Phải chăng đàn ông đều tham lam?
Anh ngang nhiên cặp bồ bị tôi phát hiện. Không những anh không ăn năn hối cải mà còn trắng trợn nói: Anh không thể bỏ rơi cô ấy được vì cô ấy đang mang trong mình giọt máu của anh. Tôi đau đớn, ngã quỵ…
Ảnh minh họa
Anh muốn chúng tôi vẫn tiếp tục sống với nhau, anh không muốn xa tôi và con, anh muốn bé Bảo Anh được hạnh phúc bên cha mẹ. Nhưng anh không thể bỏ cô bồ hiện tại. Trời đất như đang nghiêng ngả dưới chân tôi. Quá sốc và choáng váng, tôi nằm liệt giường mấy ngày. May có chị gái đến chăm sóc và trông con giúp, không thì tôi không biết phải xoay sở sao.
Tôi và anh yêu nhau 2 năm mới tổ chức đám cưới. Anh là con một người bạn của mẹ tôi. Hai bà thân nhau lắm. Ngay từ khi chúng tôi còn nhỏ hai bà đã thi nhau nhận dâu, nhận rể. Tưởng những chuyện đó chỉ là đùa vui, ai ngờ sau này lớn lên chúng tôi yêu nhau thật, trở thành một cặp rất ăn ý nên hai bà mẹ rất mừng. Chúng tôi đều là mối tình đầu của nhau. Mối tình say đắm hai năm đó đã đơm hoa kết trái bằng một đám cưới lãng mạn, ngọt ngào. Gia đình hai bên đều vui vẻ chúc phúc cho chúng tôi.
Tình yêu của chúng tôi ngày càng nồng đượm khi bé Bảo Anh chào đời. Cuộc sống hai vợ chồng tôi rất êm ấm, hiếm khi xảy ra xích mích, cãi vã. Kinh tế trong nhà cũng không phải lo lắng nhiều. Tôi làm giáo viên, còn anh làm cho một công ty liên doanh với Nhật nên khá thoải mái trong chi tiêu.
Suốt 5 năm chung sống, tôi rất tin tưởng chồng mình và không khi nào nghĩ anh có thể phản bội lại mẹ con tôi. Ngờ đâu có ngày tôi lại rơi vào cảnh trớ trêu, ngang trái thế này.
Đợt này anh hay đi sớm về muộn, nhưng khi về cũng không hề có mùi rượu bia. Anh bảo công việc ở công ty rất bận, cuối năm rồi dự án liên miên. Tôi rất thương chồng vì làm ở công ty nước ngoài, áp lực công việc rất cao, nên cũng chỉ biết động viên anh cố gắng và chăm sóc cho chồng từng li từng tí về bữa ăn, giấc ngủ. Có hôm đến nửa đêm anh mới về, tôi cũng thức dậy hâm nóng đồ ăn cho anh và chuẩn bị nước để anh tắm rồi mới vào giường nằm tiếp.
Hôm đó đã gần 2h sáng, tôi thấy điện thoại của anh reo vang, tôi chợt thức giấc thấy anh vẫn đang ngủ mê mệt. Tôi không biết vào giờ này còn có ai gọi điện cho chồng tôi nữa nên cầm điện thoại bắt máy. Đầu dây bên kia là giọng một phụ nữ rất yếu ớt, thều thào: “Anh ơi, anh mau đến đưa em đi bệnh viện… Em đau quá. Em sợ không giữ được con mất…”. Tôi hoảng hồn không biết có phải người phụ nữ kia gọi nhầm máy hay không bèn vội vàng lay chồng dậy. Anh cầm điện thoại, nhìn thấy số, anh lập tức gọi lại ngay và cuống quýt dậy mặc quần áo. Giọng lo lắng của anh cho người phụ nữ nào đó như những mũi dao khứa vào tim tôi, đau nhói: “Em chịu khó một chút, anh đến ngay đây”.
Video đang HOT
Anh thú nhận anh và cô ta đã yêu nhau được hơn một năm, và cô ấy đang mang thai được 3 tháng. Hiện tại cô ấy đang phải nằm điều trị trong bệnh viện vì bị động thai. Nghe những lời thốt ra từ miệng chồng mà tôi đau đớn đến xé lòng, cứ nấc lên từng chặp. Từng lời, từng lời anh nói như xát muối trái tim tôi. Anh nói với tôi rằng anh yêu người con gái đó. Đó là cô gái biết cảm thông, chia sẻ với anh, lại không hề muốn ràng buộc anh, để anh tự do…
Nhưng anh cũng không muốn li hôn. Anh muốn chúng tôi vẫn tiếp tục sống với nhau, anh không muốn xa tôi và con, anh muốn bé Bảo Anh được sống hạnh phúc bên cha mẹ. Nhưng anh không thể bỏ cô người yêu hiện tại. Đất trời như sụp đổ dưới chân tôi, tôi nói với anh tình yêu không thể chia sẻ, anh chỉ có thể chọn một trong hai người. Tôi nói tôi và anh đã yêu nhau sâu sắc đến thế, anh và tôi đều là người đầu tiên của nhau, tôi là vợ anh, tôi có với anh một đứa con, sao tôi có thể chấp nhận cảnh chung chồng?
