Phát điên với âm mưu giật chồng của cô bồ ít tuổi
Cách đây 2 năm, em phát hiện chồng ngoại tình. Đó là em sinh viên thực tập ở công ty của chồng em…
Khi phát hiện, em không đánh ghen mà ngồi nói chuyện thẳng thắn với chồng. Đồng thời, em yêu cầu anh chấm dứt mối quan hệ ngoài luồng với cô bé kia.
Chúng em đã có hai đứa con, một bé 9 tuổi và một bé 4 tuổi. Vì thế, việc ly hôn là không dễ dàng. Anh nghe em phân tích thì nghe ra nên xin em tha thứ. Anh hứa sẽ chấm dứt mối quan hệ kia.
Tuy nhiên, vài tuần sau, tình cờ đọc được tin nhắn trên facebook của anh, em vẫn thấy anh và cô bé ấy nói chuyện. Qua tin nhắn em hiểu được rằng, anh đã nói chia tay nhưng cô ấy không chịu và còn cắt tay tự tử.
Vì thế, để thay chồng giải quyết, em đã tìm gặp cô ấy nói chuyện và phân tích sự việc nhưng cô bé đó không tin. Em lại tìm về tận nhà bố mẹ cô ấy ở Lạng Sơn để nói chuyện. Hy vọng họ sẽ khuyên bảo con gái mình. Tuy nhiên, lại một lần nữa, em vô cùng bất ngờ khi bố mẹ cô ấy một mực bênh vực con gái và tin vào tình yêu của con mình.
Ảnh minh họa
Cuối cùng, em chỉ còn cách tác động chồng của em. Anh hứa sẽ từ bỏ nên quyết tâm nhận công trình ở tận Bình Dương để cắt đứt mọi liên lạc với cô ta. Tuy nhiên, cô bé đó biết được ý định của chồng em nên một mực đòi gặp. Sau đó, em không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng khi chồng em vừa vào Bình Dương được 2 tháng thì cô ấy điện cho chồng em thông báo có thai.
Chồng em biết, mối quan hệ của họ không thể tiến triển và cũng không còn chút tình cảm gì nên đã khuyên cô ấy bỏ thai. Thế nhưng, cô ấy không nghe mà điện cho em, khóc lóc, van xin vì không muốn bỏ đi giọt máu của mình.
Em quá ngốc nghếch nên đã từ chối cô ấy và bảo cô ấy tự giải quyết, em không liên quan và đừng gọi cho em. Thế là, cô ấy quyết tâm giữ lại cái thai và liên tục gọi điện, khóc lóc với chồng em. Chồng em lại mủi lòng mà điện đóm thăm hỏi và mỗi tháng còn gửi về cho cô bé ấy 3 triệu dưỡng thai.
Video đang HOT
Chuyện này em cũng biết, nhưng anh bảo, đó là trách nhiệm của anh với đứa con của mình. Đợi cô ấy sinh con xong, anh ấy sẽ giải quyết dứt điểm.
6 tháng sau, chồng em hoàn thành công trình cũng là lúc cô ấy chuẩn bị sinh. Hôm chồng em vừa về nhà, cô ấy điện thoại cho anh năn nỉ ỉ ôi và khóc lóc van xin anh đến chăm sóc cô ấy 1 tháng sau sinh. Sau đó, cô ấy sẽ gửi con lại và cắt đứt liên lạc với chồng em.
Chồng em kể lại cho em nghe chuyện này và mong em chấp nhận vì thời gian đó anh cũng đang được nghỉ ngơi.
Em rất bức xúc nhưng nghe anh nói thế thì lại ngu ngốc giận dỗi và bảo “Tùy anh”.
Vì thế, hôm cô bé đó sinh anh đã chạy ngay đến và mất tích suốt 3 ngày liền. Sau đó, cô bé còn gửi ảnh anh đang ôm ấp đứa bé và chăm sóc 2 mẹ con để trêu tức em khiến em phát điên.
Em điện cho anh và gọi anh về gấp. Anh cũng về nhưng sau đó, anh lại vỗ về em, bảo em cố gắng bình tĩnh, anh chỉ làm trách nhiệm với con, sau 1 tháng, anh sẽ mang đứa bé trở về và chấm dứt mối quan hệ với cô bé kia.
