Phát hiện Chồng ” tòm tem” với thư ký nhờ facebook
Duyên không ngờ cô lại tìm ra được dấu vết ngoại tình của chồng từ chính chiếc váy ngủ cô được tặng và chiếc cô thư ký của chồng mặc chụp đăng trên facebook.
Duyên soi rất kỹ bức hình trên facebook, cô thư ký trẻ của chồng trong chiếc váy ngủ màu đỏ ren trễ ngực kiểu dáng giống hệt chiếc màu hồng mà Thân mua cho cô. Duyên có thể tạm cho qua với suy nghĩ có vài thương hiệu nổi tiếng giống nhau là chuyện bình thường. Nhưng khi nhìn thấy bàn tay của người đàn ông giấu mặt ôm ngang vai cô ta thì Duyên đã biết kẻ bỏ tiền mua chiếc váy chắc chắn là chồng mình.
Vốn là người phụ nữ truyền thống, căm ghét chuyện đàn ông đàn bà ngoại tình, nhưng lại lấy được ông chồng hào hoa lắm tiền, bởi vậy Duyên luôn xù lông lên với những kẻ nhòm ngó chồng mình. Thời gian đầu mới kết hôn, Thân – chồng cô, cũng thường la cà với mấy em trẻ đẹp, bao gồm cả các em thực tập sinh tại công ty anh theo kiểu mỡ đến miệng mèo lẽ nào mèo tha. Cho đến một lần Duyên khệ nệ bụng bầu vượt mặt bắt quả tang chồng và cô sinh viên mặt non choẹt đang tư tình trong khách sạn, nhân tình không phải dạng vừa khi đẩy Duyên ngã vào cạnh bàn dẫn đến chấn động mạnh, đứa con thứ hai sinh non khi mới được hơn 7 tháng. Sau vụ thoát chết khiếp vía của vợ và con, Thân ân hận và hứa sẽ không bao giờ phản bội vợ nữa, thậm chí anh còn thề độc để tăng thêm phần quả quyết cho lời hứa của mình.
Một lần mất mười lần ngờ, Duyên đã không còn tin tưởng hoàn toàn chồng. Cô vẫn âm thầm do thám mọi hoạt động của Thân bằng tai mắt quanh anh. Quả thật Thân đã thay đổi rất nhiều, anh luôn cố gắng hoàn thành công việc sớm nhất để về với vợ con và luôn quan tâm chiều chuộng hết mức. Nhưng cứ mỗi lần nhìn đứa con trai vì bố mà sinh non, phải nằm lồng kính suốt một thời gian dài và đau ốm liên miên dù đã sắp vào lớp một, thi thoảng Duyên vẫn chì chiết và răn đe chồng chuyện cũ.
Dạo gần đây, đứa con gái lớn 13 tuổi của vợ chồng Duyên thường xuyên chểnh mảng học hành, suốt ngày cắm đầu tham gia vào Fanclub các thần tượng âm nhạc Hàn Quốc và mê mải với facebook. Mặc dù con gái vẫn rất ngoan và nghe lời nhưng qua báo chí và bạn bè, Duyên biết lứa tuổi 9x, 10x đa phần đều thể hiện mặt trái của mình trên mạng xã hội. Để tìm hiểu về thế giới riêng của con, Duyên quyết định cũng lập một tài khoản facebook để kết bạn và theo dõi con. Trở thành bạn với con một thời gian Duyên rất vui vì không có kết quả xấu nào từ con, nhưng điều cô không ngờ nhất là mình lại vô tình nhìn thấy bức ảnh gợi cảm của Thu – cô thư ký của chồng, đăng trên trang cá nhân.
Duyên soi rất kỹ bức hình trên facebook, cô thư ký trẻ của chồng trong chiếc váy ngủ màu đỏ ren trễ ngực kiểu dáng giống hệt chiếc màu hồng Thân mua cho cô (Ảnh minh họa).
