Phải làm sao khi 7 năm sống chung không cưới, giờ anh đòi chia tay
7 năm sống chung với nhau không cần cưới hỏi, không cần danh phận cuối cùng tôi cũng bị người đàn ông bội bạc ấy “hất” ra ngoài.
Nếu biết trước thế này tôi đã không bỏ nhà, bỏ cửa, bỏ gia đình, cha mẹ để “trèo đèo lội suối” bỏ đi sống chung cùng một người đàn ông suốt 7 năm không cưới hỏi, không một giấy kết hôn danh chính ngôn thuận.
Ngày đó tôi mới 24 tuổi, đang làm kế toán cho một doanh nghiệp, vì trót dại yêu thương một người đàn ông làm thợ mộc cho một xưởng gỗ bên cạnh, rồi một phút yếu lòng đã trao đi “cái ngàn vàng” cho người ấy, khi cái thai trong bụng được 2 tháng bố ẹm tôi nhất quyết bắt tôi bỏ cái thai đi rồi làm lại từ đầu. Gia đình tôi nhất mực không chấp nhận một chàng rể không nghề nghiệp, không gia đình, 2 bàn tay trắng như anh. Đấu tranh mãi không được tôi quyết định cùng người yêu bỏ xứ ra đi.
Cũng kể từ đó tôi trở thành đứa con gái hư hỏng, không gia đình, bỏ nhà theo trai. Và cũng như vậy, tôi biết kể từ đây tôi chẳng thể có đường lui. Tôi và người yêu vào Tây Ninh sinh sống, cả hai sống với nhau như vợ chồng mà không cần đến tờ hôn thú, rồi sinh con ra nó theo họ mẹ, lúc bấy giờ chỉ biết yêu thôi còn quan tâm gì đến cưới hỏi, danh phận gì đâu. Lúc đầu, cuộc sống còn nhiều khó khăn, đặc biệt là sau khi tôi sinh em bé, mọi chi tiêu trong gia đình đều đổ lên vai anh. Thế nhưng cuộc sống “rau cháo” ấy cũng vui, hạnh phúc hơn bội phần so với bây giờ khi chúng tôi đã có nhà, có xe.
Video đang HOT
Cũng kể từ đó tôi trở thành đứa con gái hư hỏng, không gia đình, bỏ nhà theo trai. (Ảnh minh họa)
Thấm thoắt đã 7 năm trôi qua 2 chúng tôi sống chung trong căn nhà, nhớ lại những tháng ngày đã qua mà nhiều khi tôi ứa nước mắt. Khi đó, con còn nhỏ tôi cũng phải gồng mình lên kiếm tiền, “chồng” tôi khi đó cũng vất vả ngược xuôi lo toan tất cả. Phải mất 6 năm bôn ba hai vợ chồng tôi mới mua được một căn nhà nhỏ, một chiếc xe máy mới và cũng có chút của ăn của để lo cho con. Những cũng chính khoảng thời gian đó tôi phát hiện ra “chồng” có nhân tình bên ngoài.
Thấm thoắt đã 7 năm trôi qua 2 chúng tôi sống chung trong căn nhà, nhớ lại những tháng ngày đã qua mà nhiều khi tôi ứa nước mắt. (Ảnh minh họa)
Lúc đầu tôi làm toáng lên, khóc lóc, đanh mắng “chồng”. Hai vợ chồng lớn tiếng, mâu thuẫn với nhau kéo dài gần 1 năm trời, lúc đó nhiều lần tôi thúc dục anh đi đăng ký kết hôn nhưng anh cứ lần khất mãi, cuối cùng người đàn ông bội bạc này cũng nói ra những điều trong lòng.
Sau bao lần cãi vã, chồng tôi đòi chia tay, khi đó tôi nhất mực không đồng ý thì anh lấy lý do chúng tôi không cưới xin, không có gì ràng buộc. Thậm chí, 2 hôm trước anh còn ngang nhiên đưa nhân tình về nhà, và đánh đuổi hai mẹ con tôi ra ngoài. Tôi không biết mình nên làm gì lúc này, ngôi nhà ấy là tất cả “xương máu, mồ hôi, và cả nước mắt” của tôi, bây giờ không những anh phụ bạc mẹ con tôi mà còn hất luôn cả công sức của tôi suốt 7 năm bởi căn nhà ấy đang đứng tên anh. Liệu tôi và con có cơ hội quay về nhà không, ngôi nhà ấy, tài sản ấy tôi sẽ mất trắng ư? Rất mong nhận được sự giúp đỡ của mọi người.
