Phận đời cung nữ sau khi xuất cung: Không dám lấy chồng, chịu cô độc cả đời
Cứ tưởng cuộc đời của các cung nữ sau khi xuất cung sẽ bước sang trang mới tốt đẹp, nhưng thật ra họ đáng thương hơn nhiều.
Thời phong kiến ở Trung Quốc, hoàng đế và các phi tần trong hậu cung cần rất nhiều kẻ hầu người hạ. Trong đó, thái giám và cung nữ là những người được chọn để chuyên phục vụ việc ăn uống, nghỉ ngơi, mặc quần áo… cho các vị chủ tử. Các cung nữ thường là người có địa vị thấp nhất trong hậu cung.
Cung nữ được tuyển vào cung để chuyên phục vụ cho hoàng đế và các phi tần. (Ảnh minh họa: Sohu)
Thân phận “con sâu, cái kiến”
Đa phần cung nữ được chọn từ trong dân thường. Họ xuất thân từ gia đình phẩm chất tốt. Ngoài ra, còn bộ phận cung nữ do gia đình phạm tội sẽ bị ép làm cung nữ chuyên làm những công việc hạ đẳng. Bên cạnh đó, còn một số cung nữ do các quan địa phương hoặc các nước nhỏ hơn hiến tặng. Họ rất xinh đẹp, có thể múa, đàn hát, thêu thùa…
Cung nữ nhập cung phải chịu sự dạy bảo, rèn giũa của nhóm người quản lý. Họ được đào tạo từ việc đi đứng, chải đầu, trang điểm cho đến việc ăn, ngủ. Mọi hành động đều có quy định rất nghiêm khắc. Nếu phạm lỗi nhỏ thì cung nữ có thể bị hoàng đế và các phi tần phạt đánh, phạt quỳ, thậm chí là ban cho cái chết.
Không chỉ hầu hạ các vị chủ tủ, cung nữ mới vào còn phải phục vụ và chịu sự quản lý của các cung nữ già. Tất cả công việc cá nhân hàng ngày của cung nữ già, như rửa mặt, chải đầu, rửa chân, tắm táp… đều do các cung nữ mới vào cáng đáng.
Nếu cung nữ trong quá trình phục vụ không phạm bất kỳ sai lầm lớn nào tới 25 tuổi người đó có thể xuất cung. Thế nhưng, rời cung không có nghĩa họ được giải thoát, ngược lại, “giông tố” lớn hơn còn đang chờ họ ở bên ngoài.
Ngoài làm những công việc nặng nhọc, nhiều cung nữ có tài thêu thùa, đàn hát… cũng được tuyển vào cung. (Ảnh minh họa: Sohu)
Video đang HOT
Khó hòa nhập cuộc sống mới
Trong cuốn tự truyện Nửa đời trước của tôi của Phổ Nghi, hoàng đế cuối cùng của triều đại phong kiến Trung Quốc viết, các cung nữ sau khi bị đuổi khỏi cung đều không dám kết hôn. Họ chủ yếu sống phần đời còn lại của mình trong bi đát, nghèo túng chứ hiếm khi có trường hợp quay trở về làm thường dân hòa nhập được với xã hội.
Nguyên nhân là bởi thời xưa, triều đình thường tuyển chọn cung nữ là những thiếu nữ 13-14 tuổi, nhưng phải tới 25 tuổi họ mới được xuất cung. Thời bấy giờ, độ tuổi này là quá lứa lỡ thì do người xưa thường lấy chồng sinh con lúc 15 tuổi. Vì vậy, sau khi các cung nữ xuất cung, họ khó có thể tìm được 1 nam nhân độc thân, họ chỉ có 2 lựa chọn là trở thành vợ lẽ của người khác hoặc là ở vậy.
Nguyên nhân thứ hai là do sức khỏe của họ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Sau nhiều năm làm việc trong cung, giờ giấc sinh hoạt đảo lộn, khiến sức khỏe của các cung nữ kém đi nhiều. Hơn nữa, trong thời gian làm việc, họ khó tránh khỏi phạm phải sai lầm và chịu hình phạt đòn roi nặng nề để lại di chứng trên cơ thể. Thậm chí nhiều cung nữ còn mất đi khả năng sinh sản bởi những hình phạt tàn nhẫn. Đây cũng là một trong những lý do khiến họ khó lấy chồng. Người Trung Quốc xưa rất xem trọng việc nối dõi tông đường, không có người đàn ông nào chấp nhận cưới một người vợ không thể sinh con.
