Pháo vừa nổ lộp bộp thì có tiếng trẻ con khóc ré lên, mẹ đẻ làm một hành động ngay tại đám cưới khiến tôi bật khóc
Sau 1 lần lầm lỡ, cuối cùng tôi cũng tìm được tình yêu mới. Nhưng tôi chưa bao giờ dám thú nhận với anh chuyện mình có một con gái 3 tuổi. Ngày tôi làm đám cưới, con bé chạy theo gọi mẹ.
Tôi từng có mối tình khắc cốt ghi tâm 4 năm trời với cậu bạn cùng lớp cấp 3. Nhưng tới năm chúng tôi vừa ra trường, cậu ấy kiên quyết muốn đi nước ngoài vì sẽ có tương lai hơn. Tôi buồn, lo lắm chứ, yêu xa sẽ có biết bao nhiêu vấn đề, liệu chúng tôi có thể đến được với nhau hay không? Chưa kể chờ đợi 5 năm, khi ấy tôi 27 tuổi, hết cả thanh xuân rồi còn gì???
Nhưng cậu ta rất khéo, thuyết phục mãi cuối cùng tôi cũng nghe. Nhưng ngày cậu ấy sang được tròn 1 tháng, tôi phát hiện đang có bầu. Lúc ấy tôi về quê, thấy mẹ bê lên nồi cá kho yêu thích mà lại ôm bụng chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo. Mẹ tôi đương nhiên nghi ngay, lập tức gọi vào phòng riêng hỏi xem bao lâu rồi không thấy kỳ kinh nguyệt. Lúc đó tôi mới ngớ người… Bao lâu, dễ phải tới 2 tháng ??? Nhưng khi đó chuẩn bị tiễn người yêu đi nước ngoài nên tôi cũng không để ý. Chẳng có lẽ?
Và chẳng phải đồn đoán nhiều, tôi mang thai thật. Vừa thông báo thì nào ngờ cậu bạn kia thay đổi thái độ. Ban đầu, người yêu tôi nghi ngờ, sau đó cũng chấp nhận và hứa hẹn đi một thời gian, ổn định sẽ về cưới.
Nhưng càng ngày, tôi càng cảm thấy người yêu trở nên khác lạ. Sự xa cách khó diễn tả, dù chất vấn anh bao nhiêu nhưng cũng chỉ có thể. Và ngày tôi sinh con, anh không một lời hỏi thăm là tôi đã đủ hiểu!
Sau đó, anh chẳng từ mà biệt, cứ thế lặn mất tăm trong cuộc sống của tôi. Còn mẹ anh, bao đầu còn thi thoảng lên hỏi thăm, nhưng sau đó thì cũng mặc kệ. Có lẽ, bà nghe theo lời con trai?
Video đang HOT
Sau cú vấp ngã đầu đời ấy, tôi phải mất một thời gian dài mới vực lại tinh thần. Khi con tròn 1 tuổi, tôi gửi bé cho bố mẹ và quyết tâm đi lên Hà Nội kiếm tiền. Tôi đi làm công ty, gom góp ít tiền rồi đổ vào kinh doanh chung với mấy người chị em. Cuối cùng may mắn cũng mỉm cười với tôi, tiền tôi kiếm được gấp vài lần so với đi làm nhân viên văn phòng.
Và tôi cũng tìm được tình yêu mới. Anh cưng chiều tôi, điều kiện tốt, lại chẳng hỏi tôi về quá khứ bao giờ. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói rằng mình còn một đứa con gái 3 tuổi đang ở quê với bố mẹ. Tôi nói ra, liệu anh có chấp nhận? Và cuối cùng, vì sợ mất đi người đàn ông này, tôi vẫn che giấu. Thậm chí, khi anh cầu hôn, tôi chỉ muốn nói ra sự thật nhưng cảm giác lời nói không thể thốt ra nổi. Tôi chỉ rơi nước mắt, và gật đầu.
Ngày cưới, gia đình anh vì ở xa nên thuê nhà hàng ở trên thành phố chỗ tôi. Việc đón dâu cũng vẫn diễn ra bình thường. Tuy nhiên, khi nhà trai vừa tới, pháo giấy nổ độp độp giòn giã, tôi vén váy theo xe anh ra xe hoa thì nghe tiếng con gái khóc ré lên. Dù rất ồn ào nhưng tôi vẫn biết đó là giọng con gái mình, nó đang hét “Mẹ ơi, mẹ đừng bỏ con”.
Tôi ngoái lại, nhìn con bé đang được dì bế mà chỉ muốn rớt nước mắt. Nhưng mẹ chồng của tôi nhìn sang có chút sửng sốt. Thấy biểu cảm nghi ngờ của thông gia, mẹ ruột của tôi bất ngờ sang bảo em gái: “Bế con vào nhà đi út”. Sau đó, bà bảo thông gia: “Cháu ngoại, con của đứa út nhà tôi đó mà”.