Trái với hình tượng khô khan trong bộ đồ công sở già nua cộng thêm cặp kính tri thức khiến Thu trông kém sắc, bức ảnh của Thu đập vào mắt Duyên với bộ váy ngủ đỏ ren pha lụa, khuôn mặt vừa nháy mắt, vừa cắn môi trông Thu rất gợi tình. Duyên chết lặng khi nhìn thấy bộ dạng của Thu cùng chiếc váy ngủ và thời gian đăng ảnh trùng với kỷ niệm 15 năm ngày cưới của Duyên vào tháng trước. Hôm đó Thân đã mua tặng cô chiếc váy ngủ hồng để hai vợ chồng vui vẻ. Sự ngờ vực trong Duyên chỉ mới trỗi dậy khi cô nhận ra sự trùng hợp kỳ lạ của hai chiếc váy ngủ. Nhưng khi nhìn thấy bàn tay của người đàn ông giấu mặt ôm ngang vai cô ta thì Duyên đã biết kẻ bỏ tiền mua chiếc váy chắc chắn là chồng mình.
Chiếc đồng hồ trên bàn tay người đàn ông trong ảnh chính là chiếc đồng hồ Duyên tặng chồng vào kỳ nghỉ hè năm ngoái. Bản thân chiếc đồng hồ sẽ không có gì đặc biệt nếu được đeo vào một bàn tay khác, vì sẽ không ai chú ý đến đến chữ D nhỏ xíu được khắc chìm ở bên cạnh viền bạc của mặt đồng hồ. Nhưng với gu thẩm mỹ của Thân trong việc chọn kiểu dáng và màu sắc váy ngủ, rồi chính chiếc đồng hồ cô tỉ mỉ chọn bằng tình yêu của mình và bàn tay anh – người chồng, người cha của các con cô trong hơn hơn 3 năm yêu và 15 năm chung sống thì Duyên không bao giờ có thể nhầm lẫn. Cô xem rất kỹ facebook của Thu và đều nhận ra “một nửa” của cô ta – người đàn ông luôn chỉ thấy một chút vai, lưng, tay và ngực là người chồng đầu gối tay ấp của mình.
Video đang HOT
Lưu lại bức ảnh và cố nén cơn giận, Duyên ngấm ngầm nhận định và quan sát hành vi của gã chồng phản bội và thư ký của anh ta. Sau khi mua chuộc tài xế của chồng bằng một số tiền lớn để có được lịch trình di chuyển của Thân, Duyên khá bất ngờ khi biết Thân không đến nhà thư ký và cũng không đến khách sạn bao giờ. Thu là thư ký Thân mới tuyển hơn 2 tháng và đã qua được vòng loại của Duyên, lần đầu gặp cô ta Thu đã ưng vì cô ta trông khá ngoan ngoãn, đứng đắn, nhưng sự thật chứng minh Duyên đã sai từ phút ban đầu. Duyên sàng lọc mọi thông tin có được và đưa ra kết luận họ chỉ mới bắt đầu quan hệ và địa điểm thân mật có thể là trong chính phòng của Thân tại công ty. Tiếp tục mua chuộc lễ tân công ty để biết thông tin chồng mình thường bận họp xuyên trưa và sau giờ làm với Thu, Duyên đã lên kế hoạch đơn giản nhất để bắt gian.
Một ngày trong giờ nghỉ trưa, nhận được tin báo, Duyên lập tức đến công ty, lên thẳng tầng 5 phòng Giám đốc, không gian yên ắng vì mọi nhân viên hầu hết đều đã đi ăn và tranh thủ nghỉ trưa. Duyên lặng lẽ mở khóa cửa bằng chiếc chìa sơ cua đã đánh trộm từ trước và chứng kiến sự thật phơi bày trước mắt mình.
Sau khi nhìn hai kẻ gian hốt hoảng chỉnh lại trang phục, cô tát Thu và ném chiếc váy ngủ hồng mang sẵn vào mặt Thân “cho anh nốt để anh tặng nó đấy”. Lá đơn ly hôn Duyên viết vội vã và nhanh chóng, vì cô nhận ra người đàn ông như Thân sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi được bản tính cho dù cô cho anh bao nhiêu thời gian đi nữa.
Theo Afamily
"Anh chỉ là 1 thằng cóc ghẻ"
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Chào bạn Anh Quân - Tác giả tâm sự "Tôi muốn dùng clip ân ái bỉ ổi để đe dọa em".
