Phát điên vì vợ đi đâu cũng nói xấu con riêng của chồng
Tôi thật không ngờ, phía sau vẻ hiền lành, dịu dàng, ngon ngọt ấy lại là người phụ nữ 2 mặt, thảo mai…
Tôi đã trải qua một lần thất bại cay đắng trong hôn nhân, vợ đầu của tôi khi đó từng là mối tình đầu, là người con gái tôi nhất mực yêu thương trong suốt hơn 5 năm trời.
Ngày còn yêu nhau, Loan – vợ tôi là người phụ nữ rất đáng yêu, em cá tính, mạnh mẽ, kiêu kỳ và có lối sống khá phóng khoáng, cũng chính những điều này đã thu hút tôi. Khi tôi đưa Loan về ra mắt gia đình, ai cũng đều phản đối, vì mẹ tôi nói Loan không phù hợp để có thể làm trong bổn phận dâu con (em làm trong ngành hôi họa), nhưng tôi vẫn quyết không thay đổi, tìm đủ mọi cách để có thể được gia đình đồng ý, cuối cùng thì mẹ tôi cũng xuôi.
Cưới được hơn 2 tháng thì vợ có bầu, suốt thời gian bầu bí, em không đi đâu mà chỉ loanh quanh ở nhà nội trợ, dưỡng thai, đây cũng chính là thời gian vợ chồng tôi hạnh phúc, yên ổn nhất.
Ảnh minh họa
Sau khi sinh con một thời gian, Loan nói với tôi, thời gian qua em đã hi sinh nhiều cho gia đình rồi, bây giờ là thời gian để em đầu tư cho công việc và đam mê của mình. Vậy là từ thời điểm đó, vợ tôi đi ngày đêm, có những chuyến đi kéo dài mấy ngày mà theo em là tìm “cảm hứng sáng tạo”. Từ đó, vợ chồng tôi thường xuyên xích mích, bởi em phó mặc con cho ông bà nội, chẳng ngó ngàng gì đến con, tôi nói thì em nói tôi ích kỷ, không biết thông cảm cho vợ.
Tình cảm vợ chồng ngày càng xa cách, nguội lạnh. Đến khi con trai tôi 2 tuổi thì vợ chồng tôi chia tay, bởi không còn tìm thấy tiếng nói chung trong cuộc sống nữa.
Con trai ở với tôi, vì tôi không yên tâm để con theo vợ, bởi chắc chắn Loan không thể chăm sóc cho con chu đáo.
Sau khi chia tay, chúng tôi cũng ít gặp lại nhau, Loan vẫn theo đuổi đam mê hội họa của mình, rất ít khi cô ấy đến thăm con. Còn tôi, có lẽ vì buồn chuyện gia đình nên chỉ muốn tập trung cho sự nghiệp, cũng nhờ có vậy, tôi dường như có động lực phấn đấu hơn. Sự nghiệp của tôi tiến triển rất tốt đẹp.
Video đang HOT
Hơn 3 năm trôi qua, chuyện cũ cũng nguôi ngoai, tôi dần quen với cuộc sống độc thân thì số phận lại đưa đẩy cho tôi gặp và yêu Phương – cô sinh viên mới tốt nghiệp đại học đến cơ quan tôi làm việc.
Mới tiếp xúc tôi thấy Phương là người rất nhẹ nhàng, ăn nói khéo léo, không bao giờ tức giận, lúc nào cũng nhỏ nhẹ với tất cả mọi người. Nói chung, ở bên cạnh Phương, tôi thấy lòng mình rất bình yên, nhẹ nhõm. Có lẽ, sau quá nhiều bão giông và thất bại trong cuộc đời, được ở cạnh một người hiền dịu như Phương là điều tôi thấy rất vui và hạnh phúc.
Phương biết hoàn cảnh của tôi nhưng vẫn chấp nhận yêu và ở cạnh tôi. Đến giờ, tôi vẫn luôn biết ơn Phương vì điều đó. Tình yêu của chúng tôi cũng gặp cản trở từ phía gia đình Phương, nhưng chúng tôi đã cùng nhau vượt qua. Đám cưới là cái kết có hậu cho cuộc tình của chúng tôi.
