêu anh theo đuổi cuối cùng lại chọn anh này là dân công trình, nhà cũng khá giá, có công ty riêng. Mình hỏi chị sao chọn thằng cha già vậy, có phải vì nó giàu không, thì chị chỉ báo vì thấy nó chăm chỉ làm ăn, với lại cảm giác như 1 người cha, một người anh ý, vì chị ấy cũng không có cha từ bé. Nên quyết định cưới.
Cưới về thì anh này hiện nguyên hình là quái vật, suốt ngày gái gú nhưng mà lại cực kỳ hay ghen. Đến mức mà chị ấy ăn rồi chỉ chợ búa, con cái... nhưng ông vẫn kiểm soát mọi thời gian của vợ, ví dụ như chị ý đi chợ, ông cho đi đúng 15 phút và trừ hao 2 phút đèn đỏ, nếu về sang phút thứ 18 thì ông cho ăn quả vả ngay. Ông ấy ra ngoài chơi gái từa lưa, hết cô này sang cô khác, tiền đưa về cho vợ thì tính từng đồng 1 và đánh vợ thì như xẻ giẻ luôn, không vừa lòng đánh, rượu về đánh, làm ăn thất bại đánh...
Cuộc đời chị ấy thì khổ, vô cùng khổ luôn, khổ đến mức mà không còn nước mặt mà khóc nữa. Người ngợm lúc nào cũng bầm dập, chai lỳ mất rồi.
Mình nhiều lần khuyên chị ấy bỏ, nhưng thứ nhất là thương con, thứ 2 là chị ấy không có công ăn việc làm, bỏ chồng thì coi như cũng từ bỏ quyền nuôi con, vì anh này cực kỳ mạnh về kinh tế, chị bảo: "Tao ra đi coi như mất trắng, mất con, mất hết".
Đùng 1 phát cách đây 2 tháng, chị ấy gọi điện bảo mày đi đánh ghen với tao. Mình thì cũng nói thật là gái nhà lành, chưa va chạm mấy vụ đó bao giờ, tư tưởng thì vẫn luôn là sống không được thì biến, ghen tuông mệt mỏi. Nhưng nghe chị ấy rủ cũng đi. Đến đón mình, chị ấy mặc quần áo rằn ri bộ đội, đeo kính đeo, đội mũ phớt hầm hố hùng hổ lắm.
Hai chị em đi đến nhà nghỉ, chị bảo chúng nó đang ở trong đó, ngồi chờ đi. 30 phút sau, 2 chuyến xe 7 chỗ xuất hiện, rồi 20 anh chị xăm trổ đầy mình xuống xe, đi vào quán nước. Sau đó nhanh như xẹt điện, chị bảo mày dong xe máy ra đường đợi tao, có chuyện gì thì biến, kệ tao 1 mình. Mình chưa kịp làm gì thì nhanh như xẹt điện, 20 người đó với chị nữa lao vào đánh 1 người, đánh như đánh bịch bông.. đánh bầm dập, mình sợ run bắn.
Một lúc sau thì công an đến, chị bị hốt vào đồn, còn những người đi cùng thì giải tán hết.
Cả đêm mình không ngủ vì lo, ko cách nào mà liên lạc được vì chị ấy đưa điện thoại mình cầm, cứ nghĩ chị ấy bị hốt đi rồi thì làm cách nào cứu chị ra đây. Rồi lại chửi sao mà ngu thế, ko can bà ấy lại, lỡ bà ấy đánh chết con đó rồi thì sao.
Thế mà 8h sáng, đã thấy bà ấy mò sang nhà, gọi đi ăn sáng, giọng nhăn nhở cười.. Bà ấy kể, công an hốt họ xem. "Đây các anh xem, nó đánh em như thế này đây, 7 năm qua thể xác em không còn 1 chỗ nào là không vết thương. Xong tao bảo cởi luôn quần lót cho các ông ấy xem. Xem hôm qua nó làm thế này bây giờ vẫn còn đầy máu và rách, các anh xem em cởi. Thế là mấy ông công an sợ quá, đành cho bà ấy về.
