Phản bội vì chồng “hờ hững”
Tôi năm nay 32 tuổi đã có gia đình và một cháu trai gần 6 tuổi, chồng tôi là người khá thành đạt so với lứa tuổi, chúng tôi cùng tuổi với nhau. Ngày học cấp 3 chúng tôi là bạn học cùng trường, cùng lớp.
Khi học đại học thì mỗi đứa một trường nhưng đều ở HN, thi thoảng anh đến thăm tôi và tình yêu của chúng tôi đã nảy sinh, cả 2 đều là mối tình đầu nên rất hạnh phúc.
Chúng tôi yêu nhau khá lâu suốt thời gian học đại học đến khi ra trường, cả 2 đều có việc làm ổn định chúng tôi mới làm đám cưới, hơn 1 năm sau chúng tôi có cháu trai ra đời, niềm vui của 2 gia đình thật không còn gì để nói vì chồng tôi là con một, bạn bè tôi thì cứ ca ngợi hết lời: tôi có phúc lấy chồng tương đối thành đạt có thu nhập cao (vì chồng tôi phụ trách 1 phòng kinh doanh của một công ty lớn ở HN thu nhập 10 đến 12 triệu đ/tháng không kể quà cáp khi giao dịch), lại là người tử tế luôn quan tâm đến vợ….
Nhìn chung chồng tôi là mẫu người hiền lành tốt tính rất quan tâm đến gia đình kể cả bên vợ. Nói như vậy chắc các bạn nghĩ tôi là người không bình thường nên mới không hài lòng và tìm đến sự chia sẻ khi có một người chồng như thế? nNưng thực sự điều tôi muốn chia sẻ ở đây lại là chuyện kín và rất tế nhị các bạn ạ. Như Hồ Xuân Hương từng nói “Năm thì mười hoạ chăng hay chớ, lấy chồng hờ hững có như không”.
Tôi cũng tìm đủ mọi lý do xem liệu chồng tôi có chia sẻ ở đâu không, hay chồng tôi đã hết tình cảm với tôi nên mới thờ ơ trong chuyện chăn gối. Nhưng tất cả đều không, không trăng hoa và rất quan tâm đến tôi, nhưng chỉ quan tâm theo kiểu đối xử tốt và trả công hậu hĩnh cho “bà bảo mẫu” chứ tôi không có cảm nhận đó là người chồng, đã nhiều đêm tôi khóc chồng tôi biết, anh gặng hỏi, tôi chỉ nói “em chỉ muốn được anh ôm em” nhưng rồi hàng tuần, hàng tháng, thậm chí cả năm chỉ được vài đêm tôi được sống như vậy các bạn ạ.
Đó là điều duy nhất mà tôi và anh không hợp nhau, tôi không biết liệu tôi có nồng nàn quá không khi cuộc sống không có những thú vị thì vật chất cũng chẳng có ý nghĩa gì với tôi cả, tôi thành đứa hay nghĩ vẩn vơ. Rồi cái gì đến nó sẽ đến, năm 2005 vợ chồng tôi xây nhà, trong đoàn thợ làm nhà cho tôi có S là người có tính cách mà tôi rất thích, ở anh cũng hiền lành nhưng rất sôi động và cũng sẵn sàng ga-lăng khi cần thiết, tôi như người bị bỏ đói lâu ngày không thể cầm nhịn được, biết S đã có vợ con ở ngoại thành HN nhưng tôi đã chủ động thân mật với S.
Video đang HOT
So với chồng tôi thì S kém mọi mặt ai cũng nhìn rõ, nhưng S lại có tất cả những gì tôi cần, từ ngày thân mật với S tôi thấy mình như trẻ lại, khoẻ ra và rất mạnh mẽ đúng với bản chất của tôi sẵn có.
Chuyện tôi và S lâu ngày mọi người cũng biết, trong đoàn thợ có cả người nhà S nên vợ S không khó để nắm mọi thông tin, chị đã chủ động gặp tôi, lúc đó tôi rất xấu hổ, nhưng rồi cứ nghĩ đến việc xa S là tôi thấy buồn vô kể người như đãng trí, rồi tôi lại tặc lưỡi cốt làm sao kín đáo. Chuyện đến tai chồng tôi, lúc đầu tôi không thừa nhận, nhưng sau tôi nói tùy ở anh, thú thực tôi không muốn giữ cái mà mọi người cho tôi là hạnh phúc, anh không lặng lời với tôi, anh chỉ buồn và có vẻ quan tâm tới tôi hơn nhưng vẫn kiểu quan tâm như tôi chia sẻ ở trên.
Điều áy náy nhất với tôi là bố mẹ chồng và bố mẹ tôi đã biết do vợ S nói ra, bố mẹ tôi đều là cán bộ có địa vị ở quận nên tôi không muốn để mang tiếng, cuối cùng tôi chủ động chia sẻ với mẹ tôi về chuyện đó, mẹ không mắng tôi và đã ôm tôi khóc mẹ nói “mẹ tưởng con được hưởng hạnh phúc như mọi người vẫn nhận định, ai ngờ con bị nỗi khổ khó nói và không ai giúp con được”. Ý mẹ tôi nói nếu chúng tôi khó khăn về kinh tế, công việc hay chuyện khúc mắc vợ chồng thì mẹ sẵn sàng.
