Phải chăng tất cả đàn ông đều ngoại tình, chỉ là bị phát hiện hay chưa
Tôi đau khổ, vẫn rất yêu chồng, lòng tôi nhói đau khi nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc nhưng không thể tha thứ cho anh được.
Hình ảnh minh họa
Tôi 32 tuổi. Tôi và chồng là bạn học chung lớp cấp 3. Tôi là hoa khôi của lớp, nhà giàu, còn anh không đẹp trai, nhà nghèo nhưng nói chuyện có duyên. Gia đình tôi trí thức nên từ nhỏ tôi đã được giáo dục rất khắt khe. Mặc cho bao người theo đuổi, tôi cũng không nghĩ về tình cảm, chỉ lo học với mong muốn đỗ vào trường đại học danh tiếng. Tôi luôn thần tượng ba mình. Ông là một người thành đạt, yêu thương vợ con. Đến một ngày, mẹ phát hiện ba ngoại tình với gái bia ôm. Ông tội nghiệp và thương cho hoàn cảnh của cô gái ấy nên kiên quyết đòi ly dị để được bảo vệ và chăm sóc cho cô ta. Mẹ tôi đau khổ níu kéo nhưng không được, đành bất lực ly hôn. Thời gian đó, tôi cảm thấy sốc, đau đớn vô cùng, một người ba mà mình thần tượng lại bỏ cả gia đình vì một cô gái không ra gì. Từ đó tôi đâm ra chán nản, mất niềm tin và muốn bỏ học.
Anh biết tôi buồn khóc nên tâm sự và động viên tôi. Nhờ có anh, tôi tạm quên nỗi đau về gia đình, chú tâm vào học hành. Tôi đỗ vào trường danh tiếng còn anh học khối kỹ thuật. Chúng tôi chính thức quen nhau từ thời sinh viên. Tôi yêu anh vì tìm thấy ở anh sự bình yên, ấm áp, quan tâm, chu đáo. Anh rất yêu tôi, luôn tôn trọng và giữ gìn cho tôi đến ngày cưới.
Ra trường tôi nhanh chóng tìm được công việc với vị trí tốt và mức lương cao. Còn anh thì làm kỹ thuật rất vất vả với mức lương thấp. Quanh tôi có nhiều người thành đạt theo đuổi nhưng tôi đều từ chối, vẫn chung thủy với anh. Nhiều người ngạc nhiên hỏi vì sao tôi lại chọn anh trong khi có nhiều người có địa vị yêu tôi. Tôi nghĩ vì mình tin tưởng tình yêu của anh dành cho mình, và tôi cũng từng chứng kiến nhiều đàn ông thành đạt ngoại tình nên rất sợ những người có địa vị cao, mà trong đó có ba tôi. Bởi vậy tôi đã chọn anh và kết hôn.
Sau khi tôi cưới, mẹ qua Mỹ định cư với gia đình chị gái tôi. Mẹ để lại cửa hàng kinh doanh cho hai vợ chồng. Anh nghỉ việc về tiếp quản kinh doanh cửa hàng. Còn tôi sau đó có thai, chấp nhận nghỉ việc để lui về làm hậu phương cho chồng, chăm sóc con cái. Vợ chồng tôi rất hạnh phúc, chưa bao giờ cãi nhau. Khi anh làm điều gì sai, tôi đều nhỏ nhẹ tâm sự, chưa bao giờ lớn tiếng với chồng, luôn chăm lo cho anh từ miếng ăn giấc ngủ, làm tốt vai trò người vợ người mẹ, chưa từng làm gì sai trái, lỗi đạo vợ chồng.
Đến một ngày, kế bên cửa hàng của vợ chồng tôi mở quán cà phê. Từ chủ quán đến tiếp viên, ai cũng ăn mặc mát mẻ. Tình cờ tôi đến thăm chồng, thấy anh không ở cửa hàng mà ngồi bên quán cà phê cùng cô chủ quán. Tôi không nói gì, chỉ im lặng về nhà. Tối đó, tôi nhắc khéo anh, kể cho anh nghe rất nhiều gia đình tan nát cũng chỉ vì chồng quen gái bia ôm, bán cà phê, trong đó có ba tôi. Tôi khuyên anh phải thận trọng, đừng bao giờ coi thường bất cứ ai và điều gì. Anh nói mình chỉ mệt và ngồi uống nước, không bao giờ thích con gái bán cà phê vì anh có tư cách và đạo đức. Anh còn nói cưới được tôi là phước đức bao đời của anh nên không dại gì đánh mất. Tôi nói mình từng tổn thương vì chuyện của ba, nên anh đừng bao giờ làm tôi tổn thương lần nữa, chuyện gì tôi cũng có thể tha thứ nhưng ngoại tình thì không bao giờ. Anh hứa sẽ không làm tôi tổn thương và tôi tin anh.
