Phát hiện sự thật cay đắng về chồng đúng tuần trăng mật
Tôi chết điếng khi ngày đầu vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật, tôi đã phát hiện ra sự thật về chồng mình.
18 tuổi tôi nổi tiếng xinh đẹp, hát hay, múa giỏi trường cấp III ở huyện, nhưng ông Trời ăn ở công bằng khi cho tôi giỏi giang xinh đẹp mà học hành chẳng bằng ai.
Cố lắm nhưng cuối cùng tôi vẫn bỏ dở năm lớp 12, tôi xin với ba má lên thành phố kiếm việc làm chứ không thể phấn đấu tương lai bằng con đường học thức được.
Ba má không ưng, nhưng cuối cùng cũng đồng ý để tôi tự lập, bởi sau tôi còn 2 đứa em đang tuổi ăn, tuổi học, ruộng vườn ngày càng thu hẹp, ba má lại ngày một có tuổi…
May mắn ngay lần đầu tiên đi xin việc, tôi đã được bà chủ một cửa hàng bán mĩ phẩm đồng ý tuyển dụng sau khi đã biết rõ nguồn gốc, lí lịch và ngắm tôi từ đầu tới chân với vẻ ưng thuận ra mặt.
Bà chủ rất tốt bụng ứng trước cho tôi một tháng lương để tôi có tiền thuê nhà trọ và sắm thêm vài bộ quần áo cho hợp cách ăn mặc của người thành phố.
19 tuổi đầu tôi biết mình sẽ khó mà gắn bó với người chồng nghiện ma túy nặng như vậy! (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bà còn bỏ thời gian dạy tôi cách trang điểm son phấn sao cho bắt mắt khách hàng. Bà chủ khéo tay đến nỗi khi nhìn vào gương tôi thật ngỡ ngàng trước nhan sắc của mình.
Tôi biết mình đẹp, nhưng không ngờ với sự trợ giúp của son phấn tôi rực rỡ như một đóa hoa lần đầu khoe sắc. Ngay tuần đầu tiên tôi đứng quầy, bà chủ đã tỏ ra hài lòng khi lượng khách ngày một tăng, nhất là đám thanh niên ăn mặc sành điệu, họ tìm đến mua mĩ phẩm dành cho nam và không quên buông những lời chọc ghẹo, làm quen với tôi.
Làm cho bà chủ được khoảng 3-4 tháng thì một chiều muộn tôi đang kiểm đếm số tiền và hàng trong quầy thì có một thanh niên cao to, đẹp trai ăn mặc đúng mốt xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi lịch sự chào hỏi anh muốn mua thứ gì song anh chỉ gật đầu chào đáp lại tôi và hướng ánh mắt lên lầu trên. Đến lúc bà chủ từ trên lầu đi xuống xưng má con với anh, tôi mới biết đó là con trai bà chủ, hiện đang làm việc cho một công ty nổi tiếng có vốn nước ngoài nên rất bận rộn, ít có thời gian về thăm nhà…
Hôm đầu anh có xuống quầy nói chuyện với tôi một lúc, nhưng thời gian sau anh luôn kiếm cớ để ở bên tôi. Không hiểu công việc ở công ty thế nào, nhưng từ hôm về anh ở luôn nhà mà không thấy ba má anh có ý kiến gì, thế rồi anh chủ động nói lời yêu tôi, với sự nhiệt tình ủng hộ của ba má anh.
Chỉ 3 tháng sau khi quen biết tôi đã trở thành vợ anh, ở quê ai cũng bảo tôi là “chuột sa chĩnh gạo”. Rồi cái sự sung sướng đó khiến tôi chết điếng khi ngày đầu vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật tôi đã phát hiện ra chồng nghiện ma túy nặng. Một ngày anh phải chích vào ven mấy cữ thuốc mới tỉnh táo được… Tôi hiểu vì sao bà chủ và con trai họ cố tình giấu tôi chuyện nghiện mà túy của chồng tôi, để họ nhanh chóng tổ chức đám cưới. 19 tuổi đầu tôi biết mình sẽ khó mà gắn bó với người chồng nghiện ma túy nặng như vậy!