Anh nói để tùy tôi quyết định, anh sẽ tôn trọng ý kiến của tôi. Bây giờ anh còn phải tất bật chăm lo cho cô bồ đang nằm viện. Nhìn anh bơ phờ, mệt mỏi, tôi cũng xót xa lắm. Một mặt tôi muốn li hôn để giải thoát cho mình. Nhưng tôi biết mình sẽ không thể hạnh phúc được nếu không có anh bên cạnh. Tôi rất yêu anh. Dù anh đã làm điều có lỗi với tôi, nhưng chỉ cần anh nghĩ lại, tôi sẽ không đắn đo mà sẵn sàng tha thứ cho anh. Tôi cũng không muốn con mình lớn lên mà không có cha. Nó sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi so với chúng bạn. Con tôi sẽ lớn lên trong mặc cảm, tự ti nếu nó không có một gia đình nguyên vẹn.
Tôi đang rất đau khổ, bế tắc và mất phương hướng. Anh bảo tôi quyết định, tôi biết quyết định sao đây khi con đường nào cũng toàn những đau khổ và nước mắt. Tôi yêu chồng, thương con nhưng tôi cũng không thể chấp nhận cảnh chung chồng. Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Vietnamnet
Vợ quá xấu tính, tôi đang muốn tống vợ ra khỏi nhà!
5 tháng mang con riêng về sống, tôi thực sự rất bực và không vừa mắt với vợ hai. Dù đã dịu giọng nhờ vả, rồi mạnh tiếng dạy bảo, bạt tai cũng cho ăn rồi nhưng hinh như tôi không thể rèn luyện được cái "bánh đúc có xương" qua xâu tinh này.
Tôi hiện đang sống với vợ hai và một con gái 4 tuổi. Trước đó, tôi đã có một đời vợ và một con trai bây giờ lên 8. Con trai tôi trước sống với mẹ nó nhưng từ 5 tháng nay mẹ nó đi lấy chồng nên tôi đưa con về nuôi.
Nói thẳng là ngày trước khi đang chung sống với vợ cu thì tôi ngoại tình với vợ hiện tại. Nhưng tôi đã có trách nhiệm đến mức bỏ vợ cu để cưới cô ấy ngay khi cô ấy mang thai.
Lúc cưới vơ hai thi cô ấy sắp sinh nên tôi cũng từ chối nuôi con chung với vợ cu để chăm lo cho mẹ con cô ấy tôt hơn. Mọi người đừng nghĩ con của vợ đầu là con trai nên chắc tôi phải thương hơn. Đối với tôi, con nào cũng như nhau ca.
5 tháng mang con riêng về sống, tôi thực sự rất bực và không vừa mắt với vợ hai. Dù đã dịu giọng nhờ vả, rồi mạnh tiếng dạy bảo, bạt tai cũng cho ăn rồi nhưng hinh như tôi không thể rèn luyện được cái "bánh đúc có xương" này. Nhiều khi nói mãi chỉ muốn bửa cái đầu của vợ ra mà nhét lời của mình vào. Vợ tôi ngu có, xấu tính có. Chỉ có thế mới không thể yêu thương con riêng của chồng như con gai cô ây rưt ruôt đe ra đươc.
5 tháng mang con riêng về sống, tôi thực sự rất bực và không vừa mắt với vợ hai du con riêng bao vân yêu me kê va em gai cung cha khac me cua no (Anh minh hoa)
Hai đứa con tôi còn nhỏ, thằng bé tuy mới về còn lạ lẫm nhưng chơi rất thân với em gai no. Có lẽ từ nhỏ nó đã thiếu thốn tình cảm của bố nên hơi rụt rè, dễ tủi thân. Nó nhường nhịn em hết mực, nếu bị em quát hay cắn nó chỉ khóc ma chưa bao giờ dam đánh lại.
Nhiều lần thấy con trai khóc, tôi mới quát con gái vài câu không được bắt nạt anh nếu không bố đánh. Mấy hôm sau, không biết vợ tôi dạy bảo kiểu gì mà con em cạch mặt thằng anh không chơi với anh nữa. Thấy anh đi học về là nó lảng ra không lại gần. Trẻ con đã nhận thức được gì, rõ ràng là do mẹ nó dặn. Đung la me kê vừa ích kỷ vừa độc ác.
Chuyện vợ tôi mua sắm áo quần cho hai đứa con cũng ngứa mắt không chịu được. Mua thế nào mà đến khi hỏi ra thì áo quần thằng anh luôn rẻ hơn con em đến vài chục nghìn. Tôi mắng là vợ phân biệt đối xử thì cô ấy còn lu loa cãi chày cãi cối là áo quần trẻ em càng nhỏ càng đắt, và váy nữ thì đắt hơn quần nam.