Do phải làm việc nặng, giờ giấc đảo lộn nên khi xuất cung sức khỏe của cung nữ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. (Ảnh minh họa: Sohu)
Có cung nữ phải trở thành kỹ nữ thanh lâu để sống qua ngày. Hầu hết các cung nữ sau khi xuất cung đều cô độc cả đời. Việc cựu cung nữ bị người bên ngoài coi thường, khinh rẻ cũng không phải là hiếm. Vì vậy để có thể thành công tái hòa nhập cộng đồng là rất khó.
Thậm chí, những cung nữ lớn tuổi không có nhà để trở về còn buộc phải lưu lạc tha hương, sống cuộc đời khổ cực, không nơi nương tựa cho đến tận cuối đời.
Còn nguyên nhân khác là sống trong chốn thâm cung đại viện, cung nữ quen với những phép tắc hà khắc, quen với việc bị người khác điều khiển, không biết lựa chọn, không thể tự quyết định vận mệnh của mình. Điều này lâu dần để lại rất nhiều hạn chế về tính cách, khiến họ không thể hòa nhập với cuộc sống của người bình thường khi bước ra ngoài Tử Cấm Thành. Cũng nhiều trường hợp, các phi tần chủ động tìm chồng tốt cho cung nữ của mình trước khi họ xuất cung. Tuy nhiên trường hợp này rất hiếm khi xảy ra.
Các cung nữ thời xưa được cho là nhóm người đáng thương nhất trong hậu cung. Dù là sống dưới sự sai bảo của người khác hay khi được trở về với gia đình, họ đều không thể hòa nhập với xã hội và phải chịu cảnh sống cô đơn, không nơi nương tựa cho đến tận cuối đời.
Vì sao phi tần tuẫn táng theo Tần Thủy Hoàng đều trong tư thế không khép chân?
Khi được tìm thấy, hầu hết hài cốt của những các phi tần trong lăng Tần Thủy Hoàng đều trong tư thế không khép chân, rốt cuộc họ đã gặp phải chuyện gì?
Nhiều người từng nghĩ, các cung tần mỹ nữ trong chốn hoàng cung nguy nga tráng lệ đều sống trong vinh hoa, phú quý. Tuy nhiên đằng sau sự hào nhoáng đó là những hiểm nguy luôn sẵn sàng ập tới vào bất cứ lúc nào. Hủ tục tuẫn táng là một trong những điều đáng sợ với các cung tần mỹ nữ thời phong kiến xưa.
Phi tẫn tuẫn táng theo vua
Sohu mới đây đăng tải bức ảnh nhiều bộ hài cốt nằm tư thế rất kỳ lạ trong lăng mộ của Tần Thủy Hoàng (thành phố Tây An, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc) khiến nhiều người xôn xao. Chân tay của họ không thể duỗi ra như thi hài khác. Sau khi kiểm tra ADN, các nhà khoa học phát hiện họ đều là phụ nữ. Họ là ai và tại sao xương cốt của họ lại xuất hiện điểm đặc biệt như vậy?
Những hài cốt được tìm thấy trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng đều trong tư thế rất kỳ lạ. (Ảnh: Sohu)
Các nhà khảo cổ xác định đây đều là hài cốt của các phi tần bị tuẫn táng cùng hoàng đế nhà Tần. Lúc sinh thời, mỗi lần đánh thắng một nước nhỏ, Tần Thủy Hoàng sẽ đem những người đẹp của nước đó về cung. Sau khi Tần Thủy Hoàng qua đời, các phi tần, mỹ nữ này bị ép phải tuẫn táng theo.
Mô tả tình cảnh bi thảm của phi tần phải tuẫn táng theo Tần Thủy Hoàng, Sử ký của Tư Mã Thiên chép: "Tiếng khóc làm rung động đất trời, ai vô tình nghe thấy cũng sợ đến bay cả hồn vía".