Theo An Trí /24h
Trăng mật chồng bỏ vợ đi với người yêu cũ
Ra khỏi cửa khách sạn đi được một quãng đường thì tôi thấy có một cặp tình nhân đang ôm ấp và hôn nhau rất thắm thiết. Đó chẳng phải là chồng tôi hay sao?
Tôi bắt gặp anh đang ôm ấp chị bạn thân của anh.
Chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân sau 2 năm yêu nhau. Tình yêu của chúng tôi không thể hiện ra bên ngoài như nhiều cặp đôi khác bởi vì đơn giản chúng tôi lặng lẽ quan tâm và bên cạnh nhau một cách âm thầm chứ không ồn ào. Nhiều lúc đứa bạn thân của tôi thắc mắc: "Hai đứa mày có phải là yêu nhau không vậy? Sao trông xa cách thế? Tôi chỉ cười trừ, vì tôi hiểu rõ tính cách và hoàn cảnh của hai đứa như thế nào.
Trước khi yêu tôi, anh đã từng có một tình yêu sâu sắc với người cũ. Anh thú nhận với tôi rằng anh không nhớ nhung người cũ nữa nhưng tình cảm anh dành cho cô ấy vẫn còn rất nhiều. Tôi giận dỗi hỏi lại anh: "Vậy là chỉ cần cô ấy quay lại anh sẽ trở về bên cô ấy đúng không?" Anh không biện minh chỉ đáp lại tôi một câu: "Ngốc".
Hai năm lặng lẽ yêu nhau, anh đã cầu hôn tôi trong một đêm mưa gió. Tôi cũng vui mừng, gật đầu trong hạnh phúc và nghĩ rằng mình đã xóa được hình bóng người yêu cũ trong tim anh. Nhưng tôi đã lầm.
Tôi đưa một số ảnh cưới lên Facebook, trong vô số những bạn bè chung nhảy vào chúc mừng chúng tôi thì có một người lạ kết bạn và nhắn tin nói chuyện riêng với tôi (sau này tôi mới biết đó chính là người yêu cũ của anh). Chị ấy bảo là bạn thân của chồng tôi và rất lâu rồi không gặp nên tôi không biết. Cũng đúng vì anh có rất nhiều người bạn thân đi lập nghiệp xa, tôi nói chuyện với chị ta mà không hề nghi ngờ gì.
Nói chuyện với tôi mà chị ấy tỏ ra rất vui vẻ, hạnh phúc đến nỗi phấn khích hơn cả tôi về hạnh phúc của chúng tôi. Tôi lấy làm hơi khó hiểu nên cũng chỉ nói chuyện với chị ấy rồi tắt máy tính. Tôi hỏi anh thì anh cũng chỉ bảo rằng: "Bạn anh mừng cho vợ chồng mình hạnh phúc thực sự mà em không vui à". Nghe vậy tôi cũng không nói gì thêm nữa.
Sau ngày cưới anh mới thông báo cho tôi việc thay đổi địa điểm đi trăng mật mà trước đó tôi đã phải mất bao nhiêu công tìm hiểu về con người, phong cảnh, đồ ăn ... nơi chúng tôi sẽ đến. Lúc đó, tôi cũng chẳng muốn giận dỗi mà làm cho mất hòa khí vợ chồng nên cũng đành gật đầu. Thay vì đi Đà Lạt như dự định thì chúng tôi đến Đà Nẵng, tôi chỉ thấy buồn vì hành động của chồng mà thôi.
Chị ấy tỏ vẻ vui mừng phấn khích cho hạnh phúc của chúng tôi.
