Phát điên vì yêu sếp đến quên bản thân
Tôi và anh ấy đều đã có gia đình, anh là lãnh đạo của một cơ quan lớn. Ngay lần gặp đầu anh đã say tôi như điếu đổ và tôi thì phát điên lên vì nhớ anh.
ảnh minh họa
Tôi và anh ấy đều đã có gia đình, nhưng chúng tôi đã phải lòng nhau, chúng tôi quen biết nhau cũng vài năm trên danh nghĩa là anh em trao đổi vì công việc (tôi và anh làm khác cơ quan). Nhưng chúng tôi thích nhau từ tháng 5/2011. Chúng tôi đã đi chơi riêng được 4 lần ở nhà nghỉ và nhiều lần gặp nhau lén tại cơ quan anh (chỉ ôm hôn nhau), nhưng thật tình tôi nhớ anh đến mức không thể nào chịu nổi (tôi đã khóc nhiều, quên ăn, quên ngủ, quên cả công việc).
Từ khi biết anh đến nay tôi làm việc chểnh mảng, bởi tôi suy nghĩ về anh nhiều, phải chi anh thường xuyên gặp tôi, hay điện thoại động viên thì tôi vui và hứng khởi khi làm việc. Đằng này anh không dám gặp, cũng ít điện thoại làm tôi nghi ngờ đủ thứ: liệu anh có thích tôi nhiều như tôi hay không? Tại sao anh không hẹn gặp tôi, không nhắn tin, hay điện thoại…
Tôi biết mình sai nhưng tôi không thể quên anh được. Anh là người lãnh đạo của một cơ quan lớn, dáng anh cao, lịch lãm. Đối với tôi, anh là mẫu đàn ông đẹp trai, ăn nói lưu loát, rất được cán bộ bên dưới có cảm tình, nhất là đồng nghiệp nữ. Gặp anh với dáng thanh lịch ấy như hút hồn tôi. Tôi nhớ anh muốn tê tái cõi lòng. Thật sự gia đình tôi không mấy hạnh phúc, còn vợ anh ấy thì đã lớn tuổi (50 tuổi). Ngay từ lúc đầu gặp nhau, anh ấy đã say tôi. Tôi biết điều đó và chúng tôi đã đến với nhau.
Nhưng khi đã là của nhau thì tôi càng nhớ anh dữ dội. Ngày nào tôi cũng điện thoại, nhắn tin cho anh, nhưng anh thì ngược lại ít khi nhắn tin hay điện thoại cho tôi. Khi tôi trách anh, anh bảo là bận và tôi hãy điện cho anh thường xuyên. Khoảng 2,3 ngày tôi không điện hay nhắn tin, khi tôi điện là anh lại trách “Hai ngày nay không điện thoại cho người ta gì hết!”. Thấy thế tôi nghĩ rằng anh cũng quan tâm tới tôi, nhưng vì lý do nào đó mà anh không gọi điện được nên tôi không ngần ngại khi phải điện thoại cho anh thường xuyên. Có hôm điện anh bận họp, hay có khách là vội vàng ngưng ngay, vậy là tôi lại suy nghĩ lung tung.
Video đang HOT
Anh hẹn gặp tôi, nhưng rồi anh bảo bị ốm, bận, họp, đi công tác liên tục. Gần 2 tháng rồi tôi chưa được gặp anh, tôi nhớ anh như điên. Tôi điện thoại cho anh nói thế, anh bảo: Biết rồi! Ngày nào tôi cũng thức khuya vì nhớ anh, lấy hình tôi chụp anh qua điện thoại để ngắm nhìn cho đỡ nhớ, tấm hình với vầng trán cao và nụ cười thân thiện với chiếc áo sơ mi trắng cứ làm tôi cứ tưởng anh đang trước mặt mình. Có hôm xem ảnh nước mắt tôi nhòe đi vì nhớ anh. Tôi không dám gọi cho anh vào ban đêm, chỉ viết nhật lý và lên mạng tâm sự thế này.
