Phát điên khi em chồng tự tiện dùng mọi đồ chồng mua tặng
Cuộc sống của vợ chồng tôi có thể nói sẽ viên mãn hơn nếu không có sự xuất hiện của cô em chồng vô duyên, tự tiện dùng mọi đồ của chị dâu mà không biết ngượng.
Tôi năm nay 26 tuổi, đã kết hôn được gần 2 năm. Hai vợ chồng trẻ, vốn tích lũy chưa được bao nhiêu nên tạm thời chúng tôi chưa ra ở riêng mà vẫn ở cùng với bố mẹ và cô em chồng.
Bố mẹ chồng tôi là người gốc Hà Nội, nhẹ nhàng, tinh tế và hết mực thương yêu con cái nên tôi coi ông bà như bố mẹ đẻ. Còn cô em chồng tôi đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học có tiếng của thủ đô. Cao ráo, xinh xắn lại con nhà có điều kiện nên con bé rất năng động và biết ăn chơi.
Ban đầu khi mới về làm dâu, vốn là cô gái tỉnh lẻ nên tôi phải nhờ vả em chồng nhiều từ cách nấu nướng đến nề nếp sinh hoạt của gia đình. Dần dà, chị em thân thiết hơn, em chồng tôi còn cùng tôi đi mua sắm, chọn mỹ phẩm, quần áo, túi xách. Nói chung vì cùng trẻ tuổi nên chị em tôi dễ có tiếng nói chung và trở nên thân thiết.
Từ khi còn yêu đến khi cưới, tôi được nhiều người đánh giá là ‘tốt mã’ hơn anh chồng U30. Trước khi lấy chồng, tôi không biết son phấn hay ăn diện là thế nào. Đến khi lấy chồng, em chồng tôi nhiều khi bảo chị phải dùng một chút phấn son và ăn mặc đẹp cho anh em hãnh diện. Chồng tôi được đà cũng bảo em nên chăm chút cho mình vừa làm em tự tin mà anh cũng nở mày nở mặt.
Nghe chồng và em chồng nói vậy, tôi cũng chăm chút bản thân hơn. Tôi đầu tư tiền mua một bộ mỹ phẩm đắt tiền để chăm chút nhan sắc. Thân thiết với em chồng nên tôi có bảo nếu lúc nào cần dùng món gì thì cô cứ lấy mà dùng. Ban đầu nó chối ngoay ngoảy nhưng khi biết những món tôi mua ‘không phải dạng vừa’ nên thi thoảng cũng chạy sang mượn chị để dùng.
Video đang HOT
Chồng tôi là một người đàn ông khá dịu dàng, nhã nhặn và tinh tế. Trong chuyến công tác nước ngoài đầu tiên của mình, chồng tôi không quên tranh thủ thời gian rảnh đi mua mỹ phẩm về tặng tôi. Và khi trở về, lại làm tôi sướng rơn vì cảm động. Vì là quà của chồng lại mất công anh mang từ nước ngoài về nên tôi rất trân trọng. Tôi cất riêng trong ngăn tủ và muốn một mình dùng món quà này.
Thế nhưng một hôm đi làm về, tôi thấy mấy hộp kem, son, phấn vốn được cất cẩn thận để la liệt trên bàn. Tôi có hỏi em chồng thì nó thản nhiên bảo tối em phải đi sinh nhật bạn, bộ mỹ phẩm vẫn dùng ‘ké’ của tôi đã nhàm rồi nên thấy bộ mỹ phẩm này mới và ‘xịn’ nên lôi ra dùng để đi chơi cho ‘diện’. Tôi tức sôi cả máu nhưng vẫn phải nhẹ nhàng cho qua để không mất tình chị em. Thế nhưng, sau lần đó, cô em chồng tôi vẫn tiếp tục tự tiện dùng đồ của tôi mà không cần biết tôi có đồng ý hay không.
Dịp 14/2, chồng tôi bận đi công tác không có nhà nên khi trở về, anh mua tặng tôi một lọ nước hoa và hẹn tôi ra nhà hàng ăn tối để ‘bù đắp’ cho vợ. Lọ nước hoa đúng mùi tôi thích nên tôi cũng cất kĩ để khi nào có dịp gì quan trọng sẽ mang ra dùng. Thế nhưng, không cần hỏi han chị dâu lấy một câu, cô em chồng tôi lại tự tiện lôi ra dùng để đi hẹn hò với người yêu. Về nhìn thấy lọ nước hoa nằm lăn lóc trên bàn trang điểm, tôi giận cô em chồng đến tái cả mặt.
