Phát điên vì bạn trai quá mê điện thoại
Điện thoại dường như là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện tại. Đối với tôi, điện thoại là nơi lưu giữ hàng trăm tin nhắn của người yêu, là nơi để lưu lại những khoảnh khắc của hai đứa, những thứ tôi rất trân trọng.
ảnh minh họa
Hồi mới yêu, hai đứa đều là sinh viên nên chỉ có một chiếc điện thoại cùi có chức năng nghe gọi. Nếu lúc hai đứa không gặp nhau, anh ấy sẽ thường xuyên gọi điện, nhắn tin. Còn lúc đi với nhau, không bao giờ anh ấy đưa điện thoại ra xem, may ra chỉ mỗi xem giờ. Rồi hai đứa ra trường, công việc cũng ổn định, bắt đầu có những đồng tiền lương đầu tiên. Sau nhiều tháng tích góp, cuối cùng anh cũng dành dụm được mấy triệu mua một chiếc điện thoại cảm ứng, có cả chức năng lướt web, chơi game, nghe nhạc và chụp ảnh.
Thế là hai đứa có cái để nghịch ngợm. Điện thoại mới nên có nhiều thứ hay ho lắm, mỗi lần đi chơi thay vì hai đứa tâm sự, kể lể chuyện công việc, cuộc sống thì đều dúi mắt vào những trò chơi cùng những bức ảnh chụp chung. Mới đầu thế tôi cũng thấy bình thường, vậy nhưng càng ngày, thời gian hai đứa gặp nhau hầu hết chỉ nói vẻn vẹn trong vài ba câu, còn lại là anh ấy chúi mũi vào điện thoại.
Thấy vậy tôi cũng góp ý nhỏ nhẹ với anh là anh nghịch điện thoại ít thôi, vừa hại mắt vừa chẳng nói chuyện với nhau được gì. Những lúc ấy anh lại ậm ừ bảo từ sau không thế nữa. Nhưng điện thoại cũng như chất gây nghiện đối với anh, hết game này đến game khác, hết trò này đến trò khác. Thậm chí, tuổi không còn trẻ nhưng anh lại nghiện chụp ảnh tự sướng giống hệt mấy em xì tin bây giờ.
Đi cà phê thì anh hết chụp cốc nước, rồi lại chụp bình hoa, hết chụp ảnh hai đứa rồi lại chụp ảnh một mình, hết chu môi phồng mồm lại làm đủ kiểu đủ trò. Việc ghi lại những kỷ niệm tôi rất thích, nhưng lần hẹn hò nào cũng thế khiến tôi ngán ngẩm. Đã nhiều lần tôi muốn cầm điện thoại mà đập nát tan tành, thế nhưng tôi lại sợ điều đó khiến anh tức giận, khiến tình cảm hai đứa rạn nứt. Nhiều khi không biết anh bị “bệnh” gì nữa. Nói nhẹ nhàng mãi không được, lắm lúc tôi điên lên mặc kệ anh ngồi đó cầm điện thoại, tôi bỏ về một mình. Lần một thì anh cũng đuổi theo nhưng những lần tiếp theo anh còn mặc kệ.
Tôi giận đòi chia tay, anh vôi vàng níu lại, hứa này hứa họ, rằng anh sẽ không thế nữa, không cầm điện thoại khi đi chơi nữa. Thế nhưng chứng nào tật nấy, lần nào anh cũng khiến tôi bực mình. Câu chuyện hai đứa chỉ nói được dăm ba câu, tôi hỏi câu nào anh trả lời qua loa câu ấy. Lắm lúc tôi nghĩ điện thoại mới là người yêu anh chứ không phải tôi.
Tính từ lúc mua điện thoại vài tháng, trong mục lưu hình ảnh của anh chắc phải có đến vài nghìn tấm ảnh tự sướng, đi chơi cùng bạn bè, người ta mượn máy xem mà phát ngại, bảo hai đứa gặp nhau chỉ có việc chụp ảnh thôi à. Tự sướng xong thì anh lại quay sang chơi game. Ban đầu tôi cũng chấp nhận vì con trai mê game là chuyện bình thường. Sau này tôi mới nhận ra, điều đó hoàn toàn sai lầm.
