Phái nữ, muốn hạnh phúc thì đừng…hy sinh
Phụ nữ luôn mù quáng hy sinh đủ mọi thứ để mong được hạnh phúc như một bản năng. Họ quên mất rằng, hạnh phúc là do chính mình chứ không phải chờ người khác bố thí, ban tặng.
Hãy hẹn hò với thật nhiều chàng trai
Hãy cho mình lựa chọn người đàn ông tốt nhất (Ảnh minh họa)
Quên đi cái quan niệm rằng, đời con gái phải chung thủy với một người đàn ông. Điều đó chỉ xảy ra khi ta lập gia đình và thực sự hạnh phúc với người đàn ông cũng chung thủy với mình. Còn nếu vẫn là độc thân thì điều đó hoàn toàn sai lầm. Nếu chúng ta có cơ hội để hẹn hò, tìm hiểu thật nhiều mẫu đàn ông khác nhau, thì chúng ta sẽ có một tương lai hạnh phúc. Đó cũng chính là những cơ hội để mỗi người chọn lựa cho mình người đàn ông phù hợp và yêu mình nhất. Khi đã có sự chọn lựa rồi thì hãy chắc chắn rằng đó là tốt nhất và duy nhất.
Đừng lãng phí thời gian ngồi một chỗ và trông chờ “một bờ vai”
Nên nhớ rằng, nam nữ luôn bình đẳng. Dù có yêu hay chung sống với nhau đi chăng nữa thì mỗi người đều có một cuộc sống riêng cho mình, không ai sống hộ được cuộc đời của ai hết. Vì vậy, trước khi chờ ai đó làm chỗ dựa cho mình, thay mình làm những việc lớn nhỏ thì hãy tự đứng dậy để phục vụ chính bản thân mình. Đó mới là cách chủ động đi tìm hạnh phúc cho chính mình. Đừng thụ động nhận hạnh phúc, niềm vui từ người khác để rồi đau khổ, bất lực khi người ta mang đi lúc nào không hay.
Một người đàn ông thực lòng tin tưởng, yêu thương mình không bao giờ bắt người con gái họ yêu phải chờ đợi quá lâu. Họ sẽ biết cách làm người con gái an lòng và hạnh phúc bằng bất cứ giá nào. Vì vậy, đừng ôm mộng ngồi chờ người ta quá nhiều, quá lâu khi mà người ta vô tâm chẳng đoái hoài gì đến mình.
Nếu người đó nhỡ hẹn một lần thì hãy tin tưởng, cuộc sống luôn có tình huống bất ngờ không đoán trước được.
Nếu nhỡ hẹn lần 2 – hãy nghi ngờ, xâu chuỗi lại mọi việc, rồi tìm ra câu trả lời.
Video đang HOT
Nếu nhỡ hẹn lần 3 – Giải tán! Bạn chỉ có một trái tim và một thời tuổi trẻ, đừng lãng phí!
Đừng ăn vạ và nghĩ rằng “Đã trót dâng hiến thì phải phụ thuộc cả cuộc đời”
Hãy dừng ngay những ý nghĩ điên rồ ấy và quẳng ngay vào sọt rác. Chính bởi điều đó mới làm mất đi giá trị thực sự của người con gái chứ không phải vì họ đã dâng hiến. Nếu đã làm vì tình yêu thì không có gì phải nuối tiếc hay ân hận. Chỉ cần mọi thứ đều xuất phát từ sự tự nguyện của hai phía. Vậy thì tại sao lại phải mù quáng chấp nhận những suy nghĩ vớ vẩn khi người ta không còn trân trọng mình nữa.
Hãy tận hưởng hạnh phúc bằng sự chủ động, khôn ngoan, hiểu biết; và mạnh mẽ cắt đứt khi mình không muốn tiếp tục, đừng ép mình điều gì. Đôi khi con gái phải trả giá rất đắt bằng những ý nghĩ tự trói buộc bản thân mình.
