Phát hoảng với bạn trai đại gia hẹn hò kiểu quên ví
Vẫn là điệu cười nhe nhởn ấy. T.iền hai cốc trà đá với đĩa hướng dương chỉ có 20 ngàn mà Vinh cũng phải đưa nó cho Linh. Ruột gan tím bầm lại, thanh toán xong, Linh vẫy taxi ra về, bỏ mặc lại Vinh với sự ngỡ ngàng, ú ớ.
Sánh bước bên Vinh, Linh thấy hãnh diện vô cùng, nhất là khi có biết bao ánh mắt đang ghen tỵ với Linh. Còn phải nói, Vinh vừa đẹp trai, phong độ, giàu có, công việc ổn định với mức thu nhập cao ngất ngưởng. Không những thế, Vinh còn rất biết cách lấy lòng người khác, khá biết quan tâm. Một chàng trai như vậy thì không yêu sao được cơ chứ. Chính vì thế, khi được Vinh tỏ tình, Linh đã nhận lời luôn mà chẳng cần suy nghĩ.
Hôm nay là lần đầu tiên Linh hẹn hò với Vinh. Háo hức xen lẫn hồi hộp, Linh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thư từ tận hôm trước kia. Chiếc xe hơi bóng loáng của Vinh tiến vào khu phố nhỏ khiến cả phố náo loạn. Ai cũng bỏ dở công việc của mình để chạy ra xem cô gái nào mà có phước đến vậy. Bước chân lên xe cùng Vinh mà Linh thấy mình như được tôn lên đến mấy chân kính.
Còn đang vẩn vơ với những suy nghĩ về tương lại tốt đẹp sau này khi lấy Vinh thì tiếng gọi thảng thốt của Vinh đưa Linh trở về thực tại:
- Xe sắp hết xăng rồi mà hôm nay anh lại quên mang ví nên em có thể cho anh mượn tạm t.iền đổ xăng được không?
Thoáng ngạc nhiên nhưng rồi nghĩ nó cũng là chuyện thường tình, con người ai chẳng có lúc như vậy nên Linh đã chẳng ngần ngại gật đầu đồng ý. Và buổi gặp lần đầu tiên đó, toàn bộ chi phí đều do Linh thanh toán. Linh chỉ thấy lạ là Vinh không mang theo ví nhưng lại không hề tỏ ra ngại ngùng mà tự nhiên quá sức tưởng tượng của Linh. Cứ y như Linh đang có nghĩa vị chi trả t.iền cho Vinh vậy.
Tối đó về, Linh tâm sự cùng cô bạn thân. Nghe xong, cô ấy phá lên cười rồi phán một câu xanh rờn:
- Có khi mày gặp phải đại gia đào mỏ rồi em ơi!
Tuy có chút nghi hoặc nhưng Vinh giàu có như vậy, việc gì phải đi lợi dụng một cô gái không quá dư giả như Linh cơ chứ. Cho rằng cô bạn đã suy nghĩ quá nhiều, Linh nghĩ mình vẫn nên tiếp tục với cuộc tình đẹp này.
Linh bắt đầu nghĩ đến lời cảnh báo của cô bạn thân. Có khi nào nó là thật hay không đây? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hôm nay là lần hẹn thứ hai. Lần này Vinh không đón Linh nữa mà để Linh tự đến. Vừa tới nơi, Linh đã vui mừng đến mức phát khóc vì sự lãng mạn của Vinh dành cho mình. Hoa hồng, nến thơm, tiếng nhạc du dương, không gian lãng mạn. Nhưng đến khi thanh toán thì… Thái độ ấp úng của Vinh khiến Linh lo sợ:
- Anh, anh lại quên ví rồi.
Lần thứ hai Vinh khiến Linh như hóa đá. Cầm tờ hóa đơn thanh toán, Linh không biết nên khóc hay nên cười nữa đây. Số t.iền thanh thoán đi tong cả tháng lương của Linh rồi còn đâu. Lúc ra về, Vinh cũng chỉ biết an ủi Linh bằng một câu xin lỗi chứ cũng chẳng nói được gì hơn.
Tiếp tục, bố mẹ Linh ngỏ ý mời Vinh đến nhà dùng cơm. Nghĩ rằng Vinh là người rất chu đáo rồi thì chắc Linh cũng không cần nhắc nhở gì thêm Vinh về khoản kia nữa. Ai ngờ vừa tới đón Linh, Vinh đã nhe nhởn:
- Anh đi vội quá lại quên mang ví rồi. Mà quà thì chưa mua nên em vào siêu thị mua hộ anh túi quà nhé! Chứ ai lại đến tay không bao giờ.