Đọc bài viết của bạn, bản thân tôi rất cảm thông với nỗi lòng bạn đang mang. Nhưng đúng như bạn nghĩ, tôi đánh giá bạn là người đàn ông tốt.
Vì quá yêu và hối tiếc cho tình yêu mình vun đắp bấy lâu nên bạn mới có ý định níu kéo chứ chưa thực hiện. Như vậy bạn còn rất biết suy nghĩ hơn khối đàn ông khác. Lòng con người tham lam vô đáy, có được cái này rồi thì lại muốn có thêm cái kia. Kể cả trong tình cảm cũng vậy, có người yêu rồi nhưng vẫn muốn được người khác quan tâm và để ý tới.
Điều đơn giản đó tôi cũng không ngoại lệ. Tôi rất thích mình được nhiều người quan tâm và để mắt tới. Nhưng trong lòng tôi thì chỉ ấp ủ hình bóng của một người duy nhất. Một người có thể làm trái tim tôi đau và biết làm cho tôi vui, hạnh phúc.
Nhưng dường như tình yêu nó như một trò đuổi bắt. Tôi cố chạy theo cuộc tình mà tôi cho là lý tưởng thì tôi lại phải đối mặt với những anh chàng si mê tôi đến điên dại. Tôi phải chạy trốn để không gặp họ nữa vì tôi không thể mở lòng để đón nhận họ được.
Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Nhân đây tôi cũng kể một câu chuyện buồn. Lúc là sinh viên năm thứ hai, đợt đó tôi nạp card điện thoại xong, tôi kiểm tra tài khoản hiện ra một số rất đẹp. Tinh nghịch tôi liền lấy máy nháy vào số điện thoại y như số tiền trong tài khoản điện thoại của tôi.
Sau khi nháy máy thì có đổ chuông, tôi sợ quá tắt máy. Khoảng nửa tiếng sau có người gọi lại, tôi bắt máy và bảo do nhầm và xin lỗi. Người đàn ông đó tắt máy đi và một lúc sau anh gọi lại hỏi tôi đang ở đâu? làm gì? bao nhiêu tuổi? cho anh làm quen.
Thấy anh cũng nói tiếng dễ thương thân thiện nên tôi đồng ý. Từ đó ngày nào anh cũng "nấu cháo" điện thoại với tôi. Chúng tôi cứ nói chuyện như thế khoảng 5 tháng. Ngày nào không nghe được giọng nói của tôi là anh điên cuồng ngộ dại.
Anh làm nghề sữa xe máy. Tôi không phân biệt nghề nghiệp gì hết miễn sao người ta tốt và làm bạn mình. Có một ngày anh ta tỏ tình nói rất yêu và muốn gặp mặt ngay thời điểm bây giờ. Tôi thì lại sợ sau khi gặp mặt sẽ làm cho chúng tôi xa cách nên vẫn ngần ngại.
Rồi anh nhắn tin tôi ít trả lời, anh gọi điện tôi ít nghe máy. Anh quan tâm tới tôi từng ly từng tí, có lúc tôi tưởng anh đã yêu được mấy năm và quá hiểu về tôi nữa thì phải.
Tôi suy nghĩ một thời gian và một buổi sáng tôi nhắn tin "Em nhớ anh và rất muốn được gặp anh". Chiều hôm đó anh chạy mấy trăm cây số xuống thành phố gặp tôi. Lúc nghe anh xuống thăm lòng tôi thấy vui vì không biết nhìn anh như thế nào.
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng xấu trai đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Tôi dẫn anh về phòng chơi nhưng thực sự trong lòng không được vui với bạn bè. Tôi cũng cố tình đi xa anh ra. Lúc đó sắc mặt tôi biến chuyển rõ rệt, nhưng lời nói tôi dành cho anh vẫn rất tế nhị và ngọt ngào.
Tôi biết anh đang rất buồn và đang tự ti về hình thức xấu trai của chính mình. Thấy ngoại hình của anh là tôi cũng sởn gai lấy đâu ra cảm hứng mà đánh mắt đưa tình. Tôi biết anh là người rất tốt, nhưng tôi không thể cho anh một tia hi vọng.