Sau khi kết hôn, tôi chuyển ra ở riêng, cũng bởi tôi không muốn gây áp lực làm dâu cho Phương nữa. Bởi đã trải qua một lần đổ vỡ, nên tôi hết sức trân trọng cuộc hôn nhân này, tôi rất sợ sẽ đi vào vết xe đổ của chính mình. May cho tôi, con trai và Phương rất hợp nhau, thằng bé khá quấn Phương, nó cũng gọi Phương là mẹ và Phương cũng tỏ ra khá yêu quý, chiều chuộng thẳng bé.
Khi con trai chuẩn bị vào lớp 1, tôi và vợ cũ có nói chuyện với nhau. Cô ấy nói muốn cho con học ở trường Quốc tế, tuy học phí có đắt một chút nhưng điều kiện học tập và phát triển rất tốt, ở đó, con trai tôi có thể thoải mái phát huy khả năng của mình. Tôi thấy thế cũng được nên quyết định như vậy. Không ngờ, Phương biết chuyện lại phản đối kịch liệt, em cho rằng không cần thiết phải như thế, nên để tiền để lo cho con cái về sau nữa. (Thời điểm đó Phương đang có bầu song thai, chuẩn bị sinh).
Tôi không đồng ý vì cho rằng việc đầu tư cho giáo dục để con cái mình có điều kiện phát triển thì dù có tốn đến mấy tôi cũng chấp nhận được. Hơn nữa, tôi có khả năng về kinh tế, dù không được mức tiêu thoải mái như trước đây thì tôi vẫn có thể lo cho gia đình một cuộc sống không thiếu thốn.
Vậy là tôi và vợ cũ vẫn nhất trí việc cho con đi học ở trường Quốc tế. Một thời gian sau, trong một lần đi họp phụ huynh, thầy giáo chủ nhiệm với với tôi rằng thằng bé bộc lộ khả năng rất tốt về hội họa, khuyên tôi nên cho con theo học một lớp năng khiếu, sẽ rất có ích cho tương lai sau này. Tôi nghĩ, thằng bé thừa hưởng từ mẹ khiếu hội họa đây mà. Sau vài lần thầy giáo động viên, tôi quyết định tìm một lớp dạy năng khiếu gửi con theo học. Cũng vì chuyện này mà Phương ấm ức với tôi, cô ấy nói, làm gì cũng tự quyết, không coi cô ấy ra gì. Rồi bảo tôi làm ra được bao nhiêu mà chi như thế, đến lúc lấy gì nuôi 2 đứa sắp chào đời.
Sau khi vợ tôi sinh con, vì 2 đứa trẻ nên mẹ tôi cũng sang trông cháu giúp vợ chồng tôi. Mối quan hệ giữa Phương và mẹ tôi khi đó cũng khá tốt đẹp. Bởi trước mặt bà, Phương cũng luôn tỏ ra ngoan ngoãn, lễ phép, biết ăn biết nói.
Lúc này, mọi gánh nặng tài chính đổ hết lên người tôi. Phương cũng chỉ có mấy chục triệu tiền chi trả bảo hiểm thai sản, nhưng số tiền này không là gì so với mức chi tiêu của gia đình tôi khi đó. Nhiều khi, cũng chính vì vấn đề kinh tế mà 2 vợ chồng có chút xích mích. Tôi luôn phải trấn an vợ rằng tôi đủ sức lo, nên vợ không phải nghĩ ngợi nhiều.
Cho đến 1 ngày, chính tai tôi nghe thấy Phương nói chuyện điện thoại với một người nào đó. Tôi thấy giọng cô ấy khá gay gắt nên tò mò nghe lén, giọng Phương rõ ràng: “Tiền thì không có mà a dua trường Quốc tế, chả biết học được không hay chỉ tổ phá tiền. Tao chả biết, chán lắm mà vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt, con mình chưa xong mà phải nuôi con người đây này…”.
Thực sự, lúc đó tôi thấy vô cùng choáng váng khi nghe những lời đó thốt ra từ chính người vợ hiền dịu của mình. Tôi không ngờ Phương lại có thể đi nói xấu chồng và con riêng như thế. Tôi đánh tiếng, Phương thấy thế vội vàng tắt điện thoại, đon đả nói: “Anh về rồi a? Vào tắm đi rồi ăn cơm không mệt”. Chẳng hiểu sao, nghe những lời thảo mai đấy của vợ, tôi rợn cả da gà, nói khác hẳn với những lời nói xấu sau lưng khi nãy.
