Pha xử lý của phụ huynh khi bị con bắt gặp cảnh nóng
“Cô ơi, mẹ cháu lớn rồi mà hôm qua vẫn tè dầm nhé. Cháu bắt gặp đang đêm mẹ phải dậy thay quần í cô ạ” Em nghe cô cháu gái hớn hở mách thế mà ngớ người ra, chẳng hiểu chuyện gì. Thấy mẹ nó đi qua, em hỏi thì chị ấy nháy mắt cười trừ. Thì ra là con bé tỉnh giấc giữa đêm và vô tình bắt gặp bố mẹ đang cao trào trong “chuyện ấy”.
Hình minh họa.
Tối đó, em sang chơi, ngồi nghe mẹ nó kể lại chuyện “tè dầm” cứ ôm bụng cười. Chị ấy kể: “Vợ chồng chị vẫn cho con bé ngủ chung. Từ trước đến giờ toàn chờ nó ngủ say mới dám gần gũi nhau. Thế mà hôm qua bố nó kêu thèm quá, nó vừa mới ngủ được tý cứ nằng nặc đòi chị chiều. Thế là đang chuẩn bị cao trào thì con bé tỉnh giấc gọi “Mẹ ơi”. Chị vội đẩy anh ý ra, chạy đến ôm và định ru cho nó ngủ tiếp. Lúc đấy may vẫn còn đang mặc áo trên người em ạ. Anh ý thì vội vàng chui vào chăn, lần mò cái quần mặc vội. Xong chị ru mãi nó không chịu ngủ nên đưa nó cho anh ý bế rồi chạy đi mặc quần. Con bé cứ tò mò nhìn theo rồi hét toáng lên: “Mẹ xấu hổ chưa kìa, lớn rồi còn tè dầm, phải đi thay quần. Lêu lêu… Hai vợ chồng chị chỉ biết nhìn nhau tủm tỉm cười rồi vỗ về cho nó ngủ tiếp.”
Kể xong chị không quên nhắc khéo em: “Cả cô nữa, đừng có chỉ biết ôm bụng mà cười. Yêu nhau mà không khéo khéo, để bọn trẻ con nó nhìn thấy rồi ảnh hưởng đến tâm sl trẻ con, chúng nó lên lớp mà bắt chước bố mẹ rủ bạn bè làm như thế thì lúc đó hối hận không kịp đâu”.
Em nghe xong cũng chột dạ thật. Trẻ con chúng chưa hiểu được chuyện của người lớn và thường sẽ học theo rất nhanh. Nếu bố mẹ vô tình để con bắt gặp làm “chuyện ấy” thường xuyên thì sẽ rất dễ dẫn đến nhiều hậu quả xấu mà người lớn không thể lường trước được.
Nhà em cũng có con nhỏ nhưng chưa bị bé bắt gặp bố mẹ “yêu” lần nào. Thực ra thì em thấy nếu muốn xxx thì nên rời địa điểm sang phòng bên cạnh rồi khóa cửa, sau đó thoải mái hành sự mà chẳng lo con tỉnh dậy phá đám. Nếu lỡ con có dậy cũng sẽ phải gọi cửa, bố mẹ còn thời gian để mặc lại quần áo. Trong trường hợp không có phòng riêng, bố mẹ hãy tắt đèn tối và luôn có thêm một chiếc chăn mỏng để nếu lỡ con tỉnh giấc có thể dùng làm vật che chắn để mặc lại quần áo vào trước khi xuất hiện trước mặt bé.
Video đang HOT
Chỉ cần một lần con nhìn thấy bố mẹ đang qhtd thôi cũng ảnh hưởng rất xấu đến tâm lý con, cụ thể như:
Con sẽ bị ám ảnh, thậm chí tìm hiểu chuyện ấy sớm thông qua sách báo, phim ảnh thậm chí qhtd sớm ảnh hưởng tới chuyện học và sức khỏe
Con sẽ có xu hướng thù ghét và tránh tiếp xúc với ba mẹ
Dễ khiến con bị kích động, nổi loạn, tự kỷ…
Vì vậy, bố mẹ cần phải thật bình tĩnh, khéo léo để xử lý tình huống này để tránh những hệ lụy về sau cho con nhé.
Theo WTT
Em là cô giáo hay... bà buôn?
Nàng là giáo viên tiểu học, tôi là cán bộ ủy ban xã. Mặc dù cuộc sống không phải thiếu thốn, nhưng lương "công chức" của hai vợ chồng chỉ đủ chi tiêu tằn tiện.
