Phát hiện sự thật gâ.y số.c của vợ sắp cưới và nhân tình
Vì tôi cả tin quá, lại ngờ nghệch nên không biết mình bị cắ.m sừn.g nhục nhã như thế.
Chỉ còn vỏn vẹn đúng 3 tháng nữa là chúng tôi sẽ kết hôn. Hiện tại, chúng tôi đã làm đám hỏi. Bạn gái tôi đang sống ở căn phòng thuê của cô ấy… Tôi ôm ấp giấc mơ về cuộc sống gia đình sau vài tháng nữa, khi có thể đón nàng về cùng chung sống.
Chúng tôi yêu nhau được khoảng 1 năm nay. Thời gian đó tuy không dài nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì hai đứa hợp nhau. Trước đấy chúng tôi có quen biết, nhưng tình cảm chỉ dừng lại ở mức bạn bè. 1 năm trở lại đây, tự nhiên chúng tôi lại tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hồn nên mới yêu nhau. Bố mẹ tôi chiều và quý cô ấy như con gái vậy.
Tôi phải trắng mắt ra khi nhìn thấy bộ mặt thật của người đàn bà mình sắp cưới làm vợ (Ảnh minh họa)
Bạn gái tôi hiện đang làm văn phòng cho một công ty tư nhân, thu nhập cũng tạm ổn. Nhìn chung mọi thứ của cô ấy đều khá tốt, từ ngoại hình, tính cách đến công việc… Tôi thấy chẳng có gì phải phàn nàn về bạn gái mình cả.
Cách đây 2 tuần, là sinh nhật bạn gái tôi. Muốn gây bất ngờ tặng cho cô ấy, tôi đến nhà bạn gái từ sớm, dự định sẽ chuẩn bị một bàn tiệc, hoa, nến, trang trí cả trái tim hoa hồng… Tính tôi cũng lãng mạn nên hay muốn làm những điều này cho người mình yêu. Nhưng, cuối cùng, hôm đó đã khiến tôi phải trắng mắt ra khi nhìn thấy bộ mặt thật của người đàn bà mình sắp cưới làm vợ.
Hôm ấy tôi vừa mới tới, còn chưa kịp chuẩn bị gì thì nghe thấy tiếng cửa lộc cộc mở ra. Đoán là vợ sắp cưới về bất ngờ nên tôi chui vội vào nhà tắm để ẩn. Nhưng cô ấy không về một mình, mà kèm theo một gã đàn ông khác…
Vừa vào với nhà, cô ta với hắn ôm vồ lấy nhau… Nhưng vợ tôi cau có đẩy hắn ra. Cô ấy bắt đầu nói liên hồi. Trong câu chuyện đó, tôi mới vỡ lẽ, chỉ cách đây có 3 tháng thôi, vợ sắp cưới của mình vừa đi phá thai với người tình. Họ xác định không cưới nhau vì nhiều cái khó khăn, nhưng lại hợp chuyện chăn gối nên không dứt ra được.
Đã thế, cô ta còn nói tôi “như thằng yế.u sin.h l.ý, mang tiếng yêu nhau cả năm mà chẳng dám đòi hỏi, lúc nào cũng chỉ thích mấy cái thứ lãng mạn như đàn bà”. Tôi nghe mà chế.t điếng…
Vợ sắp cưới của tôi vẫn qua lại với hắn ta suốt, thậm chí từ khi yêu tôi đến giờ, hàng tuần họ vẫn đi nhà nghỉ, cặp kè, phè phỡn với nhau. Thế mà tôi không hề hay biết. Chắc tại tôi cả tin quá, lại ngờ nghệch nên không biết mình bị cắ.m sừn.g nhục nhã như thế…
Vợ tôi còn giao kèo với người tình là chỉ qua lại với nhau đến khi chúng tôi cưới vì sợ không lỡ lại dính bầu lúc đó thì khổ. Cô ta bảo không bao giờ bỏ tôi, vì tôi tốt, hiền lành, mỗi tội hơi “đụt” vụ chăn gối, không đủ để đáp ứng với nhu cầu của cô ấy. Tôi nghe mà nóng hết cả mặt.
Video đang HOT
Họ chỉ về qua nhà chớp nhoáng rồi đi ngay. Họ dắt díu nhau đi nhà nghỉ… Tôi trốn trong nhà vệ sinh lặng người đi vì sốc.