Video đang HOT
Một hôm, anh bảo đi sinh nhật bạn về trễ. Tôi gọi nhưng anh không nghe máy, đến một giờ sáng mới về. Tôi hỏi thì anh nói say quá nên vào khách sạn ngủ quên, khi tỉnh dậy mới về nhà được. Sau này, tôi điều tra thì biết ngày hôm đó anh đi sinh nhật cô chủ quán. Kiểm tra tài khoản, tôi thấy anh mua áo quần đắt tiền tặng cô ấy. Tôi đã hẹn anh ra ngoài nói chuyện. Anh thừa nhận hôm đó quá say, không làm chủ được bản thân và mong tôi tha thứ. Tôi không chấp nhận. Anh nói tôi hãy tha thứ vì con, anh không muốn con phải sống xa cha. Tôi vẫn không chấp nhận vì nghĩ nếu anh biết thương con và quý trọng gia đình thì đã không làm vậy.
Tôi tâm sự với mẹ và chị ở Mỹ. Hai người đều khuyên tôi nên ly hôn, vì đã một lần thì không có gì đảm bảo anh sẽ không làm vậy nữa. Mẹ nói tôi và con qua Mỹ sống. Gia đình chị tôi đang có công ty kinh doanh riêng. Tôi qua đó có thể làm cho công ty của chị. Tôi rất giỏi tiếng Anh nên không lo không hội nhập được. Tài sản trước hôn nhân đều do mẹ tôi đứng tên. Mẹ nói tôi có thể bán đi để mua nhà riêng cho mẹ con tôi bên Mỹ.
Tôi ly thân và dọn ra sống riêng cùng con. Hiện tôi đã thuê luật sư, nhờ làm thủ tục đơn phương ly hôn, đang chờ ngày ra tòa. Hàng ngày, anh vẫn không ngừng gọi điện, nhắn tin níu kéo. Tôi đau khổ, vẫn rất yêu anh, lòng tôi nhói đau khi nghĩ về những ngày tháng hạnh phúc nhưng không thể tha thứ cho anh được, tôi không còn niềm tin ở anh.
Tôi kể nhiều về mình không phải vì quá tự tin mà mong muốn mọi người hiểu hoàn cảnh của tôi. Ai cũng nghĩ chồng ngoại tình chắc do vợ sau sinh xấu xí hay do người vợ không ra gì, không biết quan tâm chồng. Nhưng trong mắt mọi người, tôi vẫn rất xinh và là mẫu phụ nữ của gia đình. Tôi nhớ câu nói của một người bạn, cũng là người đàn ông rất thành đạt, trước khi tôi kết hôn, anh ấy khuyên tôi không nên tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu và nói: “Tất cả đàn ông đều ngoại tình, chỉ có người bị phát hiện và người chưa bị phát hiện thôi”. Có phải điều bạn tôi nói là sự thật? Mong nhận được sự chia sẻ của mọi người.
Liên
Theo vnexpress.net
Tâm sự của đàn bà ly hôn: Tôi bỏ chồng nhưng được tái sinh
Có những người đàn bà đã "chết" trong cuộc hôn nhân của mình từ rất lâu. Chết tâm, chết lòng và mang đầy thương tích từ thân thể đến trái tim.
Nhưng bạn ơi, chúng đang sống cơ mà, sao lại để mình chết mòn chết dần như thế chỉ để giữ một gia đình không còn hạnh phúc?
Tôi và chồng có với nhau hai đứa con gái. Chồng tôi trước đây vốn rất biết yêu thương vợ con, anh cũng không nhậu nhẹt bia rượu. Nhưng từ khi anh thất nghiệp vì công ty phá sản, chồng tôi bắt đầu lao vào say xỉn. Ở độ tuổi gần 40, anh nghĩ rằng mình không thể bắt đầu lại ở một công ty khác khi liên tục bị từ chối. Dù tôi đã từng khuyên nhủ anh, tin rằng anh sẽ làm được nhiều hơn, nhưng chồng tôi vẫn không thay đổi. Từ ngày chồng tôi mất việc, tài chính trong nhà đều nhờ vào tiệm tạp hóa nhỏ của tôi. Nhưng tôi chưa từng trách than với chồng, tôi lúc nào cũng cố gắng thật tích cực để anh không thấy áp lực.
Nhưng từ ngày theo bạn bè tìm đến bia rượu để giải khuây chồng tôi càng ngày càng tệ bạc với vợ con. Anh không còn muốn đi tìm việc nữa, mỗi ngày đều đi nhậu đến tận khuya. Có khi cả mấy hôm anh mới về nhà, rồi lại lấy tiền sữa tiền học của con mà đi cùng bè bạn. Tệ hơn, có hôm anh về nhà say xỉn tới mức đánh cả vợ mình...