Xong bà ấy bảo bây giờ mày với tao vào viện thăm thằng chồng tao. Ối giời ơi hóa ra không phải bà ấy đánh con bồ, mà bà ấy đánh thằng chồng. 20 thằng dận cho tận ông ấy gảy 2 xương bả vai, gẩy sườn và gảy hẳn 1 chân. Đánh xong bà ấy gọi điện cho bố mẹ chồng bảo đến đưa chồng con đi viện. Bố mẹ chồng đến kêu sao mày lại đánh chồng như vậy thì mặt bà ấy tỉnh bơ là:
"Bao nhiêu năm chồng con đánh con sao bố mẹ không xót mà giờ con mới đánh chồng con một cái bố mẹ xót vậy? Bố mẹ đâu có coi con là con người đâu..."
Xong bà ấy làm lộng lộn lên rồi bảo nếu như bố mẹ chồng không biết cách dạy chồng con thì ngày mai con sẽ kéo thêm 50 thằng nữa đến hôt gọn nhà bố mẹ. Nếu như bây giờ bố mẹ chơi cùng con thì con sẽ làm 1 lần cho xong, con sẽ gọi báo chí đến, để cho họ biết bao nhiêu năm con sống thế nào, bị bạo hành làm sao, để cho họ đưa tin về công ty xây dựng nổi nhất miền trung đối xử với con dâu như thế.
Xong bà ấy bật điện thoại gọi luôn cho con bồ trước mặt cả nhà: "Em ơi, chồng chị nằm viện rồi, em qua chăm anh ấy giúp chị. Con kia sợ quá cúp luôn máy. Bà ấy nói luôn với lão chồng là: "Anh cứ coi như đây là tai nạn nhé! Và trong lúc hoạn nạn cũng chỉ có mình anh nằm đây và em chăm anh thôi nhé! Và em cũng nói luôn cho anh 1 lần nữa, từ hôm nay anh còn gái gúi, còn về nhà đánh em thì bất tình lình em có thể hốt xác anh từ lúc nào anh không hay đâu. Em mới bỏ ra 20 tr mà anh đã như thế này, nếu 100 tr thì chắc anh ko về được nữa".
Nói chung là bà ấy nói dài kinh khủng khiếp nhưng mà mình cũng chỉ nhớ được 1 số chi tiết thôi vì nó diễn ra hơi nhanh.
Hai tháng sau vụ đánh ghen thì bây giờ bà ấy đẹp vô cùng đẹp, làm tóc, làm mày, xăm mổi, nói chung là đã đẹp sẵn rồi bây giờ lại vô cùng đẹp. Bà ấy bảo sau vụ đó thì giờ gã chồng đi đâu cũng thông báo với bà ây. Suốt ngày về nhà cơm nước với vợ nhưng bà ấy chả quan tâm nữa. Bây giờ bà ấy bảo đang thuê thêm 1 sạp hàng ở chợ trung tâm để kinh doanh vải và sau nửa năm thì bà ấy sẽ làm đơn li hôn và đưa 2 đứa con đi. Nói chung bây giờ bà ấy khác lắm, không còn nhu nhược nữa, biết yêu thương và chăm sóc bản thân..
Nói tóm lại ý mà, cứ phải có tiền, thật nhiều tiền. Để làm gì em biết không? Để làm đẹp Và thuê giang hồ khi cần!
Theo cachsong.info
Bắt mạch tình cảm của nàng với chàng qua cách ôm Cách ôm của người phụ nữ có thể nói lên nhiều điều về tình cảm của họ với một người đàn ông. Một cái ôm có thể chỉ là hành động xã giao, nhưng nếu hành động đó diễn ra giữa nam và nữ, ta có thể bắt bài tình cảm giữa họ qua cách họ ôm nhau. Nhất là với phái nữ,...