Phát hiện người già nhất thế giới 131 tuổi
Những người làm công tác xã hội ở Brazil thông báo họ vừa phát hiện người già nhất thế giới ở tuổi 131.
Ông Joao Souza hiện đang sống với vợ 69 tuổi và có 3 đứa con. Những người phát hiện đã đăng ảnh ông cụ cùng giấy khai sinh ngày 10.3.1884. Ông Joao Souza chuyển tới bang Acre vào năm 11 tuổi làm công nhân cao su.
Kỷ lục thọ nhất thế giới hiện thuộc về Jeanne Calment, 122 tuổi, bà mất năm 1997, còn người cao tuổi nhất còn sống là ông Yasutaro Koide từ Nhật Bản.
Ông Joao và nhân viên xã hội
Một cán bộ xã hội tại Acre nơi ông sinh sống vẫn tới thăm thường xuyên, và đang kêu gọi chính phủ đăng ký ghi tên vào sách kỷ lục Guinesss.
Con gái ông, Cirlene Souza mới chỉ 30 tuổi, có nghĩa là ông đã 101 tuổi khi cô ra đời. Cô nói: “Có lúc ông ấy rất tỉnh táo, nhưng cũng có lúc ông ấy chẳng nhận ra nổi con mình. Bố mẹ tôi đã dựa vào nhau mà sống suốt 40 năm nay”
Giấy khai sinh của ông Joao
Video đang HOT
Đáp lại những nghi ngờ về tuổi của cha, Cirlene nói: “Nhiều người coi đó là câu chuyện lừa đảo, số còn lại chỉ ngưỡng mộ một người có thể sống thọ tới mức ấy. Tôi hơi khó chịu đôi chút, vì các giấy tờ đã được xác minh và kiểm duyệt bởi các chuyên gia. Không có gì giả mạo cả”.
Theo Cirlene, ông Joao chịu một con đau tim 6 năm trước, nhưng vẫn ăn đủ ba bữa mỗi ngày với những đồ ăn thông thường và cả món đậu địa phương tên feijao.
Hồ sơ xã hội của ông Joao
Người cán bộ tên Kennedy Afonso viết trên Facebook: “Tôi từng hỏi các con Joao rằng đã có ai phỏng vấn cụ chưa. Ngạc nhiên là chưa hề có ai. Tôi kêu gọi chính quyền địa phương và nhà nước xác nhận và đăng ký ghi danh vào sách kỷ lục Guinness cho cụ”.
Theo Danviet
Vườn hoa
Giữa rừng có một khoản đất trống khá rộng. Trên khoản đất có một vườn hoa nho nhỏ rất đẹp, đủ mọi loại hoa. Khoản đất và vườn hoa này thuộc về Sóc và Thỏ.
Khu rừng nhỏ ở một nơi xa xôi, khuất xa tận mấy dãy núi cao đến chân mây, nhạt nhòa trong sương khói...
Trong rừng chỉ có các loài thú nhỏ sinh sống.
Hoà thuận, vui vẻ, ấm áp.
Giữa rừng có một khoản đất trống khá rộng. Trên khoản đất có một vườn hoa nho nhỏ rất đẹp, đủ mọi loại hoa. Khoản đất và vườn hoa này thuộc về Sóc và Thỏ. Họ là hai người bạn thân, chơi với nhau từ hồi bé xíu. Lớn lên, vẫn thân, cả hai quyết định cùng lập nên vườn hoa này vì cả hai cùng thích hoa.
Sáng sáng ngủ dậy, Sóc và Thỏ cùng nhau ra khu vườn. Họ cùng chăm sóc, tưới tiêu. Chiều chiều sau khi đã làm xong mọi việc của ngày, cả hai lại cùng ra vườn. Họ ngồi bên nhau, nhìn ráng chiều về, nghe hơi thở của đêm, hít vào phổi những làn hương thơm của hoa cỏ trong vườn mà gió vô tình đẩy đưa. Có những chiều như vậy, Sóc và Thỏ cảm thấy hạnh phúc lắm, cái hạnh phúc bình dị giản đơn thôi, mà mấy ai có được...
Rồi...
Một xích mích nhỏ giữa cả hai. Sóc và Thỏ giận nhau.
Những tưởng chuyện chẳng có gì, rồi cũng qua. Cái chuyện bé nhỏ cỏn con chẳng đáng để giận nhau.
Nhưng...
Vậy mà giận lâu. Chẳng ai nói với ai tiếng nào. Chút tự ái. Và cái tôi lớn lao...
Họ chẳng muốn gặp mặt nhau. Ừ thì giận dỗi, bực bội, gặp nhau để làm gì? Có gì để nói? Nếu lỡ vô tình chạm mặt, thì cứ coi như chưa hề có sự tồn tại của nhau đi. Tôi không sai mà. Ai cũng nghĩ thế...
Sáng sáng...
Rồi chiều chiều...
Khu vườn nhỏ vắng bóng đôi bạn. Ô hay, nếu ra đây hóa ra lại gặp nhau à? Hoa lá, cỏ cây không người chăm sóc, dần dần héo khô. Có lẽ vì vậy hay vì một nguyên nhân nào khác? Phải chăng vườn hoa bé nhỏ này cũng buồn cho đôi bạn. Nó nhớ nhung Sóc và Thỏ, nhớ tiếng cười hoà chung. Vắng cảnh Sóc và Thỏ vẫn tựa vai nhau ngồi, nó buồn vậy mà...
Có lẽ, đoạn sau tôi không cần viết tiếp...
Nếu vườn hoa là hình ảnh của TÌNH BẠN... Nếu Thỏ và Sóc bỏ bê vườn hoa luôn không chăm sóc, không muốn giáp mặt nhau? Nếu ngược lại, họ dẹp bỏ tự ái cá nhân qua một bên và làm hòa cùng nhau. Lại ngày ngày ra thăm Vườn hoa? Có thể nếu là bạn, bạn sẽ chọn kết cục thứ 2...
Nhưng, có bao giờ mọi việc đều trọn vẹn. Tan vỡ một lần, hàn gắn lại ta sẽ biết quý trọng nó hơn. Tuy nhiên, có khi nào ta quên hẳn luôn việc hàn gắn đó không?
Theo Guu
Người già cô đơn Ông mất cách đây đã mấy năm, còn lại một mình bà trong căn nhà nhỏ trên khu đất cao. ảnh minh họa Bà có đến tận sáu người con, nhưng ở tuổi cần đến con cháu nhất, thì bà vẫn chỉ đơn bóng một mình. Thi thoảng chạy xe qua nhà bà, tôi đều thấy xót xa khi thấy dáng một người...