Tệ hơn, có hôm anh về nhà say xỉn tới mức đánh cả vợ mình... - Ảnh minh họa: Internet
Trong ký ức của tôi, những vết thương trên người dù đau đến mấy cũng không khiến tôi sợ bằng dáng vẻ của anh khi mất hết lý trí và nghĩa tình với vợ con. Tôi chưa từng nghĩ mình đã yêu và đặt hy vọng nhiều vào người đàn ông như thế. Như niềm tin, yêu thương bản thân từng trân quý đều tan nát.
Dù rằng sau mỗi trận đòn đau, khi tỉnh ra anh đều xin lỗi tôi nhưng chưa từng dừng lại hành động đó. Như một thói quen khi bia rượu vào, anh đều tìm về nhà để trút hết mọi ấm ức, tức giận lên người tôi. Lần đầu tiên bị chồng đánh, tôi đã nghĩ đến ly hôn. Nhưng rồi tôi lại mềm lòng khi anh xin lỗi, lại không vượt qua được suy nghĩ cam chịu để giữ gia đình của phụ nữ bao đời. Cứ nghĩ tới nghĩ lui bao lần như thế, tôi vẫn không dám ly hôn.
Nhưng đến một lần vì anh xô ngã, tôi nhập viện vì chấn thương đầu, tôi thật sự đã không thể chịu nổi nữa. Mẹ tôi lúc này mới biết chuyện, bà khóc rồi hỏi tôi: "Sao lại sống như thế này? Sống thế này chẳng khác gì chết đi?". Đó cũng là lần đầu tiên tôi tự hỏi mình, rốt cuộc đã bao lâu rồi tôi không được "sống" thật sự trong gia đình của mình?
Đó cũng là lần đầu tiên tôi tự hỏi mình, rốt cuộc đã bao lâu rồi tôi không được "sống" thật sự trong gia đình của mình? - Ảnh minh họa: Internet
Tôi quyết định ly hôn chồng, dù anh có cầu xin tôi, hứa hẹn rằng sẽ cố gắng và bỏ hết bia rượu. Nhưng tôi làm sao có thể tin anh được nữa? Ở ranh giới như có thể chết đi, tôi chỉ còn muốn sống, sống thật sự!
Tôi và con bắt đầu một cuộc sống mới. Rất lâu sau ngày con lớn của tôi mới dám nói rằng con đã từng biết mẹ bị đánh, biết ba là người đánh mẹ nhưng lại không thể lên tiếng. Con nói rằng thật may vì cuối cùng chúng tôi đã ly hôn, thật may vì tôi đã có thể "sống" lại một cuộc đời khác.
Khi bước qua ranh giới của một người đàn bà chỉ biết cam chịu trong hôn nhân, tôi như được tái sinh. Ở một cuộc đời mới không còn thương tích và tổn thương, tôi nhìn thấy ở chính mình nhiều hy vọng và ước mơ. Tôi nhìn mình trong gương với ánh mắt hồ hởi và nụ cười tươi hơn. Tôi nhìn thấy ở con mình mong muốn có một cuộc sống mới đẹp đẽ hơn cùng tôi. Tôi nhìn thấy ở những người yêu quý tôi ánh mắt nhẹ nhõm và tin tưởng. Hạt mầm hạnh phúc tôi muốn gieo trồng giúp con và những người tôi thương yêu hóa ra là nằm ở tôi, hơn là ở một người đàn ông tệ bạc.
Có những người đàn bà đã "chết" trong cuộc hôn nhân của mình từ rất lâu - Ảnh minh họa: Internet
Có những người đàn bà đã "chết" trong cuộc hôn nhân của mình từ rất lâu. Chết tâm, chết lòng và mang đầy thương tích từ thân thể đến trái tim. Nhưng bạn ơi, chúng đang sống cơ mà, sao lại để mình chết mòn chết dần như thế chỉ để giữ một gia đình không còn hạnh phúc? Một người vợ đã "chết" bên cạnh chồng thì đâu còn là sự hy sinh hay bao dung, đó là tự giết mình và con! Bởi thế, đừng sống như thế nữa, ly hôn đi và bạn sẽ thấy mình như được tái sinh bằng một sinh mệnh mới, một cuộc đời mới và một hạnh phúc mới!
Theo phunuvagiadinh.vn
Chồng bảo tò mò nên thử đi với gái làng chơi một lần cho biết Anh bảo lúc đi thấy rất hối hận và có lỗi với tôi, mà lỡ rồi, tới nơi chỉ lên 3 phút rồi xuống, đi về. Hình ảnh minh họa Tôi và chồng quen nhau thời đại học, ra trường đi làm 5 năm thì cưới. Từ thời chạy ăn từng bữa, giờ đã đỡ vất vả hơn, chúng tôi có căn chung...