Hãy cứ sống thật thoải mái và chủ động với bản thân (Ảnh minh họa)
Nếu chồng có về muộn, đừng chờ cơm
Đừng nghĩ đây là điều quá to tát hay ghê gớm gì. Họ không về nhà đúng giờ với vợ con, tức là họ đã có bạn bè hoặc niềm vui gì đó bên ngoài. Tại sao, phụ nữ lại phải vò võ ngồi bên mâm cơm chờ chồng một cách ngớ ngẩn như vậy. Đừng nghĩ chồng mình sẽ vui vẻ, hạnh phúc khi nhìn thấy mình ngồi chờ bên mâm cơm. Họ chỉ cảm thấy bạn thật yếu đuối và luôn phụ thuộc vào anh ta, đến cả bữa ăn của mình cũng không tự ăn được một mình. Thay vì làm điều vô ích ấy, hãy ăn uống no nê, thoải mái và làm những điều làm bạn vui vẻ, thoải mái.
Đừng là người phụ nữ đảm đang
Nhiều cô gái hay các bà mẹ thường mặc định cho mình phải đảm việc nước, giỏi việc nhà. Họ ôm trọn những công việc như cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa để người đàn ông ngồi một chỗ chỉ đạo. Thật là nhầm to. Bạn là người yêu, là vợ chứ không phải ô sin không công. Bạn đang tập cho người đàn ông một thói quen vô cùng xấu khiến họ ỉ lại và phó mặc mọi việc cho phái nữ.
Tại sao, người phụ nữ không san sẻ tất cả những điều ấy lên đôi vai của người đàn ông trong gia đình mà phải hy sinh một cách nặng nề như thế. Bạn chỉ cần biết đủ để có thể làm chứ không cần giỏi để hy sinh. Điều đó sẽ cướp hết đi mọi thời gian quý báu giúp bạn hạnh phúc!
Và cuối cùng là, đừng trông chờ người khác mang hạnh phúc đến cho mình. Hãy sống một cách chủ động nhất cuộc đời của mình. Đó mới là hạnh phúc!
Theo Blogtamsu
Nếu "có mới", xin anh hãy "nới cũ"
Biết anh có người yêu rồi, mà sao nghe giọng anh tôi vẫn mừng rỡ, vẫn hồi hộp thế này...
Cũng 3 năm kể từ lúc chia tay người yêu cũ, 3 năm không hề gặp gỡ, chúng tôi đã sống dưới hai bầu trời, giữa những lời hỏi thăm thưa vắng. Tôi vẫn chưa hình dung được, mình đã xa anh lâu đến như vậy. Chưa thể quen được việc mọi thứ đã là của ngày hôm qua.
Tôi vẫn nhớ ngày anh đi, tôi hoang mang kiếm tìm khắp nơi rồi đành gục khóc. Tôi cũng nhớ giây phút phải đọc email chia tay của anh chỉ một tháng sau khi anh đặt chân đến Mỹ. Chỉ muốn chạy đến gặp anh mà níu kéo. Nhưng rồi biết đi đâu cho thấy được anh bây giờ. Tôi đành lặng người mà chấp nhận.
Anh đâu biết, những ngày tháng về sau, đầu óc tôi chả nhớ gì nhiều, không thể nhớ gì nhiều. Mọi thứ trở nên trống trải, phi nghĩa. Rồi cứ thế, 3 năm trôi qua như một cái chớp mắt. Cho đến một ngày anh gọi tôi. Anh bảo mình sẽ gặp nhau.
"Này anh, anh đã làm được gì tốt, mà em lại yêu anh nhiều đến vậy?" - Nhìn anh mà tôi thầm nghĩ.
Thực sự gặp lại người đó, tôi chả chút oán hờn. Niềm vui trong lòng cứ lộ ra cả mặt. Thực tình cũng chả biết lấy lý do gì để phải ghét anh. Kể cả khi anh thừa nhận đã có người yêu mới bên kia, tôi vẫn không chút mảy may dỗi hờn. Tôi chấp nhận trong lòng vì giờ mình là người cũ; và miễn sao mình vẫn đang được gặp anh. Tôi không còn nghĩ đến ai được nữa, không quan tâm đến ai được nữa.
Chúng tôi lại đi bên nhau, như những ngày xưa, lúc còn có thể tay trong tay. Bên nhau như những người bạn, mà lòng thấy hân hoan. Tôi cũng thấy niềm vui đó trong mắt anh. Lại vẫn những lần đón đưa; lại quán quen dẫn lối; lại những con đường đêm gió thổi nhè nhẹ. Rồi như một lẽ tự nhiên, anh lại nắm tay tôi, lại những cái hôn trán của ngày nào, cái ôm ghì chặt. Như thể chúng tôi đang cố gắng dùng những ngày tháng ngắn ngủi này để bù đắp cho suốt 3 năm qua.
