Phát hoảng khi bạn gái đòi trao thân
Cô ấy vồ lấy người tôi và bảo “Anh ơi “xơi” em đi…” khiến tôi vô cùng hốt hoảng.
Thực ra chuyện này đúng là tế nhị, không hay ho gì để tâm sự. Nhưng hiện giờ tôi hoang mang quá, không biết có nên tiêp tục yêu cô ấy nữa hay không. Vì thế tôi mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Tôi năm nay 27 tuổi, bạn gái tôi mới sinh nhật tuổi 19 cách đây ít ngày. Tôi quen cô ấy được khoảng 6 tháng nay. Hiện tại cô ấy đang đi học trung cấp nhưng vừa đi làm thêm ở một chỗ nữa. Chỉ còn khoảng hơn 1 năm nữa là cô ấy ra trường. Nhìn chung cô ấy không phải là người học hành giỏi giang nhưng tiếp xúc với cô ấy tôi thấy ăn nói cũng dễ nghe, dáng người thì rất đẹp. Tôi cũng rất ưng ý và có ý định tiến xa với cô ấy sau một thời gian tìm hiểu.
Tôi là nam giới, tuy nhiên tôi không thích cách sống dễ dãi trong chuyện tình dục lắm. Nói như vậy không có nghĩa là bảo thủ hay đánh giá những người quan hệ tình dục trước hôn nhân là thế nọ, thế kia. Bản thân tôi cũng rất thoải mái chuyện đó nhưng phải là khi xác định chắc chắn sẽ tiến tới hôn nhân. Còn nếu không, mới chỉ yêu đương, tìm hiểu nhau mà đã dễ dãi lên giường thì tội cho người con gái lắm. Hơn nữa, mình cũng cảm thấy có lỗi với vợ sau này.
Tình cảm của tôi với cô ấy cũng chưa thể gọi là sâu đậm, chúng tôi vẫn đang trong quá trình tìm hiểu mà thôi. Bản thân tôi không thích yêu đương vớ vẩn, chơi bời nên tôi rất kĩ lưỡng khi yêu. Tôi thực sự thích cô ấy và cũng muốn sẽ tiến xa nhưng mọi chuyện cũng cần phải có thời gian thêm nữa. Thế nhưng hành động của cô ấy cách đây không lâu đã khiến tôi sụp đổ hình ảnh hoàn toàn và băn khoăn không biết mình có nên yêu cô ấy nữa hay không.
Video đang HOT
Trong lòng tôi còn ngổn ngang bao suy nghĩ vì con người thật của cô ấy (Ảnh minh họa)
Hôm đó là sinh nhật cô ấy, tôi hẹn đi chơi rồi mời ăn uống và tặng quà. Tối đó cô ấy uống khá nhiều rượu mặc dù tôi có ngăn cản. Tôi nghĩ đi chơi với nhau cốt là cùng nhau trải nghiệm khoảnh khắc hạnh phúc bên nhau chứ không phải là nhậu say bí tỉ. Nhưng cô ấy không chịu và nằng nặc bắt cả tôi cùng uống vì nói rằng cô ấy vui quá nên mới thế. Sau đó về cô ấy đòi vào nhà nghỉ vì mệt và người có mùi rượu, sợ về bố mẹ mắng. Bất đắc dĩ tôi cũng đành chiều cô ấy dù trong lòng thấy không hay cho lắm. Tiếng là tôi và cô ấy quen nhau 6 tháng nhưng thực sự mới chỉ tầm khoảng 2 tháng trở lại đây mới thân thiết và chính thức hẹn hò thôi. Làm như vậy quả thực tôi thấy có hơi quá.
Tôi đã chủ động thuê phòng có hai giường để tránh bất tiện. Tôi không phải là người không có cảm xúc nam nữ nhưng tôi tối kị chuyện chăn gối khi chưa đâu vào đâu, rách việc, phiền hà lắm. Sau này đến được với nhau không sao, không đến được lại liên lụy nhiều điều. Tôi đỡ cô ấy nằm vào một chiếc giường còn tôi nằm giường bên cạnh. Được một lúc, tôi hơi thiếp đi vì mệt. Tôi bất ngờ tỉnh dậy khi cô ấy vồ lấy người tôi và bảo: “Anh ơi, “xơi” em đi. Nay là sinh nhật em, coi như đó là quà tặng”.