"Chạy 200 cây số chắc anh mệt lắm" tôi vẫn rất quan tâm để anh không thấy mình bị bỏ rơi khi xuống gặp tôi. Ngồi được một tiếng thì anh xin phép về vì trời đã tối. Tôi tiễn anh ra về mà thấy buồn vì quá thất vọng. Dường như anh cũng cảm nhận được chúng tôi thuộc hai thế giới khác nhau nên nhìn ánh mắt anh xa xăm vô vọng.
Sau khi về tới nhà, anh nhắn tin cho tôi "Anh vui và hạnh phúc khi gặp được em - người anh thương nhớ bấy lâu". Trời ơi tôi nghe lạnh hết cả người. Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi "Anh đi xa có mệt không?". Anh nói "Gặp được và thấy em là anh vui quên hết mệt nhọc".
Tôi biết anh dành thiện cảm cho tôi nhiều lắm. Anh cũng không quên nói rằng "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?". Lúc đó tôi chẳng biết nói gì nên bảo "Thôi cứ để thuận theo tự nhiên anh nhé. Anh là người tốt, em vẫn rất yêu quý anh".
Điện thoại và tin nhắn giữa chúng tôi thưa dần, tôi biết anh mặc cảm. Tôi có động viên để anh ít buồn nhưng anh chìm trong men rượu. Câu cuối cùng anh dành cho tôi "Em mãi mãi không bao giờ thuộc về anh. Hai chúng ta ở hai thế giới khác nhau. Anh chúc em hạnh phúc".
Và thế là anh đổi luôn số điện thoại, tôi không còn liên lạc được nữa. Giá như ngoại hình của anh cũng ấm áp như trái tim anh thì có lẽ tôi đã yêu.
Tôi không quá ham về hình thức nhưng ít ra anh cũng phải nhìn được. Đằng này anh ấy quá xấu, xấu trai nhất trong những người tôi đã từng gặp (người đen như dân tộc, răng cũng đen, môi cũng đen. Ngoại hình thì nhìn khắc khổ và không muốn nói là quá lôi thôi).
Anh nói: "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?"
Tôi biết ngoại hình đó cũng không phải anh tự muốn vậy nhưng đúng là quá thiệt thòi cho anh. Tôi hi vọng anh sẽ kiếm được người con gái thật sự yêu về tâm hồn và yêu hết con người anh.
Vì thế, đúng là hình thức không là tất cả nhưng nó cũng đóng một vai trò trong tình yêu. Có tấm lòng tốt nhưng không có ngoại hình thì cũng không thể có tình yêu trọn vẹn. Anh đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp mà tôi không bao giờ quên. Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Như bạn Quân đây, tình yêu không thuộc về mình nữa bạn níu kéo cũng không bao giờ hạnh phúc. Mà có được nhau rồi thì nó đã không còn nguyên vẹn để bạn không nhớ về sai lầm của cô ta sao?
Cũng như anh chàng trong bài, anh ấy có níu kéo tôi thì anh ấy chỉ nhận thêm đau khổ nên tự động rút lui để khỏi suy nghĩ cho nặng đầu. Tôi suy nghĩ thiển cận nên cũng đâu có xứng đáng với tâm hồn anh ta.
Bạn hãy quên và tìm cho mình người con gái khác. Đừng dằn vặt chẳng có lợi cho bản thân đâu bạn mặc dù bạn rất cay cú vì đầu tư cho tình yêu quá nhiều. Tôi hi vọng bạn sẽ gặp được người con gái.
Theo VNE
Cách vạch mặt cô nàng "thợ mỏ" chính hiệu quá trơ tráo? Chị ấy than laptop hỏng, sửa đi sửa lại tốn cả đống tiền. Anh trai em mang luôn macbook của anh cho mượn mà chẳng thấy đòi lại. Cái iphone mua bằng cả tháng lương, anh cũng đưa luôn cho người yêu "dùng tạm" sau một lần chị ấy than điện thoại tậm tịt. Nói thật, em cũng không phải độc giả thường...