Phản ứng bất ngờ của con dâu khi mẹ chồng cấm về quê dịp 30-4
Con tôi còn nhỏ, cháu chẳng mấy khi được về thăm nom ông bà ngoại, còn ông bà nội thì ở gần quanh năm. Tôi khóc suốt mấy ngày vì chuyện mẹ chồng cấm về quê thăm mẹ đẻ.
Tôi lấy chồng đã 5 năm, suốt 5 năm qua tôi phải chịu những lời gièm pha, bóng gió, khó chịu của nhà chồng. (ảnh minh họa)
Nói ra thì người khác lại bảo tôi dại, sao phải chấp nhận cảnh nhà chồng như vậy. Mẹ chồng ghê gớm, chồng không bênh vợ thì bỏ chồng. Nhưng, không phải ở trong cuộc thì sao hiểu được có những hoàn cảnh thực sự khó khăn mà người phụ nữ không thể nào quyết định được. Tôi cũng muốn bỏ chồng, bỏ khỏi nhà chồng nhưng rồi sẽ ra sao, đi đâu về đâu, con tôi rồi sẽ thế nào khi không có bố? Vì bản thân tôi cũng không đủ tự tin để nuôi nấng con mình thành người vì kinh tế không có.
Tôi lấy chồng đã 5 năm, suốt 5 năm qua tôi phải chịu những lời gièm pha, bóng gió, khó chịu của nhà chồng. Mẹ chồng tôi quả là một người ghê gớm. Lần nào nói chuyện đi chơi hay về quê, bà cũng tỏ ra khó chịu rồi tìm lý do này lý do khác để không cho vợ chồng tôi về. Nhớ có lần, chúng tôi chuẩn bị đồ đạc xong xuôi rồi, chuẩn bị đi du lịch, bà lăn ra ốm. Bà bảo, bà ốm mệt, con trai phải ở nhà chăm sóc bà. Mà nhà thì óc cả bố chồng, có cả mấy cô em chồng ở gần nhưng nhất định là muốn chồng tôi ở nhà.
Ấy vậy mà, chồng tôi vẫn nghe lời mẹ, hủy chuyến đi. Tôi buồn lắm, còn mẹ chồng tôi hả hê. Ngay ngày hôm sau, bà đi lại bình thường, nói chuyện vui vẻ. Tôi biết, đó chỉ là khổ nhục kế của bà.
Bà nói bóng gió với hàng xóm là, tôi về nhà chắc lại mang tiền cho bố mẹ, rồi con trai của bà lại tốn kém. Làm ăn có tiền lại mang đi cho hết nhà ngoài. Ngày tôi ở nhà chồng, tôi đóng góp cho nhà chồng nhiều chứ bố mẹ tôi, tôi đã bao giờ biếu xén được cái gì. Lúc ốm đau, con gái cũng chẳng được ở gần bố mẹ, tôi đau lòng lắm!
Ấy vậy mà, dịp 30-4 này, mẹ chồng cấm tôi về quê. Chưa được nghỉ bà đã nói trước rằng &’dịp này, chúng mày không đi đâu hết, ở nhà, mẹ cấm chỉ về quê, đi du lịch’. Tôi hỏi lý do vì sao thì mẹ bảo &’đi lai lắm, tốn kém, mệt người, với lại, mẹ bận, ở nhà trông nhà’. Nghe mẹ chồng nói, tôi ức quá. Tôi đã nói với chồng là về quê từ sớm, mà chồng lúc đó câm như hến, không nói được câu nào.
Con tôi còn nhỏ, cháu chẳng mấy khi được về thăm nom ông bà ngoại, còn ông bà nội thì ở gần quanh năm. Tôi khóc suốt mấy ngày vì chuyện này.
Hôm nọ, lên công ty, đồng nghiệp nói chuyện về quê, mẹ tôi lại gọi điện, nước mắt tôi tuôn rơi. Không hiểu sao, lúc đó, tôi thôi thúc muốn về quê đến vậy. Tôi nói với chồng, lần này nhất định em phải về thăm bố mẹ, anh tính sao thì tính. Chồng tôi bảo mẹ bận nên không về. Tôi nổi khùng lên bảo, &’mẹ em đang ốm, mẹ gọi điện kêu em về, trước giờ anh biết, mẹ không bao giờ nói thế’. Vừa nói tôi vừa khóc trong điện thoại.
Tối đó, về nhà, tôi thưa chuyện với mẹ chồng, bà bảo &’tôi đã nói thế cô còn không nghe à. Cô không coi mẹ chồng ra gì hay sao mà không nghe lời tôi?’. Tôi bực quá, cãi lại mẹ chồng &’thưa mẹ, con chưa từng cãi mẹ lời nào, con cũng không muốn đôi co với mẹ. Nhưng con muốn nói với mẹ rằng, mẹ có thể can thiệp mọi chuyện, trừ chuyện con về quê thăm bố mẹ con. Chúng con, là thân con gái, đi lấy chồng đã đủ thiệt thòi rồi. Bố mẹ con cũng mong ngóng con cái, cháu chắt về sum vầy như mẹ vậy. Tại sao mẹ lại ích kỉ cấm con. Vả lại, chúng con đã có gia đình riêng, chúng con có quyền tự do quyết định cuộc sống của mình. Mong bố mẹ đừng can thiệp quá sâu vào nữa.