Tôi thực sự hốt hoảng trước cách ăn nói đó của cô ấy. Tôi không đánh giá chuyện con gái chủ động muốn gần gũi nhưng lời lẽ đó, cách ăn nói đó rõ ràng cho thấy cô ấy là người quá dễ dãi trong chuyện tình dục. Một cô gái nhà lành sẽ không bao giờ lại nói những câu thô tục như vậy. Tôi vùng dậy, gạt tay cô ấy ra. Tôi từ chối thẳng thừng khiến cô ấy bực tức và trở về giường. Sáng hôm sau tôi dậy sớm trả tiền phòng và về trước. Trong lòng tôi còn ngổn ngang bao suy nghĩ vì con người thật của cô ấy.
Từ hôm đó đến nay ngày nào cô ấy cũng điện thoại, nhắn tin cho tôi đòi gặp mặt, hẹn hò nhưng tôi kiếm cớ từ chối. Tôi vẫn phân vân chưa biết có nên tiếp tục với cô ấy hay không. Tôi về nhà và phân tích tình hình. Có thể có hai khả năng xảy ra, một là cô ấy vì yêu tôi quá, cộng với tính cách mạnh mẽ, lại có hơi men trong người nên đã không làm chủ được mình mà ăn nói hàm hồ. Khả năng thứ hai cô ấy là người chơi bời, sa đọa, giờ gặp tôi muốn tôi “đổ vỏ” nên đã chủ động mời gọi như vậy. Tôi băn khoăn quá, tôi không biết cô ấy thực sự như thế nào nữa.
Theo VNE
Phụ tình tôi, anh quay về với vợ cũ
Tôi đã chết đứng khi nghe anh nói như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ?
Tôi sững sờ khi anh tìm gặp tôi và nói rằng: "Em cứ sinh con đi, anh sẽ cùng em nuôi con. Nếu em không muốn thì để anh nuôi con cũng được. Nhưng cô ấy về rồi, anh không muốn bỏ vợ em ạ". Thì ra bấy lâu nay, anh chỉ coi tôi như một người lấp chỗ trống, một người hầu hạ, dạ vâng bố con anh để rồi khi người đàn bà mà anh gọi bằng vợ, cái ả "trốn chúa lộn chồng" ấy về thì anh ngay lập tức đá văng tôi ra khỏi cửa. Kể cả khi tôi đang mang bầu 8 tháng đứa con của anh.
Tôi và anh làm cùng một công ty. Trước đây, tôi và anh chỉ là đồng nghiệp thông thường và hoàn toàn không có tư tình gì với nhau. Tôi là gái muộn chồng, 32 tuổi vẫn chưa cưới vì trước đây chồng sắp cưới của tôi bị tai nạn và mất. Từ đó, tôi không muốn đón nhận thêm một tình cảm nào nữa. Gia đình tôi cũng giục nhưng tôi nói chưa phải duyên, phải số, có ép cũng không được nên cuối cùng bố mẹ cũng tôn trọng quyết định của tôi.
Chúng tôi chỉ bắt đầu gần gũi sau một lần anh nhờ tôi đón con trai ở trường hộ vì hôm đó anh có cuộc họp khẩn cấp với ban lãnh đạo công ty. Tôi đã hơi ngạc nhiên vì vợ anh đâu mà lại nhờ tôi, thậm chí anh còn đưa tôi cả chìa khóa nhà anh để tôi đón cháu về đó. Tôi nghĩ có thể chị nhà bận nên anh đành phải làm thế. Thế rồi, tối hôm đó, tôi ngồi ở nhà anh đợi tới hơn 9h anh mới về. Ngồi chờ anh lâu quá, tiện có đồ ăn đầy ắp trong tủ nên tôi nấu nướng bữa cơm tối luôn. Tôi cho cháu ăn trước vì nó quá mệt và đói. Còn tôi ngồi đợi anh về mới yên tâm. Khi anh về đã cảm ơn tôi rối rít và mời tôi ở lại dùng bữa luôn. Tôi nghĩ cũng ngại nhưng có cháu nhỏ ngồi ăn cơm cùng đó nên tôi cũng tặc lưỡi đồng ý vì thực sự trong bụng tôi cũng đói lắm rồi.
