Phát điên vì lên giường là chồng hóa “thú dữ”
Bên chồng mà tôi sống như một cái xác không hồn, vô cảm với những lần ái ân. Thậm chí, nghĩ đến là thấy rùng mình, kinh sợ. Anh coi tôi như công cụ t.ình d.ục, chỉ muốn được thỏa mãn cảm xúc của mình theo cách của anh mà không quan tâm, đoái hoài đến cảm xúc của tôi.
Trước khi đi đến kết hôn, chúng tôi đã “ăn cơm trước kẻng” nhưng cách hành xử của anh khác, biết dè chừng trước những cảm xúc của tôi. Khi thành vợ của anh rồi, anh làm theo ý mình dù tôi đã nói với anh về suy nghĩ và cảm xúc của mình. Nói nhiều thì anh cáu: “Tôi thế đấy, cô không đáp ứng được thì tôi tìm người khác đừng có oán trách”
Bình thường chồng tôi ít nói, lầm lì nhưng lên giường lại hành động như thú dữ. Anh ta lật trở, cấu véo mặc cho tôi kêu la trong đ.au đ.ớn. Khi xong việc, anh ta hả hê lăn ra ngủ, mặc tôi ê chề, tủi hổ trong x.ót x.a và đ.au đ.ớn.
Ảnh chỉ mang tính minh họa.
Video đang HOT
Tôi từng bị hỏng thai vì chứng bạo dâm của chồng. Nhưng chỉ ân hận trong thời gian ngắn, sau đó anh vẫn chứng nào tật nấy. Bây giờ anh không cào cấu, cắn tôi như trước nhưng luôn thích cảm giác mạnh, thích được “h.ãm h.iếp” trên giường. Vì phải chịu đựng quá mức nên nhiều lúc tôi cảm giác phát điên. Thậm chí, ngay lúc lâm trận tôi chỉ muốn dùng hết sức mạnh để đạp chồng ra khỏi mình nhưng “lực bất tòng tâm”. Tôi chỉ nặng 47kg, không thể muốn là đạp một người nặng tới 85kg được.
Nhiều hôm tôi nằm như khúc gỗ mặc anh muốn làn gì thì làm thì anh bắt đâu dở ngón với tôi, cấu véo, làm tôi đ.au đ.ớn, chống trả.
Suốt 10 năm qua tôi sống như các xác không hồn dù người ngoài nhìn vào ai cũng nói tôi hạnh phúc: chồng kiếm ra t.iền, thích gì cũng được nhưng có ai biết được nỗi đau khổ đang làm tôi héo hắt mỗi ngày. Tôi không mong anh mang t.iền về nhiều vì mưu cầu của tôi có hạn, chỉ có mong muốn giản dị là anh ân ái với tôi như một người bình thường thì anh không làm được.
Tôi cảm thấy bất lực trước cuộc sống của mình, nhiều hôm để “đỡ đạn”, tôi nấu những món thích hợp để có thể cho thật nhiều rau răm vào đó nhưng vẫn chẳng có tác dụng. Tôi không biết phải làm thế nào để trị chứng bạo dâm của chồng, ai có kinh nghiệm trong chuyện này, mách cho tôi với.
Theo VNE
Vợ b.ỏ c.hồng theo… gái
Tôi không phải là một người chồng hoàn hảo, nhưng tôi cũng không tồi. Vậy mà cô ấy bỏ tôi đi, thậm chí không một lời từ biệt.
Vợ tôi có nhân tình, tôi nghĩ đó phải là một gã trai nào ghê gớm lắm. Nhưng tôi đã nhầm, nhân tình của cô ta lại là một người đàn bà đúng nghĩa. Điều đó càng làm tôi day dứt. Chẳng nhẽ, tôi và những đứa con tôi không bằng một ả đàn bà?
Chúng tôi lấy nhau tính đến nay đã được gần 7 năm và có với nhau hai mặt con, con lớn 5 t.uổi và con nhỏ mới 3 t.uổi. Chúng đều rất ngoan ngoãn, học hành giỏi giang. Tôi làm công an xã còn cô ấy ở nhà cấy hái vài sào ruộng và chăm sóc con cái. Kinh tế không quá dư giả nhưng cũng đủ sống nên cuộc sống diễn ra bình lặng. Chúng tôi ít khi để xảy ra xô xát khiến lời ra tiếng vào. Hàng xóm láng giềng, ai cũng khen cô ấy đảm đang, biết vun vén cho gia đình. Cuộc sống đối với tối như vậy là hạnh phúc.
Ảnh minh họa.
Cho đến một ngày tôi nhận được bức thư cô ấy để lại. Trong thư cô ấy nói rằng không thể tiếp tục cuộc sống đối với tôi và các con của mình nữa. Bởi cô ấy đã có "người khác" rồi. Đọc đến đây, tôi bàng hoàng. Nó như tiếng sét ngang tai khi tôi biết được rằng "người khác" không phải là một gã đàn ông mà là một phụ nữ.
Tôi tự hỏi lòng vì sao đấy không phải là một gã đàn ông mà lại là một người phụ nữ. Trong thư, tôi đã được cô ấy "giải đáp" điều đó. Cô thừa nhận mình là một người đồng tính nữ và một mực v.an n.ài tôi tha thứ. Tôi không còn nghĩ được gì ngoài sự căm hận người vợ của mình. Sao giờ cô ta mới nói, khi mà cuộc sống của chúng tôi đang hạnh phúc với những đứa con? Bỏ tôi, tôi chịu được, nhưng còn hai đứa con tôi thì sao? Tôi biết giải thích với chúng như thế nào về sự biến mất của mẹ chúng? Mấy ngày nay tụi nhỏ khóc, mặt lúc nào cũng mếu máo đòi mẹ, đáng thương lắm?
Trước đây, "người tình" của vợ tôi thỉnh thoảng có sang nhà chơi. Nhưng gần đây, cô ta sang liên tục hơn. Nghĩ rằng vợ ở nhà buồn nên kiếm người nói chuyện, vì vậy tôi cũng không để ý nhiều. Chính sự gần gũi, qua lại ấy khiến cho vợ tôi và người phụ nữ kia thân cận và gắn bó với nhau nhiều hơn.
Cô ta nói lấy tôi vì bố mẹ ép, vì sợ người khác biết được thân phận thật sự của mình. Ở quê, nếu dân làng biết cô bị lesbian, chắc chắn họ sẽ dị nghị, sẽ đồn đoán nhiều lắm. Mà cô ta thì không thể chịu đựng những ảnh hưởng tác động đến tinh thần như thế. Vì vậy, cô chấp nhận lấy chồng, tạo bức bình phong bảo vệ danh dự cho bản thân.
Đầu ấp tay gối 7 năm với chồng, nhưng có lẽ cô ấy không thể quên đi giới tính thật của mình. Cô ấy nói mình không thể mãi núp bóng chồng mà muốn sống thật với bản thân. Người phụ nữ kia mới là người cô ấy cần và muốn sống.
Theo VNE
Bị chồng 'cấm vận', vợ 'tự thưởng' "Cứ không vừa ý với vợ điều gì là chồng tôi lại ra chính sách "cấm vận" cả tháng trời. Mà tôi lại là người có nhu cầu cao, đàn bà thì không thể dùng t.iền mua sự sung sướng được, mà cặp bồ thì không dám. Vậy là đêm nằm với chồng nhưng tôi toàn phải ... tự thưởng..." Bị chồng "cấm...