Video đang HOT
Nói rồi, tôi bồng con lên nhà. Suốt mấy ngày nay tôi không nói chuyện với mẹ chồng, chồng tôi cũng không dám nói gì. (ảnh minh họa)
Con đã nhịn đủ rồi. Ngày hôm nay, con nói hết nỗi lòng mình, mong mẹ hiểu cho con. Làm con, con xin mẹ hãy tôn trọng cuộc sống của chúng con. Con vẫn sẽ về quê, mong mẹ hiểu và để cho chúng con được quyền quyết định’.
Nói rồi, tôi bồng con lên nhà. Suốt mấy ngày nay tôi không nói chuyện với mẹ chồng, chồng tôi cũng không dám nói gì. Có lẽ, lần đầu tiên anh thấy vợ mình ghê gớm như thế. Còn mẹ chồng tôi, mặt lúc nào cũng hầm hầm, không nấu cơm cho chúng tôi như trước nữa, tôi đành phải tự vào bếp. Bà dọn ra ăn riêng. Tôi mặc kệ. Chuyện đã đến nước này, đến đâu thì đến. Nếu như, chồng đuổi tôi ra khỏi nhà vì mẹ, thì dù khó khăn, tôi cũng phải ra đi. Tôi sẽ về nương nhờ mẹ đẻ rồi tính toán dần. Thật tình, nghĩ cho cùng, tại sao đời phải khổ như vậy? Mình cũng là con người, cũng có nhiều người theo đuổi, cũng là con của bố mẹ mình, có cuộc sống riêng, tại sao mình phải chấp nhận kìm kẹp như thế, mang khổ vào thân. Nhất định rồi, tôi đã sẵn sàng cho mọi tình huống xấu và sẵn sàng chấp nhận…
Theo Eva
Bí mật về quê thăm bố mẹ người yêu, tôi sốc trước mối quan hệ của em và người chú họ
Nghe những gì bố mẹ em kể lại, tôi sốc vô cùng. Đến giờ này tôi mới hiểu vì sao người chú họ ấy lại luôn quan tâm Phương đặc biệt như vậy.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi và Phương cũng bàn tính với nhau là tháng tới này sẽ về nhà xin phép bố mẹ 2 bên cho kết hôn. Yêu Phương tôi cũng phải chịu nhiều lời lẽ không tốt từ dư luận, rằng Phương chỉ mê tiền nhà tôi thôi chứ có đứa con gái xinh đẹp nào lại đi lấy chàng trai xấu mã như tôi. Bỏ ngoài tai tất cả lời lẽ không tốt đó, tôi vẫn yêu Phương và dành cho cô ấy sự quan tâm ân cần nhất.
Đúng như người ta nói, Phương là một cô gái đẹp, nhẹ nhàng và am hiểu tâm lý của tôi. Yêu Phương suốt từng ấy thời gian, chúng tôi chưa hề cãi vã điều gì. Lúc nào em cũng là người nhường nhịn tôi, chưa một lần nào em cãi lại lời tôi cả.
Từ ngày quen Phương, nhìn em vất vả kiếm tiền rồi hàng tháng nhờ gửi tiền người chú họ mang về biếu bố mẹ giúp mà tôi thương em nhiều quá. Phương vừa ngoan lại hiếu thảo với phụ huynh, ở em có quá nhiều ưu điểm khiến tôi không thể nào ngừng yêu em được. Bố mẹ tôi biết chuyện 2 đứa yêu nhau, ông bà ra sức ngăn cản vì chê nhà Phương nghèo, lại ở xa tít xa tắp. Nhưng vì tình yêu tôi cương quyết xin lấy Phương bằng được, nếu không cả đời này tôi sẽ ở vậy và cặp kè với Phương mà thôi.
Đợt vừa rồi tôi có chuyến công tác vào miền Trung 5 ngày. Nghe đâu nhà Phương cũng ở tỉnh mà tôi công tác, nghĩ mấy khi mình có dịp vào đây sao không vào thăm bố mẹ Phương một chuyến. Tiện thể tôi cũng muốn xem người ở quê đánh giá về Phương thế nào. Và chắc chắn chuyến đi thăm bố mẹ em, tôi sẽ phải giấu Phương. Tôi muốn mọi thứ tự nhiên nhất và nếu nói ra tôi sợ Phương sẽ mặc cảm và em không cho tôi về quê em 1 mình như vậy.
Ở em có quá nhiều ưu điểm khiến tôi không thể nào ngừng yêu em được (ảnh minh họa)
Hỏi dò địa chỉ nhà bố mẹ vợ tương lai từ cô bạn thân của Phương. Tôi lặn lội bắt xe ôm tới nhà bố mẹ vợ tương lai cũng đã gần tối. Vừa bước vào sân, tôi đã thấy đứa trẻ 4 tuổi chạy hớt hải từ ngoài vườn ra gọi ông bà thật to.
