Phân vân vì bạn gái ăn nói nửa vời
Tình yêu thật khó lý giải, suy nghĩ rất nhiều nhưng chưa biết làm thế nào. Cô ấy đã thực sự có người yêu sao lại còn quan tâm…
Tôi năm nay 20 tuổi, đang là sinh viên một trường đại học. Cách đây không lâu tôi tình cờ quen một người con gái trên chuyến xe búyt. Qua chuyện trò tôi biết được cô ấy bằng tuổi và hiện là sinh viên một trường cao đẳng cùng thành phố. Ban đầu hai người nói chuyện cảm thấy thân thiện, hợp nhau nên trao đổi số điện thoại, thường xuyên nhắn tin, gọi điện hàng ngày.
Kể cả những lúc vui, hay gặp chuyện gì buồn cô ấy đều tìm đến tôi chia sẻ, tâm sự. Ban đầu cô ấy nói chưa có người yêu, nếu đã có người yêu thì sẽ không nói chuyện, nhắn tin với tôi nhiều đến vậy. Tôi tin cô ấy nên rất vô tư, thoải mái mỗi khi hai người đi chơi, café, uống nước.
Thời gian trôi đi tình cảm giữa hai người cũng lớn dần đúng như những gì người xưa vẫn nói “lửa gần rơm lâu ngày cũng bén”. Lúc nào cũng nhớ nhung muốn gặp để trò chuyện. Tôi đã yêu cô ấy tự bao giờ, cảm tưởng như không thể sống được nếu vắng cô ấy.
Trong một buổi tối cả hai cùng đi chơi, tâm sự tôi đã tỏ tình, nói ra những điều thầm nghĩ trong lòng. Muốn cô ấy làm người yêu tôi. Vậy mà cô ấy bật khóc, nghẹn ngào trong tiếng nấc và nói đã có người yêu đang đi làm xa nên ít gặp gỡ.
Video đang HOT
Nghe đến đây tôi như bị hụt hẫng, cảm tưởng mình bị lừa dối, đau nhói trong tim. Tôi như một kẻ thấy tình chán ăn, chẳng muốn làm gì, mà chỉ nằm vật trên giường không thiết sống. Sau hôm đó tôi định sẽ không liên lạc gì với em nữa. Vì nghĩ cô ấy đã có người khác và anh ta là người đến trước nên tôi phải chấp nhận.
Thế nhưng cô ấy lại chủ động nhắn tin, không thấy tôi hồi âm thì gọi và kể những chuyện vui, tâm sự mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay. Rồi chủ nhật cô ấy một mình đến phòng trọ của tôi đi chợ, nấu cơm hai người cùng ăn, chăm sóc tôi.
Lấy tay sờ lên trán, cầm tay, cố ý đụng chạm vào ngực, da thịt tôi nữa. Khi tôi dim dim mắt vờ ngủ thì cô ấy đặt nụ hôn lên má trước khi ra về. Sau đó hàng ngày lẫn đêm vẫn chủ động nhắn tin cho tôi trước, hỏi thăm mọi thứ…
Tôi thực sự đang bối rối, tình yêu thật khó lý giải, suy nghĩ rất nhiều nhưng chưa biết làm thế nào. Cô ấy đã thực sự có người yêu sao lại còn quan tâm đến tôi nhiều đến vậy? Có phải cô ấy cố tình bắt cá hai tay, lấy tôi làm chỗ dựa khi người yêu ở xa không? Tôi có nên tiếp tục theo đuổi theo kiểu nhất cự ly hay dứt khoát nói lời chia tay để tìm cho mình một tình yêu mới? Xin được chia sẻ cùng mọi người mong nhận được lời khuyên, chân thành cảm ơn!
Theo Đất VIệt
Yên nhau 6 năm mà người yêu vẫn bỏ
Tôi đã dâng hiến, chờ đợi anh trong 6 năm tuổi xuân để rồi chơi chán chê rồi anh "đã" tôi phũ phàng vậy ư?
Tôi và anh yêu nhau từ năm thứ hai đại học, hai đứa đều là sinh viên tình lẻ lên thành phố trọ học. Vì muốn tiết kiệm chi phí sinh hoạt nên anh đã đề nghị tôi dọn về "góp gạo thổi cơm chung".
Ban đầu tôi cũng phân vân, đắn đo, nghĩ rằng về sống thử với nhau tiết kiệm được phần nào nhưng sau này có xảy ra cãi vã, chia tay thì mình sẽ là người thiệt thòi nhất.
