“Phận gái theo chồng” và cú sốc khi nhận ra bộ mặt thật của người bạn đời
Câu nói lạnh lùng như một nhát dao: “Phận gái theo chồng, lo bên nội đi!”, khiến tôi nghẹn ngào nhận ra người đàn ông từng hứa sẻ chia, nay lại coi bố mẹ tôi như một gánh nặng.
Ảnh minh họa.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở vùng quê. Là chị cả, tôi sớm quen với trách nhiệm đè nặng trên vai. Ngày nhận giấy báo trúng tuyển đại học, tôi từng muốn từ bỏ vì không đủ tiề.n, nhưng mẹ đã khóc và khuyên tôi theo đuổi giấc mơ. Suốt bốn năm đại học, trong khi bạn bè cùng trang lứa chỉ lo học hành, tôi vừa học vừa làm, xoay sở từng đồng để trang trải học phí, sinh hoạt phí và thậm chí còn dành dụm gửi về quê giúp đỡ gia đình.
Sau khi tốt nghiệp và đi làm, tôi chắt chiu mua vài vật dụng cần thiết cho bố mẹ, lập một cuốn sổ tiết kiệm nhỏ để phòng thân cho các em. Những tưởng cuộc sống sẽ tươi sáng hơn, nhưng sóng gió bắt đầu từ đây.
Khi gặp và kết hôn với Kiên, tôi cứ nghĩ mình đã tìm thấy bến đỗ an toàn. Dẫu không giàu, anh chân thành, hợp tính và gia cảnh hai bên cũng chẳng cách biệt nhiều. Chúng tôi cùng nhau phấn đấu, hy vọng sẽ mua được một căn chung cư sau vài năm tích góp. Nhưng đời không như là mơ.
Không lâu sau đám cưới, mẹ tôi bị ta.i nạ.n, liệt toàn thân, phải ngồi xe lăn. Như chưa đủ khó khăn, bố tôi – trụ cột gia đình – cũng gặp ta.i nạ.n giao thông nặng, khiến ông không còn khả năng lao động. Cảnh ngộ trớ trêu đẩy cả gia đình vào tình trạng kiệt quệ.
Là con cả, tôi không thể đứng nhìn. Tôi xin chồng mỗi tháng gửi về quê 2 triệu đồng để giúp bố mẹ trang trải. Đáp lại, Kiên miễn cưỡng đồng ý nhưng không giấu được sự bực dọc: “Hai triệu? Mình lương bao nhiêu mà em chi như thế! Bộ bố mẹ không còn ai lo à?”
Video đang HOT
Tôi giải thích trong nghẹn ngào: “Ba em còn nhỏ, chỉ đi làm thêm đủ ăn đủ học. Em là con cả, không giúp thì ai giúp? Bố mẹ em bệnh tật, họ đâu muốn thế…”
Nhưng câu trả lời của anh khiến tôi chế.t lặng: “Nhà anh cũng nghèo nhưng bố mẹ anh chưa bao giờ xin một đồng từ con cái. Bên ngoại cứ như thế thì nặng gánh quá.”
Dẫu lòng đau, tôi cố nhịn. Anh chốt lại bằng câu: “Thôi, một triệu là đủ rồi. Mình còn phải lo nhiều thứ khác!”
Từ đó, tôi chỉ dám gửi về một triệu mỗi tháng. Những lần về quê, tôi lén mua thêm chút thức ăn, hoa quả để bố mẹ đỡ tủi thân. Nhưng dường như, trong mắt chồng, tôi đang làm một việc không đáng.
Bữa cơm đạm bạc và cơn giận dữ
Tối hôm ấy, sau một ngày mệt nhoài, tôi chỉ kịp chuẩn bị bữa cơm đơn giản với chút canh và vài miếng thịt. Tôi nghĩ, Kiên sẽ hài lòng vì tiết kiệm. Nhưng trái lại, anh nổi giận đùng đùng: “Cơm nước thế này ai ăn được?!”
- “Em mệt, cuối tháng cũng hết tiề.n, nấu tạm thôi anh.”
Lời tôi chưa dứt, anh gắt lên: “Hết tiề.n? Chắc tiề.n lại mang về nhà ngoại chứ gì? Nói thật, em là phận gái theo chồng, đừng lúc nào cũng chăm chăm lo cho bên ngoại. Phải lo bên nhà chồng trước!”
Những lời anh nói như dao cứa vào tim tôi. Chẳng lẽ 1 triệu mỗi tháng khiến anh khó chịu đến thế? Bố mẹ tôi lâm vào cảnh khốn cùng mới cần tôi giúp, chứ đâu phải cố tình trở thành gánh nặng?
Giằng xé giữa gia đình và hôn nhân
Sau trận cãi vã, tôi ngồi lặng đi trong căn phòng nhỏ. Có lẽ Kiên nói đúng, cuộc sống của hai vợ chồng cũng chẳng dư dả gì. Nhưng nhìn lại, 1-2 triệu mỗi tháng có thể giúp bố mẹ tôi bớt khổ, mà cũng chẳng khiến chúng tôi giàu lên hay nghèo đi.
Tôi bối rối, không biết nên cắt khoản này để giữ lòng chồng hay tiếp tục âm thầm giúp bố mẹ. Nhưng nếu chồng tôi đã coi gia đình vợ như một gánh nặng, liệu hôn nhân của chúng tôi có còn bền lâu?