Video đang HOT
Thế giới của anh dường như chỉ có 2 điều: tự sướng và game, thiếu một trong hai chắc không sống nổi. Tôi đã cố gắng thay đổi anh, ấy vậy nhưng lần này đến lượt khác đều thất bại. Chưa bao giờ tôi thấy mình kém cỏi trước cái điện thoại của anh đến thế, mặc dù nó chỉ là vật vô tri.
Một thời gian dài như vậy trôi qua, từ nhắc nhở, đến giận dữ, đến cam chịu, đến chấp nhận nhưng rồi tôi lại không kiên nhẫn được nữa. Tôi muốn chia tay, tôi muốn cho anh hiểu rằng, sau này những thứ anh đánh mất là những thứ anh ta không bao giờ lấy lại được. Tôi muốn anh biết, cuộc sống của anh sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu như cứ đâm đầu vào hai thứ rất vô bổ ấy.
Thế nhưng, tình yêu nhiều khi lại quá mù quáng và ngốc nghếch. Mỗi lần tôi khóc là một lần anh ấy lại an ủi, vỗ về, xin lỗi, hối hận. Nhiều lúc tôi lại nghĩ dù trời có sập xuống thì vẫn có anh ở bên. Lúc nào tôi cũng giằng xé, đấu tranh với chính mình. Lúc tôi muốn buông bỏ nhất là lúc tôi cần anh nhất, lúc tôi thấy ghét anh nhất là lúc tôi yêu anh nhất.
Tôi phải làm sao để thay đổi anh? Phải làm sao để anh lại như xưa, chăm sóc tôi ân cần chứ không phải là một anh hiện tại, chỉ lấy điện thoại làm niềm vui…?.
Theo VNE
Cách chọn chồng giàu của một cô gái cá tính
Tôi, một cô gái bình thường về hình thức, gia cảnh, công việc nhưng so với mặt bằng chung hiện tại thì chồng tôi giàu. Vậy bí quyết lấy chồng giàu của tôi nằm ở đâu?
Gần đây, tôi có đọc được rất nhiều bài viết các chị em nói về tiêu chí lấy chồng phải "giàu". Nếu chỉ nghe, đọc lướt qua cái title thì rất nhiều người giật mình và thốt lên rằng: "Ồ, phụ nữ thời nay quá thực dụng".
Ngoại trừ một số phụ nữ thành đạt trong tài chính thì muốn lấy một ông chồng "giàu" đúng nghĩa đen. Còn lại đại đa số phụ nữ chúng ta đều muốn lấy một ông chồng "giàu" theo nghĩa là chỗ dựa vững chắc về tài chính, tinh thần cho cuộc sống của gia đình tương lai.
Tiền, bao nhiêu là đủ? Chẳng bao giờ là đủ cả. Thế nên chị em đừng nhắc tới từ "chọn chồng giàu" mà cánh đàn ông nghe qua là ớn. Tôi bản thân là một phụ nữ nghe qua cũng thấy sợ. Hãy đổi qua title: Hãy lấy một người chồng phù hợp.
Tôi là một phụ nữ, đã lấy chồng được 5 năm và có con. Tôi quan niệm, "nồi nào, vung nấy". Nó khác so với quan điểm "môn đăng hộ đối" đấy nhé. Và vì vậy bạn như thế nào thì chồng bạn cũng sẽ tương tự như thế. Liệu cơm gắp mắm, liệu con gả chồng, hãy căn cứ vào những thứ mình có để đòi hỏi ở người chồng tương lai, đương nhiên chúng ta có quyền đó.
Tôi, một cô gái bình thường về hình thức, gia cảnh, công việc nhưng so với mặt bằng chung hiện tại thì chồng tôi giàu (Ảnh minh họa)
Tôi, một cô gái bình thường về hình thức, gia cảnh, công việc nhưng so với mặt bằng chung hiện tại thì chồng tôi giàu. Vậy bí quyết lấy chồng giàu của tôi nằm ở quan niệm sống của tôi.
Trước khi lấy chồng, tôi là một cô gái khá cá tính. Tôi luôn nghĩ rằng sẽ lấy chồng không quan tâm đến gia cảnh chồng giàu nghèo mà quan trọng chồng phải là người có tri thức, thông minh, công việc tiềm năng (dĩ nhiên, gia đình phải cơ bản). Hai vợ chồng sẽ cùng nhau làm việc để xây dựng tương lai.
