Phát hiện vợ sắp cưới ‘tòm tem’ với bạn thân, tôi vẫn muốn kết hôn
Khi ngày chung đôi đến gần, tôi phát hiện vợ sắp cưới ngoại tình. Nhưng thay vì nổi giận, tôi quyết định tổ chức ngày cưới sớm hơn dự định.
Tôi là một người đàn ông vừa ly hôn 3 tháng. Ngày kết hôn của chúng tôi đã diễn ra trong đầu tháng 6 chiều mưa, thật đẹp và cũng thật bi thương cho một mối tình. An – một người con gái dịu dàng, thông minh và tinh khôi mà tôi đã đánh mất trái tim trong “giao dịch” không tên này. Cam tâm tình nguyện làm mọi thứ để cô ấy trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất khi lấy tôi.
Một hôm, khi chúng tôi đang lên kế hoạch cho tuần trăng mật sắp tới, An thì như con bướm bướm nhỏ nhào vào lòng tôi nũng nịu. Rồi đến giờ, An phải đi tắm nên tôi đành một mình ngồi coi các địa điểm gợi ý vừa đợi cô ấy. Khoảng hai phút sau, điện thoại An vang lên tin nhắn, nhìn phớt qua thì cái tên người gửi khiến lòng tôi dâng lên dự cảm không lành, rất ngạc nhiên. Đó là, Tuấn – người bạn thân duy nhất mà tôi đã nhờ cậu ấy dạy An một khoác học tiếng Anh khi tôi không có thời gian.
Là bạn bè với nhau thì có số điện thoại không lạ lùng gì, nhưng việc đáng chú ý là nội dung tin nhắn vô cùng mập mờ: “Về đây nhé, anh vẫn cảm thấy rằng…”. Chỉ thế thôi, tôi mang máng hiểu được giữa họ câu chuyện đã bắt đầu rồi. Và đó cũng là đêm viên mãn duy nhất cho hạnh phúc duyên phận giữa tôi và An. Sóng gió đã nổi lên…
Quay lại thời gian một chút, có lẽ vấn đề đã xảy ra từ lâu mà tôi không nhận ra khi mỗi thứ 7, cô ấy đều từ chối mọi cuộc hẹn hò từ tôi chỉ để đến lớp học 2 người. Ngày cuối tuần phải dành cho nhau thì cô ấy chỉ nhẹ nhàng nói rằng: “Anh à, anh Tuấn đã chịu trích thời gian dạy cho em, thì em tranh thủ học, nghỉ hoài không hay”. Và rồi cứ thế, thứ 7 của cô ấy dành trọn cho “khóa học” với người anh em của tôi.
Tôi đau đớn khi biết vợ sắp cưới ngoại tình với bạn thân (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Không vội tra hỏi, lòng nghĩ sẽ thầm điều tra xem vụ việc đến đâu. Họ càng muốn lén lút, tôi càng muốn vạch trần cho cả thế giới xem. Hai ngày sau, Tuấn đến nhà chơi và phụ giúp một vài việc chuẩn bị cho đám cưới. Ngồi trong thư phòng, tôi thấy rất nực cười, đã yêu nhau mà khi nhìn thấy người con gái mình yêu chuẩn bị đám cưới vẫn nhịn nhục đến giúp đỡ. Nếu muốn diễn kịch thì tôi sẽ diễn đến cùng hoặc cũng có khi tôi đã quá đa nghi. Tôi phải suy xét kỹ trước khi hành động.
Từ thư phòng bước ra thì thấy bóng dáng hai người ấy ngoài ban công. Nếu giây phút trước còn nghi ngờ, thì từ khoảnh khắc ấy trở đi, người tôi tin tưởng nhất và người tôi yêu nhất – họ phản bội tôi. Nhìn thấp thoáng có thể thấy rằng An khó xử, vùng vẫy đôi chút, nhưng lại không từ chối nụ hôn của Tuấn và Tuấn thì vẫn phong độ và mãnh liệt đến ngất ngây.
Nhìn xem hình ảnh ấy được tôi quay lại như một đoạn phim đẹp đến nhường nào, đẹp đến đau lòng người. Và kết thúc bằng một mật khẩu họ dành riêng cho nhau mà tôi có thể nghe loáng thoáng rằng: “Quay về nhé!”
