Phản bội chồng vì người tình cũ
Tôi không hiểu nổi tâm trạng của mình lúc này nữa, tất cả trong tôi là nỗi ân hận, dày vò đến đa.u đớ.n. Chỉ vì một phút không làm chủ được bản thân mình, tôi đã phản bội người chồng mà mình kính trọng, yêu thương để lao vào vòng tay của người tình cũ…
Tôi quá khinh ghét bản thân mình, nước mắt không gột rửa được tội lỗi của tôi nhưng tôi còn biết làm gì hơn… Tôi là người đàn bà đáng trách hay đáng thương?
Tôi đã có một mối tình đầu thật lãng mạn và thơ mộng với Hoàng, người con trai đã cùng tôi lớn lên với tuổ.i thơ gian khó nhưng chan chứa tình người nơi làng quê chiêm trũng nghèo. Tôi là một con bé gầy gò, ốm yếu nên luôn bị chúng bạn trêu chọc. Những năm tháng ấy Hoàng đã luôn ở bên tôi, bảo vệ tôi, cùng tôi chia sẻ bao vui buồn như một người bạn, người anh. Tình yêu đến tự nhiên như hơi thở và tôi hạnh phúc trong vòng tay rắn rỏi, ấm áp của Hoàng. Tôi và anh đã nguyện sẽ bên nhau suốt đời, cùng nhau xây đắp ngôi nhà đơn sơ, giản dị nhưng đầy ắp hạnh phúc, tiếng cười.
Thế nhưng những mong ước của chúng tôi đã vấp phải sự phản đối của gia đình hai bên. Bố mẹ tôi chê anh học vấn thấp, nhà anh nghèo, không môn đăng hộ đối với gia đình tôi. Còn bố mẹ anh thì bảo tôi yếu đuối, gầy gò, ốm yếu về làm dâu không cáng đáng được công việc đồng áng. Lúc đó tôi đã là cô giáo trường huyện, gia đình tôi cũng khá giả, còn anh chỉ là một anh thợ mộc nghèo, gia đình anh quanh năm gắn bó với đồng ruộng, con trâu, cái cày, cuộc sống rất khốn khó. Tôi và anh vẫn bên nhau, cùng nhau thuyết phục bố mẹ mong một ngày ông bà sẽ thay đổi suy nghĩ nhưng thời gian trôi qua mà gia đình hai bên vẫn nhất quyết phản đối, tôi thấy anh càng ngày càng ít nói và rất buồn. Anh bảo, dù thế nào anh cũng sẽ cưới tôi bằng được, anh không cam chịu số phận, anh sẽ làm mọi cách để thay đổi cuộc đời… anh không chịu nổi khi người ta nhìn mình bằng con mắt khin.h thườn.g, chỉ vì anh nghèo.
Tôi và anh đã nguyện sẽ bên nhau suốt đời, cùng nhau xây đắp ngôi nhà đơn sơ, giản dị nhưng đầy ắp hạnh phúc, tiếng cười.
Rồi bỗng một ngày, sau cuộc hò hẹn với những nụ hôn nóng bỏng, anh bảo anh phải đi xa, có thể là rất lâu, anh đi để thay đổi cuộc đời, đi để một ngày trở về chúng tôi được bên nhau mãi mãi. Anh bảo tôi hãy chờ anh, dù thế nào anh cũng trở về… Nghe anh nói, tôi linh cảm có chuyện chẳng lành, gặng hỏi mãi thì anh cũng thú thật là anh sẽ vượt biên sang nước ngoài với một người bạn. Tôi như rụng rời chân tay. Đây là một việc làm không những vi phạm pháp luật mà còn nguy hiểm, có thể một đi không trở về, tha hương nơi đất khách quê người, không biết ngày mai sẽ thế nào. Vì sao, vì sao anh lại có suy nghĩ và hành động ấy? Tôi đã khóc hết nước mắt cầu xin anh ở lại nhưng anh vẫn một mực khăng khăng không lay chuyển, ánh mắt sắc lạnh của anh khiến tôi bất lực. Chúng tôi xa nhau từ đấy…
