Phát điên vì vợ chuyên tư vấn ‘lần đầu quan hệ’
Tôi không hiểu sở thích quái đản của vợ mình bắt đầu từ lúc nào, chỉ biết rằng cô ấy có thể ngồi hàng giờ đồng hồ chém gió không ngừng nghỉ với đám bạn của tôi về việc: đàn ông nên làm thế nào cho chị em sung sướng!
Khốn khổ vì vợ thích tư vấn chuyện giường chiếu.
Trước khi lấy tôi, vợ tôi là cô gái dịu dàng, nhu mì và đặc biệt, dù là khi đã lấy chồng, nói tới chuyện chăn gối nàng đều đỏ bừng mặt. Có vài lần, đám bạn thân của tôi chém gió với nhau về chuyện sinh lý, nàng nghe thấy thẹn thùng không nói được câu nào, liền xin phép đi ra chỗ khác. Tôi coi đấy như một nét đáng yêu “hiếm có khó tìm” của vợ so với các cô gái thời nay.
Ấy vậy mà, không hiểu sao từ sau khi sinh đứa con đầu lòng, nàng đổi tính đổi nết, lại đâm ra thích nói “chuyện ấy”. Lần đầu tiên, không hiểu nàng đã thì thầm to nhỏ chuyện gì với mấy chị em cùng cơ quan, mà về nhà liên tục google tìm kiếm các thông tin cho những “lần đầu quan hệ”.
Hôm sau, nàng trở thành chuyên gia tâm, sinh lý, khuyên các em cùng cơ quan lần đầu quan hệ nên làm thế nào, nên ra sao để đạt được khoái cảm… Hứng chí hơn, nàng còn khẳng định “lần đầu” của chúng tôi vô cùng mãn nguyện. Thậm chí “anh nhà chị khoản này khỏi chê”, khiến tôi vừa cầm tập tài liệu xuống phòng làm việc định rủ vợ đi ăn trưa, mà ngượng chín mặt không dám bước vào.
Chưa hết, từ chỗ tư vấn sinh lý cho các cô gái, nàng còn giải đáp các câu hỏi của những cậu choai choai. Hỏi tôi không điên tiết sao được khi vợ tôi bô bô trước con mắt của mấy thằng thanh niên cùng cơ quan rằng “cái ấy của chồng chị cũng khá”, hay “mỗi tuần vợ chồng chị đều đặn 3 lần, đảm bảo sức khỏe, đảm bảo nhu cầu”… Chính vì sở thích quái đản của vợ mà giờ đây, tôi được cả cơ quan mệnh danh là “người đàn ông khỏe nhất thế giới”, câu nói hẳn ai cũng hiểu hàm đầy ý mỉa mai.
Vợ tôi tính tình vốn hòa nhã, cởi mở, nên đương nhiên đám bạn thân của tôi cũng rất quý nàng. Trong đó có cậu bạn tên Duy. Duy năm nay đã 30 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Cậu ta lại trầm tính và có phần hơi “ngố tàu” trong chuyện ấy. Vậy là khi cậu ta mới có cô bạn gái, ngay lập tức vợ tôi đã nhảy bổ vào làm quân sư. Hàng ngày tôi vẫn thấy vợ say sưa chát với Duy, ai dè chuyện chỉ xoay quanh “30 rồi không kiếm người giải quyết đi là hâm đấy?”, “Phải đưa em ấy về phòng, rồi từ từ, nhẹ nhàng cởi quần áo của nàng ra, đừng nhảy bổ vào người ta không con gái nó sợ”, “anh chưa muốn cưới thì nhớ dùng bao không lại lỡ dính bầu”…
Lần gần đây nhất, khi chúng tôi hẹn cả Duy đi uống nước cùng đám bạn thân, nàng không ý tứ gì mà hồn nhiên: “Thế đã “chén” nhau chưa ông anh? Khổ, anh 30 tuổi mà gà thế, chưa từng ngủ với cô nào à? Sang anh Tùng nhà em dạy cho vài chiêu, đảm bảo nàng không chết mê chết mệt anh thì em bé bằng con kiến”.
Video đang HOT
Tôi ngượng chín cả mặt, đạp vào chân vợ, nhưng nàng chẳng tỏ vẻ thẹn thùng như mọi lần. Trong lúc tôi đơ người ra chẳng biết nói thế nào, thì bên cạnh, 3 thằng bạn thân cười ầm ĩ trước câu nói phơi bày chuyện phòng the hồn nhiên của vợ. Một cậu bạn khác tiếp lời: “Thế thằng Tùng nó làm thế nào mà em lại sung sướng đến mức này? Kể anh nghe còn về dùng tuyệt chiêu với vợ”. Như chỉ đợi có câu nói ấy, vợ tôi lại tuôn một tràng dài nào là, tư thế nào thì dễ lên đỉnh, hàng tuần vợ chồng phải thực hành tư thế mới, hay lên giường chị em nên thành gái mới làm đàn ông hài lòng. Thậm chí, nàng còn tấm tắc khen “của quý” của tôi đạt chất lượng và “dùng được”.
