Phát hiện vợ “cảm nắng” đồng nghiệp, chồng lập tức yêu cầu ly hôn nhưng nửa đêm check camera cổ họng lại đắng nghẹn
“Nghĩ vợ ’say nắng’ gã đó về chán chồng nên tôi cũng chấp thuận ly hôn không do dự. Ký đơn xong, vợ tôi về bên ngoại đợi tôi gửi đơn ra tòa…”, người chồng kể.
Nhiều người vẫn nói, tình yêu trước với sau cưới luôn khác xa nhau. Điều ấy phần nào đúng bởi sau kết hôn, tình cảm sẽ bị chi phối bởi rất nhiều những trách nhiệm, lo toan khác khiến tình yêu của hai người không thể lãng mạn như lúc mới bắt đầu. Đôi khi cũng vì những áp lực, cám dỗ của cuộc sống mà chỉ một chút đuối lòng hai người sẽ rất dễ lạc bước mất nhau. Giống như câu chuyện của cặp vợ chồng trẻ dưới đây.
Câu chuyện như sau: “Sau khi lấy vợ, tôi luôn nhận trách nhiệm lo tài chính kinh tế gia đình. Tất nhiên, cái gì cũng có hai mặt của nó, đàn ông muốn giang sơn sự nghiệp, muốn làm ra tiền thì không thể có nhiều thơi gian cho gia đình. Vợ tôi lại không hiểu như thế. Cô ấy sống theo cảm xúc, lúc nào cũng đòi hỏi chồng phải ở bên quan tâm săn sóc. Vợ chồng vì chuyện này mà cãi vã không biết bao nhiêu lần.
Bài chia sẻ của người chồng
Cưới xong, tôi tính sẽ kế hoạch 3 năm để đầu tư lo cho sự nghiệp ổn định, khi ấy vợ sinh con là vừa. Thực hiện được hơn năm, vợ tôi than vãn chồng đi suốt ngày, ở nhà cô ấy cô đơn nên muốn sinh con cho đỡ buồn. Vợ nói quá tôi đành nhượng bộ ‘phá’ kế hoạch cho vợ có bầu. Tiếc rằng cô ấy có thai được 4 tháng thì bị sẩy.
Sau khi mất con, tính tình vợ tôi thay đổi rất nhiều, cô ấy ít nói chuyện với chồng, cả ngày cứ lầm lì như chiếc bóng trong nhà. Tôi tưởng vợ giận mình không chăm lo cho vợ, mới để xảy ra chuyện đáng tiếc ấy nên cũng chịu khó để tâm tới vợ hơn. Tuy nhiên, vợ mỗi ngày một giữ khoảng cách với tôi. Chuyện chăn gối vợ chồng giữa cũng gần như nguội lạnh vì hễ tôi chạm vào người là em đẩy chồng ra.
Một hai tháng tôi còn có thể chịu được, đằng này tới gần nửa năm trời vợ thờ ơ xem như thể chồng không tồn tại khiến tôi khó chịu vô cùng. Đã vậy chính khoảng thời gian đó, tôi phát hiện vợ thường xuyên nhắn tin trò chuyện thân mật với một gã đồng nghiệp. Thi thoảng lén xem điện thoại của vợ, thấy gã đó nhắn tin hỏi han vợ tôi với những lời quan tâm vượt mức bạn bè khiến tôi nóng mặt thực sự. Rõ ràng với tôi, cô ấy lạnh lùng là vậy mà sau lưng lại nói chuyện say sưa với người khác.
Tức tối với cảm giác bị vợ cắm sừng. Nóng lên tôi gọi vợ ra tra hỏi song thái độ của em càng làm tôi nổi khùng. Mặc cho tôi gào thét, mắng nhiếc, em chỉ im lặng, sau rồi buông 1 câu duy nhất: ‘Phải, em là phụ nữ hư hỏng. Anh không chấp nhận được thì ly hôn đi’.
Câu nói của em như 1 lời thách thức, chọc giận tôi. Nghĩ vợ ’say nắng’ gã đó về chán chồng nên tôi cũng chấp thuận ly hôn không do dự. Ký đơn xong, vợ tôi về bên ngoại đợi tôi gửi đơn ra tòa.