Linh bắt đầu nghĩ đến lời cảnh báo của cô bạn thân. Có khi nào nó là thật hay không đây? Suy nghĩ thì không biết là thật hay giả nhưng thực tế chứng minh thì mới quen Vinh được hơn hai tháng mà số t.iền tiết kiệm trong thẻ của Linh đã chẳng còn bao nhiêu chỉ vì mỗi lần hẹn gặp, Vinh đều quên ví. Lần này, Vinh tiếp tục hẹn Linh đi uống nước để bàn vài chuyện tương lai. Linh không ngờ, đây là lần cuối cùng mình gặp lại Vinh như thế.
Không như những lần trước, lần này, Linh chọn một quán trà đá khá nổi tiếng, thoáng mát để thay đổi không khí. Tán chuyện, c.hém gió, lúc xem giờ thì cũng đã khá muộn nên Linh gọi thanh toán để ra về. Nhận tờ hóa đơn từ tay chủ quán, Vinh nhìn Linh, ngượng ngùng. Linh cười nhạt:
- Anh lại quên mang ví rồi đúng không?
- Sao em biết hay vậy, đúng là chỉ có em hiểu anh?
Vẫn là điệu cười nhe nhởn ấy. T.iền hai cốc trà đá với đĩa hướng dương chỉ có 20 ngàn mà Vinh cũng phải đưa nó cho Linh. Ruột gan tím bầm lại, thanh toán xong, Linh vẫy taxi ra về, bỏ mặc lại Vinh với sự ngỡ ngàng, ú ớ.
Linh không phải là người quá keo kiệt, nhưng thật sự, hẹn hò kiểu quên ví thế này, Linh không chịu nổi. Có khi nào Linh đã gặp phải đại gia đào mỏ đúng như lời cô bạn đã nói hay không?
Theo Một Thế Giới
Méo mặt vì gần 1 năm trời bị “ăn quả lừa” của chồng
Mình đang tần ngần nhìn điện thoại của lão thì thấy báo có tin nhắn mới, tin chẳng phải của ai khác mà chính là của mình "Ok chồng" khiến mình xấu hổ tới mức muốn độn thổ.
Mình kể ra đây để chị em biết cách mà phòng tránh và đối phó với mánh khóe của các đức ông chồng. Mình lập gia đình khi cả hai vợ chồng cùng 26 t.uổi, đến giờ được 1 năm rồi.
Hồi yêu nhau, mình đã biết anh là người nhiệt tình, năng nổ, tràn đầy năng lượng nên nói không ngừng, chơi không nghỉ. Một ngày anh có thể đi đá 2 trận bóng, ăn hết nửa xoong cơm, ngủ cả đêm không tỉnh giấc lần nào. Lúc đầu mình còn gọi vui anh là "Ngưu Ma Vương" về sau trở thành biệt danh của anh.
Yêu nhau, quan tâm đến nhau là điều hiển nhiên, nhưng mình không thể chịu được cảnh anh làm gì, đi đâu cũng báo cáo với mình. Sáng ngủ dậy mình đã nhận được tin nhắn của bạn trai: "Anh dậy rồi, em dậy chưa?", "Anh đang đi ăn sáng, ăn phở quán đầu ngõ", "Nay xe bị hỏng, anh lên xe bus đi làm", "Anh đến công ty rồi, muộn mất 5 phút", "12 giờ, anh đi ăn trưa với đồng nghiệp đây", "Nay có cơm sườn"...
Vậy là cứ đang tập trung việc gì đó, mình lại bị quấy nhiễu bởi những tin nhắn báo cáo như vậy. Cố gắng chịu đựng được 1 tuần, mình bảo anh rằng mình không quản lý người yêu như vậy, anh có thể tự do làm điều gì anh thích mà không phải báo cáo cụ thể với mình.
Thế nhưng, cấm anh nhắn tin thì anh gọi điện. Lúc lại hỏi mình đang làm gì, sau đó bô bô kể chuyện anh đang ở sân đá bóng, đang chờ thay cầu thủ, tranh thủ gọi cho mình... Sự lãng mạn của người yêu làm mình phát ốm lên được.
Yêu nhau, quan tâm đến nhau là điều hiển nhiên, nhưng mình không thể chịu được cảnh anh làm gì, đi đâu cũng báo cáo với mình. (Ảnh minh họa)
Khi mình kêu ca với đám bạn, tụi nó bảo mình dở hơi, người khác còn phải thuê thám tử, trả t.iền nhà mạng để theo dõi hành tung của chồng, quản lý người yêu. Mình có bạn trai tuyệt vời như thế còn than thở gì nữa, sống trong sướng mà không biết đường sướng.
