Phát chán vì vợ vừa hiền vừa… chu đáo
Về đến nhà, cơm bưng nước rót đầy đủ, ăn uống xong, tôi lại ra ngả lưng xem ti vi. Đụng tay chân vào việc gì, vợ lập tức ngăn cản. Trong gia đình, tôi sống như một ông hoàng, nhưng càng ngày càng cảm thấy chán nản…
Vợ tôi là giáo viên một trường tiểu học ở huyện. Xuất thân từ nông thôn nghèo khó, lại dạy học ở vùng sâu vùng xa, nên cô ấy rất chăm chỉ, không ngại vất vả. Tuy có vẻ ngoài không sành điệu, xinh đẹp như những cô gái thành phố nhưng vợ tôi rất duyên dáng, nhẹ nhàng và có nét duyên ngầm.
Ngược lại, tôi lại là công tử con nhà giàu, quen được nuông chiều từ nhỏ. Tuy không phá phách, nghịch ngợm nhưng tôi lông bông, đã ngoài 30 t.uổi vẫn chưa có ý định kết hôn cùng ai. Tôi vẫn sợ một mối quan hệ ràng buộc, sợ cuộc sống sẽ thay đổi quá nhiều.
Lo lắng cho cậu con trai duy nhất trong nhà, chính mẹ đã giới thiệu hai đứa cho nhau. Dù gia đình hai bên có sự chênh lệch nhưng bố mẹ tôi không hề phản đối. Trái lại, hai người còn hết sức ủng hộ, cho rằng người phụ nữ như cô ấy mới đáng tin, dám hi sinh cho chồng con.
Quả thật, lời mẹ tôi nói có phần đúng đắn. Lấy nhau rồi, tôi vẫn sống cuộc sống sung sướng chẳng khác gì độc thân. Đi làm về, tôi đã có cơm dẻo, canh nóng chờ sẵn. Ăn cơm xong, muốn phụ vợ rửa bát, cô ấy lại đuổi tôi lên phòng khách xem tivi. Có lúc tôi cũng cảm thấy áy náy, nhưng vợ tôi chỉ vui vẻ nói “Đó là trách nhiệm của một người vợ, anh không cần bận tâm gì nhiều”.
Tôi được vợ cung phụng, chu đáo không phải lo nghĩ gì (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thay vì ăn diện đẹp đẽ, quần áo tôi mua cho, cô ấy đều gói ghém cẩn thận cất đi, mặc những bộ quần áo cũ kĩ. Tôi hỏi lý do thì cô ấy chỉ cười trừ, nói mình ăn mặc dân dã quen. Nhiều lúc đồng nghiệp đến nhà chơi, nhìn vợ quê mùa khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Dần dần, tôi có cảm giác coi thường vợ mình.
Từ coi thường, tôi bắt đầu thấy chán vợ, thầm so sánh với những người phụ nữ n.óng b.ỏng, cá tính khác. Vợ tôi quá tốt, quá cung phụng, nghe lời khiến tôi nhạt nhẽo, chán chường. Có lúc, đi làm về muộn, uống say bí tỉ, chỉ mong nhận được một lời cằn nhằn. Nhưng tất cả những gì nhìn thấy sau khi tỉnh dậy chỉ là hình ảnh cô ấy cặm cụi dọn dẹp không một lời ca thán.
Tôi không biết mình nên góp ý thế nào với vợ, khi mà cô thư kí trẻ đẹp phòng bên cạnh tỏ ra quan tâm tôi nhiều hơn trước. Trong công ty, những cô gái trẻ trung, cá tính bắt đầu thu hút tôi. Họ sành điệu, hóm hỉnh, biết bông đùa và làm cho tôi có cảm giác muốn theo đuổi, chinh phục. Dù tôi vẫn ý thức được bản thân là người đã có gia đình, nhưng nếu vợ tôi cứ tiếp tục như vậy, tôi cũng không thể lường trước được tương lai…
Theo Tuấn Hùng?Vietnamnet
Chỉ cần 3 ngày để yêu là cưới nhưng mất tới 8 năm để… mất 'cái ngàn vàng'
Đêm đó chúng tôi không động phòng, bởi đến lúc ấy anh mới tiết lộ bí mật cho tôi
Tôi và anh gặp nhau ngay khi cả 2 vừa tan vỡ 2 mối tình sâu đậm của mình. 2 kẻ cô đơn nhanh chóng tìm được chỗ dựa là vai nhau. Anh cầu hôn tôi ngay sau khi yêu được 3 ngày. Tôi choáng váng nhận lời mà không suy nghĩ bất cứ điều gì. Gia đình cả 2 bên đều sốc nhưng không ngăn cản vì khi đó tôi 29 còn anh đã 35.
Từ khi về làm vợ anh, tôi chưa từng phải lo lắng điều gì. Anh chu đáo, biết quan tâm và đối nhân xử thế tốt cả bên nội lẫn bên ngoại. Bố mẹ anh cũng rất hiền và quý mến tôi. Thế nhưng ít ai biết rằng làm vợ anh rồi tôi vẫn là gái trinh.
