Phải từ chối tình yêu vì bị tật nguyền…
Làm sao tôi có thể làm khổ anh khi tôi là một kẻ tật nguyền? Yêu tôi, anh sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Ích kỷ quá, có phải tôi chỉ biết nghĩ đến mình không?
Nếu mất anh tôi không biết mình phải sống tiếp như thế nào. Nhưng tôi không thể vì ích kỷ mà nhận lời yêu anh… (Hình minh hoạ)
Năm nay đáng lẽ tôi đang học lớp 11. Con đường phía trước còn đang rất rộng mở. Tôi học giỏi các môn, đặc biệt là môn tự nhiên. Các thầy cô giáo cũng như các bạn trong lớp rất yêu quý tôi vì tôi sống hòa đồng, vui vẻ, chan hòa với mọi người. Tôi là niềm tự hào của gia đình và họ hàng. Nhưng cuộc đời thật khắc nghiệt, không cho tôi được hưởng hạnh phúc một cách trọn vẹn.
Cách đây 1 năm, một ta.i nạ.n giao thông bất ngờ ập đến với tôi. Một chiếc xe ô tô đi ngược chiều đã bất ngờ đâ.m thẳng vào tôi, khi đó tôi đang cuống lên dắt xe đạp qua đường. Đến khi tỉnh lại, tôi không dám tin vào mắt mình khi thấy cả hai bàn chân đã bị cưa cụt lủn, băng bó kín mít. Tôi ngất lên ngất xuống vì không chấp nhận nổi sự thật, điều đó thật kinh khủng. Tôi hoảng sợ, gào khóc loạn lên vì quá đa.u đớ.n. Bố mẹ tôi khi ấy cũng ôm lấy con mà khóc. Thế là bao nhiêu mơ ước sụp đổ ngay trước mắt, liệu còn có thể làm gì khi mất cả 2 đôi chân??? Tôi suy sụp hoàn toàn, cái cảm giác đáng sợ lúc ấy đến giờ vẫn còn khiến tôi rùng mình. Sau đó, hàng loạt ý nghĩ tiêu cực ập đến với tôi. Liệu sau này có ai chăm sóc tôi suốt đời? Bố mẹ rồi cũng già yếu. Chẳng lẽ một đứa con khoẻ mạnh giờ lại cứ nằm bẹp chờ đợi sự chăm sóc của bố mẹ ư? Bố mẹ và mọi người đang rất hi vọng vào tôi. Tôi không thể làm gì để đáp lại niềm kì vọng của họ nữa sao? Đã hết sạch cơ hội rồi. Đó thực sự là khoảng thời gian quá đa.u đớ.n…
Tôi đã khóc rất nhiều. Khóc như thể bao nhiêu nước mắt chỉ dồn vào những ngày ấy. Bố mẹ và bạn bè ra sức động viên nhưng họ càng động viên, tôi lại càng cảm thấy suy sụp. Ta.i nạ.n khủng khiếp đó đã dập tắt hết ước mơ đời tôi. Mỗi lần bạn đến thăm, tôi không những không đỡ buồn mà càng tủi thân hơn. Nhìn đôi chân lành lặn của bạn, tôi cứ phải quay mặt đi giấu nước mắt…
Tôi dần hết mọi hy vọng vào cuộc sống. Từ khi bị mất chân, tôi luôn sống trong sự dày vò. Càng có người an ủi, tôi càng cảm thấy mình vô dụng. Giờ tôi chỉ là một kẻ tật nguyền, không thể đi học, càng không còn những ngày lang thang ngoài đường. Cuộc sống của tôi chỉ là 4 bức tường đau khổ.
Video đang HOT
Cứ như thế suốt 5 tháng, tôi thu mình lại như con ốc. Dần dần tôi còn thấy sợ cả ánh sáng, vì nó soi rõ đôi chân cụt ngủn, tôi chỉ biết nằm trên giường, không thì ngồi xe lăn để chị giúp việc đưa đi loanh quanh trong nhà. Tôi làm bạn với chiếc laptop, cái điện thoại di động chỉ reo lên chuông bố gọi về hỏi ăn cơm chưa, hoặc mẹ hỏi cần gì để mẹ mua… Cuộc sống nhàm chán, vô vọng vây lấy tôi. Học để làm gì nữa, để lết đôi chân tàn tật ra đường ư? Nghĩ đến đó, tôi lại chua chát gạt ngay ý nghĩ học tiếp. Giờ tôi chỉ biết ôm cái lap để lang thang trên mạng.
