Phải rửa hàng chục mâm bát đũa giữa trời lạnh, tôi vẫn chẳng hề oán thán sau câu nói của mẹ chồng
Dù mới về lấy chồng mới hơn nửa năm nay nhưng câu nói của mẹ chồng lại một lần nữa khiến tôi cảm thấy may mắn vì đã được làm dâu của bà.
Vợ chồng tôi mới kết hôn được nửa năm nay. Chồng tôi là con trai út trong gia đình có 3 chị em, 2 chị chồng tôi đều đã đi lấy chồng, lâu lâu mới đưa chồng và các cháu thăm nhà. Bố mẹ chồng tôi đều là giảng viên đại học đã về hưu. Ông bà cũng lớn tuổi rồi nên sau khi đám cưới chúng tôi quyết định dọn về ở cùng để tiện bề chăm sóc.
Thực ra hồi mới yêu nhau, tôi có chút hoang mang khi nghe chồng kể sơ qua về hoàn cảnh gia đình mình. Lúc đó tôi nghĩ bố mẹ anh chắc phải khó tính, cẩn thận lắm. Đã thế lại còn có đến tận 2 bà cô bên chồng nữa, nghĩ thôi cũng thấy sợ. Thế nhưng lúc đó chồng tôi luôn trấn an rằng gia đình mình cực kỳ dễ chịu.
Và quả đúng như thế thật. Ngay từ lần đầu tiên về ra mắt gia đình anh đến tận bây giờ, bố mẹ chồng và các chị chồng luôn đối xử với tôi rất tốt, như là con gái hay em gái chứ chẳng phải con dâu. Đôi lúc, chồng tôi còn phải ghen tị vì mẹ chồng thường bênh tôi chứ không phải con trai bà.
(Ảnh minh họa)
Về phần chồng tôi, từ ngày có vợ xong anh lại học ở đâu thói ỷ lại. Có lẽ vì thấy mẹ và vợ hòa hợp nên chẳng có gì phải lo lắng nữa. Thế là mỗi ngày đi làm về, anh cứ việc nằm lăn ra xem ti vi, chẳng biết đỡ đần gì. Thỉnh thoảng bố mẹ chồng tôi cũng có nhắc nhở nhưng xem ra anh chẳng thay đổi gì, càng ngày càng quen thói ỷ lại.
Chẳng mấy chốc nữa là đến Tết nên ai cũng muốn dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ gọn gàng, nhà tôi cũng không ngoại lệ. Thực ra phải nói là nhà chồng mới chính xác nhưng ngay từ những ngày đầu về làm dâu, tôi đã luôn xem đây như nhà của mình. Đương nhiên lý do chủ yếu là vì mẹ chồng “vàng mười” của tôi. Chuyện dọn dẹp nhà cửa đón Tết là một ví dụ.
Cuối tuần trước, cả nhà tranh thủ ngày nghỉ để dọn dẹp. Trong khi chồng tôi và bố lau phòng thờ, phòng khách và bàn ghế thì hai mẹ con phụ trách khu vực bếp và nhà vệ sinh. Nói thế thôi chứ chủ yếu là bố lau còn chồng tôi làm được 5 phút thì nghỉ mất 15 phút.
Sau khi dọn dẹp xong thì tôi bàn với mẹ mang hết bát đĩa cất trong tủ ra rửa. Nhà chồng tôi ở thành phố nhưng bố chồng là anh cả nên thường xuyên có cỗ bàn, đồ đạc không phải ít. Tính sơ sơ cũng phải đến chục mâm bát đũa. Thấy mẹ chồng đã thấm mệt nên tôi bảo bà để tôi rửa một mình. Hai mẹ con giằng co mãi, cuối cùng bà cũng chịu vào nhà.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Thực ra, nói không sao nhưng nhìn cả núi bát đĩa như thế tôi không khỏi cảm thấy ngán ngẩm. Không chỉ có thế, nhiệt độ hôm đó xuống còn có 12, 13 độ, dù có nước ấm thì vẫn không tránh khỏi cảm giác tê tái. Đang mải suy nghĩ thì tôi bỗng nghe tiếng mẹ chồng:
- Tú! Xuống rửa bát với vợ đi!
- Ơ. Sao con lại phải rửa ạ?
- Trăng với sao cái gì? Không biết đường tự giác giúp vợ lại còn trăng với sao. Từ trước giờ mẹ với vợ làm cho quen rồi bây giờ bảo rửa bát lại còn hỏi tại sao. Sang năm mới rồi đấy, anh muốn làm sao thì làm, bây giờ chưa có con chứ sau này con cái nó nhìn vào anh để học cả đấy!
