Phải chăng đàn bà từng trải rất khó lại gần?
Phụ nữ hãy nhớ không phải là ta cứ cho đi thì họ sẽ đáp lại, bởi tình yêu còn tùy vào cảm xúc của mỗi người. Đôi khi đó là sự vui buồn, giận hờn, khoảng lặng….
ảnh minh họa
Prải qua nhiều chuyện, nhiều người đến rồi lại đi như thể duyên chỉ được vậy, tôi lại rút ra được thêm kinh nghiệm có “bề dày” trong tình yêu. Tôi vẫn thuộc “type” người thích lập gia đình, thích làm vợ, làm mẹ, nhưng hiện tại với tôi nó chẳng còn quan trọng.
Người ta thường hay bảo: Đàn bà từng trải thì rất khó lại gần. Vì sao? Vì họ biết giới hạn của bản thân, vì họ biết họ nên bước tiếp với ai và dừng lại ở đâu.
Yêu bất kì ai đều mong muốn đó là người cuối cùng, để rồi khi rời đi, cái chúng ta nhìn được chỉ là lòng người đổi thay, hình dáng đổi thay, mà không phải hạnh phúc cả hai đã từng có. Mình chắc chắn mình không làm đối phương tổn thương nhưng mình không thể chắc chắn là họ có làm thế với mình hay không. Nếu đã như vậy, thì tình yêu còn nghĩa lý gì nhỉ?
Tôi sẽ yêu và không đòi hỏi chuyện cưới xin hay mong mỏi người đó sẽ là người cuối cùng. Mọi thứ chẳng quan trọng, quan trọng là từng giây phút một khi chúng ta cùng nhau, anh có vì em mà nhường nhịn, em có vì anh mà hết lòng bao dung? Ở bên cạnh nhau mỗi ngày đều cảm thấy hạnh phúc, như vậy là ý nghĩa, là đủ mãn nguyện rồi.
Tôi vẫn sẽ yêu như thể đây là lần cuối được yêu, ôm chặt như thể đây là lần cuối được ôm, hôn thật lâu như thể đây là lần cuối được hôn. Vì chẳng biết đâu là ngày cuối cùng, có thể bỗng nhiên một sáng tỉnh dậy, người đã không còn là người thương mình của ngày hôm qua. Hoặc giả như người rời đi đột ngột chẳng một lời gửi gắm, chí ít thì trái tim cũng không chịu cảm giác không cam lòng, cũng không nuối tiếc “vì ngày hôm đó em quên chưa kịp nắm tay anh”.
Video đang HOT
Là con gái, là phụ nữ căn bản đã là điều thiệt thòi lớn nhất rồi. Nếu cứ hy sinh, cứ chấp nhận thì chẳng biết sẽ còn tự chuốc buồn vương đến khi nào. Có thể bạn dành cả tuổi thanh xuân 3 – 4 năm cho một người nhưng chẳng chắc bạn sẽ thắng nổi người đến sau và cuối cùng bạn sẽ không phải người bên cạnh họ đến suốt đời. Nên hãy tự yêu lấy bản thân mình. Đó là điều duy nhất khiến bạn mạnh mẽ hơn.
Bình yên sẽ về sau khi cánh cửa giông bão khép lại!
Theo Nguoiduatin
Hí hửng lấy vợ giàu để rồi vật vã vì "nuôi con tu hú"
Dám làm, dám chịu tôi chấp nhận "đền" danh dự cho chị bằng một đám cưới mà từ A đến Z là nhà gái lo. Lấy được vợ giàu, tôi mãn nguyện, hãnh diện lắm, một bước lên ôtô, hai bước có người phục vụ.
Hình minh họa
Bố, mẹ tôi làm nông, ruộng nhà vừa ít, vừa bạc nên cuộc sống khó khăn, chật vật. Là anh cả tôi biết bố, mẹ đã cố hết sức nuôi tôi và 2 cô em gái có cái ăn, cái mặc và có cái chữ để ngẩng mặt với đời.
Nhưng hoàn cảnh không thuận lợi nên tôi quyết định nghỉ ngang khi đang dở lớp 10, về tham gia lao động cùng bố mẹ, nhường những đồng tiền một nắng, hai sương của bố, mẹ cho các em được tiếp tục cắp sách đến trường.
Công việc đồng áng tuy vất vả nhưng tư tưởng thoải mái, ăn no, làm khỏe, sức trẻ lại được nắng gió tôi luyện, chẳng mấy chốc tôi trở thành chàng thanh niên cao lớn, ngực nở, da ngăm đen khiến nhiều thiếu nữ trong xóm, ngoài làng không giấu nổi cảm tình, ao ước...
Tôi đã xác định an phận ở quê như nhiều trai làng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất nghèo này, không ngờ đúng năm tôi tròn 20 tuổi thì dịp may đổi đời đã đến với tôi.