Trong lúc tôi tuyệ.t vọn.g nhất, thì anh đến với tôi. Anh ấy là một người bạn của cậu tôi (cậu vẫn còn trẻ). Một lần đi cùng cậu tới thăm, anh đã làm quen rồi nhắn tin cho tôi nhiều lần. Anh động viên an ủi và cố làm cho tôi cảm thấy vui vẻ. Tối nào anh cũng ngồi chat tới tận khuya, sau đó nhắn tin tới lúc tôi ngủ thì thôi. Mỗi lần trò chuyện, anh kể cho tôi nghe cuộc sống ở ngoài như thế nào, có những chuyện gì hấp dẫn. Anh mua rất nhiều đĩa phim và đĩa nhạc cho tôi xem, anh nói cứ phim gì trên Mega Star có, thì nhất định tôi phải có. Mang đĩa không đủ, anh còn mua cả bỏng tới xem cùng tôi. Hành động ấy đã khiến trái tim tôi rung động thực sự. Những lúc có anh, tôi cảm thấy mình được an toàn và bình yên vô cùng.
Tôi chợt giật mình nhận ra một điều, hình như tôi đã yêu anh mất rồi. Anh ấy cũng cảm nhận được tình cảm của tôi và tìm cách gần tôi hơn. Cách đây vài hôm, anh ấy đã ngỏ lời yêu tôi. Người tôi run lên vì hạnh phúc yêu và được yêu, điều mà có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ đến…. Đó là niềm mơ ước của tôi bấy lâu nay.
Nhưng…, ngay tối hôm ấy tôi đã thấy hối hận vì đã nhận lời yêu anh. Ích kỷ quá, có phải tôi chỉ biết nghĩ đến mình không? Làm sao tôi có thể làm khổ anh khi tôi là một kẻ tật nguyền? Yêu tôi, anh sẽ phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Một người con gái tốt và biết nghĩ, chắc chắn sẽ không đặt người yêu thương của mình vào tình huống khó khăn chỉ vì mình…
Tôi nên từ chối tình cảm của anh như thế nào để anh không bị tổn thương? Mong các bạn hãy cho tôi 1 lời khuyên…
Theo VNE
Khốn khổ chồng bụng to "lò xo" ngắn
Từ sau đám cưới càng ngày chị Hương càng chán nản với cái chứng bụng phệ của chồng.
Khó chiều vợ vì "lò xo" ngắn
Gặp chị Hương tại một Bệnh viện Phụ sản ở phố Bạch Mai, chị than thở lấy chồng được vài năm nay nhưng chưa biết "lê.n đỉn.h" ở phụ nữ là cái gì. Mỗi lần vợ chồng quan hệ tìn.h dụ.c, chị Hương cố gắng làm sao cho xong chuyện. Chị cũng không chú ý đến cảm giác của mình mà tâm lý "chiều chồng" là chính.
Gần đây, chị Hương cảm thấy ngột ngạt vì chồng chị đã vượt kỷ lục lên 107 kg. Kể về chồng mình, chị Hương cho biết anh làm nghề lái xe cho một cơ quan nhà nước. Công việc của anh cũng chẳng khác nào một thư ký nam. Anh ta phải tiếp khách cho sếp, đỡ rượu cho sếp... "Hồi mới yêu, anh ấy chỉ khoảng 80 kg nhưng lấy nhau về rồi càng ngày anh ấy càng béo trong khi chỉ cao 1,68m. Bụng của chồng tôi như người bầu 9 tháng sờ chỉ có mỡ. Tôi liên tục bảo anh giảm cân, tập thể dục nhưng không ăn thua" - chị than thở. Đã vậy, chồng chị Hương còn rất lười vận động nên chuyện vợ chồng anh ta cũng không khỏe.
Thời gian gần đây, mỗi lần "giáp lá cà" với chồng, chị Hương lại muốn thở hắt ra. Nguyên nhân là chị không chỉ phải đỡ một trọng lượng hơn tạ mà cái bụng anh còn "vượt mặt", căng tròn như cái trống. Khi chị Hương còn chưa thấy khoái cảm ở đâu thì anh ta đã nằm vật ra như người vừa cầy xong cả mẫu ruộng.