Tuy nhiên, đến thời điểm này thì em không thể tin việc cô ấy sẽ buông tha anh. Nhưng em không biết phải làm thế nào. Em không thể ngăn cản anh chăm lo cho đứa con của mình, nhưng em cũng không thể sống kiếp chung chồng thế này được.
Mong người người hãy cho em một lời khuyên sáng suốt.
Theo Vietnamnet
Kết quả bất ngờ sau 8 năm xem mẹ chồng như 'bà hoàng'
Rồi những khi có khúc mắc, chị im lặng ra ngoài hiên đứng. Chị lại tự nhủ "kìm nén". Sau những lần đó, chị thấy dễ chịu vô cùng.
Cũng như bao người phụ nữ khác trước khi lấy chồng, chị Hoàng Thị Thu Minh luôn phân vân, lo sợ rằng cuộc sống của mình và gia đình chồng sẽ có những va chạm. Cũng bởi, chị quê ở miền Trung, còn gia chồng chị lại là người miền Nam. Chưa kể, mẹ chồng chị nổi tiếng khó tính nhất nhì khu phố chị đang ở.
Ngày kết hôn có một người hàng xóm thật thà kể với mẹ chị rằng "Bà thông gia khó tính lắm nhé! Làm dâu mà không biết chiều là không ở được đâu nha! 2 cô con dâu trước, cô nào ở với bà cũng được dăm bữa nửa tháng là cấp tốc chuyển ra ngoài ngay". Nghe thế mẹ chị hốt hoảng, ngày về quê, mẹ chị hết lời dặn con gái ở lại chu đáo chăm lo cho gia đình chồng, đừng cãi mẹ chồng.
Khi đó, chị chưa nghĩ nhiều, chỉ vâng dạ cho mẹ yên tâm về quê. Chẳng ngờ, vừa làm dâu được 2 ngày, chị và mẹ chồng đã cãi nhau inh ỏi, cơ bản cũng chỉ vì món gà kho nghệ chị nấu. Mẹ chồng chị cốc đầu con dâu kêu rằng "Gà gì mà nấu mặn dữ, cho nghệ tùm lum à. Thế này ai mà ăn được hả con?". Khi đó chị giải thích một thôi một hồi.
Kết quả, mẹ chồng chị bực quá nói nặng lời và chị cũng không kiềm chế được bản thân khi nói những lời khó nghe với bà. Sau hôm đó, mẹ chồng nàng dâu chính thức có mâu thuẫn.
Chị cảm giác mẹ chồng làm cái gì, nói điều gì cũng không đúng. Còn mẹ chồng chẳng ưa nàng dâu, suốt ngày bới móc, hờn trách nhau. Cưới được hơn 1 tháng, chị cảm thấy vô cùng ngột ngạt và đòi ra ở riêng sau một cuộc khẩu chiến dữ dội.
Kết quả, mẹ chồng chị bực quá nói nặng lời và chị cũng không kiềm chế được bản thân khi đối đáp bằng những lời khó nghe với bà (Ảnh minh họa).
Rồi chị lên mạng than phiền với bạn bè. Kẻ ủng hộ, người lên án. Nhưng đa số chị chẳng thể tìm được một lời khuyên đúng đắn. Tới ngày chị sinh con rồi ở cữ. Những ngày đầu mẹ đẻ chị vào chăm, nhưng chỉ được nửa tháng mẹ chị về. Khi đó, chị xuống nước sang nhờ mẹ chồng sang ở chăm con. Mới đầu, mẹ chồng chị còn giận chị nên từ chối.
Phải mấy hôm sau khi chồng chị sang năn nỉ, bà mới sang ở với cháu, giọng điệu bà có vẻ niềm nở hơn. Tối đó, chị đã nghĩ rất nhiều. Rồi chị lên mạng đọc những bài viết về mẹ chồng nàng dâu, từ hôm đó chị quyết định mỗi khi nói, hay làm điều gì chị sẽ đặt mình vào vị trí là mẹ chồng, chị lắng nghe thấu hiểu bà hơn.