Thấy tôi băn khoăn nên anh đã động viên lên kế hoạch sau khi ra trường sẽ làm đám cưới. Anh khẳng định như đinh đóng cột, hứa lên hứa xuống điều đó. Tin tưởng anh, tin vào tình yêu giữa hai chúng tôi nên cuối cùng tôi đã đồng ý.
Dọn về sống chung, cuộc sống cũng có nhiều trắc trở. Nhiều lần hai đứa xảy ra bất đồng quan điểm, tranh luận, cãi vã lẫn nhau. Lúc ấy anh nói muốn chia tay, tôi cũng nghĩ không có anh tôi sẽ rảnh nợ. Có điều tôi đã sống với anh như vợ chồng, giờ đường ai nấy đi. Sau này liệu có người chồng nào còn chấp nhận một người con gái đã từng sống thử như tôi?
Suy nghĩ như vậy nên dù rất tức giận, biết mình chịu nhiều thiệt thòi tôi vẫn phải nín nhịn, luỵ tình để theo anh. Hàng ngày tôi vẫn chu toàn mọi việc từ cơm nước đến giặt giũ quần áo của cả hai người. Thế nhưng nhiều khi anh thấy vậy được đà lấn tới, quát mắng, chỉ trích tôi đủ kiểu.
Thời gian thấm thoát đưa thoi, ngày chúng tôi ra trường rồi cũng đến. Một vài lần tôi giục anh tính đến chuyện cưới xin vậy mà anh không đồng ý. Anh nói rằng còn trẻ con, chưa sẵn sàng cho một đám cưới, công việc cũng chưa tốt nên dành thời gian phấn đấu cho sự nghiệp. Hai đứa cố gắng đợi tích cóp thêm ít tiền sẽ làm đám cưới, có tiền sinh con đẻ cái, nuôi dưỡng nó cũng đỡ vất vả...
Mặc cho tôi phân bua rằng con gái có thì, đàn ông có thể đợi 28, 30 thậm chí trên 30 tuổi lập gia đình vân coi là chưa muộn. Nhưng con gái thì khác cưới xong còn tính đến chuyện sinh đẻ nữa sao có thể đợi lâu được. Nói hết nhẽ mà anh vân cương quyết không chịu, còn nói đã yêu thì phải tin tưởng nhau.
Không muốn trở thành người gạ cưới suốt ngày nên tôi đành chấp nhận đợi 1, 2 rồi đến 4 năm trời. Đến khi không thể chịu đựng tôi giục cưới thay vì đồng ý, anh lại nói lời "chia tay". Tôi hỏi lý do anh chỉ nói chưa muốn vường bận chuyện gia đình. Khuyên tôi hãy đi lấy chồng đừng chờ đợi anh thêm nữa.
Tôi như con thú lồng lộn khi bị nhốt cũi, anh nói vậy mà nghe được sao? Tôi đã dâng hiến, chờ đợi anh trong 6 năm tuổi xuân để rồi chơi chán chê rồi anh "đá" tôi phũ phàng vậy ư?
Quá đau khổ, tôi đã khóc ngất đi nhưng khi tỉnh đậy vẫn không thể nào làm thay đổi được quyết định của chồng hờ. Nằm gục trên giường nghĩ về ngày tháng tương lai khi tôi đã bước sang tuổi 26. Để bắt đầu cho một mối quan hệ mới với người khác giới sẽ phải mất bao lâu?
Quan trọng hơn khi tôi đã không còn trong trắng, có lấy chồng thì mỗi khi ân ái chồng có tha thứ cho quá khứ lỗi lầm của tôi? Hay chính tôi sau này nằm bên chồng có thể quên được lúc mặn nồng với người cũ. Chính tôi có thể bỏ qua mặc cảm để tha thứ cho sai lầm của mình không? Nghĩ đến đấy mà nước mắt tôi không ngừng tuôn rơi!
Theo Baodatviet
3 trường hợp bạn nên mạnh dạn huỷ hôn Cuộc sống hôn nhân chiếm hơn phân nửa quãng đời của bạn, vì thế đừng vì bất cứ lý do gì gật đầu khi trong lòng còn phân vân, nhất là khi bạn rơi vào những trường hợp sau đây ảnh minh họa Không yêu thương nhau Tình yêu là yếu tố nền tảng nhất trong hôn nhân. Nếu có tình yêu (hoặc...