Lại một trận cười vang lên ầm ĩ. Tôi không chịu nổi sự vô duyên của vợ, liền tỏ thái độ ngay tại quán nước. Lúc này, nàng mới thèm để ý đến chồng, nàng chống chế: “Em thấy có sao đâu nhỉ? Nói để mọi người biết, rút kinh nghiệm cũng tốt mà. Nó không phải chuyện xấu xa gì, anh không thấy người ta phải xem phim sex, phải đọc sách để thực hành. Mình có “kinh nghiệm” thì truyền tai nhau. Mất gì”.
Tôi càng bực bội. Suốt cả buổi hôm ấy tôi chẳng nói rằng, về nhà tôi giận vợ, nói thẳng thắn với nàng: “Em không thấy thế là rất vô duyên à? Đem chuyện riêng tư của vợ chồng đi nói trước mặt người khác? Em không giữ cho anh tý thể diện nào cả. Lần sau, thôi ngay cái trò nhảy bổ vào mặt mấy thằng đàn ông mà tư vấn sinh lý đi. Chúng nó thừa kinh nghiệm, chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ”.
Đáp lại sự bực dọc của tôi, nàng chớp chớp mắt ra vẻ suy nghĩ, rồi nàng buông câu: “Bao nhiêu người gọi điện, tới Trung tâm này khác nhờ tư vấn, em chỉ biết gì nói vậy mà cũng bị anh mắng. Nhờ có em mà ối thằng ghi điểm với người yêu đấy nhé!”.
Ôi thôi, đến nước này tôi đã quá ngán ngẩm với cô vợ nhiều chuyện của mình. Chẳng biết rồi đây, thiên hạ sẽ biết trên người tôi có bao nhiêu nốt ruồi, ở vị trí nào? Tôi “khỏe” được trong bao nhiêu lâu? Tôi thường thích làm tình vào thời gian nào?…
Sở thích này của vợ, đến tôi, cũng phải chào thua!
Theo VNE
Ngoại tình có lý do của nó!
Tôi cưng vợ mình như trứng mỏng. Điều đó ai cũng biết. Và giờ đây, tôi ngoại tình. Ai cũng biết điều đó.
Trước đây tôi hay lên án những người đàn ông ngoại tình. Tôi cho đó là những gã đàn ông mất nhân tính, thiếu trách nhiệm, lăng nhăng trăng gió. Còn người phụ nữ, dù sao thì họ cũng là phái yếu, cần được bảo vệ.
Với tôi khi đó, giả sử vợ mình có lầm lỗi gì thì tôi cũng sẵn sàng bỏ qua. Bởi, phụ nữ vốn là như thế. Họ là phái yếu; hơn nữa, họ là phái đẹp. Nếu như cuộc sống này không có phái đẹp thì bọn đàn ông thô lỗ chúng tôi sẽ sống thế nào? Chắc chắn là sống không bằng chết!
Với quan điểm sống rõ ràng như vậy, tôi không bao giờ dám mơ đến hai chữ "ngoại tình".
Ấy vậy mà sau 16 năm chung sống, tôi công khai ngoại tình và cho rằng, ngoại tình có lý do của nó, chỉ có người ở trong chăn mới biết chăn có rận, người ngoài nhìn vào có phán xét thì cũng là phiến diện, hời hợt.
Thúy, vợ tôi không còn đẹp sau 16 năm lấy chồng. Nhưng đó không phải lý do tôi ngoại tình. Sự biến đổi về ngoại hình không làm cho tình cảm của người đàn ông đối với vợ thay đổi. Bằng chứng là chung quanh tôi, có những cặp vợ chồng đã chung sống với nhau mấy chục năm, người vợ đã nhăn nheo, xấu xí mà vẫn được ông chồng yêu thương, cưng chiều.
Cho nên tôi khẳng định điều khiến đàn ông ngoại tình không phải là sự xuống cấp về nhan sắc hay sức khỏe của người bạn đời. Sẽ không ai tin, nếu tôi nói rằng, ngược lại, chính sự "bất biến" của người vợ mới khiến các anh ngoại tình, lăng nhăng với người phụ nữ khác.