Kinh nghiệm xương máu, những khi có khúc mắc, chị im lặng ra ngoài hiên đứng, hoặc nín nhịn đợi mẹ chồng nói xong mới "dạ, thưa". Sau những lần đó, chị thấy dễ chịu vô cùng.
Chị và mẹ chồng dần tìm lại được những điểm chung. Chị dần cởi mở, trò chuyện và thấy thương mẹ chồng hơn khi biết bố chồng chị cũng đâu phải người dễ tính. Bao năm qua, mình bà chịu đựng, mình bà khổ cực.
Hiểu được nỗi khổ mẹ chồng chịu đựng, chị dần thấy quý bà và thông cảm những khó tính của bà hơn. Chị thầm trách trước đây chị chưa bao giờ thấu hiểu cho bà. Chị cũng tự nhủ, những cãi vã chỉ là rất nhỏ để 2 mẹ con cùng tiến bộ. Quan trọng sau mỗi buổi tranh luận cả hai đều có những thấu hiểu nhất định về nhau.
Chị để ý mẹ chồng chị thích ăn ngon, diện quần áo đẹp. Từ dạo mẹ chồng sang ở trông cháu chị chiều bà hết mực. Tháng nào nhận được lương chị cũng trích 1-2 triệu đưa mẹ đi mua sắm quần áo. Còn về nhu cầu ăn uống, hễ bà thích cái gì chị đều đi lùng mua cho bà bằng được thì thôi. Có hôm mẹ chồng chị nói "Mẹ thèm ăn hải sản quá". Chị tức tốc đi mua, thậm chí đặt hàng ngon từ nhà hàng.
Cảm nhận được ân tình con dâu, mẹ chồng chị ngày càng thấu hiểu, dễ tính 2 mẹ con tuyệt nhiên không có cãi vã. Và chị nhận ra, tại sao cứ phải cãi nhau với mẹ chồng, thay vì chiều chuộng bà.
Từ dạo đó Minh và mẹ chồng thường xuyên tâm sự, thủ thỉ với nhau hơn (Ảnh minh họa).
Chị còn nhớ, có tháng mẹ chồng chị thích một chiếc váy hàng hiệu, khi đó chị hết tiền. Dù thế, vẫn vay mượn hàng xóm để mua cho mẹ chồng vừa lòng. Hôm đó, bà thích lắm, bà cứ nhìn con dâu trìu mến và khen chị chịu chơi mãi. Bà đi đâu cũng khoe con dâu út hiếu thảo, biết chiều bà chứ chẳng như hai cô con dâu đầu, dâu thứ 2.
Giờ mẹ chồng chị rời hẳn nhà cũ sang sống cùng vợ chồng chị. Đôi lúc nóng nảy, bà vẫn nói bô bô cha cha những lời địa phương chẳng ai hiểu. Đáp lại, Minh vẫn cười hề hà, với cô nếu chấp mẹ chồng, chắc chẳng bao giờ sống nổi.
Hiện tại hôn nhân của chị đã trải qua 8 năm thăng trầm, nhưng tình cảm vẫn bền chặt. Nhiều khi chị tự nhủ "trộm vía, cứ mãi thế này thì tốt biết bao". Chị vẫn luôn nỗ lực, cố gắng không ngừng nghỉ. Và thành quả của chị đó chính là đi đâu mẹ chồng cũng tự hào về nàng dâu, ai quen chị cũng phải nói "Tao phục mày đã chiều chuộng được bà mẹ chồng khó tính như thế". Những khi đó, chị mỉm cười "Mẹ chồng tôi nào khó, thực ra bà dễ tính lắm. Tất cả cũng vì gia đìnhthôi mà".
Theo Thanh Bình/Nguoiduatin
Không có gì là không thể, thật sự đau đớn thì sẽ tự nhiên buông bỏ! "Trên đời này không có gì là không buông bỏ được, chỉ cần ngươi cảm thấy bị đau, ngươi sẽ tự bỏ xuống được thôi" Có một người đàn ông với vẻ mặt khổ sở hỏi một vị hòa thượng: "Thưa thầy, có một số thứ và một số người, tại sao con lại không thể buông bỏ được!" Vị hòa thượng nói:...