Tôi dù rất bực mình nhưng thôi cũng đành bỏ qua, coi như tôi nhịn một lần để giữ hòa khí gia đình vậy. Chứ con trai tôi, tôi biết, thằng bé rất ngoan lại chịu khó học hành, đi học về cũng thường giúp bố mẹ dọn nhà dọn cửa, tuy bé nhưng có ý thức độc lập rất cao.
Chuyện đó bẵng đi một thời gian, tôi cũng không để ý nữa thì lại xảy ra một chuyện khiến tôi rất tức giận và thất vọng. Đó là lần tôi lấy máy vợ gọi, vô tình đọc được đoạn chat giữa vợ và bạn. Mà nội dung cuộc nói chuyện vẫn là nói xấu con trai tôi. Phương nói, thằng bé hư hỏng, hay cãi láo, rồi dù rất ghét nhưng vẫn phải cho ngủ cùng giường và 2 con của cô ấy, đi chơi cũng phải cho đi cùng dù không muốn nhưng sợ làm mất lòng chồng, rồi mọi người để ý soi mói này nọ. Phương còn nói thằng bé biết được chiều, suốt ngày vòi vĩnh, đòi hỏi, lại còn lười biếng.
Tôi đọc mà thấy giận run cả người, những điều này thật sự là quá đáng. Con trai tôi còn bé, nó có biết gì đâu mà cô ấy có thể nói về nó như thế. Tôi cảm thấy thât vọng về vợ vô cùng, hóa ra đằng sau vẻ hiền lành, ngon ngọt lại là con người 2 mặt, thảo mai đến thế. Tôi phải làm gì đây, có nên nói chuyện thẳng thắn với cô ấy không? Bởi nếu giữ trong lòng, tôi thấy rất khó chịu, hơn nữa, để người ta hiểu sai về gia đình cũng như con trai tôi, tôi không chấp nhân được. Tôi chỉ sợ một điều, nói ra rồi lỡ có cãi nhau, vợ chồng có hề hấn gì làm sứt mẻ tình cảm thì tôi mệt lắm, tôi thực sự không muốn lặp lại quá khứ giống ngày xưa. Xin hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Phunutoday
Phát hiện bí mật động trời của người yêu qua chiếc điện thoại cũ
Cho đến hôm thứ Bảy tuần trước, em tình cờ phát hiện anh còn có một cái điện thoại khác, không phải dạng đời mới, thông minh gì, chỉ là một cái máy có chức năng nghe gọi rẻ tiền. Em tò mò mở ra thì...
Em năm nay 24 tuổi, mới ra trường 1 năm và hiện đang đi làm cho một công ty tư nhân. Em quen và yêu anh ấy cách đây 4 năm. Những tưởng sau khi ra trường và có công việc ổn định, hai đứa sẽ sớm đi đến một đám cướinhưng em đâu có ngờ, mình lại rơi vào hoàn cảnh cay đắng như bây giờ.
Anh ấy hơn em 7 tuổi, đang làm kỹ sư xây dựng, thường đi các công trình nội thành Hà Nội. Nhìn vẻ ngoài cao ráo, ăn mặc trẻ trung, có thể nói là "bụi" đúng chất xây dựng với quần Jeans và áo phông, áo khoác thể thao, ai cũng nghĩ anh ấy chỉ ngang tầm tuổi em chứ không thể hơn nhiều như vậy.
Em cũng thế, mới gặp lần đầu và yêu sau này, em đã bị mê hoặc bởi vẻ phong trần, lạnh lùng nhưng lúc yêu thì quan tâm, chiều chuộng như bà hoàng của anh ấy.
Khi yêu, em cũng đáp lại tình cảm rất nhiệt tình, kể cả tình lẫn tiền, em chẳng tiếc đưa cho anh ấy khi vài triệu, khi cả chục triệu để anh ấy mua cái này cái kia, hay chồng tiền mua một căn hộ để bán lại. Lúc đó cứ nghe những lời ngon ngọt bên tai sẽ lấy nhau rồi về sống chung một nhà nên em cứ thế mang hết tiền kiếm được cho anh ấy.