Nói ngu thế mà nghe được? Áo quần càng to càng tốn vải thì phải đắt hơn chứ? Thế nào mà size càng to lại càng rẻ? Chẳng qua là cô ây cô y mua hàng xịn cho con chung và mua hàng chợ cho con riêng.
Tôi đi làm cả ngày nên việc ăn uống và dạy bảo hai con nhường lại cho vợ. Tuy chỉ mới 4 va 8 tuôi nhưng tôi đều cho hai con ngủ riêng. Đáng sợ là lúc quan sát con ngủ. Trong khi con bé con ngủ rất an nhiên, thậm chí còn cười cả trong mơ thì thằng anh hay bị giật mình, hay nói mê đến vã mồ hôi, có nhiều hôm chân co giật như đang chạy trên giường.
Tôi lo lăng goi điên hoi vơ cu vê điêu nay. Vơ cu bao, trước đây sống với cô ây, con trai đâu thây găp ác mộng gi. Vi thê, tôi đang nghi ngơ, rõ ràng là lúc ở nhà với mẹ kế bị cô ấy mắng mỏ hay đánh đập gì đó nên mới thành thế.
Giận hơn là cô ấy thuần hóa thằng bé thế nào mà lúc nào tôi tra khảo "Mẹ hai có làm gì con không" thì nó chỉ lắc đầu bảo không. Nó bảo không là đúng thôi, nếu bảo có thì có khi tôi đi nó lại bị đánh nhiều hơn. Tôi đã định rình về nhà bất ngờ xem mấy mẹ con họ sinh hoạt thế nào mà chưa làm được. Công việc của tôi quá bận rộn.
Rồi việc kèm con học cung thê. Tối nào về nhà cũng thấy vợ ngồi bên con gái dạy con hoc hat va tô chư. Chưa lần nào thấy đang dạy con riêng học. Tôi giận cho hẳn mấy bạt tai nhưng vẫn cố cãi. Vợ tôi ương bướng tột độ, sai lè mà lúc nào cũng cãi.
Trong khi thằng anh học đến lớp 2, cấp độ học khó hơn thì không dạy. Còn con em với vào mâu giao, chương trình học vưa chơi vưa hoc ma cứ nhè nó ra dạy với dỗ. Tôi chán là lúc nào nói vợ cũng lý sự cho là mình vẫn đang yêu thương con riêng của chồng và không làm gì trái đạo đức.
Nói chung là rất nhiều chuyện nhỏ nhặt nhưng chi tư ngay con riêng cua tôi vê nha sông thi qua đó tôi mơi cảm nhận được tính xấu của vợ mình. Bây giờ tôi đang muốn tống vợ ra khỏi nhà vi vơ qua xâu tinh (Anh minh hoa)
Không trái đạo đức mà đợt Tết âm lịch vừa rồi, vợ tôi còn định qua mặt tôi tống cổ thằng bé về với mẹ đe no để rảnh nợ? Đây là Tết đầu cha con tôi chung sống với nhau mà cô ấy bảo "Mấy tháng không gặp có lẽ thằng bé nhớ mẹ. Tết này anh cho con về ăn Tết với mẹ nó. Đên mung 6 Têt lai đon con lên".
Cô ây còn lên giọng đạo đức giả dặn tôi hỏi ý con xem muốn ăn Tết với bố và dì hay về với mẹ. Chắc chắn là cô ấy đã dặn thằng bé trước nên mới tự tin nói thế.
Nói chung là rất nhiều chuyện nhỏ nhặt nhưng chi tư ngay con riêng cua tôi vê nha sông thi qua đó tôi mơi cảm nhận được tính xấu của vợ mình. Tôi biết cô ấy không thích sự có mặt của con riêng trong gia đình, sợ tôi chăm lo cho con riêng mà bỏ bê mẹ con cô ấy. Bây giờ tôi đang muốn tống vợ ra khỏi nhà vi vơ qua xâu tinh. Chẳng le tôi lai phải lấy vợ ba để lo cho hai con?
Tôi bận bịu nhưng vẫn muốn gia đình mình sống sao thật hạnh phúc. Rất mong các bạn cho tôi cách gì đó để cải thiện tình hình này, sao cho vợ tôi hết ích kỷ biết yêu thương thằng bé. Còn nếu không được thì có khi phải ly hôn lần nữa vì tương lai hai đứa con tôi mât.
Theo VNE
Đàn ông thoáng đến đâu? Đàn ông sẽ cưới người phụ nữ lên giường với họ ngay lần đầu tiên hò hẹn? Tôi vẫn hay tự hỏi mình câu đó trong hành trình tìm kiếm tình yêu, có lúc lại nhủ lòng: "Ừ, thời đại nào rồi mà phải băn khoăn một điều quá cổ hủ". Thích thì sẽ nhích! Nhưng quả thực, trong suốt nhiều năm rượt...