Gần đây, chị hay né tránh chồng trong chuyện ấy. Chồng chị nghi ngờ có người đàn ông khác nên ghen tuông. Cực chẳng đã, chị Hương đành khai thật rằng, chị nghĩ gì về cái chứng bụng to như cái trống của anh. Lúc đó, chồng chị Hương mới chú ý đến thân hình của mình và đúng là khi anh đứng, cúi xuống anh không nhìn được cái chân của mình ở đâu.
Ngày càng nhiều quý ông bị vùi mất "cậu nhỏ"
Bác sĩ Hưng tư vấn cho bệnh nhân.
Bác sĩ Nguyễn Bá Hưng phòng khám sản khoa Bệnh viện An Thịnh chia sẻ về chứng bệnh bụng to, "lo xò" ngắn của nhiều quý ông. Theo bác sĩ Hưng, "lò xo" ngắn là chứng vùi dươn.g vậ.t. Là tình trạng dươn.g vậ.t có kích thước hình dạng bình thường nhưng bị che lấp bởi tổ chức da. dưới da hay mỡ ở mu. Bệnh thường gặp chủ yếu ở những người béo phì do mỡ tích đọng ở mu quá nhiều, lớp mỡ này xệ xuống và che lấp dần dươn.g vậ.t.
Do lớp mỡ ở phần mu quá nhiều dưới áp lực của trọng lượng (tư thế đứng ngồi) lượng mỡ này bị chảy xuống và xen vào giữa bìu hơn nữa do tổ chức da ở dươn.g vậ.t và bìu lỏng lẻo nên khối mỡ này ngày càng chèn ép sâu vào cơ quan sin.h dụ.c gây da dươn.g vậ.t bị vùi và da bìu bị co dúm lại. Một số trường hợp do phẫu thuật có yếu tố làm giãn da thành bụng, dính các tổ chức cân cơ ở vùng bẹn bùi qua thời gian có thể do ít quan hệ tìn.h dụ.c nên dươn.g vậ.t ngày càng bị co kéo và lấp vào bên trong.
Có sự khác nhau giữa người lớn và tr.ẻ e.m do người lớn lượng mỡ tích đọng ngày càng nhiều làm cho bệnh ngày càng nặng thêm, còn tr.ẻ e.m thì ngược lại do quá trình đồng hóa cao, kèm theo lượng nội tiết tố testosterone tăng dần theo tuổ.i do đó lượng mỡ bị thừa bị tích đọng sẽ chuyển thành năng lượng hoặc tổng hợp nên khối cơ nên sự bệnh lý vùi dươn.g vậ.t ở trẻ ngày càng giảm.
Nhìn bên ngoài trường hợp nặng thấy lớp mỡ mu xệ xuống vùi lấp dươn.g vậ.t hoàn toàn vào trong chỉ để lộ nhúm da nhăn nheo, quan sát xuống bìu thấy lớp mỡ choán phần lớn diện tích da bìu, ép da bìu xếp khít lại với nhau. Khám thấy dươn.g vậ.t nằm sâu trong lớp mỡ, đẩy lớp mỡ lên hoặc kéo dươn.g vậ.t ra thì vẫn thấy dươn.g vậ.t kích thước bình thường, kích thích cho dươn.g vậ.t cương thì mới lộ rõ dươn.g vậ.t.
Lớp mỡ phủ lấp cơ bìu và ép da bìu săn lại thu nhỏ diện tích nên rất khó khám tin.h hoà.n và các thành phần trong bìu như thừng tinh, ống dẫn tinh, mào tin.h hoà.n... Hiện nay có nhiều phương pháp điều trị như mổ bóc bỏ lớp mỡ thường áp dụng cho người lớn ngoài vấn đề thẩm mỹ còn giúp cải thiện vấn đề về tìn.h dụ.c, gia.o hợ.p được tốt hơn...
Theo VNE
Đêm tàn của những đau thương (P.16) Mỗi giây phút qua đi, cô đều hạ độc cho tình yêu của chính mình. Cô nằm cạnh anh, lặng lẽ vuốt sống mũi của anh, mỉm cười. Ở gần anh thế này thật là thích, cô chỉ có một chút thời gian hạnh phúc với anh thôi. Thấm thoắt, thời gian đã phóng đi, bốn tháng qua rồi, cô chỉ còn tám...