Tôi đã chờ, chờ mãi mà tin anh vẫn biền biệt. Một năm, hai năm, rồi năm năm trôi qua, bố mẹ bắt tôi đi lấy chồng nhưng tôi vẫn kiên quyết phản đối. Tôi phải chờ đợi anh trở về, tôi tin nhất định anh sẽ trở về, anh đã hứa là sẽ trở về với tôi, anh sẽ không phản bội lại lời hứa với tôi đâu. Nhưng sự chờ đợi của tôi là vô vọng và niềm tin của tôi đã bị sụp đổ khi người bạn cùng vượt biên với Hoàng trở về, anh ta bảo Hoàng đã có vợ con bên nước ngoài rồi, tôi còn mất công chờ đợi làm gì. Tin dữ như sét đán.h ngang tai, tôi hoàn toàn suy sụp, trái tim như có ai bóp chặt, đa.u đớ.n tưởng chừng chỉ muốn chế.t cho xong. Chính trong lúc tuyệ.t vọn.g ấy, trong lúc trái tim chỉ có oán hận và đa.u đớ.n, tôi đã nhanh chóng chấp nhận tình cảm của Thắng, chồng hiện tại của tôi bây giờ. Sự chấp nhận như một sự báo thù người tình phản bội, như muốn chạy xa khỏi làng quê, chạy xa khỏi nơi ghi dấu bao kỉ niệm tình yêu giữa tôi và Hoàng, và cũng là sự nương náu vào một chốn bình yên của người đàn ông yêu tôi câm lặng bao năm…
Thắng cũng là người làng tôi, nhưng anh đi học rồi lập nghiệp trên thành phố, chỉ thỉnh thoảng về quê thăm bố mẹ, anh em họ hàng. Chuyện tôi yêu Hoàng, chờ đợi Hoàng đến lỡ cả tuổ.i xuân cả làng ai cũng biết, và Thắng cũng biết. Anh đã âm thầm yêu tôi sau những lần về quê ngắn ngủi, anh bảo anh sẽ chờ đợi đến khi nào tôi chấp nhận tình yêu của anh, dù bao lâu anh cũng chờ. Sự đời thật trái ngang và tình cảm cũng có những lí lẽ riêng mà con tim không thể hiểu. Tôi biết Thắng là người tốt nhưng tôi lại không thể đón nhận tình cảm của anh, chỉ vì một hình bóng rất xa… Chỉ đến khi Hoàng phản bội tôi, trái tim tôi mới mềm lòng trước tình yêu của anh.
Video đang HOT
16 năm làm vợ Thắng, tôi đã hoàn toàn xóa sạch hình bóng Hoàng ra khỏi trái tim mình. Tình yêu của người chồng ân cần, quan tâm và yêu thương gia đình, vợ con hết mực đã chữa lành vết thương lòng trong tôi. Cuộc sống cứ êm đềm trôi qua và tôi luôn thầm cảm ơn số phận đã cho tôi lấy được một người chồng như Thắng. Nhưng duyên trời run rủi hay số phận cố tình trêu đùa tôi?
Hai con tim yêu cùng thổn thức, và bao khao khát, đam mê trong chúng tôi lại bùng lên mãnh liệt.
Tôi đã gặp lại Hoàng sau 16 năm xa cách. Hoàng lặn lội đi tìm tôi, anh vẫn còn yêu tôi và mong tôi nhận lời xin lỗi của anh vì sự trở về muộn màng của mình. Hoàng ngồi trước tôi, dáng vẻ ủ rũ, đau khổ, khuôn mặt của người đàn ông từng trải, phong lưu nhưng rạn dày sương gió. Anh kể anh không bao giờ quên được chuyến đi kinh hoàng ấy, những tưởng anh sẽ phải bỏ mạng nơi xứ người nhưng anh đã được một người đàn bà cứu sống, cưu mang và bao bọc. Chị ta yêu anh nhưng anh chỉ coi chị ta là ân nhân. Thời gian đó anh không còn cách nào khác là phải chấp nhận sống cùng chị ta. Nhưng ngay khi có thể lo được cuộc sống cho bản thân mình và học được cách làm ăn, anh đã rời xa chị ta. Ngày đêm anh đau đáu mong một ngày trở về quê hương để cùng tôi sum vầy, nhưng rồi anh đa.u đớ.n khi nhận được tin tôi đã lấy chồng. Thế nên anh đã ở lại, không trở về nữa, đến bây giờ anh vẫn sống một mình. Anh bảo anh vẫn còn yêu tôi. Sau bao năm trời lặn lội, anh đã trở về quê hương thăm gia đình và được biết tôi đã chờ đợi anh ra sao. Anh hối hận vô cùng, chỉ mong một lần gặp lại tôi và được nhìn thấy tôi sống hạnh phúc rồi anh sẽ lại ra đi, đi mãi mãi… Giọng nói trầm ấm nhưng chất chứa bao đa.u đớ.n, xó.t x.a của người đàn ông tôi đã từng yêu bằng cả trái tim mình khiến tôi không kìm chế nổi cảm xúc. Tôi đã khóc trong vòng tay anh, hai con tim yêu cùng thổn thức, và bao khao khát, đam mê trong chúng tôi lại bùng lên mãnh liệt. Chỉ một giây phút mềm yếu đó thôi, tôi đã phản bội chồng mình.