Trong bữa ăn đó, anh đã tâm sự thật với tôi là vợ anh bỏ nhà đi được hơn 2 tháng rồi. Cô ta phải lòng một gã đàn ông khác thế là đi, chẳng đoái hoài gì đến chồng, con nữa. Vợ chồng anh có 2 đứa con, đứa lớn hôm nay đi du lịch với lớp nên không ai đón em. Vì vậy mà anh mới phải nhờ tôi. Anh nói cũng chưa biết làm thế nào với các con nhưng anh cũng mong đợi một thời gian nữa vợ về anh sẽ tha thứ.
Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu? (Ảnh minh họa)
Từ đó, khi biết chuyện của anh tôi đã chủ động giúp đỡ anh nhiều hơn trong công việc và thi thoảng là chuyện gia đình. Không phải tôi có ý lợi dụng hay "giậu đổ bìm leo" mà tôi thương anh gà trống nuôi con, tôi chỉ có một mình nên cũng muốn giúp đỡ anh. Tôi cũng rất quý trẻ nhỏ nên không quản ngại mấy việc đó. Dần dần, tôi và anh gần gũi nhau hơn và bắt đầu nảy sinh tình cảm.
Phải tới hơn 1 năm sau tôi và anh mới quyết định gắn bó với nhau. Anh cũng nói sẽ không còn muốn gặp lại người vợ tồi tệ đó nữa. Anh đơn phương đưa đơn ly hôn ra tòa án và chờ đợi thủ tục. Lúc này, tôi đã bước sang tuổi 34, thực sự tôi cũng muốn có cho mình một đứa con vì sợ để lâu quá cũng khó lòng sinh con được. Và chúng tôi đã quyết định có con dù chưa kết hôn (do thủ tục ly hôn của anh chưa xong). Việc đó cả cơ quan tôi đều biết, có người bàn ra, tán vào nhưng phần lớn biết chuyện của chúng tôi đều ủng hộ vì cho rằng đó là điều cần thiết.
8 tháng tôi mang bầu diễn ra trong sự bình lặng cho tới khi vợ anh đột ngột xuất hiện ở nhà. Tôi đã sốc khi cô ta hạ hành lí vào giữa nhà, nhìn tôi, hai cháu nhỏ và anh. Cô ta đã nổi khủng lên khi thấy tôi ở cùng bố con anh. Nhưng tất nhiên, tôi tự biết bảo vệ chính mình trước người đàn bà trơ trẽn đó. Anh xin phép tôi đi gặp riêng cô ta để giải quyết và tôi đồng ý. Dù gì họ cũng vẫn còn là vợ chồng trước pháp luật và cũng cần phải nói chuyện với nhau để giải quyết rõ ràng mọi chuyện.
Tôi muốn để cho anh có thời gian nên tôi quyết định dọn về nhà mình ở trong khi chờ anh và cô ta giải quyết. Tất nhiên, cô ta không ở cùng căn nhà đó nữa nhưng tôi cũng không muốn ở lại, cho tới khi nào họ dứt điểm với nhau xong. Tôi đâu có ngờ, đó lại là sai lầm của tôi. Khoảng 2 tuần sau, anh ta tìm tôi và nói rằng: "Không thể cưới tôi".
Có lẽ trong khoảng thời gian đó họ đã quan hệ, qua lại với nhau và tình cảm lại nảy nở nên anh đã thay lòng. Anh nói rằng: "Dù gì bọn anh cũng có với nhau 2 đứa con. Bây giờ bỏ nhau tội các cháu lắm. Còn em cứ sinh con, anh sẽ có trách nhiệm với cháu. Nếu em muốn lấy chồng, em cứ để anh nuôi con. Cô ấy cũng đã đồng ý rồi vì là lỗi cũng một phần do cô ấy".
Tôi đã chết đứng khi nghe anh nói như vậy. Tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đã 34 tuổi, chuyện tôi và anh cả cơ quan ai cũng biết và giờ thì tôi sắp sinh con. Tương lai của tôi sẽ đi về đâu khi tôi không còn ai để bấu víu?
Theo VNE
Em từng là bồ nhí của sếp Có lẽ anh đã biết em là bồ nhí của sếp trước khi em kịp nói cho anh điều đó. Anh nhìn em bằng ánh mắt lạnh lùng đầy nghi ngờ. Có lẽ trong anh vốn không có niềm tin với một cô gái như em nên ba tiếng: "Em yêu anh" mà em thốt ra với anh sẽ chỉ là một câu...