Phát hiện ra bệnh nan y, mẹ chồng gợi ý tôi không nên chữa trị vì tốn kém mà hãy để ‘chết tự nhiên’
Tôi nói lại thì bà giận dỗi bỏ cơm 3 ngày không ăn uống khiến chồng mắng tôi thậm tệ thậm chí còn nói thà bỏ vợ chứ không bỏ mẹ.
Từ khi sinh ra đến lúc lấy chồng tôi chưa ghét ai nhiều như bà mẹ chồng tôi đến vậy. Bà sống chung với vợ chồng tôi, trong khi các con bận tối mắt tối mũi với công việc thì bà ở nhà chỉ có ăn chơi và đi nói xấu con dâu với mọi người trong khu phố.
Có lần tôi góp ý với mẹ chồng hãy ở nhà giúp các con việc dọn dẹp cơm nước đừng đi ra ngoài nói lung tung làm xấu hình ảnh gia đình. Ai ngờ bà giận dỗi bỏ cơm 3 ngày không ăn uống khiến chồng mắng tôi thậm tệ thậm chí còn nói thà bỏ vợ chứ không bỏ mẹ.
Sau vụ đó tôi để mặc bà muốn nói gì thì nói coi như giả câm giả điếc. Nhưng dường như bà không chịu để cho gia đình được yên ổn lúc nào thì phải. Một hôm đang trong giờ làm mẹ chồng gọi điện bắt vợ chồng tôi về gấp bởi bà sắp chết. Vợ chồng tôi cuống cuồng về nhà thì thấy bà bảo đầu óc mẹ quay cuồng chóng mặt chẳng thể đứng vững hay các con đưa mẹ đi bệnh viện khám xem bệnh gì.
Giận mẹ chồng lắm nhưng sợ chồng mà tôi chỉ biết ấm ức trong lòng. (Ảnh minh họa)
Tôi thở dài nói bà rằng người già rồi thiếu chút máu lên não thôi có gì mà mẹ làm ầm lên ảnh hưởng đến công việc của các con. Chồng tôi thì lo lắng vội đưa bà vào viện khám xem bệnh gì. Đến viện, bà đòi làm đủ các xét nghiệm, khi có kết quả, bác sĩ kết luận bà chẳng bị bệnh gì, chỉ cần chăm thể dục, bồi bổ vừa phải chứ béo quá không tốt. Có vậy thôi mà vợ chồng tôi mất 5 triệu tiền viện phí.
Video đang HOT
Giận mẹ chồng lắm nhưng sợ chồng mà tôi chỉ biết ấm ức trong lòng. Nắm được điểm tốt của chồng tôi là thương mẹ nên mỗi khi trong người hơi đau bụng hay chóng mặt là bà đều đòi vào viện để điều trị cho an toàn. Tiền lương của hai vợ chồng dành dụm chữa trị việc sinh con đều bị mẹ chồng rút dần rút mòn.
Giờ rơi vào hoàn cảnh này, tôi có nên ly hôn cho thoải mái tinh thần không?
Chỉ nghĩ đến mẹ chồng thôi là tôi đã không muốn về nhà, càng ngày tôi càng ghét bà đến vậy, chỉ mong sớm có con để cho vơi đi nỗi buồn.
Trong một lần khám sức khỏe ở công ty tôi như chết đứng khi phát hiện bị ung thư vú. Sau hôm đó tinh thần tôi suy sụp hoàn toàn, nằm trong bệnh viện không biết nghĩ gì ngoài cái chết. Lúc nào nước mắt cũng chực rơi, vậy mà ngày nào đưa cơm vào mẹ chồng cũng nói móc hỏi han tôi ở giai đoạn nào? Bà còn gợi ý tôi không nên chữa trị vì tốn kém mà hãy để “chết tự nhiên”.
Tôi chán quá, giờ thì hoàn toàn mất niềm vui vào cuộc sống, chẳng thiết sống nữa. Giờ rơi vào hoàn cảnh này, tôi có nên ly hôn cho thoải mái tinh thần không?
Theo Ngoisao
Mẹ chồng "điêu đứng" vì con dâu quá "hồn nhiên"
Sống chung với bố mẹ chồng luôn là nỗi "ám ảnh" với những cô gái hiện đại. Nhưng ở một góc độ khác, sống cùng nàng dâu cũng không phải "trải nghiệm" dễ dàng với các bậc cha mẹ.