Kỷ niệm 2 năm ngày cưới, chồng tôi mua tặng tôi một chiếc váy ngủ màu hồng cực kỳ gợi cảm với lời nhắn để chiếc váy giúp chuyện vợ chồng tôi nồng nàn hơn. Trước nay sống cùng với bố mẹ chồng phải ăn mặc kín đáo quen nên món quà sexy của chồng khiến tôi ngượng ngùng. Tôi cất vào ngăn tủ, trong lòng hân hoan với ý nghĩ sẽ diện lúc riêng tư trong phòng cho anh được vui. Ấy thế mà chỉ ngay hôm sau, khi định mặc chiếc váy chồng tặng, tôi mở tủ và lục tung khắp nơi đều không thấy đâu. Hai hôm sau, tôi thấy cô em chồng giặt và phơi đúng chiếc váy ấy trên sân thượng.
Tôi ấm ức nói với chồng để chồng góp ý với em mà anh cứ xuề xòa nói thôi cô thích thì cho cô dùng, mỹ phẩm thì chị em dùng chung cho đỡ tốn kém còn váy thì để dịp nào anh mua tặng cái khác.
Chúng tôi dù đã thân thiết không còn khoảng cách chị dâu em chồng nhưng ai cũng có quyền riêng tư, việc cô ấy tự tiện dùng đồ mà chồng tôi tặng khiến tôi vô cùng khó chịu và bất mãn. Không đồng ý trước thỏa hiệp của chồng, tôi nung nấu ý định sẽ góp ý thẳng thắn với em chồng nhưng tôi phải nói làm sao để cho em chồng hiểu được cảm xúc của tôi mà vẫn giữ được tình cảm chị em bây giờ?
Theo Hairan…@gmail.com/Emdep
Chồng ham chơi "xin hàng" trước vợ cao tay
Vì thế, cô quyết tâm cải tạo chồng theo phương pháp mới, nếu vẫn còn vô tác dụng thì cô đành nói lời chia tay, cũng chẳng còn gì tiếc nuối...
Tuấn - chồng Hoa, lương tầm dăm triệu, nếu cùng với lương của cô, 2 người chi tiêu tiết kiệm thì cũng gọi là tạm tạm ở cái thành phố phồn hoa này. Nhưng khổ nỗi, Tuấn lại mắc bệnh ham chơi, ham vui, ở đâu có cuộc nhậu, hội tụ tập nào là chả thể thiếu nổi mặt anh. Hết nhậu nhẹt, lại hát hò karaoke rồi tá lả, chả thiếu trò vui gì. Vì thế mà, lương lấy về, đưa cho vợ 3 triệu, nhưng mấy hôm sau đã lại phải xin Hoa tiền tiêu vặt rồi. Vợ không đưa thì anh lại vay nợ tùm lum, lấy lương về cầm chưa ấm cái là trang nợ luôn, xòe 2 bàn tay trắng về gặp vợ. Hoa bao phen phải đau đầu về chồng.
Ảnh minh họa
Nguyên cái việc gần như phải 1 tay nuôi cả gia đình đã khiến Hoa oải lắm rồi. Nhưng nào chỉ có dừng lại ở như thế. Đã vui chơi là phải mất thời gian. Tuấn ngày đi làm, tối đi tụ tập hội nọ nhóm kia, vì thế, việc về nhà đối với Tuấn, sớm cũng phải 12-1 giờ đêm, còn muộn thì vô cùng, có lúc anh đi thâu đêm, sáng ra đến cơ quan làm việc luôn.
Có một người chồng lấy đường làm nhà, lấy bạn bè làm vợ con như thế, thực sự Hoa nản không để đâu cho hết. Cô đã nói chồng không biết bao nhiêu lần, nhưng anh đều vào tai nọ lại vọt qua tai kia. Cũng không biết bao đêm cô ỉ ôi gọi điện giục anh về, hết lí do mình ốm đến con ốm, nhưng Tuấn vẫn rặt một câu "tí nữa anh về" và rồi mất hút. Sau đó biết vợ làm màu, Tuấn nhất quyết không thèm nghe vợ gọi nữa. Hoa có gọi hàng trăm cuộc anh mới nghe được 2,3 cuộc, hứa hươu vượn qua loa rồi tắt bụp máy. Nhưng khi Hoa lấy số lạ gọi thì anh nghe máy ngay lập tức.
Cô điên tiết không để đâu cho hết, nhưng cũng bất lực chẳng thể làm được gì. Không thể bỏ con xông ra ngoài tìm chồng, mà tìm được rồi thì cũng chẳng thể ăn thịt được Tuấn, cùng lắm làm ầm ĩ một hồi, rồi ngày mai Tuấn vẫn đâu đóng đấy mà thôi.
Nói thực, Hoa chán chồng lắm rồi, có cũng như không, còn hại cô bao đêm mất ngủ chờ chồng về nữa chứ. Nhưng đã có với nhau 1 mặt con, sao nói bỏ là bỏ ngay được. Lại nghĩ, dù mải chơi như thế nhưng bản chất của Tuấn vẫn không đến nỗi nào. Vì thế, cô quyết tâm cải tạo chồng theo phương pháp mới, nếu vẫn còn vô tác dụng thì cô đành nói lời chia tay, cũng chẳng còn gì tiếc nuối.