Đêm tân hôn, tôi tắm rửa xong, mặc vào người chiếc váy ngủ mỏng rồi nằm hồi hộp trên giường chờ anh vào. Thế nhưng đêm đó chúng tôi không động phòng, bởi đến lúc ấy anh mới tiết lộ bí mật cho tôi về "vấn đề đàn ông" của mình. Đây cũng là lý do mà tình cũ của anh, dù yêu anh đến 5 năm vẫn dứt áo ra đi sau nhiều đêm thất vọng.
Tôi hỏi anh trong nước mắt:
- Có phải anh cầu hôn em chớp nhoáng như thế là để em không phát hiện ra không?
- Anh xin lỗi... - Anh ấy cúi đầu đáp khẽ
Mất 1 thời gian để tôi bình tâm trở lại sau đêm tân hôn đó. Một phần trong tôi giận anh nhưng một phần khác lại rất thương anh. Không rõ vì sao tôi không đành lòng bỏ anh. Tình cảm nảy sinh giữa tôi với anh không hẳn là tình yêu nhưng có rất nhiều sự đồng cảm và trên hết, tôi thấy anh là người đàn ông tử tế, xứng đáng cho mình nương tựa.
Tôi hỏi anh trong nước mắt: "Có phải anh cầu hôn em chớp nhoáng như thế là để em không phát hiện ra không?" (ảnh minh họa)
Vậy là tôi bắt đầu quá trình cải thiện bản lĩnh đàn ông cho anh. Tôi thuyết phục anh đi khám rồi kiên trì chữa trị. Tôi tìm đủ mọi món ăn , cách chế biến để nấu cho anh ăn hàng ngày.
Có nhiều lúc, cha mẹ, bạn bè tôi hay hỏi vì sao vợ chồng cưới đã lâu nhưng tới giờ vẫn chưa có con, tôi chỉ biết cười trừ cho qua chuyện. Mấy ai biết được nội tình đằng sau và tôi cũng không muốn ai biết được chuyện đó. Có những hôm mẹ chồng kéo tôi ra một góc riêng hỏi thật, tôi nhận lỗi về mình do tôi khó có con. Nhìn gương mặt hiện rõ vẻ thất vọng của mẹ chồng, tôi chỉ biết cười trấn an bà. Biết được chuyện đó, chồng tôi đã khóc. Anh ấy cảm ơn tôi vì đã hiểu và thông cảm cho anh ấy, điều mà người anh ấy ngỡ yêu anh ấy hết lòng không làm được. Tôi động viên chồng đừng nghĩ nhiều, tôi luôn ở bên anh.
8 năm thấm thoắt trôi qua, tôi giờ đã 37 t.uổi, khuôn mặt hằn rõ vệt thời gian. Bố mẹ chồng khuyên tôi và anh tìm con nuôi. Anh xin ông bà cho 2 chúng tôi thêm thời gian.
Thế rồi đêm ấy cũng đến. Hôm đó tôi đi làm về thì thấy nhà được trang hoàng rất đẹp và lãng mạn. Chồng tôi mặc bộ vest cưới năm nào, đưa cho tôi chiếc váy cưới và cười: "Đêm nay mình tân hôn với nhau em nhé!".
Tôi đã òa khóc rồi ôm chầm lấy anh. Sau 8 năm làm vợ anh tôi mới có 1 đêm ân ái vợ chồng đúng nghĩa. Ở t.uổi 37, cuối cùng tôi cũng được làm đàn bà. Anh ôm lấy tôi dịu dàng, hết lời cảm ơn tôi vì 8 năm qua vẫn kiên trì ở bên anh.
Những ngày sau, chúng tôi quan hệ đều đặn và tin vui đến sau đó 1 tháng. Run run cầm que thử thai 2 vạch trên tay, tôi vội gọi cho chồng rồi cùng nhau lao như bay đến phòng khám thai. Gương mặt cô bác sỹ tươi tắn chúc mừng chúng tôi, tôi khóc như chưa bao giờ được khóc, rưng rưng gọi cho mẹ chồng. Khỏi nói hôm đó gia đình tôi vui như trẩy hội.
Đến nay, tôi đang ở những ngày cuối của thai kỳ và hạnh phúc nghĩ đến ngày được làm mẹ đang rất gần. Nhờ những sóng gió đó, tôi nhận ra rằng, đã là vợ chồng thì nên mở lòng với nhau, cùng sát vai chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống, lắng nghe và tin tưởng nhau thì mới mong có hạnh phúc được. Chỉ cần vợ chồng đồng lòng yêu nhau nhất định sẽ có phép màu!
Theo Phununews
Chồng tự nguyện chi 500 triệu bịt miệng chị dâu lắm lời về cái thai trong bụng vợ... Nhưng tôi không ngờ những cuộc hội thoại của tôi và chồng đã bị bà chị dâu của anh nghe lén. Ngày hôm sau, khi tôi đang nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh thì chị dâu tiến vào cười nhếch mép. Tôi kết hôn với anh mà ai cũng mừng, bởi n hà anh có điều kiện lắm. Bản thân chồng...