Nếu hai người đã tặng tôi một món quà vô giá, tôi cũng tặng họ một trò chơi. Sự lừa dối là sự tổn thương nhất với tôi và cha mẹ hai bên. Tôi quyết định dời ngày cưới sớm hơn dự tính. Trong mười lăm ngày trước khi cưới, tôi không tài nào chợp mắt, nhìn thấy An mặc áo cưới đứng trước mặt mình, tôi cảm giác như một “trò đùa số phận” vậy. Đã yêu một người, chớp mắt lại yêu người khác. Lý do gì nhỉ? Tôi bật cười và nói:
- Nếu em cần tự do, hãy nói với anh. Hỏi em lần cuối, em có muốn suy nghĩ lại không?
- Anh nói gì lạ thế, làm vợ anh là điều em mong muốn nhất.
Và ngày cưới cũng đến, khi đứng trước quan viên hai họ, bạn bè và đồng nghiệp, cô ấy mỉm cười nhẹ nhàng và bảo: “Em yêu anh, dù thế nào em cũng không hối hận với quyết định này.”
Tôi mỉm cười và dẫn cô ấy lên bục đứng và lấy micro đi đến bàn Tuấn và nắm tay cậu bạn dậy, quả nhiên “cô dâu mới” của tôi y như dự đoán lập tức cứng nhắc và đá mắt cho Tuấn mau rút lui. Thế nhưng, tôi không cho phép điều đó xảy ra, tôi nói:
- Xin lỗi cha mẹ và mọi người, tôi chỉ có thể đi được đến đây thôi, hôm nay tôi xin cưới và cũng xin ly hôn cô An, tôi sẽ trao cô ấy cho người bạn thân nhất của tôi. Chiếc áo cưới này, vì em mà tôi đã tự tay chọn từng mảnh vải và muốn nhìn em mặc, nhưng thật tiếc rằng, em mặc vì một người khác. Lời yêu của em quá muộn rồi và tôi cũng không nhận nữa. Biết vì sao tại đây tôi lại để cho mọi người chứng kiến không? Bởi vì tôi muốn em nhớ, chính tay em và người bạn thân nhất của tôi đã từng làm một người tổn thương. Tôi cũng không muốn mọi người không biết nguyên nhân gì chúng ta đổ vỡ. Nhớ kỹ, từ giờ em tự do và đừng quay đầu lại, bởi vì khi em quay đầu, tôi đã không còn ở đây nữa. Quà cưới tôi để trong phòng tân hôn của “chúng ta” đấy.
Thật tiếc vì tôi cuối cùng lại chọn cách kết thúc như thế này. Nhưng hôn lễ vẫn sẽ được tiếp tục nếu chú rể đích thực đồng ý. Tôi chỉ muốn hai người biết, tôi không phải là trò cười trong cuộc tình này.
Món quà chính là tấm hình 3 người chúng tôi chụp thật vui vẻ, kế bên một tấm hình tôi chụp hai người hôn nhau với dòng chữ: “Chúc hai người hạnh phúc, nhưng tôi sẽ không tha thứ cho hai người, chúng ta không nên gặp mặt trên đường đời nữa.”
Tôi bỏ đi nghỉ dưỡng một khoảng thời gian và chỉ liên lạc duy nhất với mẹ để người không lo lắng. Nghe nói em suy sụp nhiều, nghe nói không có đám cưới nào diễn ra, nghe nói Tuấn cũng bỏ đi thật xa, nghe nói hôm ấy ba mẹ em ngã quỵ, nghe nói ở phương xa em luôn đợi tin tôi, nghe nói em mong tôi tha thứ và nghe nói em yêu tôi, từ hôm ấy, em đã nhận rõ lòng mình và quyết định đám cưới, lãng quên những giai phút lạc đường kia, nhưng tôi lại không cho em cơ hội, nghe nói… Rất nhiều, tôi chỉ có cười nhẹ và bước tiếp thôi.
Theo Ngoisao
Tôi bướng bỉnh nên dẫn đến nguy cơ tan vỡ hôn nhân
Lân bướng bỉnh này của tôi chông không lam hòa, anh thao nhân cươi va kêu tôi cung thao ra vi tinh yêu va trai tim cua anh đa đăt vao đo, không muôn tôi mang no đi đâu hêt.