Các phi tần bị đưa vào lăng mộ khi vẫn còn sống. Họ không còn cách nào ngoài gào khóc, đau đớn và cuối cùng là chết vì thiếu dưỡng khí. Vì thế, thi hài của họ sau khi chết đã có tư thế rất lạ, hoặc chân tay không thể khép hay duỗi thẳng như bình thường.
Hoàng đế Chu Nguyên Chương để lại di chúc lệnh cho 46 phi tần của mình phải tuẫn táng theo. (Ảnh minh họa: Sohu)
Sự đáng sợ của hủ tục tuẫn táng cũng thể hiện trong lễ an táng của hoàng đế Chu Nguyên Chương. Theo sử sách chép lại, năm 1398, Hoàng đế Chu Nguyên Chương băng hà, hậu duệ là Chu Doãn Văn lên kế vị.
Chiếu theo di chúc của tiên đế, Chu Doãn Văn lệnh cho toàn bộ 46 phi tần chưa từng sinh nở phải chôn theo Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương. Mệnh lệnh vừa ban ra khiến triều đình hỗn loạn. Tiếng khóc than ai oán vang vọng khắp nơi.
Các phi tần trong danh sách tuẫn táng này được đưa vào một phòng chung, có đặt ghế "thái sư ỷ" (ghế thái sư), trên ghế treo sẵn sợi dây dài 7 tấc (1,3m) để tự treo cổ.
Vì sao có hủ tục tuẫn táng?
Theo quan niệm cổ xưa, nghi lễ tuẫn táng giúp người đã khuất có bầu bạn, chăm sóc ở "thế giới bên kia".
Tục tuẫn táng xuất hiện từ thời nhà Chu. Tục này thường chỉ dành cho tầng lớp cao nhất - vua chúa. Những người được chọn tuẫn táng gồm: phi tần, người hầu hạ thân cận, nô lệ... Thậm chí, thợ xây lăng tẩm cho vua chúa cũng có thể nhận kết cục tương tự nhằm giữ bí mật mãi mãi về nơi yên nghỉ này.
Sau khi vua qua đời, trong số các phi tần, hoàng hậu được phong làm hoàng thái hậu, những phi tần có con không bị tuẫn táng. Còn những phi tần không địa vị hoặc được vua lựa chọn đều phải chịu tuẫn táng.
Theo sử sách, tục tuẫn táng diễn ra theo nhiều hình thức: chôn sống, hạ độc, ép treo cổ trước khi chôn... dã man nhất là đổ thủy ngân.
Người Trung Quốc xưa tin rằng, thủy ngân làm cơ thể người chết không bị mục rữa, giữ được hình dáng nguyên vẹn sau khi chôn cất. Nếu chọn cách này, những phi tần bị chọn sẽ được đưa vào một căn phòng, cho uống trà có thuốc mê. Sau khi ngất đi, họ sẽ bị khắc hình chữ thập trên đỉnh đầu, sau đó rót thủy ngân vào vết cắt rồi khâu lại. Lượng thủy ngân này sẽ ngấm vào người và khiến họ tử vong vì nhiễm độc.
Các nhà khảo cổ đã tìm thấy nhiều bằng chứng về hủ tục tuẫn táng đáng sợ này trong các lăng mộ xưa. (Ảnh: Sohu)
Ngoài ra, còn cách tuẫn táng đặc biệt khác là chuốc thuốc mê rồi trói tay chân người bị lựa chọn, bẻ thành những tư thế nhất định, sau đó chôn sống.
Dù hủ tục tuẫn táng được thực hiện theo cách nào thì đều có thể thấy sự phi nhân đạo và tàn ác nhất trong lịch sử của Trung Quốc, số phận người phụ nữ trong chế độ phong kiến thật nhỏ nhoi và đáng thương.
Tiết lộ quá trình tuyển chọn gắt gao để tìm ra phi tần của Hoàng đế Trung Quốc Trong lịch sử cổ đại Trung Hoa, để trở thành phi tần của Hoàng đế là điều không hề dễ dàng. Dưới đây sẽ tiết lộ quá trình tuyển chọn gắt gao để tìm ra phi tần của Hoàng đế Trung Quốc. Vào thời cổ đại, mục đích lớn nhất trong đời của rất nhiều người nữ nhân là được nhập cung và...