- Nhưng mà…
- Không nhưng nhị gì hết! Đi xuống rửa bát. Hay anh để tôi phải nắm tai anh lôi xuống như hồi còn nhỏ hả? Vợ rửa bát giữa trời lạnh không biết xót lại cứ nằm ườn đấy mà chơi game.
- Vâng ạ.
Nói rồi chồng tôi đành bỏ điện thoại với ván game đang chơi dở để xuống giúp vợ với gương mặt hậm hực. Ngược lại, về phía mình tôi lại thấy vui mừng hơn bao giờ hết. Cả đời này có lẽ tôi chỉ cần một bà mẹ chồng hiểu và thương tôi như thế là đủ.
Theo afamily.vn
Phản ứng của nàng dâu khiến mẹ chồng đòi đưa vàng hồi môn, tiền lương hàng tháng và dậy sớm nấu ăn sáng có tức cũng không làm gì được
Tiền trong túi cô, cô không đưa thì bà làm gì được cô! Cuối cùng, đòi mãi không được mẹ chồng Lan đành phải bỏ cuộc trong sự tức tối. Cô có nợ bà đâu mà bà cho mình cái quyền đòi mãi cơ chứ!
Nhà Lan và nhà Thắng đều thuộc diện không quá khó khăn. Vì thế khi cô đi lấy chồng, bố mẹ cho 2 cây vàng, một chiếc xe máy tay ga làm phương tiện đi làm.Đám cưới, mẹ chồng cho vợ chồng cô 2 chỉ vàng, mỗi người 1 chiếc nhẫn 1 chỉ. Chuyện ít nhiều Lan không bận tâm cho lắm, bởi cho tặng là tấm lòng của đối phương, hơn nữa mai này cô và Thắng sống chung nhà với ông bà, còn nhiều cơ hội để nâng đỡ, chăm sóc lẫn nhau, quan trọng gì mấy chỉ vàng. Cô và Thắng đều có công việc ổn định, đám cưới xong dư được một khoản nữa, nói chung nền tảng chuẩn bị cho cuộc sống hôn nhân như thế là ổn.
Thế nhưng vừa đi hưởng tuần trăng mật 5 ngày về, mẹ chồng đã gọi riêng Lan ra nói chuyện: "Vợ chồng các con mới cưới, tiền nong chưa biết bảo quản với chi tiêu có kế hoạch đâu. Vàng cưới có bao nhiêu đưa mẹ cất cho. Tiền cưới thấy thằng Thắng bảo dư ra đến 50 triệu, hiện vợ chồng chưa làm gì tới số vốn ấy thì mẹ cầm hộ luôn".
Nói thật, cô không nghĩ mẹ chồng lại đưa ra yêu cầu kiểu này. Vợ chồng cô đều trưởng thành hết rồi, đi làm, tự chi tiêu mấy năm nay, làm gì có chuyện không biết quản lí tiền nong của mình mà cần người khác giữ hộ. Nghe thật nực cười, chưa nói trên phòng riêng của hai vợ chồng cũng có két sắt mới tậu. Lan chẳng hiểu mẹ chồng có mục đích gì khi đưa ra đề nghị như vậy.
Ảnh minh họa
Lúc đám cưới, tiền sắm sửa, mua nhẫn, chụp ảnh và chuẩn bị phòng tân hôn cũng là tiền riêng của Thắng. Tiền cỗ bàn bà chi nhưng sau đó thu lại tiền mừng cưới, thậm chí còn dư vì anh em họ hàng thường mừng nhiều. Bà đâu có thiệt gì trong đám cưới của các con mà giờ lại đòi giữ vàng với tiền cưới của vợ chồng cơ chứ! Thật may Thắng ngay từ lúc đi làm có lương cũng chưa từng có ý nghĩ đưa hết tiền cho mẹ chồng giữ. Muốn báo hiếu mẹ thì đấy cũng chưa hẳn là cách.
Trong lòng không vui nhưng Lan cũng chẳng tỏ vẻ gì, chỉ ậm ừ cho có một tiếng. Sau đó tất nhiên cô chẳng đời nào mang tiền vàng để mẹ chồng cầm hộ. Mấy lần thấy bà kiểu muốn nói lại thôi, Lan đều mặc kệ. Một khi bà chưa thẳng thừng ra lệnh thì cô cứ tảng lờ như chưa từng biết luôn! Để xem cuối cùng ai gan lì hơn ai, vì rõ ràng trong chuyện này bà không phải là người thắng lí!