Có hôm tôi mệt mỏi quá vì cứ nghĩ về anh nên nguyện với lòng hãy cố quên anh đi để cho tâm hồn thanh thản, nhưng rồi tôi lại nhớ, tôi nghĩ trong bụng: Nếu mà anh thật sự yêu tôi như tôi yêu anh thì hãy để cho tôi và anh có điều kiện đến bên nhau giây lát. Còn nếu trong lòng anh không thích tôi thì hãy để tôi quên anh đi…Nói thế như thôi chứ tôi cũng nhớ anh và linh cảm rằng anh cũng đang nhớ tôi. Thật sự tôi không có niềm tin vào tình cảm này. Tôi không biết phải làm sao khi nỗi nhớ anh cứ làm tôi đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn?
Mấy ngày nay tôi đã cố quên anh, nhưng sao khó quá, tôi mệt mỏi không muốn làm chuyện gì hết. Lần đầu tiên trong đời tôi như thế này. Anh quan trọng đối với tôi biết dường nào, tôi ao ước được đến bên anh, được hôn anh là đã mãn nguyện. Thời gian đầu khi mới đến với nhau, mỗi lần gặp nhau anh đã ôm và hôn tôi rất nhiều. Tôi thích cái cảm giác được anh hôn lên tóc, lên mặt, lên cổ, lên ngực…nụ hôn thật ấm áp, tình tứ. Tôi choáng ngợp trước vẻ lịch lãm của anh, nồng nàn của anh, chính cái cảm giác đó làm tôi nhớ anh như muốn phát điên.
Đã gần 2 tháng rồi tôi chưa được gặp riêng anh mặc dù chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc cho nhau (phần nhiều tôi điện cho anh), có gặp nhau nhiều qua công việc và ở nơi có nhiều người. Ngày 8/3 năm nay tôi và anh có gặp nhau trong bữa tiệc dành cho phái nữ tại cơ quan anh (Anh là lãnh đạo nên không thể vắng mặt). Khi ấy anh nhìn tôi tình tứ lắm… Nhưng do ít gặp riêng nên tôi tự ái, nghi ngờ anh, trong lòng hờn trách và buồn bã. Thế là tôi nhắn tin trách anh đủ thứ, anh chỉ trả lời ngắn gọn: Anh nói thật, chứ dối em làm gì.
Có phải vì tôi quá yêu anh, yêu đến nỗi quên cả bản thân mình? Còn anh thì quá vô tình hay là vì lý do nào đó không hiểu được cảm xúc của tôi hay là anh hết yêu tôi, nên ít quan tâm tới tôi nhưng vì sợ tôi buồn mà anh không dám nói thẳng. Anh cứ hẹn, rồi nói lý do để tôi lại phải chờ đợi, phải nhớ thương. Tôi như người mất phương hướng. Tôi rất mong mọi người hãy chia sẻ, tư vấn cho tôi thoát khỏi cảnh éo le này.
Kiều Tiên (thuykieu… @yahoo.com)
Theo VNE
Khốn khổ vì bồ không chịu buông tha
Anh ta cứ khăng khăng đòi tôi phải duy trì quan hệ, cho tới khi nào anh ta lâý vợ mới thôi.
Thực sự lúc này tôi đang rất hoang mang và lo sợ. Tôi sợ mọi chuyện vỡ lở thì không còn gì trong tay nữa. Tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh ta không chịu. Liệu tôi có nên thú nhận mọi chuyện với chồng trước khi một ngày nào đó mọi chuyện bị bại lộ hay không?
Tôi đã kết hôn được gần 10 năm. Nhìn chung cuộc sống của tôi khá bình lặng. Chồng tôi tốt, cũng yêu thương vợ con nhưng nhiều khi vô tâm khiến tôi buồn. Sinh xong đứa con đầu lòng, tình cảm vợ chồng cũng không còn được mặn nồng như thời kì mới cưới nữa. Đôi lúc tôi cũng góp ý với chồng nhưng anh nghe xong để đó, lại không thay đổi. Mãi rồi cũng thành quen, tôi cũng chấp nhận vì nghĩ anh tốt với tôi là đủ rồi. Nhưng từ sâu thẳm trong tâm hồn, vẫn luôn có một nỗi buồn không biết tâm sự cùng ai.