Tối hôm vợ đi, tôi uất ức dọn hết đồ đạc của em ném khỏi cửa vì không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì liên quan tới vợ. Tôi mang cả camera trong nhà ra tính xóa sạch cả bóng dáng em lưu trong đó. Không ngờ tới lúc check cam xem lại, tôi liền thần người với từng cảnh máy quay ghi lại.
Những ngày tháng qua, vợ ở bên tôi quả thật chẳng vui vẻ gì. Đúng là tôi cho cô ấy cuộc sống sung túc đủ đầy nhưng lại không cho sự quan tâm săn sóc. Bao bữa ngồi đợi chồng mòn mỏi bên mâm cơm tới nguội ngắt đồ ăn, em lại đậy lồng bàn cất đi, ôm bụng đói đi nghỉ. Bao đêm vắng bóng chồng em mất ngủ ngồi ủ rũ như người mất hồn trước màn hình tivi, còn tôi cứ mải mê công việc.
Bóng dáng em đi lại trong nhà mà chỉ nhìn qua màn hình máy tính tôi cũng đủ cảm nhận được sự cô đơn toát ra trong mỗi cử chỉ đi lại của vợ. Rồi chính đêm em đau bụng sảy thai, tôi cũng không ở nhà. Em gọi bao nhiêu cuộc điện thoại tôi không nghe máy. Chính tôi đẩy em tới bước đường cùng rồi mở lối cho kẻ khác tới vỗ về, động viên em.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Ngồi lặng nhìn màn hình không chớp mắt, tôi nhận ra bản thân mình mới là người có lỗi. Nếu em có thật sự ’say nắng’ gã đàn ông kia cũng là bởi tôi mà ra chứ chẳng thể trách vợ.
Suy nghĩ cả 1 đêm, ngay sáng hôm sau tôi tìm gặp vợ để xin em tha thứ. Tôi biết mình sai ở đâu và sẵn sàng sửa sai từ đó. Cũng may vợ vẫn cho tôi cơ hội làm lại để giữ mái ấm cho hai đứa”.
“Giữ lửa” hôn nhân chưa bao giờ là dễ dàng, nhất là những đôi vợ chồng trẻ vừa bước vào cuộc sống gia đình với đủ mọi sóng gió thử thách. Quan trọng nhất là sự quan tâm, thấu hiểu nhưng thực tế lại không ít người nhầm tưởng giống anh chồng trong câu chuyện, lao thân vào kiếm tiền nghĩ rằng tiền có thể xây dựng hạnh phúc mà đâu biết vợ mình cần sự thương yêu, săn sóc của chồng hơn. Thật may mắn anh kịp ngộ ra điều ấy nên mái ấm của anh mới được hồi sinh trở lại.
Ngày bố cưới, con gái trốn đi khóc một mình vì sợ mẹ kế và những biến cố không ngờ ập tới gia đình nhỏ
Cô bé ngày ấy luôn giữ khoảng cách xa lạ với người mẹ kế, thế nhưng tình yêu thương và sự chăm sóc của bà đã dần cảm hóa được cô. Chính bà là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho cô trong quãng thời gian trưởng thành.
Cuộc sống trắc trở với nhiều nỗi đau trong một gia đình "chắp vá"
Đứng trước việc bố mẹ ly hôn, phần lớn con cái sẽ bị mất mát lớn về mặt tinh thần, bị tổn thương tâm lý. Ly hôn không chỉ khó khăn cho các cặp vợ chồng, nó còn là một trải nghiệm đau đớn với mỗi đứa trẻ.
Đối với chị Hồng Nhung, 31 tuổi, hiện đang sống ở Phú Thọ, chị đã từng phải đối diện với nỗi buồn vì gia đình không còn nguyên vẹn khi mới chỉ là cô bé 13 tuổi.
Sau đó 3 năm, bố chị đi bước nữa. Từ xưa đến nay, người ta vẫn đem mối quan hệ mẹ kế - con chồng ra bàn tán như một điều hiển nhiên không thể thay đổi - "mấy đời bánh đúc có xướng, mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng". Thế nhưng, đối với chị Hồng Nhung, nỗi mất mát, tổn thương trong chị vì gia đình tan vỡ đã được chính người mẹ thứ 2 này xoa dịu.