Hôm đó tôi bỏ về, chẳng có tổ chức tiệc tùng gì hết. Thậm chí quà tôi còn chẳng thèm tặng nữa vì quá chán. Tính tôi hiền lành, lại an phận, tôi cũng thuộc tuýp người chung thủy nên không muốn mọi chuyện dở dang.
Có thể nghe thế này ai cũng thấy tôi đụt quá nhưng tôi chẳng muốn giờ lại hủy hôn. Tôi im lặng không nói gì, đợi ngày hai đứa cưới, những mong cô ấy quên tình cũ đi mà quay về bên tôi.
Theo Tamsubuon
Hạnh phúc của người đàn bà bị phản bội
Nỗi đau này chỉ mình Linh Đan và buổi chiều mùa đông ảm đạm đó biết mà thôi!
Một ngày cuối năm, anh nhắn tin hẹn cô ra quán cà phê đối diện công ty. Nhận được dòng tin nhắn, cô chẳng biết phải nên vui hay nên buồn, chỉ biết mình phải đi. Chuyện cũ dù thế nào cũng cần một lí do để khép lại.
Mùa đông, trời âm u, hệt như cõi lòng của Linh Đan lúc này. Nó xầm xì và chẳng thấy chút sức sống nào. Linh Đan đến quán muộn hơn giờ đã hẹn. Không phải vì cô có thói quen đến trễ mà vì hôm nay, cô muốn xem, người đàn ông đó có kiên trì đợi mình hay không.
Quán cà phê nhỏ nhưng yên tĩnh. Nó hợp cho một cuộc gặp gỡ như thế này. Linh Đan đã nghĩ rất nhiều về những câu mà cô sẽ hỏi anh... Nhưng rồi mọi thứ bay biến khỏi đầu cô khi vừa đặt chân tới quán, đậ.p ngay vào mắt cô là hình ảnh anh ngồi đó, bên cạnh là... Thùy Anh.
Linh tính mách bảo cái điều tồi tệ ấy, nhưng Linh Đan cố gắng không tin nó là sự thật. Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện, cảm giác như mình ở một thế giới còn hai người kia ở một thế giới:
huyện cũ dù thế nào cũng cần một lí do để khép lại. (Ảnh minh họa)
- "Sao... cậu lại ở đây?" - Linh Đan cất tiếng hỏi Thùy Anh.
- "Mình... mình..." - Thùy Anh không nói được thành lời.
- "Anh và Thùy Anh tới để mời em đám cưới" - Duy Nghĩa mở lời đỡ cho cô gái ngồi bên cạnh mình.
Trái tim Linh Đan tưởng như ngừng đậ.p trong vài giây. Cái viễn cảnh này có nằm mơ cô cũng không hình dung được. Thùy Anh tuy không phải là bạn bè thân thiết nhưng rõ ràng, cô ấy biết thừa chuyện tình của Linh Đan với Nghĩa, tại sao bây giờ cô ấy lại ngồi bên anh với tư cách vợ sắp cưới?
- "Hai người... hai người yêu nhau từ bao giờ, tại sao lại như vậy?" - Linh Đan dẹp bỏ mọi sĩ diện. Cô đã nghĩ mình sẽ tự kiêu để tỏ ra kiêu ngạo trước anh nhưng giờ đây mọi thứ bay biến hết.
- "Anh biết em sẽ ngạc nhiên nhiều lắm... Hãy cứ bình tĩnh, anh sẽ kể cho em nghe mọi điều".
Mặc dù có lời mào đầu đó của Nghĩa, nhưng quả thật Linh Đan không thể nào tập trung nổi. Cô và anh yêu nhau nào có ngắn ngủi, cũng gần 3 năm trời, cũng đủ những thề non hẹn biển. Họ cũng chỉ mới chia tay nhau được 4 tháng nay. Nói đúng hơn, là cả hai dừng liên lạc trong 4 tháng, Linh Đan còn chưa xem đó là một sự chia tay, nó giống như giận dỗi vậy thôi. Thế mà giờ, anh đang ngồi cùng bạn cô và nói rằng họ sắp cưới nhau.