Tôi không lựa chọn hay đưa ra tiêu chí giàu nhưng với cá tính, công việc, quan hệ một phần do duyên số, tôi có rất rất nhiều người để ý. Trong số đó có những anh gia cảnh bình thường hoặc nghèo. Có rất nhiều anh giàu từ ngày xưa. Và hầu hết các anh đó đều tài năng, hiện tại các anh ý đều rất giàu.
Gia đình chồng tôi khá giả hơn gia đình tôi rất nhiều. Khi gần lấy nhau rồi tôi mới biết điều này, bởi vì lúc đi tán và yêu nhau anh ăn mặc rất bình thường, đi xe wave cũ. Việc anh ăn mặc hay đi xe cũ trong khi nhà anh khá giả không phải thử thách tôi, mà là thu nhập của anh tại thời điểm đó rất bình thường, gia cảnh khá giả là của bố mẹ anh.
Tôi rất đồng tình với quan điểm này của anh. Tôi là một cô gái độc lập, tự tin, có tài chính, biết quán xuyến việc nhà, chăm sóc con cái, nấu ăn ở mức bình thường. Chồng tôi không giàu, gia đình cơ bản, nhưng anh là người tốt, rất chăm chỉ, có chí tiến thủ và có rất nhiều thứ khiến tôi tin tưởng chúng tôi sẽ có tương lai ổn định.
Khi yêu nhau, lương tôi cao gấp 3 lần lương anh. Tôi là thạc sỹ còn anh kỹ sư thôi. Nhưng, hiện tại thì công việc của tôi gặp khó khăn không kiếm ra tiền. Và hiện tại tôi đang ăn bám chồng.
Nhưng cuộc sống chúng tôi khá bình đẳng, vui vẻ và hạnh phúc. Chúng tôi vẫn san sẻ công việc nhà với nhau mặc dù anh đi làm cả ngày rất bận. Hiện tại thì các anh tán tôi, người yêu cũ của tôi đều giàu hơn chồng tôi hiện tại. Nhưng tôi không tiếc nuối, mà ngược lại các anh đó vẫn còn tiếc nuối tôi. Các anh đó đều tự mua được nhà riêng, còn chúng tôi vẫn ở nhà bố mẹ cho (cười).
Tôi vẫn nhắc lại rằng sau khi lập gia đình, tình yêu rất quan trọng nhưng tài chính cũng quan trọng không kém. Phải biết mình đảm bảo tài chính rồi hẵng lấy chồng, sinh con. Phụ nữ đừng tự đẩy mình vào một bi kịch cuộc sống khi lấy một người chồng không tương xứng rồi ly dị, đẩy những đứa con của mình vào nỗi buồn mà các bé không đáng phải nhận.
Khi yêu nhau, lương tôi cao gấp 3 lần lương anh. Tôi là thạc sỹ còn anh kỹ sư thôi. Nhưng, hiện tại thì công việc của tôi gặp khó khăn không kiếm ra tiền. Và hiện tại tôi đang ăn bám chồng (Ảnh minh họa)
Vậy, tôi muốn đưa ra quan điểm của mình rằng. Các bạn gái, hãy tự hoàn thiện bản thân mình, có một nền tảng tài chính, địa vị xã hội tương đối trước khi nghĩ sẽ phải lấy chồng giàu. Khi bạn có một địa vị tài chính, địa vị xã hội và một chút duyên số tự khắc những người chồng phù hợp với tài chính, địa vị xã hội sẽ tìm đến.
Đừng suốt ngày đòi hỏi bình đẳng giới, trong khi luôn muốn lấy chồng giàu, phụ nữ cũng cần kiếm tiền. Hai vợ chồng có tương xứng cả về địa vị, tài chính thì cuộc sống mới bền lâu và hạnh phúc được. Tuy nhiên, khi địa vị và tài chính lấy đi thời gian chăm sóc con cái gia đình thì phụ nữ phải là người biết lui vào hậu trường để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Chúc các bạn nữ tìm được người chồng phù hợp!
Theo VNE
Bởi vì không thắng nổi con tim nên phải chịu thua thôi! Có một điều mà con người ta thấy rất khó và rất khổ để làm là cãi lại lời nói của con tim! Sẽ thắng hoặc thua nhưng ai biết được đằng sau đó là những câu chuyện dài! Con tim bảo em rằng hãy dang cánh tay gầy ra đón lấy anh đi! Nhưng em còn lo sợ, em sợ con tim...