Chị Hòng Nhung khiến nhiều người xúc động khi chia sẻ câu chuyện về gia đình "chắp vá" cùng người mẹ đặc biệt của mình
Chị Hồng Nhung tâm sự: "Ngày ấy mình đã từng giận bố mẹ lắm, mình trốn tiệt một nơi, thu mình lại và khóc rất nhiều khi biết bố mẹ sẽ ly hôn. Mình về ở với bố tạm trong khi mẹ đi làm ăn xa, khi mẹ về thì lại tạm biệt bố để sống cùng mẹ. Cứ như vậy, tủi thân lắm...
Mình chính là con bé viết cho bố dòng chữ "bố hãy đi lấy vợ đi bố nhé" và đút vào túi áo của bố. Con bé nhí nhảnh, hồn nhiên đã trở nên lầm lũi, cam chịu cảnh bố mẹ nó không ở cạnh nhau.
3 năm sau, bố đón mình từ miền Nam trở về Bắc để đi học sau kỳ nghỉ hè mình vào chơi với mẹ. Khi ấy thì bố và dì chưa làm đám cưới. Trước khi tới phòng, bố dặn: "Con đừng làm gì để bố buồn nhé", chắc bố sợ mình sẽ phá bĩnh và gây hấn với người bố sắp lấy làm vợ.
Nhưng mình không hề có ý định đó dù gặp mặt cô ấy cũng chẳng thấy vui vẻ gì. Làm gì có đứa con nào thích thú mừng vui khi bố có lựa chọn khác.
Sau đó nửa năm thì cô ấy chính thức làm vợ bố bằng lễ cưới nhỏ. Mình lần nữa chạy trốn để không phải chứng kiến cảnh đám cưới của bố. Và bố lại tìm ra mình đang khóc trong nhà tắm, bố an ủi và dỗ mình về...
Mình sợ mẹ kế sinh cho bố con trai thì bố sẽ không yêu thương mình nữa, nên lại viết ra giấy và đút túi áo bố "bố có em trai rồi bố có yêu con nữa không"..
Bố nói: "Dù thế nào đi nữa con vẫn là đứa con gái bố yêu nhất đời"! Mình tin điều đó..."
Mẹ kế chị Nhung chỉ hơn con gái riêng của chồng 10 tuổi
Thời gian đó, chị Hồng Nhung vẫn giữ khoảng cách với mẹ kế, vẫn gọi cô, xưng cháu và không có ý định sẽ trở nên thân thiết với vợ của bố.
Chỉ đến khi gia đình lần nữa gặp biến cố, khoảng cách giữa mẹ kế - con chồng mới dần thu hẹp lại: "Cuộc sống bình yên trôi đi được vài tháng thì bố lâm bệnh nặng. Bác sĩ bảo bố bị ung thư phổi, mà quái ác là đã giai đoạn cuối.
Mình khi đó đang học dang dở năm lớp 11, mẹ ruột ở Sài Gòn, bố đi bệnh viện thì chỉ có mẹ kế theo chăm sóc. Mẹ kế là người đưa bố hết bệnh viện K tới Bạch Mai tới viện Phổi, chăm sóc bố từng chút. Khi ấy mẹ còn đang mang thai em trai mình nữa nên chắc chắn mệt mỏi lắm!
Bố không qua được và mất khi vừa phát hiện ra bệnh được 1 tháng, đúng lúc mình nghỉ hè lớp 11 và bụng mẹ kế đã lùm lùm to.
Ngày mẹ sinh em bé, mẹ về nhà ngoại của mẹ. Mình là con một của bố mẹ vì thế mình vui mừng vô cùng khi có đứa em ruột rà máu mủ. Thế nhưng, cuộc đời thật lắm trớ trêu, mình tự hỏi không biết sao mẹ kế khổ như vậy, nếu không lấy bố thì mẹ có bớt khổ hơn hay không?
Em mình được 2 tháng thì ông trời cũng cướp mất em khỏi mẹ do em bị bệnh viêm phổi cấp. Xót xa và thương mẹ rất nhiều, thật lòng mình thương mẹ lắm.