- Bà ơi! Nhà mình có khách, nhà mình có khách bà ơi.
Nhìn cậu bé lấm lem bùn đất, nhoẻn miệng cười thật tươi tôi thấy nó đáng yêu vô cùng. Nhưng càng nhìn nó tôi thấy nó lại càng giống Phương đến kỳ lạ. Lẽ nào bố mẹ Phương lại đẻ thêm cậu bé này nữa sao?
Bố mẹ Phương hớt hải đi từ sau vườn ra. Nhìn thấy tôi, ông bà không khỏi bỡ ngỡ về vị khách lạ này. Thấy vậy tôi liền mở lời với 2 bác trước.
- Dạ, con chào 2 bác. Con là Quân (tên tôi) bạn của Phương ạ. Con có việc nên tiện đường ghé thăm 2 bác ạ.
- Bạn của con Phương à. Thế cậu vào nhà ngồi chơi, lâu lắm rồi con Phương không chịu về quê gì cả. Thế cậu làm cùng con Phương à?
- Vâng. Chúng cháu làm cùng và cũng khá thân thiết với nhau. À, bác ơi: Cậu nhóc này là em của Phương ạ. Nhìn nó giống Phương quá cơ. - Tôi xoa đầu cậu bé đó.
- Đâu, nó là con cái Phương đấy.
- Dạ. Con Phương á bác, Phương kết hôn từ bao giờ mà có con lớn thế này rồi ạ.
- Ô, thế cậu là bạn thân của nó mà nó không nói gì với cậu à. Nó kết hôn từ năm 19 tuổi, nhưng vợ chồng nó đợt này có chuyện trục trặc nên thằng bé về ở với chúng tôi. Con Phương cũng vì chuyện này mà bỏ nhà ra Hà Nội kiếm tiền suốt 2 năm nay rồi. Chả hiểu nó làm ăn kiểu gì mà cũng được phết cậu à. Mỗi tháng nó gửi về cho tôi 3 triệu nuôi thằng Tí lận đó.
Sao cơ ạ? (ảnh minh họa)
- Phương kết hôn và đã sống ly thân chồng rồi hả bác. Cháu bất ngờ quá, vậy mà Phương không nói điều này với cháu và mọi người bao giờ. Bác còn ảnh cưới Phương không cho cháu xem với ạ.
- Còn chứ cậu. Cậu đợi tôi một lát tôi vào trong nhà lần cho.
Ngồi đợi mẹ Phương vào nhà tìm ảnh, nhìn cậu nhóc đang nghịch đống đò chơi mà tim tôi đau vô cùng. Em đã kết hôn và có con lớn như vậy rồi mà tôi không hề hay biết.
Mẹ Phương vừa đưa cuốn album ảnh cưới cho tôi, xem từng bức ảnh. Tôi giật mình hoảng hốt khi biết chồng em không ai khác chính là người chú họ thường hay qua lại phòng trọ của Phương. Người mà Phương nói với tôi là chú họ, tháng nào cũng sang cầm tiền gửi về nhà cho bố mẹ Phương ư? Vậy chuyện này là sao? Lẽ nào em và chồng em đang lừa tôi ư? Họ đang mưu tính chuyện gì đây chứ?
Nhân lúc mẹ Phương quay đi, tôi liền lấy trộm 1 bức ảnh cưới của Phương rồi đứng dậy xin phép ra về. Tôi bắt xe về thẳng Hà Nội kết thúc chuyến công tác buồn này.
Về nhà nằm nghĩ về những gì Phương đã làm với tôi. Giờ tôi mới hiểu đó tất cả là cãi bẫy. Em lừa tôi để chiếm đoạt tài sản nhà tôi, bảo sao suốt từng ấy thời gian yêu, em liên tục kêu hết tiền và nhận hàng trăm triệu từ tay tôi không lời từ chối. Tất cả chỉ là lừa dối và tôi là kẻ khờ để vợ chồng em dụ. Giờ thì mọi chuyện đã rõ, tôi nên kết thúc chuyện này khi quá muộn.
Ngày hôm sau, tôi nhờ người bạn đưa cho Phương phong thư chia tay và kèm theo bức ảnh cưới của em. Tôi không đủ can đảm đứng trước mặt em nói lời chia tay và tôi không muốn nhìn thấy em nữa. Chia tay người con gái mình từng rất yêu, đau đấy nhưng cũng phải làm thôi. Tôi sợ cái em gọi là tình yêu chân thành và người chú họ "tốt bụng" của em nữa.
Theo Một Thế Giới
Về quê ra mắt bố mẹ người yêu bất ngờ đụng mặt bạn thân trong phòng ngủ Hằng chạy đến lật tấm chăn trên người Hoàng và cô bạn thân xuống đất. Cả hai giật mình tỉnh giấc rồi há hốc miệng kinh ngạc khi thấy sự có mặt của Hằng. Hằng và Hoàng yêu nhau đã được 2 năm, với Hoàng, Hằng là cô gái tuyệt vời, có công ăn việc làm ổn định, gia đình lại khá giả....