Lúc nghe bà nói câu ấy tôi buồn quá, không kiềm chế được nữa mà bật khóc nức nở. Họ nhà chồng có lẽ cho rằng tôi phải xa gia đình, nhưng thực tế tôi cảm thấy buồn vì lừa dối chồng, bỏ lại con gái ở nhà. Tôi cũng hiểu mẹ mình chỉ muốn con gái được hạnh phúc. Nhưng tôi làm thế liệu có sai, bỏ lại con gái cho bố mẹ mà đi lo cho hạnh phúc riêng là xấu xa lắm phải khôn
Theo M52/Báo Tổ quốc
Vào ngày tân gia, mẹ chồng trao cho tôi món quà "nhẹ tênh", mở ra, tôi lặng người rồi ôm lấy mẹ bật khóc
Tôi cứ nghĩ mẹ chồng đối xử chẳng tốt với mình. Không ngờ.
Tôi sống cùng với mẹ chồng. Mẹ chồng tôi là người kĩ tính, dùng tiền rất chi li, tính toán từng chút một. Ban đầu tôi không hiểu tính bà nên mua thức ăn, váy áo rất sang chảnh. Thèm gì tôi ăn đó, lên mạng thích gì, tôi đặt mua đó. Đến khi hàng ship về nhiều quá, mẹ chồng lên tiếng nhắc nhở, tôi còn cho rằng mẹ là người quá keo kiệt và nảy sinh ác cảm với bà.
Chồng tôi khuyên, bảo tính mẹ thế nhưng thứ gì đáng chi tiền, mẹ sẽ không suy nghĩ mà chi tiền ra ngay. Có thể do mẹ sống khổ suốt mấy chục năm qua nên mới tính toán như vậy mà thôi. Nhưng do tôi đã dùng tiền thoải mái quen rồi nên bây giờ cần phải tập tiết kiệm lại. Có lần, mẹ chồng gọi tôi xuống, dạy tôi cách tính toán tiền bạc.
Bà còn mua cho tôi một cuốn sổ nhỏ, bảo tôi ghi chép chi tiêu vào sổ rồi cuối tháng xem xét lại, xem mình có phung phí không? Thứ gì đã có vẫn mua tiếp hoặc mua thứ không cần thiết không rồi rút kinh nghiệm. Nhưng tôi không muốn như thế, tôi nghĩ, tiền mình làm ra thì mình được quyền chi tiêu. Vì không hợp nhau nên tôi không nói chuyện nhiều với mẹ chồng.
Mẹ chồng cưng chiều tôi như con gái ruột của bà. (Ảnh minh họa)
Đầu năm nay, mẹ chồng bàn với vợ chồng tôi chuyện xây nhà mới. Khi này, tôi mới hay sống với nhau hơn 2 năm rồi mà tiền tiết kiệm của tôi chưa tới con số 100 triệu. Giờ nghe mẹ bàn cất nhà, tôi lúng túng, ngập ngừng bảo không có tiền. Mẹ chồng nhìn tôi, cười cười: "Chờ vợ chồng cô thì chắc tôi chết cũng chẳng cất được nhà". Khi mẹ lấy sổ tiết kiệm và vàng ra, tôi há hốc mồm vì không nghĩ mẹ chỉ bán rau ngoài chợ mà lại tiết kiệm được tới cả tỷ đồng.
Ở quê, với số tiền đó, mẹ chồng tôi cất một căn nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi và nội thất toàn đồ gỗ. Chính tôi cũng sốc, không nghĩ rằng mẹ chồng mình lại chi tiền mua toàn đồ xịn, đồ sang trọng đắt tiền để trang trí trong nhà. Tôi còn nghĩ, chắc căn nhà này sau này tôi chẳng có phần đến. Nếu có cho, chắc mẹ chồng cũng chỉ cho chồng tôi mà thôi.
Không ngờ khi tổ chức tiệc tân gia, mẹ chồng tặng tôi một món quà nhẹ tênh. Tôi ngạc nhiên lắm. Mở ra, tôi càng lặng người đi. Là một cuốn sổ đỏ. Mẹ chồng nắm lấy tay tôi, hiền hậu nói rằng: "Mẹ chỉ có mỗi vợ chồng con. Căn nhà này coi như quà mẹ tặng con dâu mẹ. Chỉ mong con mau sinh cho mẹ thằng cháu nội cho vui nhà vui cửa. Mẹ coi con như con gái, mẹ mong con hãy thương mẹ như mẹ ruột". Tôi nghe từng lời từ ruột gan mẹ chồng mà bật khóc, ôm chầm lấy mẹ.
Giờ tôi đang mang thai. Mẹ chồng cưng chiều tôi như con gái ruột của bà. Ngẫm lại, tôi hối hận vì suy nghĩ trước đây của mình quá. Tính ra, tôi mới thật là nhỏ nhen, ích kỉ trong lòng. Tôi sẽ cố gắng thương yêu để chuộc lỗi với mẹ chồng. Ngẫm, tôi thật may mắn phải không mọi người?
Theo N.T.M.H/Báo Tổ quốc
Hùng hổ đi đánh ghen bạn trai với bồ già, nghe tiếng bà rên rỉ tôi òa khóc ra về Tôi tò mò không nhịn được, hôm sau lần theo địa chỉ trên hợp đồng tìm đến căn biệt thự. Đến nơi tôi càng sốc hơn. Tuân kém tôi ba tuổi, vì thế nên mọi người vẫn hay đùa chúng tôi là cuộc tình lái máy bay. Nhưng mà tôi là cái "máy bay cũ" thôi vì tôi vừa già, lại cũng không...