Phát hiện người yêu xem “phim đen” nên ghê tởm khi gần gũi
Dù đã cố gạt những hình ảnh đó ra khỏi đầu nhưng tôi chẳng thể nào làm được. Nó ám ảnh tôi cả trong giấc ngủ…
ảnh minh họa
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như hôm ấy không động vào máy tính của anh thì tôi sẽ chưa nhìn thấy những hành động đầy khiêu khích, phản cảm kia. Tôi như bị ma ám và kể từ hôm đó cứ gần gũi anh là tôi lại thấy sợ sệt.
Thời gian tôi và anh quen và yêu nhau đã được hơn 1 năm. Anh hơn tôi hai tuổi và chúng tôi vẫn đang đi học. Là sinh viên cùng trường nên chúng tôi thân nhau từ những hoạt động ngoại khóa của lớp, trường tổ chức. Anh là một lớp phó kiêm ca sĩ của lớp, còn tôi cũng khá năng nổ trong các phong trào. Có lẽ vì thế hai đứa thấy hợp nhau, trong công việc, cuộc sống và học tập rồi yêu nhau từ khi nào chẳng hay. Khoảng cách hai tuổi cũng không quá xa nên chúng tôi chia sẻ được với nhau khá nhiều điều. Bố mẹ anh cũng là những cán bộ nhà nước, nề nếp và rất tâm lý. Yêu nhau được nửa năm thì anh dẫn tôi về chơi với gia đình, bố mẹ anh quý mến và rất nhiệt tình với tôi. Hai bác thường xuyên nhắc nhở, thăm hỏi và động viên hai đứa cùng học tập. Tôi rất vui vì mình được đón nhận như vậy, cả bố mẹ tôi cũng quý mến anh như con cái trong nhà. Biết được tình cảm cả hai gia đình dành cho mình như thế nên chúng tôi cũng nhắc nhở nhau phải cố gắng, không phụ lòng mong mỏi của các cụ.
Anh và tôi cũng có những dự định lớn cho tương lai, anh ra trường sẽ đi làm, tích góp tiền cưới tôi còn tôi cũng hy vọng mình sẽ trở thành dâu thảo, vợ hiền của gia đình anh. Anh, một người yêu lý tưởng trong mắt tôi và khá nhiều cô gái. Trước tôi, cũng đã có nhiều bạn trong trường để ý nhưng anh đều từ chối. Anh kể rằng đã thích tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh thích sự hoạt bát, năng động và không kém phần dịu dàng toát lên ở tôi. Chính vì thế anh quyết định phải chinh phục bằng được. Quả thực, ở bên cạnh anh tôi thấy một cảm giác bình an và rất hạnh phúc. Anh tâm lý, tình cảm và chiều chuộng tôi hết mực. Sáng sáng anh đều dậy rất sớm để qua đón tôi đi ăn sáng và đi học, buổi trưa phải đưa tôi về tận nhà rồi mới yên tâm. Cảm giác được người yêu quan tâm và chăm sóc cũng khiến tôi lâng lâng, sung sướng. Bạn bè đứa nào cũng ghen tỵ với tôi vì có một tình yêu đẹp như vậy. Kể cũng lạ, từ ngày yêu nhau anh đều dành thời gian để chăm sóc cho tôi, bạn bè rủ tụ tập anh cũng ít đi hơn trước. Vì thế mà anh bị mang tiếng là sợ người yêu. Nhiều lần tôi có hỏi vì sao nhưng anh bảo chỉ muốn ở bên cạnh tôi, với anh tôi đã là một thế giới rồi. Nghe được điều đó mà tôi hạnh phúc lắm, tình yêu của chúng tôi đang vun vén có một màu hồng rực rỡ nhất.
Nhưng cũng phải nói thêm rằng, mặc dù ở bên nhau nhiều vậy song chúng tôi vẫn chưa làm điều gì quá giới hạn cả. Có chăng chỉ dừng lại ở những cái nắm tay, những chiếc hôn bình thường. Tôi đến nhà chơi đều có hai bác ở nhà, họ mời ăn cơm và trò chuyện vui vẻ với tôi. Khi nào anh mời đến nhà mà không có các bác là tôi toàn từ chối khéo. Tôi biết cảm xúc khi ở bên nhau sẽ mãnh liệt lắm, hai người yêu nhau mà không làm chủ được sẽ rất thiệt thòi cho con gái. Mẹ tôi cũng khuyên răn nhiều nên dù anh có muốn đi xa hơn thì tôi vẫn nhất quyết từ chối. Có mấy lần chúng tôi cũng giận dỗi nhau vì tôi cương quyết với anh quá, tuy nhiên vì muốn tình yêu tồn tại lâu dài nên anh thông cảm cho tôi. Anh hứa rằng sẽ chờ đợi cho đến khi tôi thật sự sẵn sàng. Thấy anh như vậy tôi càng tin tưởng người yêu mình hơn.