Giờ đây Hoàng đã đi xa, xa tôi mãi mãi nhưng một lần nữa bóng hình anh lại phủ đen cuộc đời tôi. Chồng tôi vẫn đối xử rất tốt với tôi, vẫn yêu thương, quan tâm, chăm sóc và chiều chuộng tôi bởi anh làm sao biết được người vợ của mình đã gây nên tội lỗi gì? Nhưng riêng tôi, khi đối diện với lương tâm mình, tôi thấy mình thật xấu xa, thật bỉ ổi và đáng bị nguyền rủa. Nhìn vào ánh mắt chồng, tôi chỉ muốn thú nhận tất cả nhưng rồi tôi lại không thể, làm sao tôi có thể nói ra cái việc xấu xa ấy, hạnh phúc tôi đang có sẽ vỡ vụn, có lẽ anh sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Tôi sợ vô cùng. Anh là tất cả cuộc đời tôi lúc này, tôi không thể đán.h mất anh, đán.h mất hạnh phúc đang có. Nhưng phải sống trong nỗi dày vò, day dứt khiến tôi không một phút bình yên. Tôi biết làm gì với cuộc đời mình đây? Tôi có xứng đáng nhận được sự thứ tha ở anh, chồng tôi, khi tôi can đảm thú nhận tội lỗi của mình?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chia tay vì bốn tháng không được ôm, hôn
Em muốn chia tay bởi lẽ em là con trai mà bốn, năm tháng không được ôm, hôn người yêu mình thì làm sao em chịu nổi?
Em có một băn khoăn xin chị tư vấn giúp em!
Em năm nay 21 tuổ.i và đang yêu một. Chúng em đều đang là sinh viên. Cô ấy bằng tuổ.i em. Chúng em yêu nhau được 2 năm. Nhiều khi giận dỗi nhau, cô ấy thường nói rằng em không hiểu cô ấy. Mỗi khi giận cô ấy thường nói chia tay. Em biết do giận quá nên cô ấy nói thế nhưng em vẫn không thích như thế. Tình yêu đâu phải là thứ có thể mang ra đùa được.
Hai năm yêu nhau mà cô ấy nhắc tới từ chia tay mấy lần khiến em thất vọng lắm. Nhưng điều khiến em cảm thấy ấm ức hơn nhiều chính là việc tế nhị khác. Em nghĩ ở tuổ.i này yêu nhau, âu yếm nhau hay có những đụng chạm thân thiết là bình thường . Em cũng đã hứa với cô ấy là hai đứa chỉ dừng lại ở mức đấy và em đã làm được. Nhưng dường như cô ấy vẫn không chịu hiểu. Chúng em thường xuyên cãi nhau về chuyện nay.
Em rủ đi chơi tối, năm lần bảy lượt cô ấy từ chối, khi thì vì bạn rủ làm bài tập, khi thì bận, khi lại là do bố mẹ ở nhà không dám đi...Em cũng không biết cô ấy nói thật hay vì không muốn đi mà kiếm cớ thoái thác nữa. Em rất khổ tâm về điều đó. Em nói thì cô ấy bảo tình yêu trong em coi trọng hành động hơn, nhớ ôm, nhớ hôn chứ không nhớ cô ấy. Nhưng em là con trai, ai lại 4, 5 tháng không được một lần ôm, một lần hôn người mình yêu. Vả lại tình yêu đâu thể thiếu đi được những cái ôm và nhưng nụ hôn. Đó là niềm hạnh phúc, là những yêu thương mình dành cho người mình yêu.
Là con trai làm sao chịu được khi 4 tháng không được ôm hôn người yêu (Ảnh minh họa)
Ngoại cảnh lúc nào cô ấy cũng lấy lý do ngoại cảnh khiến em phát chán cái lý do đó. Chẵng lẽ gặp người mình yêu mà khó vậy sao? Giờ em phải làm thế nào. Ngay cả vợ chồng chuyện chăn gối không hợp nhau còn có thể chia tay, giờ tụi em quan điểm không hợp nhau như thế này thì thử hỏi sau này sẽ ra sao?
Nhiều lúc em muốn chia tay. Nhưng nếu chia tay vì lí do này thì em thấy mình hèn hạ và ích kỉ quá. Thật sự nếu muốn em có thể yêu người khác và người đó có thể cho em tất cả chứ không phải như bây giờ. Nhưng em không làm vậy vì em biết mình còn nặng tình với cô ấy. Em nên tiếp tục yêu và chấp nhận tính cách của cô ấy hay chia tay và yêu một nguoi con gái khác. Nếu tiếp tục em phải làm gì để thay đổi được tình hình? Em cảm ơn chị rất nhiều! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những chia sẻ của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang cảm thấy vô cùng khó xử khi tình yêu của em và bạn gái luôn tồn tại những bất đồng, mà trong đó có những sự bất đồng khá tế nhị.