Nhà bác Nguyễn Thị Lý (Long Biên, Hà Nội) mới có con dâu được nửa năm, hàng xóm ai cũng mừng cho bác bởi anh Hoàng Đức Long, con trai bác Lý đã 32 tuổi mà lấy được cô vợ 25 tuổi vừa xinh đẹp lại công ăn việc làm ổn định. Bác Lý cũng vui lắm, bởi sau bao năm sống cảnh mẹ góa con côi, giờ đây gia đình bà đã đón thêm thành viên mới. Nhưng niềm vui của bác chưa được bao lâu thì chị Thảo - con dâu bác "hiện nguyên hình" là nàng dâu vụng về cả đường ăn nói lẫn tề gia nội trợ, thu vén công việc gia đình.
Chị Thảo - con dâu bác "hiện nguyên hình" là nàng dâu vụng về cả đường ăn nói lẫn tề gia nội trợ, thu vén công việc gia đình.
(Ảnh minh họa)
"Không phải nói xấu con dâu, nhưng sau 1 tuần chung sống tôi nhận ra con dâu mình hồn nhiên đến mức vô tâm. Biết các con bận rộn công việc tối ngày nên sáng nào cũng 5h là tôi lục đục chuẩn bị đồ ăn nóng hổi, cho vào hộp cơm giữ nhiệt cho hai đứa mang đến cơ quan ăn trưa. Buổi tối, khi vợ chồng con trai về đã có bữa tối thịnh soạn cho các con tẩm bổ. Thế nhưng chẳng bao giờ nhận được một lời cảm ơn từ con dâu.
Có hôm thấy con dâu đem hộp cơm còn nguyên đồ ăn trở về, tôi lo lắng hỏi vì tưởng con khó ở trong người, thì dâu bảo: "Hôm nay con ra ngoài ăn với đồng nghiệp cho đỡ ngán. Từ khi lấy chồng phải ăn cơm nhà, chả được tung tẩy như trước". Nghe thế ai chẳng chạnh lòng", bác Lý trải lòng.
Tưởng có con dâu, sẽ có thêm một người phụ nữ vun vén cho công việc gia đình, thế nhưng chị Thảo nấu ăn vụng, quét dọn nhà cửa cũng... lười. Bởi vậy phòng riêng của hai vợ chồng anh chị luôn trong tình trạng bừa bộn, quần áo bẩn vứt tứ tung.
"Khi vợ chồng nó đi làm là tôi phải leo 3 tầng lầu lên thu dọn quần áo bẩn cho vào máy giặt, dọn phòng ngủ cho chúng nó. Tôi cảm giác như mình lại có thêm một... đứa "con trai" chứ không phải con dâu", bác Lý thở dài.
Không chỉ có bác Lý, bác Nguyễn Thị Chung (Cầu Giấy, Hà Nội) cũng "dở khóc dở cười" vì nàng dâu mới. "Dâu nhà tôi không phải gái phố nhưng... cái gì cũng vụng. Nấu đồ ăn không nhạt thì mặn, rửa bát thì không bữa nào nàng ấy không "tiễn" vài ba cái bát, cái đĩa nên tôi toàn phải tranh làm việc này. Sau bữa ăn, trong khi mẹ chồng rửa bát thì con dâu ngồi ăn hoa quả, xem tivi.
Có lần tôi nói với dâu: "Con phải nhìn mẹ rửa mà làm theo chứ, chả nhẽ cái gì mẹ cũng phải hướng dẫn con? Ngày xưa mẹ cũng vụng nhiều thứ, nhưng đi làm dâu thì phải dần khắc phục. Xưa làm dâu khổ lắm chứ đâu được như bây giờ".
Vừa nói hết câu thì con dâu nhanh miệng nói luôn: "Mẹ cũng đã từng làm dâu nên mẹ biết rồi nhé, vì vậy mẹ đừng làm con khổ như mẹ nữa". Nói rồi, dâu lững thững ra phòng khách xem tivi. Tôi chỉ biết há hốc mồm, tròn mắt nhìn sự vô tư của con dâu. Đã vậy, mỗi lần hai vợ chồng nó cãi nhau là ầm nhà, con dâu khi đó vô tư xưng "mày"- "tao" với chồng khiến tôi phát hoảng", bác Chung chia sẻ.
Theo Afamily
Cứ ngỡ nhân tình xúi chồng ép tôi phá thai để dồn sức chăm sóc con cô ta, nhưng hóa ra lại là người này Một hôm tôi rón rén hỏi dò mẹ chồng xem bà muốn tôi sinh cháu trai hay cháu gái. Thế nhưng bà đáp lại đầy lạnh lùng: "Cô làm thế nào mà được sinh đôi như nhân tình của con trai tôi thì tôi xin nhận". Tôi và chồng yêu nhau khi cả hai cùng theo học ở một trường đại học. Trong...