Video đang HOT
Nhưng, cho đến một ngày cách đây chỉ vài hôm, tôi về nhà anh ăn cơm và phát hiện một điều khiến mình vô cùng thất vọng. Trưa hôm đó chỉ có mẹ anh ở nhà, sau khi ba người ăn cơm trò chuyện vui vẻ xong thì anh lên phòng trước để mẹ anh và tôi dọn dẹp. Sau đó bác gái phải qua nhà một người bạn nên bảo tôi cứ ở nhà chơi. Tôi đã định xin phép về nhưng cả anh và bác đều không cho vì trời nắng nôi, chiều mát anh sẽ đưa về. Tôi lên phòng anh ngồi chơi đợi anh đưa bác sang nhà bạn. Ngồi buồn, tôi tiến lại chiếc máy tính đang bật của anh để vào mạng xem tin tức. Thế nhưng, khi vừa di chuyển con chuột để màn hình hiện lên thì trước mắt tôi là một đoạn “ phim mát” vô cùng nóng bỏng. Tôi giật mình và sợ hãi, chạy xuống nhà thì đúng lúc anh vừa về. Tôi phải nói dối là chóng mặt để anh đưa về ngay. Anh gặng hỏi tôi có chuyện gì mà chỉ im lặng nhưng tôi không dám nói thật.
Từ hôm đó đến nay tôi cứ bị ám ảnh bởi đoạn phim đó, nhất là đi bên cạnh hay ở gần khi có hai đứa là tôi lại sợ hãi. Người yêu tôi lại xem những bộ phim “bẩn” như thế sao? Và rồi một ngày anh cũng sẽ áp dụng điều đó với tôi? Quả thật là tôi không thể quên được những gì mình nhìn thấy, và càng không dám nói với anh điều này. Tôi cũng nghe các bạn mình kể con trai thường hay lén xem những bộ phim như thế nhưng nào ngờ người yêu mình cũng xem. Tôi phải làm sao để quên điều đó bây giờ? Tôi hoang mang lắm!
Theo VNE
Phát sợ vì cơn cuồng ghen của chồng
Vẫn biết ghen là biểu hiện chứng tỏ tình yêu, là gia vị để khẳng định tình cảm của những người đang yêu, hay các cặp vợ chồng.
Nhưng việc chồng ghen tuông một cách mù quáng khiến cuộc sống của tôi ngày càng ngột ngạt.
Tôi lấy chồng được 7 năm và có một cô con gái 6 tuổi. Tôi đi làm văn phòng, còn chồng tôi mua xe chạy chở khách, công việc của anh thuận lợi và thu nhập cũng khá. Ai cũng bảo tôi hạnh phúc vì đã mua được nhà cửa, kinh tế vững, con cái thì cũng xinh xắn, ngoan ngoãn, chỉ cần sang năm sinh thêm thằng cu nữa là hạnh phúc trọn vẹn, viên mãn.
Chồng tôi chăm chỉ, tu chí làm ăn, không ham mê cờ bạc rượu chè, cờ bạc gì cả. Chỉ có điều, anh có tính hay ghen tuông, soi mói quá mức khiến tôi vô cùng mệt mỏi và ngột ngạt. Hồi còn yêu nhau, biết anh hay ghen nhưng tôi cũng không để tâm lắm vì nghĩ chắc là do anh quá yêu mình nên mới thế. Tưởng khi kết hôn rồi, chắc chắn "sở hữu" tôi, anh sẽ yên tâm, thoải mái rồi sẽ bớt tính ghen đi, nhưng thật không ngờ, càng ngày chồng tôi càng phát huy "sở trường" ghen tuông ấy.
Chồng tôi ghen tới mức anh kiểm soát tất cả các cuộc gọi, tin nhắn đến máy điện thoại của tôi. Mỗi khi tôi có điện thoại, anh phải là người kiểm tra trước xem là ai gọi, ai nhắn, là trai hay gái, rồi tra hỏi người gọi đến như "hỏi cung", khiến tôi rất xấu hổ.
Có lần, bạn bè rủ nhọp lớp, tôi phải thuyết phục mãi chồng mới cho đi. Dù đồng ý nhưng chồng lại tỏ ra không mấy vui vẻ và nói "mát": "Họp hành cái gì, chắc lại tụ tập nhau lại để ôn lại tình xưa chứ gì, tôi còn lạ gì".