Tôi được tỉnh chọn đi lao động xuất khẩu ở một đất nước thật xa, không những tôi mà cả bố, mẹ, cả họ hàng tôi đều ngỡ ngàng, vỡ òa trong sung sướng. Ngày tôi từ biệt bố, mẹ, họ hàng, từ biệt làng quê lên đường sang xứ người, tôi biết vài cô gái trẻ, xinh đẹp lén lau nước mắt mà không dám ra mặt tiễn chân tôi...
Hết hạn hợp đồng tôi trở về làng trong sự đón tiếp nồng ấm của gia đình. Với số tiền sau những năm miệt mài lao động xa quê tôi giúp bố, mẹ sửa sang lại nhà cửa, lo cho cô em út vào đại học và mừng đám cưới cô em kế tôi 1 khoản kha khá để em có vốn mở quầy hàng khô ở chợ huyện.
Vậy là đối với bố, mẹ, với các em tôi có thể tự hào rằng mình bước đầu đã làm tốt trách nhiệm của một người con trai cả, của một người anh với hai cô em gái mình.
Nghỉ 1 tháng ở quê, tôi xin phép bố, mẹ ra thành phố lập nghiệp, số tiền còn lại đủ để tôi thuê 1 căn hộ tiện nghi cho mình và tìm mấy người bạn cùng hết hạn lao động như tôi góp vốn thành lập công ty. Sẵn có kinh nghiệm làm việc ở nước ngoài, công ty đứng ra nhận thầu gói may đồ bảo hộ lao động khá đắt khách.
Làm ăn như diều gặp gió được mấy năm thì công ty bắt đầu gặp khó khăn do phụ liệu tăng giá, đối tác đặt hàng rồi lại kêu thiếu tiền thanh toán xin hoàn trả, rồi trong nội bộ cũng không còn đoàn kết chung vai gánh vác công ty.
Công ty sắp phá sản thì may mắn có vợ ,chồng ông bà chủ hiểu rõ lợi nhuận của những sản phẩm do công ty làm ra nên bỏ vốn vực công ty dậy ,và nhất quyết giao cho tôi làm giám đốc ...
Ông, bà chủ rót vốn, tôi tìm nhân công, lợi nhuận sòng phẳng ăn chia nên chẳng mấy công ty lại làm ăn có lãi. Biết ơn ông, bà chủ thỉnh thoảng tôi ghé căn biệt thự 3 tầng sang trọng của ông, bà chủ xem có việc gì cần đến bàn tay của tôi, vì ông, bà chủ chỉ có 1 chị con gái hơn tôi 5 tuổi mà vẫn "chưa chịu" lấy chồng!
Lần nào có mặt tôi chị con gái ông, bà chủ cũng sai người giúp việc làm đủ món ngon để thết đãi tôi, mặc dù nhiều lần nhà ông bà chủ chẳng có việc gì cần đến sự giúp đỡ của tôi. Rồi chuyện không giữ được khoảng cách giữa tôi với chị đã âm thầm xảy ra khi chỉ có tôi và chị ở nhà...
Để rồi 1 tháng sau chị hốt hoảng báo tin chị có bầu với tôi. Dám làm, dám chịu tôi chấp nhận "đền" danh dự cho chị bằng một đám cưới mà từ A đến Z là nhà gái lo.
Lấy được vợ giàu, tôi mãn nguyện, hãnh diện lắm, một bước lên ôtô, hai bước có người phục vụ. Vợ tôi "đẻ non" cô con gái gần 4 kí, người ngoài không biết hoặc có biết mà họ tránh bàn luận vì ông, bà chủ và vợ tôi không phải dạng vừa, nhưng tôi là người trong cuộc, tôi biết đó không phải sản phẩm của tôi!
Con gái càng lớn càng rõ nét, đã ít giống mẹ, nó còn không hề giống tôi chút nào mặc cho ông, bà chủ và vợ tôi cố tình rêu rao là nó giống tôi nước da ngăm đen.
Người ta bảo gái có chồng là ván đã đóng thuyền, bây giờ gỡ ván ra khỏi thuyền, rồi đường ai nấy đi có là hợp lẽ không, khi mà công ty của tôi sống nhờ vào vốn liếng của gia đình cô vợ giàu có này? Và họ có để tôi an lành bước ra khỏi nhà họ?
Theo Tinmoi24
Vợ chồng có rạn nứt cũng đừng vội buông xuôi, hôn nhân sẽ khiến bạn hạnh phúc hơn nhiều khi đến độ tuổi này Các nhà nghiên cứu đã phân tích dữ liệu từ hai cuộc điều tra của Anh với hơn 30.000 người và phát hiện ra rằng những người đã lập gia đình hài lòng với cuộc sống hơn so với người độc thân. Người ta thường nói vui với nhau rằng "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", là "gông cùm, xiềng xích",...