Sau đó có vẻ mẹ chồng đợi mãi chẳng thấy mặt mũi tiền vàng của con dâu, mới hỏi trực tiếp Lan lần nữa. Lần này Lan chẳng bảo gì, không từ chối cũng không đồng ý, chỉ cúi đầu cười cười. Một nụ cười 2 người tự hiểu với nhau. Mẹ chồng cô bực mình lắm mà chẳng làm gì được. Lan không hề sai, cũng không hỗn láo, nên bà không bắt bẻ được gì
Sau chuyện vàng cưới, mẹ chồng Lan quay qua vấn đề khác. Bà bảo Lan: "Từ tháng tới con đưa lương cho mẹ, nhà mình ăn tiêu một cái lương của thằng Thắng là đủ rồi, lương của con phải để dành. Vì vẫn ở chung một nhà nên tiền nong phải quy về một mối, và mẹ sẽ giữ tiền cho". Lan nghe mà thấy bất bình, song ngoài mặt vẫn không tỏ thái độ gì. Bình thường ông bà có lương hưu, nhưng vợ chồng cô lương cũng khá nên tiền chi tiêu sinh hoạt đều do vợ chồng cô đảm nhận. Lan giữ tiền lương của chồng, cân đối chi tiêu các thứ, còn lại thì để tiết kiệm làm quỹ riêng của vợ chồng cô. Tiền của ông bà để ông bà tiêu theo ý thích hoặc tích góp sau này dưỡng già.
Thế mà giờ mẹ chồng còn đòi nắm hết kinh tế của vợ chồng cô? Sau này có con, lương của Thắng làm sao đủ chi tiêu cho cả đại gia đình, lúc ấy Lan lại đi ngửa tay xin tiền bà để nuôi con? Thật chẳng hợp tình hợp lí chút nào!
Ảnh minh họa
Lần này Lan vẫn chơi chiêu bài "mặc kệ", dẫu lần này bà đã thẳng thừng sai bảo, chứ không nhẹ nhàng rào trước đón sau như lần trước. Có vẻ lần này sự bất mãn của bà cũng tăng cao, bà liên tục giục giã khi thấy con dâu không chủ động đưa lương. Song lần nào Lan cũng một là im lặng lảng tránh, hai là cười cười cho qua. Tiền trong túi cô, cô không đưa thì bà cũng đâu thể làm gì được! Cuối cùng, đòi mãi không được mẹ chồng Lan đành phải bỏ cuộc trong sự tức tối. Cô có nợ bà đâu mà bà cho mình cái quyền đòi mãi cơ chứ!
Qua chuyện tiền lương, mẹ chồng Lan lại tiếp tục yêu cầu con dâu dậy sớm nấu ăn sáng cho cả nhà. Trong khi trước đó, bà chưa bao giờ nấu ăn sáng cho chồng lẫn con trai, nhà chồng Lan thói quen là mỗi người tự ra ngoài ăn bữa sáng. Công việc của Lan bận rộn, cả ngày đi làm mệt mỏi, sáng ra còn phải dậy sớm nấu bữa sáng, đó hoàn toàn không phải việc cần thiết. Không phải cô lười, tối về cô vẫn cơm nước, dọn dẹp đấy thôi, trong khi mẹ chồng ở nhà chơi cũng chẳng phụ cô. Và nếu ăn sáng ở nhà là thói quen của nhà Thắng thì không nói làm gì, đằng này rõ ràng mẹ chồng cố ý làm khó cô.
Buổi sáng, Lan vẫn dậy vào giờ như mọi khi, chuẩn bị xong xuôi thì ra chào bố mẹ chồng: "Con phải đi làm sớm, con có đặt đồ ăn sáng rồi, họ sẽ mang tới. Hôm nào muốn đổi món hay bố mẹ muốn ra ngoài ăn sáng thì báo lại con. Công việc của vợ chồng con bận rộn, bố mẹ thông cảm con không thể nấu ăn sáng cho cả nhà được". Bố chồng Lan gật đầu, còn mẹ chồng thì giận tím mặt nhưng bà không nói được gì.
Lan xin phép và trình bày lí do đàng hoàng, bố chồng ủng hộ nên mẹ chồng không thể bắt bẻ hơn. Mẹ chồng Lan đuối lí, gặp phải cô con dâu "không ngại mẹ chồng" như Lan thì bà chỉ đành chấp nhận thực tế "cái gì đúng thì thôi, chứ chả bắt ép được nó cái gì đâu".
Theo Afamily
Sự thật động trời về mẹ chồng tuyệt vời khiến nàng dâu rối như tơ vò Dạo gần đây, mẹ chồng Vy thường về nhà rất muộn. Nhiều lúc đi làm về, Vy phải vội vàng vào bếp nấu cơm cho cả nhà... Trở về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc, điều khiến Vy hạnh phúc nhất vẫn là được nhìn thấy không khí đầm ấm, vui vẻ của gia đình. Từ ngày Vy lấy Tú, chưa...