Cho đến hôm thứ Bảy tuần trước, em tình cờ phát hiện anh còn có một cái điện thoại khác, không phải dạng đời mới, thông minh gì, chỉ là một cái máy có chức năng nghe gọi rẻ tiền. Em tò mò mở ra thì máy chỉ lưu 1 số duy nhất mà còn không lưu tên. Lạ lùng hơn nữa là cứ độ 3, 4 ngày anh lại gọi vào số kia một lần.
Em vội vàng lưu số lạ đó vào máy mình chờ đi làm mới gọi tìm hiểu. Tuy nhiên, đến chỗ làm, sáng sớm em gọi 2 cuộc, trưa, chiều cũng gọi nhưng không thấy bắt máy. Qúa tò mò và khó hiểu, em lấy số đó tra trên mạng và ra cái địa chỉ Facebook.
Đó là tài khoản của một người phụ nữ đã có con nhỏ gần 5 tuổi. Xem kỹ hình cháu bé, em thấy có nhiều nét quen quen, trông rất giống anh ấy. Lần vào những status, bình luận và hình ảnh cũ, em phát hiện ra nhiều người bạn chung giữa anh và chị ấy.
Đến cái hình đăng năm 2013 thì mọi chuyện vỡ lẽ, có người bình luận đánh tên người yêu em vào gọi là chồng chị ấy và là cha của đứa trẻ trên.
Đến tối người phụ nữ kia gọi lại cho em. Em hỏi chuyện thì chị ấy bảo đúng là vợ anh nhưng là vợ cũ. Hai người đã ly hôn cách đây 2 năm và đang có một đứa con chung, giờ chị ấy nhận nuôi. Chị ta bảo chỉ cuối tuần anh ấy mới về chơi với con và còn nói người đàn ông đó không còn quan hệ gì với chị ta, em thích làm gì thì làm.
Nghe điện thoại xong, em bần thần mất một lúc không rõ cảm xúc trong mình như thế nào nữa. Vậy mà anh ta lừa dối em chưa vợ con gì. Thậm chí còn dẫn em về quê chơi, ăn cơm với bố mẹ, anh chị em nhà anh ta tuyệt nhiên không một ai nói gì đến chuyện anh ta đã có vợ con. Đến cả mấy người bạn thân hay chơi cùng, dù nói chuyện trên mạng hay gặp nhau trực tiếp cũng chẳng bao giờ hé răng nói gì đến chuyện anh ấy đã có vợ con.
Em đã bị lừa một cú cay đắng quá mọi người à. Đến bây giờ, khi đã biết mọi chuyện em vẫn không thể nào tin được, người ấy đã có vợ và một đứa con riêng. Cứ nghĩ đến anh ta từng có quá khứ, có con với họ rồi lại làm chuyện ấy với mình thản nhiên như chưa từng có người nào, em thấy ghê tởm và sợ con người đó quá.
Đến hôm nay, khi anh ta về em vẫn không dám cho anh ta động vào người. Đêm em không thể nào ngủ được khi nghĩ đến anh ta. Nếu chia tay thì em vẫn chưa thể vì tình cảm đã sâu đậm quá và em đã nhỡ trao cho anh ta trinh tiết lẫn bao nhiêu tiền rồi. Hai đứa còn đã mua chung một căn hộ dự định ra năm cưới về sống chung.
Còn nếu tiếp tục, em không làm sao thôi nghĩ đến chuyện anh ta từng sống vợ chồng với người đàn bà khác. Và còn cả đứa con chung của họ, con riêng của anh, rồi em sẽ phải đối xử với nó ra sao khi hằng tháng chồng mình vẫn gửi tiền chu cấp cho nó. Lương anh ta đâu có cao, chẳng nhẽ em mang tiền mình ra đi nuôi con riêng của chồng tương lai? Xin mọi người hãy cho em vài lời khuyên.
Theo nguoi dua tin
Con riêng của chồng muốn anh bỏ tôi để lấy cô giúp việc Vì ý tưởng đó của bé, tôi đã phải vội vã đuổi người giúp việc đi. Nhưng vừa ra thông báo đó, bé đã đe dọa bỏ nhà theo người ta. Tôi năm nay 32 tuổi, hiện đang làm việc cho một công ty xuất nhập khẩu liên doanh với nước ngoài nên tính chất công việc khá bận rộn. Tôi kết hôn...