Linh Đan còn chưa xem đó là một sự chia tay, nó giống như giận dỗi vậy thôi. Thế mà giờ, anh đang ngồi cùng bạn cô và nói rằng họ sắp cưới nhau. (Ảnh minh họa)
- "Anh hiểu cảm giác của em lúc này. Em có thể coi đó là sự phản bội cũng được, dối trá cũng chẳng sao. Chỉ có điều, anh đã từng nói chia tay khá nhiều lần, nhưng em không chấp nhận. Anh đã từng có lúc yêu em, nhưng càng lúc anh càng nhận ra chúng ta không hợp. Anh muốn dừng lại nhưng em không chịu. Anh không muốn em phải tổn thương nên đã lặng lẽ rút lui như thế..."
- "Anh và cô ta... hai người yêu nhau lén lút sau lưng tôi từ bao giờ"
- "Từ những lần chúng mình còn yêu, em giận hờn vô cớ, anh mệt mỏi vì haid đứa không thể hiểu được nhau. Anh tìm đến Thùy Anh để chia sẻ... Và, bọn anh đã yêu nhau. Cũng phải khó khăn lắm hai đứa mới dám thừa nhận tình cảm này của mình vì bọn anh hiểu, đang làm điều có lỗi với em".
- "Có lỗi... Anh nói nhẹ tựa lông hồng vậy sao?"
- "Em bình tĩnh lại đi... Thực ra, em cũng không còn yêu anh, cái em níu giữ chỉ là không muốn đán.h mất cuộc tình đã bỏ công, bỏ sức để yêu thôi... Nếu còn yêu, em đã không im lặng suốt mấy tháng qua như thế. Chúng ta yêu nhau mà, tại sao lại cứ thế mà mất nhau? Chẳng qua là yêu không đủ lớn để từ bỏ cái tôi của mình mà tìm nhau thôi"
Thùy Anh nắm lấy bàn tay Linh Đan:
- "Mình biết mình có lỗi với cậu. Mình cũng đã trốn tránh tình cảm này nhưng không thể. Ngày hôm nay mình cùng anh ấy đến đây để tạ lỗi với cậu. Dù cậu có chử.i bới, đán.h đậ.p thế nào mình cũng không chống cự lại đâu".
(ảnh minh họa)
Linh Đan gạt tay Thùy Anh ra. Cô nhìn bằng ánh mắt đầy căm giận. Giá mà có thể, Linh Đan chắc hẳn sẽ lao vào mà cấu xé hai con người đó. Nhưng giờ cô chỉ có một mình, và dù cô có làm gì đi chăng nữa thì họ cũng đã là chồng vợ của nhau, cô mãi mãi là kẻ ngoài rìa:
- "Tôi ghê tởm hai người... "
Linh Đan phóng ra khỏi quán cà phê sau khi xé tan tờ thiệp cưới. Đằng sau lưng cô là những ánh nhìn thương xót và đầy tội lỗi. Cả Nghĩa và Thùy Anh có lẽ đều không biết rằng, ở một góc phố khác nơi cách họ không xa, Linh Đan đang ngã khụy và bật khóc.
Cuối cùng thì màn kịch của Linh Đan cũng thành công rồi. Hai người họ đã đến với nhau bằng tình yêu chân thành. Giờ thì Linh Đan có thể yên tâm nếu một ngày nào đó cô rời xa cõi đời này. Nghĩa tìm được hạnh phúc mới...và Linh Đan tin, Thùy Anh có thể thay cô làm tốt vai trò của người vợ. Những ngày còn lại ngắn ngủi của cuộc đời bệnh tật, Linh Đan thấy nhẹ lòng vì người đàn ông mà cô lo lắng nhất cũng đã quên cô, theo cái cách mà cô mong muốn!
Nỗi đau này chỉ mình Linh Đan và buổi chiều mùa đông ảm đạm đó biết mà thôi!
Theo Tamsubuon
Mẹ một con tự giải thoát khỏi cuộc hôn nhân ngột ngạt Mọi thứ dồn nén lâu nay chỉ khiến tôi muốn chạy thật nhanh, đi thật xa khỏi cuộc sống đó. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với tất cả những gì tôi đã làm. Ai cũng bảo con gái đất Hải Phòng cá tính. Vâng, tôi thừa nhận vậy. Lớn lên từ thành phố cảng, trải qua biết bao nhiêu mùa phượng đỏ, tôi...