Đến khách sạn anh đặt trước rồi, hai vợ chồng tôi đi thăm thú thành phố và bất ngờ anh gặp lại người bạn thân của anh. Đó là người đã nhắn tin riêng cho tôi trên Facebook, tôi ngờ ngợ một lúc thì mới nhận ra chị ấy. Chị ấy xinh, giọng nói hút hồn người khác và anh tỏ thái độ vui ra mặt vì gặp được chị ấy. Sau đó chị ấy cũng nhập cuộc đi chơi với lí do "thêm bạn thêm vui". Ở nơi đất khách này tôi cũng vui vẻ đồng ý. Suốt chuyến đi, tôi như người thừa, hai người đó chỉ hàn huyên với nhau những chuyện cũ, chuyện xưa, kỉ niệm của hai người mà tôi chẳng biết. Đến khi về thì mới vỡ lẽ ra là chị ấy cũng ở ngay gần khách sạn chúng tôi đang thuê.
Tối hôm đó, tôi có ý trách móc anh chẳng để ý gì đến tâm trạng của tôi thì anh xin lỗi, tại lâu mới gặp lại bạn cũ nên anh mới như vậy. Anh hỏi tôi có muốn đi ngắm thành phố về đêm và cà phê không thì tôi từ chối vì đi cả ngày nên tôi rất mệt và thực sự chỉ muốn ngủ. Vậy là anh đi một mình còn tôi ở phòng.
Ngủ được một giấc vẫn chưa thấy chồng về nên tôi định bụng đi tìm chồng. Ra khỏi cửa khách sạn đi được một quãng đường thì tôi thấy có một cặp tình nhân đang ôm ấp và hôn nhau rất thắm thiết. Bóng dáng người con trai đó quay lưng lại với tôi, tôi đi đến gần thì mới nhận ra đó là chồng mình và chị bạn thân lúc sáng.
Tôi choáng váng, đi nép vào bên cạnh một chiếc xe ô tô đang đỗ ở gần đó. Chị ấy đang khóc thút thút, còn anh thì ra sức an ủi và luôn mồm nói: "Anh nhớ em lắm, em có biết không? Anh yêu em, đừng khóc nữa mà, anh đau lòng!". Tôi bịt chặt mồm, cố gắng không bật ra tiếng khóc. Tôi cứ ngồi đó, rất lâu hai người mới rời khỏi nhau mà đi về. Tôi không ý thức được rằng phải đi về phòng, mặc kệ anh về phòng mà không thấy tôi thì cũng chẳng sao.
Chỉ một lát sau, tôi đã thấy anh hốt hoảng và chạy ra ngoài gọi tên tôi, cuối cùng anh tìm thấy tôi đang ngồi bệt ở vệ đường. Anh bối rồi hỏi tôi: "Em.. em.. sao em lại ở đây, có biết anh chạy khắp nơi tìm em không?". Tôi vẫn cứ nức nở: "Anh đi tìm em làm gì? Sao anh không ở bên cạnh người yêu cũ của anh đi". Chồng tôi không nói một lời nào đứng như trời trồng ở đó. Tôi đứng dậy và tự đi về khách sạn bỏ lại anh chơ vơ một mình.
Hôm sau tôi đã đặt vé về Hà Nội sớm, về nhà anh cũng tránh mặt tôi. Hai vợ chồng im lặng chẳng ai nói với nhau câu nào. Cuộc sống của tôi cứ nặng nề trôi qua. Anh đã thú nhận rằng anh vẫn còn yêu người yêu cũ, và việc chuyển địa điểm trăng mật, gặp gỡ người cũ cũng đều do hai người cố tình sắp đặt. Vậy mà tôi cứ ngờ nghệch yêu anh, tin anh mà không hề biết anh lừa dối. Tôi chỉ ước giá như hôm đó tôi không đi tìm anh, cứ để tôi sống trong ảo tưởng hạnh phúc cũng được. Tôi phải làm sao bây giờ, chẳng nhẽ mới cưới nhau đã vội li hôn rồi sao?
Theo blogtamsu
Tôi bế tắc vì lấy phải người chồng bệnh hoạn không tưởng Trăng mật chưa qua thì tôi đã sớm dập mật. Người ta quá đáng lắm là bóc bánh trả tiền tại chỗ, còn chồng tôi phải đi hẳn một sex tour... Kể ra nhiều người lại bảo vạch áo cho người xem lưng nhưng tôi làm gì còn dây thần kinh xấu hổ. Sống với một người chồng chỉ việc ăn chơi rồi...