Chồng tôi ghen tới mức anh kiểm soát tất cả các cuộc gọi, tin nhắn đến máy điện thoại của tôi. (ảnh minh họa)
Hôm sau, thấy tôi trang điểm, ăn mặc đẹp đi họp lớp, anh lại tiếp tục "nói kháy": "Đi gặp bạn cùng lớp thì làm gì phải ăn diện thế, cô muốn xinh đẹp để cho thằng người yêu cũ nó tiếc nuối à?". Tôi nhẹ nhàng giải thích với chồng: "Anh đừng nghĩ xấu cho em thế. Bạn bè lâu ngày gặp nhau, em cũng phải ăn mặc lịch sự chứ". Chưa kịp nói hết câu thì chồng tôi "phán": "Ai mà biết được, chuyện gì cũng có thể xảy ra!".
Một hôm, vô tình chồng đọc được cuốn nhật ký của tôi, trong đó, còn sót lại vài dòng tôi viết về người yêu cũ. Chỉ là một số thông tin về tên tuổi, biệt danh, một vài sở thích nhưng anh cũng làm ầm lên và nhất nhất khẳng định: Tôi và bạn trai cũ vẫn liên lạc với nhau, rồi có quan hệ mờ ấm, thậm chí, anh còn nói tôi là "gian phu, dâm phụ". Mặc cho tôi thanh minh hay giải thích, anh vẫn không tin. Liên tiếp những ngày sau đó, hễ cứ ở nhìn thấy tôi là anh chửi bới, chì chiết tôi thậm tệ.
Tôi khá ưa nhìn, giao tiếp khéo léo và linh hoạt nên hay được giao làm nhiệm vụ đối ngoại ở công ty. Có những hôm phải đi gặp khách, chồng tôi càng hay ghen bóng, ghen gió. Ngày nào cũng như ngày nào, trước khi đi đâu tôi phải báo thời gian, địa điểm cho anh, gặp ai, nam hay nữ, bàn về việc gì. Trưa nào anh cũng gọi điện đến công ty để kiểm tra xem tôi ở công ty hay tranh thủ lúc không có chồng lại đi chơi ở đâu. Chiều khi tôi vừa đi làm về, công việc đầu tiên của anh là lao ra kiểm tra ngay công tơ mét, mục đích để kiểm soát xem hôm đó tôi có tranh thủ giấu chồng gặp ai không.
Đỉnh điểm là hôm mấy anh chị em trong phòng tổ chức liên hoan cuối năm. Đang ngồi ăn uống vui vẻ thì chồng tôi cùng mấy người bạn cũng vào quán đó ăn uống. Dù tôi đã bảo trước với chồng nhưng anh vẫn lao đến, tra hỏi rồi mắng nhiếc xa xả vào mặt tôi như một kẻ chợ búa, thậm chí anh còn đánh tôi tím ngay trước măt các đồng nghiệp và mọi người xung quanh. Lúc đó, tôi chỉ ước có cái lỗ nẻ để chui xuống cho khỏi ngượng với thiên hạ.
Từ hôm đó, cơn cuồng ghen của chồng tôi ngày càng đáng sợ. (ảnh minh họa)
Tưởng rằng, khi bớt giận và nghe tôi giải thích, chồng sẽ xin lỗi và mong tôi tha thứ. Nhưng thật không ngờ, anh vẫn tiếp tục chửi tôi là người vợ ăn chơi, đua đòi, không có chồng ở bên cạnh quản lý là đi chơi hết thằng này, thằng khác. Sau đó, chồng bắt tôi nghỉ việc ở nhà, với lý do không tin tưởng tôi. Khi tôi nhất quyết không đồng ý thì anh tuyên bố: "Hoặc là cô nghỉ việc ở nhà, hoặc là cô viết đơn ly hôn đi, tôi ký. Tôi cho cô 1 tháng để suy nghĩ".
Từ hôm đó, cơn cuồng ghen của chồng tôi ngày càng đáng sợ. Chỉ cần có điều gì không vừa ý, hoặc nghe thông tin linh tinh ở đâu đó, thậm chí không cần có lý do, chồng cũng "thượng cẳng chân, hạ cẳng tay" với tôi. Nhiều lúc mặt mày thâm tím khiến tôi không dám đi ra ngoài. Tôi sống với chồng như cực hình vậy.
Nếu là tôi, các bạn sẽ chọn cách nào?: 1. Không nghỉ việc và ly hôn với chồng. 2. Nghỉ việc, tiếp tục cuộc hôn nhân và chờ đợi sự thay đổi từ chồng!?
Theo VNE
Chồng về hưu 'bám váy' như con mọn Hồi trước, bà Long cứ mong mãi ngày chồng về hưu, giờ ông về rồi thì bà lại phát chán vì ông bám bà còn hơn mấy đứa cháu nội. Có thêm cái đuôi khi chồng về hưu Sáng chủ nhật, bà Long (57 tuổi, sống ở Khương Thượng, Đống Đa, Hà Nội) đang đứng nói chuyện với mấy người quen mà bà...