Tôi hạnh phúc suốt mấy tuần liền và quên mất sự tồn tại của một người con gái khác. Mãi cho đến khi thoáng thấy tin nhắn hiện lên từ điện thoại của anh: "Em nhớ anh". Anh bối rối tắt máy rồi tiếp tục nói chuyện với tôi. Còn tôi vẫn cố nói cười vui vẻ mà thực sự đã thức tỉnh từ giây phút đó.
Ban đầu nó là sự đồng cảm giữa con gái với nhau. Thì ra còn có một người con gái như vậy trong đời anh. Anh cũng còn một người nữa yêu anh và nhớ anh, như tôi đã từng. Làm sao tôi còn có thể nắm tay anh chặt như vậy, khi biết cũng có người mong đợi bàn tay đó. Làm sao tôi giữ anh bên mình khi biết có người đang trông ngóng anh từng ngày. Tôi còn không biết cái cảm giác xa cách người yêu là thế nào sao. Vậy là tôi đi thương cảm một người con gái lạ mặt.
Rồi những ngày sau, tôi đã tỉnh táo nhìn nhận ra những ngày này, bên nhau, chỉ như mộng mị. Anh rồi cũng phải ra đi. Rồi tôi sẽ phải thế nào, phải tự thương mình làm sao đây. Anh lại đi và tôi sẽ phải đợi đến bao giờ? Còn người con gái đó?
Chúng tôi đã nói chuyện nghiêm túc với nhau rất lâu. Tôi hỏi anh về tương lai, về cảm giác của anh với chúng tôi. Anh thừa nhận mình có tình cảm với bạn gái, phần nhiều là do điều kiện ở bên, lúc gặp lại tôi, anh đã không thể dối bỏ lòng mình. Tình cảm dành cho tôi vẫn nhiều lắm. Nhưng anh cũng thú thật rằng đi xa người ta, anh vẫn thấy nhớ nhớ, thương thương. Anh nói về dự định sẽ ở lại sau khi học xong. Mấy ngày qua bản thân anh cũng rối bời vì cảm xúc cho tôi và cảm thấy có lỗi với bạn gái; rồi biết làm sao khi lại tiếp tục để tôi ở đây một mình. Anh mong tôi có thể bên anh cho đến hết mùa hè này. Để anh khẳng định thêm tình cảm và có thể suy nghĩ kỹ hơn.
Anh bối rối thế, còn đầu óc tôi đã thông suốt từ lúc nào. Tôi biết chúng tôi sẽ chẳng có đường chung bao giờ. Việc gì phải dây dưa níu kéo thêm khổ nhau, khổ cả người ta. Tương lai của tôi ở đây. Còn anh, thuộc về phương trời đó. Anh là của nước Mỹ mất rồi, của người ta mất rồi. Tôi còn trẻ, cũng chỉ mới hai mươi mấy mà thôi, tình yêu rồi sẽ lại nở, hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười.
Đêm đó, lúc vừa chia tay anh ở cổng, tôi đã nhắn tin cho anh vài dòng: "Cảm ơn anh đã yêu em. Nhưng đã có mới, xin anh hãy nới cũ được không. Hãy tốt với người con gái đó nhiều vào nghe anh. Em sẽ luôn vui nếu anh hạnh phúc".
Từ hôm đó đến ngày anh đi, chúng tôi không gặp lại nhau nữa. Tôi chỉ nhấn like bức ảnh anh đăng trên facebook khi đang quá cảnh ở Hàn Quốc để quay về Mỹ, như một lời chào nhẹ nhàng nhất.
Theo Blogtamsu
Đau đớn nhìn người yêu thân mật với đối tác làm ăn trong bữa tiệc Nhìn thấy bóng lưng quen thuộc đang khoác tay thân mật với đối tác làm ăn, tôi đã ngàn lần hy vọng đó không phải là Quyên. Thế nhưng tôi đã phải thất vọng, đau đớn. Đó là người yêu của tôi, người tôi hết mực yêu thương và trân trọng. Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường ở vùng quê...