Cuối cùng mẹ chỉ dặn tôi “con không nên là người có tội với vợ con S, nếu S vẫn yêu vợ thì con hãy tự chọn giải pháp cho mình”. Tôi là người được học hành đến nơi đến chốn nên mẹ tôi chỉ cần nói vậy, giờ đây tôi nghĩ sẽ chọn giải pháp chia tay với chồng tôi để tôi không là kẻ phản bội tình là việc thứ nhất mà bạn bè tôi cũng khuyên như vậy, còn việc giữa tôi và S thế nào thì chưa biết. S cũng chia sẻ với tôi là S cũng không hợp với vợ, nhưng vì kinh tế khó khăn quá S cố đi làm lấy ít tiền làm cho con mấy gian nhà rồi cũng sẽ nói chuyện đó với vợ. Xin các bạn một lời khuyên.
Theo VNE
Đi mời cưới, chồng vẫn đề nghị 300USD để được sex
Đi mời cưới nhưng anh vẫn tranh thủ ngã giá cô gái ấy 300USD nếu cho anh được sex.
Tôi và anh quen nhau được 4 năm nay qua sự giới thiệu của một người thân. Trong khoảng thời gian yêu nhau, chúng tôi thường xuyên nói chuyện với nhau qua điện thoại. Nhưng cũng trong thời gian này, anh ấy có cưa cẩm một người con gái khác mà tôi không hề hay biết.
Đến khi anh về Việt Nam để hỏi cưới tôi thì tôi mới tá hỏa khi biết anh đã chung sống với người con gái ấy như vợ chồng. Tôi cũng thẳng thắn với anh và cô ấy rằng: "Tôi sẽ chia tay để hai người sống hạnh phúc bên nhau". Nhưng anh không chịu và đòi tự vẫn nếu như tôi từ chối kết hôn cùng anh.
Khi tình hình đang rất căng thẳng thì chị gái của anh ở bên Mỹ cũng gọi điện nói chuyện với tôi rằng: "Em thông cảm cho em trai chị. Nếu không thương và yêu em thì nó không tốn công sức và tiền của để gọi điện thoại hằng ngày cho em như vậy đâu! Chẳng qua trong thời gian ở đây, nó thiếu thốn tình cảm nên đã làm điều gì đó sai trái với tình yêu của hai đứa. Nhưng nó đã chấp nhận em làm vợ và gia đình chị cũng đồng ý chọn em làm dâu thì thôi, em hãy bỏ qua cho nó".
Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều và đồng ý tha thứ cho anh vì tôi nghĩ rằng: "Nhân vô thập toàn", tôi nên học cách khoan dung, rộng lượng thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.
Thế là chúng tôi tiến hành đám cưới. Trong khoảng 3 tháng anh sống ở Việt Nam với tôi thì có một người con gái gọi điện cho tôi nói rằng: "Hôm chồng chị qua chỗ em gửi thiệp cưới, anh ấy ngỏ lời muốn quan hệ và cho em 300USD nhưng vì anh ấy không thực hiện lời hứa nên bây giờ em phải nói cho chị hiểu".
Tôi thực sự rất buồn khi lấy phải ông chồng lăng nhăng, đa tình (Ảnh minh họa)
Cảm thấy chồng lừa dối mình quá nhiều, tôi đã yêu cầu được ba mặt một lời thì anh ấy mới khai nhận: "Anh chỉ ăn bánh trả tiền mà thôi". Rồi anh van xin tôi hãy tha thứ cho những lỗi lầm của anh trước mặt cả bố mẹ và các anh chị trong gia đình tôi.
Cuối cùng, tôi lại chấp nhận tha thứ cho anh lần nữa. Thế nhưng, sau khi anh về Mỹ được một thời gian, giữa hai chúng tôi có xảy ra xích mích, cãi vã, anh ấy đã lớn tiếng: "Ở được thì ở, không ở được thì chia tay. Từ nay về sau đừng có mà điện thoại qua đây nữa".
Khi nghe những lời lạnh lùng đó từ anh, tôi thực sự sửng sốt và rất bất ngờ. Tôi không biết mình phải làm sao bây giờ nữa? Ba mẹ tôi đang bị bệnh tim nên tôi không dám nói cho ba mẹ biết chuyện này. Và ở đây một mình, tôi cũng không biết nên chia sẻ chuyện này với ai!
Các bạn ạ! Bây giờ tôi nên làm gì để có thể giải quyết ổn thỏa chuyện của mình. Tôi thật sự rất yêu anh... nhưng bản tính lăng nhăng và sự vô tâm của anh khiến tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Nhưng hai đứa mới cưới nhau chưa được nửa năm, bây giờ đã quyết định chia tay thì đây sẽ là quyết định gây sốc cho ba mẹ mình!
Tôi thực sự không biết làm sao để có thể tìm cho mình hướng đi đúng đắn nhất!
Rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi lời khuyên!
Theo VNE
Mời chồng đi ăn nhân ngày 8/3 Chồng Hoa trợn tròn mắt khi cô tuyên bố: &'Nhân ngày 8/3, em mời anh đi ăn trưa'. Sắp đến 8/3, chị em bắt đầu xôn xao hỏi nhau về chuyện chồng hay bạn trai sẽ tặng quà gì, sẽ có những trò nịnh đầm như thế nào... Tâm lý chung là hồi hộp và chờ đợi. Thế nhưng với không ít phụ...