Như những gì em chia sẻ, hai em chưa thực sự hiểu và thông cảm cho nhau. Thường khi yêu một người bằng tuổ.i, các em sẽ có nhiều mâu thuẫn hơn các cặp đôi khác. Chính điều đó khiến các em thường xuyên giận dỗi và cãi nhau. Cho cho rằng nó cũng là nguyên nhân cho sự né tránh và không muốn thân mật hay gần gũi với em.
Đúng là trong chuyện tình cảm, những cử chỉ như ôm hôn không phải là một đòi hỏi quá đáng. Nó có thể làm tăng tình cảm, thắt chặt thêm sự thân thiết giữa hai người yêu nhau.. Tuy nhiên, chị nghĩ rằng trước tiên em nên xem lại việc em thể hiện những điều đó ở mức độ như thế nào mới là quan trọng.
Một nụ hôn hay một cái ôm đúng lúc, hợp thời điểm sẽ trở thành một điều cực kì lãng mạn khi yêu. Nhưng nếu em biến mọi thứ trở nên quá mức bình thường nó lại có thể mang tới những cảm xúc khác. Chẳng hạn, khi hai em ngồi tâm sự, ở một không gian cho phép, em có thể nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng, khẽ hôn cô ấy...Điều đó rất khác với việc cứ có cơ hội ở cạnh người yêu là em "vồ vập" ôm, hôn thậm chí không cần biết cô ấy có muốn thế hay không.
Khi thực sự tin tưởng thậm chí con gái còn chủ động thể hiện tình yêu (Ảnh minh họa)
Đôi khi sự hưng phấn thái quá của em có thể khiến cô ấy sợ. Và tất nhiên, việc cô ấy cho rằng em dường như chỉ quan tâm tới thể xác, "nhớ ôm, nhớ hôn" nhiều hơn chứ không phải là nhớ cô ấy là điều rất dễ hiểu. Điều đó cũng có thể là nguyên nhân khiến cô ấy hạn chế gặp em, tìm cách để thoái thác những lần đi chơi.
Thực tế, có rất nhiều bạn gái khi yêu thường coi trọng sự lãng mạn, trong trắng tới mức gần như "tôn thờ". Bởi thế, cách em ôm, hôn cô ấy nếu quá mạnh mẽ cũng có khiến cô ấy không còn cảm nhận được sự ngọt ngào, lãng mạn mà lại thấy nó có gì đó . Hơn thế nữa, bình thường các em cũng thường xuyên có những bất đồng, nó có thể là nguyên nhân khiến cô ấy chưa thực sự tin tưởng vào tình cảm này. Trong khi đó em lại luôn muốn có sự gần gũi về thể xác nên càng khiến cô ấy né tránh nhiều hơn.
Tình yêu tất nhiên không thể thiếu những cử chỉ thân mật, yêu thương, tuy nhiên em không cần phải quá coi trọng việc được ôm, được hôn. Thực ra, không phải chỉ con trai như em mới cần được ôm, hôn mà con gái cũng vậy. Nhưng con gái có phần nhạy cảm hơn đôi chút. Họ sẽ không ngần ngại trao cho em những nụ hôn, những cái ôm thật chặt, thậm chí là chủ động làm thế nếu họ thực sự cảm thấy tin tưởng và có cảm xúc.
Đúng là vợ chồng nếu không hòa hợp về đời sống tìn.h dụ.c cũng có thể dẫn đến l.y hô.n. Nhưng trường hợp của em hoàn toàn khác. Điều em cần làm bây giờ không phải là so sánh rằng nếu em yêu người khác thậm chí người ta còn có thể trao cho em tất cả chứ không phải như yêu cô ấy. Đó là một suy nghĩ rất dễ có thể đẩy em tới những quyết định sai lầm. Nếu em cảm thấy yêu thương người con gái đó thật lòng, hãy chia sẻ những cảm xúc của em cho cô ấy và yêu cầu cô ấy cũng thẳng thắn với em. Biết đâu trong cuộc nói chuyện đó, em có thể hiểu được nguyên nhân vì đâu cô ấy né tránh em. Nó sẽ là hướng giải quyết cho sự ấm ức của em lúc này.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng ép gọi bằng "bố" mỗi khi "yêu" Bị sốc nặng nhưng vì tính quá nhu nhược nên tôi chẳng biết phải làm thế nào... Chồng tôi là một người thành công trong công việc lẫn cuộc sống. Ở cơ quan, anh luôn tỏ ra xuất sắc trên cương vị lãnh đạo. Còn khi về nhà, anh biết chiều vợ, hiếu thuận với cha mẹ. Với con gái yêu, đức lang...