Theo Đời sống pháp luật
Sợ sống chung, lỡ có bầu không biết phải làm sao?
Thực sự tôi cảm thấy rất sợ sống chung với nhau một thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào?
Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Trước khi quen tôi, anh đã có vợ và một bé gái 2 tuổi nhưng chia tay rồi. Mẹ bé giành quyền nuôi con, không cho phép anh gặp lại con, cũng không yêu cầu anh hỗ trợ nuôi con. Lý do chia tay với vợ theo anh kể là do thời gian anh thất nghiệp (3 tháng) không làm ra tiền, chị đưa tiền cho anh với thái độ hằn học, không tôn trọng chồng và gia đình chồng.
Ngày chị ra đi, không phải sau khi đã ly hôn mà là khi anh đi làm, chị bế con đi, dọn đồ đạc và không báo cho anh biết. Gia đình anh nói với tôi lý do hai anh chị chia tay là do không hợp nhau, chị ấy tự ý như vậy, khi chia tay cũng không hỏi qua ý kiến gia đình (Lúc cưới nhau cũng không có tình yêu, chẳng qua cả hai đều lớn tuổi nên cưới vội. Năm đó anh 30 và chị 28, hai bên gia đình đều thúc giục).
Tôi quen anh khi mới chia tay một mối tình (tôi chưa có gia đình), năm nay 26 tuổi. Quen anh được vài tháng tôi quyết định thuê nhà riêng sống chung với anh. Mới đầu cũng chỉ là sự thương hại khi thấy anh không ai chăm sóc, lo lắng cho anh và bản thân tôi thì đang buồn. Sau một thời gian cả hai đều nhận thấy có sự gắn kết yêu thương giữa hai đứa.
Hiện nay hai đứa cũng đã sống với nhau được một năm, tôi không nghĩ anh còn giấu bản chất con người anh với tôi. Anh hay đi nhậu với bạn (2-3 lần/tuần), hút thuốc, cũng không có tật gì xấu khác như lăng nhăng, gái gú, hay cờ bạc. Mỗi lần nhậu xỉn anh hay về nói mấy thứ linh tinh nhưng nếu tôi im lặng, nhường nhịn thì không có chuyện đến nỗi phải cãi nhau.
Gia đình anh đều biết chuyện chúng tôi đang sống với nhau nhưng gia đình tôi không biết, chỉ có một vài người bạn thân của tôi biết. Gia đình tôi không đồng ý cho quen anh, ba mẹ và mọi người nghĩ nếu chị vợ đã bỏ anh đi như thế thì chắc hẳn anh phải có tật gì đó nhưng tôi tìm hoài không ra. Anh cũng có nhiều lần nói đến chuyện cưới xin với tôi, cả gia đình anh cũng vậy nhưng tôi vẫn chưa muốn, chưa thích ràng buộc nhiều.
Hiện tại hai đứa đều có công việc ổn định, đủ cho cuộc sống. Tết rồi mẹ tôi nói sợ tôi khổ khi lấy anh, con chung con riêng, sợ anh có gì đó sẽ khiến tôi khổ, sợ anh quay lại với vợ cũ (hơn nửa năm nay chị dọn nhà đi chỗ khác, không cho gặp con, anh cũng không biết đang ở đâu, chỉ có mẹ anh hay gọi điện cho chị hỏi thăm bé. Anh gọi điện chị cũng không nghe máy, chị cũng không gọi về nhà nội). Tôi cũng chưa gặp chị, chỉ thấy qua hình, bé thì có gặp nhưng cách đây chừng nửa năm rồi. Sau chừng đó thời gian, rút cuộc tôi cũng không biết phải làm sao, tiếp tục quen anh hay dừng lại?
Sống chung, chuyện chăn gối là không tránh khỏi, từ xưa giờ tôi chưa từng để dính bầu, luôn kỹ càng trong chuyện đó. Nhưng tôi sợ thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào. Lúc đó con tôi có được thừa nhận không hay tôi phải làm gì với nó? Tôi thật sự hoang mang, mọi người hãy cho tôi lời khuyên, với tư cách là người nhìn từ bên ngoài vào. Tôi rất cảm ơn.
Theo Ngôi sao
Bi kịch ập tới từ khi về sống chung với mẹ chồng Từ khi về chung sống với nhà chồng, tôi mới thấm thía thế nào là mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu. Ngày ấy, lấy nhau, tôi và anh đã tính chuyện ra ngoài thuê nhà trọ ở riêng để thuận lợi cho công việc. Cuộc sống vợ chồng son thoải mái, vui vẻ, nói chung là không có gì để nói. Hai vợ...