Ngày đầu tiên áp dụng kế hoạch, 11 giờ đêm vẫn chưa thấy Tuấn về, Hoa quyết định khóa cửa bằng một khóa khác để Tuấn không mở được, cài đặt chế độ im lặng cho điện thoại rồi 2 mẹ con ôm nhau ngủ. Sáng ra dậy, cô thấy gần 2 chục cuộc gọi nhỡ từ chồng, từ lúc 1 giờ đêm. Cô cười khổ, quả nhiên giờ đó mới về. Cô mặc kệ, sửa soạn đi làm như bình thường. Lên đến cơ quan, thì Tuấn gọi, biết anh hôm qua phải ra nhà nghỉ ngủ, giờ đã ở công ty rồi. Cô cũng giải thích khóa nhà hỏng nên phải thay khóa mới, ngủ say quá điện thoại lại để ở phòng khách nên không biết Tuấn gọi.
Liên tiếp mấy đêm liền như thế, Tuấn vẫn quen thói đi chơi về muộn, và Hoa đều cho anh ngủ ở ngoài. Trong khi Tuấn đi chơi, Hoa không bao giờ gọi một cuộc nào giục anh về, thể hiện thái độ hoàn toàn không quan tâm, để anh tự do thích làm gì thì làm. Được chục ngày thì Tuấn dè chừng, sợ phải ngủ ở ngoài nên đã về sớm hơn hẳn, nhưng cũng phải tầm 11 giờ mới có mặt ở nhà. Hoa vẫn chưa hài lòng, tiếp tục đặt ra giờ giới nghiêm là 10 giờ, thành ra Tuấn đi chơi mà lúc nào cũng phải căn giờ để về, như một cô gái ngoan sợ bị mẹ mắng vậy.
Tối nào có Tuấn ăn cơm ở nhà, Hoa toàn nấu rau luộc, lạc rang, cá mắm hoặc đậu phụ cho chồng ăn. Tuấn thắc mắc thì cô thờ ơ: "Làm gì có tiền đâu anh. Lương em đủ các thứ chi tiêu, nuôi con, anh tính xem còn lại được bao nhiêu. Ăn thế này là sang lắm rồi". Tuấn tẽn tò. Một phần vì không nuốt được bữa cơm đạm bạc như thế, phần vì nghĩ trong khi mình ăn nhậu bên ngoài thì vợ con ở nhà ăn uống thế này, hổ thẹn thật. Vì thế, từ tháng sau, anh đưa vợ 1 nửa lương, và nhất quyết không xin lại dù đã tiêu hết tiền. Độ mải chơi của Tuấn có thể nói là đã giảm đi một nửa.
Chưa hài lòng với kết quả đó, Hoa quyết định ra một cú chót. Cô và con thường xuyên đóng bộ đi chơi, có hôm Tuấn về nhưng chẳng thấy ai, nhà trống không vắng tanh. Anh hỏi thì Hoa cũng kể thật tình. Số là công ty cô có một anh chàng đã li dị vợ, 1 mình nuôi con. Con trai anh ấy với con gái Hoa cũng trạc tuổi nhau, nên buổi tối rảnh rỗi 2 người hay đưa con ra khu thiếu nhi chơi. "Em với con ở nhà cũng chán. Anh thì đi suốt có mấy khi ở nhà đâu!" - cô cười nói. Tuấn giật thót mình.
Từ hôm ấy, bỗng dưng anh về nhà sớm hơn hẳn. Hoa thấy thế nên cũng ở nhà. Tuấn hỏi thì cô đáp: "Có anh ở nhà rồi, em đi chơi làm gì nữa!". Có vẻ Tuấn rất hài lòng với câu trả lời đấy. Tuy cái việc đi làm xong là về nhà ngay khiến anh không quen chút nào, nhưng nghĩ tới mình vắng nhà là vợ có thể cười cười nói nói với một gã đàn ông khác là anh lại không muốn đi chơi chút nào. Lâu dần, ở nhà Hoa hay bày trò để cả nhà chơi, hoặc ra ngoài hóng gió, hoặc sang 2 bên nội ngoại khiến Tuấn dần không còn cảm giác bứt rứt vì phải xa đám bạn chơi bời nữa.
Để rồi anh cảm thấy thích ở nhà với vợ con hơn long nhong ngoài đường, tụ tập với đám bạn lúc nào không hay. Nhìn chồng đang chơi đồ chơi với con gái, Hoa thầm cười đắc thắng. Vậy là lão chồng mải chơi của cô đã phải bó tay xin hàng trước chiêu trị chồng của cô rồi!
Theo Maimai/Afamily
Chồng đòi thế chấp nhà để mua xế hộp Thật lòng tôi chẳng biết dùng lời nào để nói người chồng hết thuốc chữa của mình. Chúng tôi kết hôn hơn 9 năm và đã có 2 cháu. Năm nay cháu lớn vào lớp một còn cháu nhỏ được ba tuổi. Cuộc sống một nách hai con làm tôi đầu bù tóc rối. Con cái còn nhỏ, công việc của cả hai...