Sau đó thì mình gọi mẹ bằng mẹ chứ không còn gọi là cô nữa. Mẹ bảo mẹ vui và hạnh phúc vô cùng khi mình cho mẹ cái thiên chức làm mẹ. Nhiều năm về sau, mẹ vẫn không đi bước nữa. Mẹ cưu mang một cô bé trót có bầu với bạn trai nhưng không cưới.
Mẹ nhận cô bé đó khi ấy bụng mang dạ chửa nuôi ăn, trả lương cho công việc rửa bát ở quán cơm bình dân của mẹ, sau đó nhận nuôi con gái của em. Bây giờ bé Thỏ đã 5 tuổi. Mẹ có thêm niềm vui, niềm hi vọng sống".
Dù chồng và con trai lần lượt ra đi chỉ trong khoảng thời gian ngắn, nỗi đau tột cùng ấy vẫn không làm cho mẹ kế của Nhung trở nên lạnh lùng, khắc nghiệt. Mẹ cô không đi bước nữa, bà ở vậy và dành trọn tình yêu thương dành cho con riêng của chồng cùng cô con gái nhỏ mà bà nhận nuôi bằng cả trái tim nhân hậu của người phụ nữ kém may mắn.
"Người mẹ thứ hai mà tôi may mắn có được trong đời"
Kể từ sau những biến cố lần lượt ập xuống, Hồng Nhung đã có cái nhìn hoàn toàn khác đối với mẹ kế. Cũng từ đó, cô không gọi bà là cô, là mẹ kế nữa mà đã dành cho bà tên gọi trìu mến nhất: Người mẹ thứ hai.
"Từ đó, mình thương mẹ hơn rất nhiều, mẹ con cũng thân thiết lắm. Mình làm gì sai mà không dám nói với mẹ đẻ cũng cầu cứu mẹ.
Mình sinh con lần nào mẹ cũng về thăm và chơi với các con, mình thiếu tiền mẹ cũng cho. Mẹ đón mình với các cháu xuống chơi với mẹ, xuống đó chỉ ăn với ngủ, còn mọi chuyện mẹ lo.
Nhà bà nội mình có giỗ chạp gì mẹ cũng về lo chu đáo. Mẹ bảo: "Mẹ chỉ có con và em Thỏ, mẹ coi các con như nhau chứ không phải có em Thỏ rồi mẹ không thương con nữa".
Mình cảm nhận được tình cảm của mẹ và cũng đáp trả tình yêu thương ấy. Me minh 41 tuoi thoi, van con rat tre, minh luon mong co ng ười đan ong tot mang lai hanh phuc cho me."
Sau tất cả, Hồng Nhung cảm thấy may mắn vì có hai người mẹ để yêu thương
Không chỉ mẹ kế - con chồng có mối quan hệ tốt đẹp, theo Hồng Nhung kể thì mẹ đẻ cô với mẹ kế cũng cực kỳ thân thiết, duy trì mối quan hệ văn minh cùng những tình cảm tốt đẹp dành cho nhau.
Họ xưng hộ chị - em với nhau, mỗi khi có dịp gặp gỡ, hai mẹ của Nhung lại cùng ngồi ăn uống, chuyện trò vui vẻ.
Gia đình của Hồng Nhung tuy không trọn vẹn, tan vỡ và "chắp vá", nhưng những mảnh ghép vốn "chắp vá" lại với nhau ấy có thể vừa khít với nhau một cách hoàn hảo nhờ chất kết dính là tình cảm thân thành, sự bao dung, nhường nhịn mà các thành viên dành cho nhau.
Ra tòa ly hôn xong, chồng cạn tình chia đôi từng cái bát nhưng vợ lại thản nhiên tuyên bố 1 câu khiến anh "cứng họng" "Sau em đơn phương gửi đơn ra tòa. Lúc đó anh ta mới đành chịu. 3 tháng sau thủ tục ly hôn được tòa giải quyết xong xuôi. Con theo em, nhà chia đôi, tài sản trong nhà cũng thế...", người vợ kể. Với phụ nữ, cuộc sống có vất vả nghèo khổ tới đâu họ cũng không ngại, miễn người đàn ông...