Thế rồi tôi đã mềm lòng, để để cho mình đi lạc lối khi ngoại tình với một người cùng công ty. Anh ấy chưa vợ, là người hóm hỉnh, hài hước và rất hiểu tâm lí phụ nữ. Trong công ty có nhiều cô mê anh ấy lắm, nhất là những cô gái trẻ trung, ngây thơ lại càng thích vẻ phong trần và từng trải của anh. Nhưng không hiểu vì sao, anh lại có phần hợp với tôi và luôn muốn gần tôi.
Tôi ngoại tình vì chồng quá khô khan (Ảnh minh họa)
Ban đầu chỉ là những lần đi uống cà phê dưới căng tin cùng nhau, sau đó là ăn ngoài, uống cà phê bên ngoài và rồi tôi với anh ngoại tình lúc nào không biết. Chúng tôi đi nhà nghỉ, khách sạn với nhau. Tôi cũng biết như thế là không đúng nhưng lúc đó cứ mê muội vì tình. Giống như một người đã sống quá buồn chán bên chồng khô khan nên khi gặp anh tôi được hồi sinh và bất chấp tất cả để chạy theo thứ cảm giác mê muội đó. Chúng tôi si mê nhau, không rời nhau, mỗi khi có thể là lại hẹn hò.
Hơn 4 tháng qua đi, tôi thực sự giật mình vì mình đã đi quá xa. Tôi muốn dừng lại nhưng anh níu kéo. Anh nói cũng không hiểu vì sao lại "cuồng" tôi đến vậy. Tôi quả quyết sẽ không bỏ chồng để lấy anh vì tôi còn con. Hơn nữa, dù sao chồng tôi cũng là người tốt, có thể anh còn hạn chế một vài điều nhưng tôi không muốn đánh đổi. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì tôi sẽ mất hết. Nhưng anh không chịu. Anh cầu xin tôi hãy ở bên anh, cứ giấu giếm chuyện tình cam này. Anh cũng không bắt tôi phải ly hôn với chồng. Anh hứa khi nào tìm được người bạn đời, anh kết hôn thì sẽ chấm dứt tất cả. Nhưng bây giờ xin tôi đừng rơi xa anh.
Bồ không chịu buông tha cho tôi, khăng khăng đòi tôi phải giữ quan hệ (Ảnh minh họa)
Tôi đã chần chừ và bị anh gây sức ép nên lại đồng ý. Chuyện đó lại tiếp tục kéo dài thêm vài tháng nữa. Anh vẫn chưa có ý định lấy vợ vì cũng chưa tìm được ai cả. Tôi quyết tâm nói dừng lại thì anh nói nếu tôi làm thế sẽ không để tôi sống yên ổn vì anh đang rất cần tôi. Thực sự chồng tôi đã bắt đầu nghi ngờ, tôi không muốn mình vụng trộm mãi thế này. Tôi muốn quay về bên chồng, tôi muốn chấm dứt tất cả nhưng anh không chịu buông tha cho tôi.
Bây giờ tôi sợ lắm. Tôi vừa sợ vừa thương anh vì anh gần như kiệt quệ khi tôi nói rời xa anh. Tôi không biết mình phải làm gì nữa. Hay là tôi nói tất cả với chồng mình, để anh giúp tôi thoát khỏi người tình này? Nhưng liệu chồng tôi có tha thứ hay không hay sẽ chấm dứt tất cả với tôi? Tôi phải làm sao? Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo VNE
Không quên được tình cũ vì nhớ sex Dù biết anh đã có người yêu mới nhưng em vẫn rất yêu anh về mặt thể xác, em phải làm sao? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang cảm thấy rất bối rối không biết những gì em làm và nghĩ có đúng hay không? Mong chị cho em một lời khuyên! Em và anh ấy yêu nhau gần 4 năm. Em...