Tôi va chông cươi nhau 3 năm nhưng tinh cam vân ngot ngao, chông thương tôi rât nhiêu, lo cho tôi tư cai quân cai ao đên đôi giay. Không phai khi không tôi noi vây, tư luc cươi đến giơ, du hoan canh vơ chông kho khăn nhưng chông chưa bao giơ than van ma luôn lam cho tôi thây vui, hanh phuc, thây cai nay đep cai kia đep chông cung muôn mua cho tôi, thây toc tôi rung nhiêu chông cung mua bô kêt vê nâu cho tôi gôi, thây da tôi bi nam chông cua mua my phâm mua thuôc cho uông, thây tui xach hay giay tôi hư du tôi bao vân con xai đươc nhưng chông cũng sắm cho cai mơi. Tôi biêt hoan canh vơ chông con kho khăn nên chưa bao giơ đoi hoi anh mua bât cư thư gi hay so sanh vơi ngươi khac, muôn co cai nay cai no.
Ảnh minh họa
Du lam lương thang không bao nhiêu nhưng môi khi lanh lương anh thương mua cho tôi cai ao, tui xach hay giay dép, váy đẹp. Tôi cung thương chông nhiêu lăm, nhưng co môi cai chông tôi luôn muôn moi thư phai hoan hao đên mưc co thê, luôn căn nhăn vơ đu thư tư lơi ăn tiêng noi đến dang đi, cach ăn măc trang điêm. Chinh vi điêu đo lâu ngay khiên tôi buôn va tui thân, rôi tôi bưc bôi vi nhưng lơi chông chê bai căn nhăn, du đi lam vê tôi vân lo moi viêc trong nha hay lam mon nay mon kia, thế mà anh chưa bao giơ khen tôi vê bât cư điêu gi.
Vơ chông tôi cũng hay cai nhau hơn nhưng chưa bao giơ không noi chuyên qua 3 ngay. Lần nay khi me chông va mây chau lên chơi, chúng tôi lai cai nhau trươc măt me. Tôi giân chông nên không chăm sóc, quan tâm đến me. Tôi cũng thương me nhưng tinh tôi bương binh qua, ca tuân me lên ma tôi noi chuyên chưa đươc mây câu, chưa nâu cho me đươc bưa cơm nên chông buôn va khoc vơi me. Tôi biêt minh bương binh, tre con, khi giân lên luôn noi nhưng lơi cho ha giân va con đoi ly hôn chia tai san, nhưng qua rôi lai thôi vi tôi con thương chông rât nhiêu. Lân nay chông kiên quyêt không lam hoa, anh thao nhân cươi va kêu tôi cung thao ra đi vi tinh yêu va trai tim cua anh đa đăt vao đo không muôn tôi mang no đi đâu hêt. Chông bao tôi vê nha me minh môt thơi gian đê ca hai co thơi gian suy nghi moi chuyên.
Sông vơi chông 3 năm nay tôi cung biêt đươc phân nao anh la ngươi lanh lung kiên quyêt. Tôi vân con yêu chông va biêt anh còn yêu tôi nhưng vi sư bương binh nông nôi cua minh tôi đa lam tôn thương đên chông nhiêu. Tôi xin lôi me va xin me cho cơ hôi, me đa bo qua, se giup tôi khăc phuc tinh bương binh cua minh va cung xin chông tha thư cho tôi, cho cơ hôi để sửa chữa, vậy mà anh im lăng. Vơ chông chung nha, tôi hoi chuyên chông không tra lơi, nâu cơm chông không ăn, vơ chông ngu chung ma cư như ngươi la. Tôi rât đau long, tôi đa cô găng đê niu giư hôn nhân cua minh, bo qua long tư trong cua ban thân nhưng giờ không biêt nên lam gi nưa. Mong các bạn tư vấn giúp tôi.
Theo Quỳnh/Ngoisao
Bế tắc vì một lần "lỡ dại" Bác không phê phán việc ước mơ đổi đời của cháu, tuổi trẻ là phải có hoài bão, có ước mơ nhưng hành động để thực hiện mong ước của cháu là sai lầm, là lạc hướng, là vi phạm đạo đức nữa đấy cháu ạ. Ảnh minh hoạ: Internet Cháu đừng nghĩ rằng bây giờ mình gặp hoạn nạn mà trở về...