Gần đây, mạng xã hội phát triển, nàng theo chị em bán hàng trên facebook. Ban đầu nàng bán mấy đôi tất, vào mùa đông cũng khối người mua, lãi được vài chục ngàn nhưng lúc nào cũng lúi húi trả lời tin nhắn.
Thế rồi nàng bán thêm các phụ kiện khác từ kem bôi mặt, mỹ phẩm, son phấn, quần áo, kem đánh răng... đủ thứ. Ngoài lúc lên lớp, soạn giáo án, nàng tranh thủ "lướt face" để bán hàng. Có đồng ra đồng vào, mua sắm cái nọ cái kia, nàng càng hang say hơn. Cuộc sống bớt eo hẹp, nàng đỡ căng thẳng như dây đàn, mặt mày bớt nhăn nhó, miệng bớt ca cẩm về cơm áo gạo tiền. Kể cũng vui.
Ảnh minh họa
Thế nhưng hôm rồi nàng đóng facebook, bảo rằng phụ huynh học sinh kêu ca phàn nàn vì việc cô giáo rao bán hàng trên mạng, còn gì là tư cách nhà giáo. Nàng hỏi tôi: "Hay là em bỏ nghề giáo đi buôn? Buôn bán cũng kiếm được nhiều tiền hơn".
Tôi không biết trả lời nàng thế nào, vì tôi hiểu nàng yêu cái nghề dạy học biết bao nhiêu. Cái thời mới đứng lớp, nhìn lũ học trò nhỏ xíu trêu chọc, cấu chí nhau khóc, nàng quyết định sinh con vì quá yêu trẻ. Cho đến bây giờ, nàng vẫn say mê kể về chúng mỗi ngày. Nhưng đồng lương giáo viên thì eo hẹp quá, cộng với thời gian cũng gần như chẳng còn chút nào để nghỉ ngơi vì bài giảng thay đổi từng ngày, các cuộc thi đua của trường, của huyện, của tỉnh thì triền miên... Tôi tặc lưỡi: "Có khi đi buôn còn đỡ mệt hơn, em cứ tính đi".
Tôi thấy rõ sự thất vọng trên mặt nàng khi tôi nói thế. Tôi chữa lại: "Thì em cứ đi dạy và bán hàng, có sao đâu". Chẳng phải hầu hết các cô giáo đều có "nghề tay trái" đó sao? Nếu không lấy gì mà sống.
Trước đây, nàng còn dạy thêm để có đồng ra đồng vào, nhưng từ khi ngành giáo dục cấm dạy thêm, thế là lại mất đi một khoản. Chẳng buôn bán bù vào thì làm sao có thể trang trải cuộc sống. Nhưng rõ ràng, chuyện phụ huynh phàn nàn về việc nàng suốt ngày "pót", "còm", "lai" trên mạng xã hội cũng có lý do chính đáng.
Mấy đêm liền, nàng cứ cầm cái điện thoại rồi lại bỏ xuống. Tôi biết nàng xót ruột, vừa muốn tiếp tục bán hàng trên mạng, lại vừa muốn dạy học. Đôi lúc tôi thấy nàng đắn đo, giằng xé giữa cơm áo gạo tiền và nghề nghiệp. Nhiều lúc nàng đá thúng đụng nia, ca cẩm chuyện tiền bạc rồi lại trách cuộc đời bất công với nàng. Cuộc sống có vẻ u ám hơn khi nàng chẳng được vui vẻ như ngày nào.
Ảnh minh họa
Thế rồi một hôm, nàng hí hửng báo với tôi một tin vui: "Em có mối lấy hàng tận gốc luôn, toàn đồ dùng học sinh thôi. Em sẽ lại bán với giá rẻ vừa để giúp học sinh vừa kiếm được đồng ra đồng vào". Tôi như người mù tìm ra ánh sáng, gật đầu lia lịa: "Được đấy, được đấy, triển thôi em". Thực ra tôi muốn nàng giải tỏa được tâm lý, được thấy nàng vui vẻ, hạnh phúc vì vừa làm nghề vừa lo được cuộc sống cho tất cả chúng tôi.
Theo GĐVN
Ngán ngẩm vì đang phải 'chơi' với một hội phụ huynh vô tư đến mức vô duyên Chưa kể nhiều hôm, một số phụ huynh còn kéo tới nhà tôi ăn uống, hò hét nhưng chẳng góp một đồng tiền ăn nào. Một số phụ huynh còn kéo tới nhà tôi ăn uống, hò hét nhưng chẳng góp một đồng tiền ăn nào. (Ảnh minh họa) Tôi năm nay 26 tuổi, lập gia đình từ khi ra trường nên tôi...