Chuẩn bị tính chuyện kết hôn với bạn trai, chồng cũ tìm đến cầu xin một điều làm tôi khó xử
Chuẩn bị nghĩ đến tương lai hôn nhân với bạn trai thì chồng cũ của tôi xuất hiện cầu xin quay lại.
Tôi l.y hô.n cách đây 4 năm và cuộc sống bây giờ ổn định, thoải mái. Thời gian đầu sau khi chia tay tôi rơi vào trạng thái hụt hẫng, buồn đến mức cảm giác như trầm cảm. Tôi không còn tin vào ai, nhất là đàn ông, tôi sợ ngay cả chính những lời tán tỉnh, đường mật của họ đối với tôi. Cuộc sống trôi đi với những khó khăn bộn bề, và rồi tôi cũng tự tìm cách thoát khỏi những ám ảnh của quá khứ.
Mục tiêu của tôi là làm ra tiề.n, có điều kiện chăm sóc bản thân và lo cho con được tốt hơn. Tôi không còn bận tâm đến những ai nói gì, phán xét gì về mình. Điều duy nhất tôi khiến tôi nỗ lực mỗi ngày đó chính là con, đi đâu và làm gì tôi cũng nghĩ đến con. Có những lúc tưởng chừng như thất bại, buông xuôi, nhưng rồi mạnh mẽ để vượt qua.
Chỉ có vài năm thôi mà tôi đã trở thành một con người hoàn toàn khác. Tôi có sự từng trải, bản lĩnh, suy nghĩ chín chắn và tạo lập cho mình một phong thái sống thoải mái. Tôi không còn có những suy nghĩ tiêu cực, bình thản khi tiếp xúc với đàn ông. Khéo léo từ chối tình cảm mà không làm mất lòng ai, không bị họ ghét bỏ.
Trái tim tôi đã rung động trở lại, một tình yêu đã được hồi sinh sau nhiều năm nguội lạnh tưởng chừng không mở lòng với bất kỳ ai được nữa. Tôi trẻ, đẹp và quyến rũ hẳn ra và làm cho người mình yêu say đắm. Mặc dù trong tôi vẫn luôn có những suy tư, lo lắng nếu như sau này tái hôn.
Khó xử khi đứng giữa lựa chọn giữa bạn trai và chồng cũ. Ảnh minh họa
Bạn trai mới của tôi đã thuyết phục nên tôi đang xem xét dự định bàn bạc kỹ lưỡng cho một cuộc hôn nhân. Tôi rất tin tưởng vào bạn trai và tình yêu mới của mình, anh ấy thực sự quan tâm tới tôi và con. Hai chúng tôi khá hợp nhau và cảm thấy thoải mái những lúc bên nhau. Điều làm tôi suy nghĩ đó là liệu lấy nhau rồi có còn được yêu thương như bây giờ không...
Giữa lúc tôi chông chênh, băn khoăn cho một hôn nhân mới, chồng cũ đột nhiên xuất hiện. Anh ta không còn là kẻ kêu ngạo, co.i thườn.g vợ như trước đây nữa, thay vào đó là thái độ lịch thiệp, tôn trọng. Chồng cũ bỗng dưng xen vào chuyện tình cảm của tôi, anh ta xuất hiện tại nhà tôi nhiều hơn, lúc lý do đến thăm con, lúc lý do mua tặng quà cho con, chăm sóc con bị ốm...
Chồng cũ của tôi cũng hoàn toàn thay đổi, chín chắn hơn, làm ăn nghiêm túc và bây giờ cũng có thu nhập tốt. Anh ta hối lỗi về những việc làm trước đây, nên giờ muốn bù đắp lại cho hai mẹ con. Chồng cũ ngỏ ý muốn quay lại: "Mấy năm qua anh khổ sở, dằn vặt lương tâm vì đã để xảy ra l.y hô.n khiến con chịu thiệt thòi. Bây giờ anh mong em cho anh một cơ hội để làm lại, anh sẽ không phạm bất cứ một sai lầm nào nữa. Em vì con, vì tương lai của con chúng ta mà suy nghĩ cho thấu đáo".
Tôi không màng chuyện vật chất của chồng cũ, cũng không dễ dàng tin vào lời hứa hẹn của anh ta. Nhưng có một điều mà anh ta đã làm tôi phải suy nghĩ rất nhiều đó là nhắc đến tương lai của đứa con chung. Mấy năm qua tôi đã cố gắng để nuôi con cho thật tốt, nhưng vẫn luôn cảm thấy con thiệt thòi so với các bạn có đủ bố mẹ ở bên mỗi ngày.
Bạn trai của tôi không ghen tuông nhưng anh ấy hàng ngày vẫn gọi điện, nhắn tin cầu xin tôi chấp thuận làm đám cưới. Bây giờ tôi rất khó xử, tôi có nên chạy theo tiếng gọi của tình yêu hay là vì con mà quay lại với chồng cũ? Hãy cho tôi lời khuyên!
Con dâu 'nghẹt thở' vì bố chồng gia trưởng, sống chung một năm sụt 8kg Tôi hòa hợp với mẹ chồng nhưng với bố chồng thì đầy phẫn uất. Lối sống gia trưởng, thích áp đặt của ông khiến tôi muốn phát điên. Tôi lấy chồng cách đây 3 năm. Vợ chồng tôi vốn sống ở thành phố, kinh doanh quán nước uống kèm đồ ăn vặt. Sau đó, chúng tôi phải đóng cửa quán, mang khoản nợ...