16 năm trước, nếu đi làm về mà không có cơm, tôi sẽ rất vui sướng khi được chở bà xã đi ăn tiệm. Còn bây giờ, khi về tới nhà mà thấy bếp núc vắng lặng, vợ đi spa, shopping hay lê la hàng quán chưa về, tôi không còn thấy chút gì vui vẻ, thay vào đó là sự bực bội, tức tối. Tất nhiên, nếu ở nhà không có người hoan nghênh, chào đón mình, thì tôi sẽ đi tìm điều đó ở nơi khác.
16 năm trước, nếu thấy bộ áo váy của "ai đó" vứt ở phòng khách, tôi sẽ cầm lên, nhẹ nhàng hôn lên làn vải mỏng manh ấy và khoan khoái cảm nhận được mùi da thịt của người phụ nữ mình yêu thương. Còn bây giờ, nếu vẫn thấy y chang như vậy, tôi sẽ bừng bừng nổi giận và cho rằng, đúng là một người phụ nữ bầy hầy, dơ dáy.
16 năm trước, nếu lên bàn ăn có món canh chua mà người phụ nữ của mình thay vì rót nước mắm lại rót nhằm xì dầu, tôi sẽ vui vẻ đứng dậy, tự mình lấy cái chén khác để rót nước mắm và còn khen vợ "sáng tạo" một thứ nước chấm mới cho món canh chua truyền thống. Còn bây giờ, nếu điều đó lặp lại, tôi chỉ muốn hắt chén nước chấm vào mặt người đàn bà đểnh đoảng, không tiến bộ...
Vợ tôi là một người phụ nữ như vậy. 16 năm qua, điều thay đổi lớn nhất là Thúy đã già đi, xấu đi, tính tình cũng xấu xí hơn. Đã dở thì phải học hỏi, đằng này lúc nào cô ấy cũng cho là mình đúng, mình chuẩn, mình có lý.
Thú thật là nếu không có hai đứa con thì có lẽ mối dây ràng buộc vợ chồng của hai đứa tôi đã đứt từ lâu rồi. 16 năm trước, tôi chưa bao giờ dám nghĩ rằng, sẽ có một ngày, mình sẽ ngán ngẩm, không còn hứng hú gì đối với người phụ nữ này.
Vậy mà bây giờ, điều đó thể hiện ra cả cử chỉ, hành vi, lời nói. Tôi đã không ngủ với vợ từ lâu. Tôi nói thẳng với cô ấy: "Nhìn em bây giờ, anh chẳng có chút hứng thú nào". Vợ tôi trừng mắt ngó tôi, sau đó lẳng lặng đi lấy quyển nghị quyết gì đó và cắm đầu, cắm cổ đọc.
Vợ tôi là phụ nữ hai giỏi toàn diện. Năm nào cũng có tờ giấy khen đem về lồng trong khung kính, treo trang trọng trong phòng. Mỗi lần như vậy, tôi lại nói: "Ai phát cho bà tờ giấy này sao không hỏi ý kiến tôi? Bà có nấu được bữa cơm nào cho ra hồn đâu mà hai giỏi? Con cái bà có chăm sóc, dạy dỗ gì đâu mà hai giỏi? Nhà cửa bà có biết dọn dẹp ngăn nắp gì đâu mà hai giỏi? Cha mẹ bà có hiếu để gì đâu mà hai giỏi?...".
Tôi còn kể ra một lô, một lốc những thứ tương tự như thế. Nhưng vợ tôi chẳng nao núng. Cô ta bĩu môi rồi lặng lẽ ôm đống tài liệu vô phòng, đóng cửa nghiên cứu đến nửa đêm.
Thế đó, làm sao mà người đàn ông như tôi không ngoại tình? Mà không chỉ một mình tôi. Bây giờ phụ nữ như thế rất... rất nhiều. Người ta đòi tự do, bình đẳng, giải phóng, nữ quyền... Kết cục là đã biến những người phụ nữ trở thành một thỏi nam châm cùng cực với người đàn ông của mình. Mà một khi hai thỏi nam châm cùng cực chúng sẽ đẩy nhau.
Tôi đã bị đẩy đến chỗ ngoại tình như vậy. Tôi không biện hộ, cũng không tin tưởng vào người phụ nữ mà mình đang có quan hệ ngoài luồng. Bởi họ cũng như nhau cả thôi. Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, cưới nhau rồi mật vỡ tơi bời...
Theo VNE
Đàn ông tha thứ cho vợ ngoại tình là...hèn? Chồng biết vợ "cắm sừng" mà tha thứ thì thiên hạ cho anh ta là... đồ hèn! Chẳng những đàn ông nghĩ thế mà phụ nữ cũng tin là thế... Một cuộc khảo sát thông qua một diễn đàn về hôn nhân với sự tham gia của hơn 500 người tại Việt Nam cho thấy: hơn 80% đàn ông không thể tha thứ...