Vậy là mình cũng bị lung lay, tưởng rằng tại mình lạnh nhạt nên cảm thấy người yêu như thế thật phiền phức. Vì thế mình không cấm đoán anh nhắn tin nữa. Vài tháng sau, bố mẹ giục cưới, bọn mình liền cưới.
Cưới về, anh vẫn đều đặn báo cáo cho mình biết hành tung. Ngày nào cũng như ngày nào, đúng giờ, đúng địa điểm. Mình cũng chịu khó đọc và trả lời tin nhắn hơn trước, những câu đơn giản như: "Tốt", "Nhớ ngoan", "Nhớ về sớm"... Về sau thấy mệt với kiểu này quá, mình bèn soạn sẵn tin: "Ok chồng", sau đó cài đặt trả lời tự động với tất cả tin nhắn của chồng. Mình làm vậy để anh tưởng rằng mình vẫn theo dõi đầy đủ hành tung của anh, để anh không dám đi léng phéng ở đâu.
Chuyện cứ vậy trôi qua được 1 năm, cho đến tuần vừa rồi mình phát hiện ra một sự thật đau lòng.
Hôm đó công ty chồng mình được nghỉ đột xuất do mất điện, sáng sớm nhận được thông báo, chồng mình vui sướng vùi đầu vào ngủ tiếp. Mình đang mang bầu 4 tháng nên được đi làm muộn, mãi hơn 8 giờ mới lọ mọ xách túi chuẩn bị đi làm.
Cả buổi hôm đó, ngồi ở văn phòng công ty mà mình cứ rúc rích cười suốt. (Ảnh minh họa)
Chưa ra khỏi nhà, mình đã nhận được tin nhắn của chồng: "Anh đến công ty rồi nhé!". Mình ngơ ngác vô cùng, rõ ràng chồng mình vẫn đang nằm trên giường còn chưa thèm dậy, sao mà đến công ty được. Ngờ vực nên mình trở vào nhà, lục tìm điện thoại của lão.
Khi mở đến phần tin nhắn, mình tá hỏa thấy trong đó có tới 48 tin nhắn soạn sẵn với đủ ngữ cảnh và được cài đặt gửi tự động vào các ngày, giờ trong tuần. Tất cả đều giống y đúc những tin anh nhắn cho mình. Thế mà hồi đầu mình còn nghĩ chồng lười, chẳng chịu bấm tin nhắn khác. Giờ mới biết được sự thật. Lão lừa mình suốt gần một năm trời.
Mình đang tần ngần nhìn điện thoại của lão thì thấy báo có tin nhắn mới, tin chẳng phải của ai khác mà chính là của mình "Ok chồng" khiến mình xấu hổ tới mức muốn độn thổ. May mắn rằng chồng mình vẫn ngủ say và không hay biết. Mình vội vã xóa tin của mình đi, nhưng vẫn để lại tin lão gửi báo cáo, sau đó chuồn ra khỏi nhà.
Cả buổi hôm đó, ngồi ở văn phòng công ty mà mình cứ rúc rích cười suốt. Buổi trưa mình nhận thêm được một tin thông báo đi ăn trưa của chồng, đến chiều thì không có. Khi về, mình giả vờ lạnh lùng hỏi lão, nay anh nghỉ, sao lại nhắn tin như thế? Chồng mình ú ớ mãi không tìm ra câu nói dối nên đành khai sự thật rằng: "Anh sợ em nghi ngờ, nghĩ ngợi lung tung nên anh vẫn duy trì việc báo cáo với em. Chẳng qua nó mất thời gian quá nên anh mới cài tự động. Anh thề là anh không hề đi đâu, làm gì mờ ám sau lưng em".
Đấy, chị em đừng tưởng các ông chồng chịu khó nghe điện thoại, nhắn tin, báo cáo hành tung là đáng tin nhé! Để mình yên tâm, lão chồng hiền lành thật thà của mình còn có mánh khóe đó kia mà. Không biết còn bao nhiêu mánh của các ông nữa. Mình chia sẻ ra đây để chị em biết mà bắt thóp và phòng tránh. Mọi người có kế sách gì nữa thì tâm sự đi!
Theo Afamily
Chồng ú ớ bao biện rằng vào khách sạn để nộp hồ sơ học cho con Chỉ khi ấy, chồng tôi mới bắt đầu ú ớ. Nhưng anh bảo, anh vào khách sạn nói chuyện với cô ấy để nhờ nộp hồ sơ học cho con vào trường này trường nọ thôi chứ không phải quan hệ bất chính. Lâu nay, tôi được đọc và chứng kiến nhiều phi vụ ngoại tình của mọi người, tôi còn nghĩ là...