Phá thai để lấy chồng giàu
Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai.
Ngày học đại học, Ngân yêu Hùng – một người bạn học cùng lớp cấp 3. Tình yêu của 2 người đã trải qua suốt 4 năm sinh viên vất vả. Nhà Ngân không giàu nhưng cũng không đến nỗi quá khó khăn. Còn Hùng thì sinh ra trong gia đình thuần nông, vất vả từ nhỏ. Hai người dự định sau khi tốt nghiệp đại học, tìm được một công việc ổn định sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Mọi chuyện thay đổi từ lúc Ngân đi làm và gặp Quang. Anh là trưởng phòng kinh doanh nơi Ngân vừa vào làm việc. Ngay từ đầu, Quang đã tỏ ra rất quan tâm đến Ngân. Anh luôn tận tình, hướng dẫn tỉ mỉ Ngân khi cô mới bỡ ngỡ ra trường và làm quen với công việc.
Ban đầu, Ngân chỉ nghĩ Quang quan tâm đến nhân viên cấp dưới chứ không có ý gì khác. Nhưng càng ngày, thái độ săn sóc của Quang càng làm cho Ngân cảm thấy anh có tình cảm với mình thật.
Thời gian này, tình yêu của Ngân và Hùng cũng đã đi đến giai đoạn sâu đậm. Một buổi tối đi chơi, không kiềm chế được bản thân nên hai người đã đi quá giới hạn. Và hậu quả nghiêm trọng là Ngân mang bầu.
Đây cũng là lúc Ngân suy nghĩ rất nhiều. Càng ngày sự quan tâm của Quang – người đàn ông vô cùng tâm lý lại có điều kiện – càng làm cho cô cảm thấy dao động. Trong lần đi nghỉ mát với công ty, Quang đã tỏ tình với cô.
Là trưởng phòng kinh doanh có kinh nghiệm và mối quan hệ rộng rãi nên phải nói về vấn đề tiền bạc, Quang là người giàu có. Điều đó khiến cô nghĩ nhiều về người yêu hiện tại của mình, Hùng – một sinh viên mới ra trường, non kinh nghiệm, công việc vẫn còn long đong lận đận.
Hơn nữa, thực tế thì gia đình Ngân cũng không đồng ý cho cô tiếp tục mối quan hệ với Hùng. Họ chê gia đình anh nghèo, bản thân anh lại chẳng phải người giỏi giang, tài cán gì, lấy về rồi không có tương lai.
Suy đi tính lại đủ đường, Ngân quyết định sẽ bỏ Hùng đến với Quang. Nhưng còn cái thai thì sao? Vì tương lai cuộc sống của mình, Ngân giấu Hùng đi phá thai và nói dối mình đã bị sảy thai. Ngay sau đó không lâu, Ngân nói lời chia tay với Hùng. Và cũng chỉ một thời gian ngắn sau thì đám cưới của cô với Quang chính thức diễn ra.
Chính vụ việc đó cùng sự bối rối của Ngân trong các lần nói chuyện, kết hợp cùng linh cảm của người đã nhiều năm gắn bó với Ngân khiến Hùng nghi ngờ. Nhưng anh chỉ biết ôm đớn đau và hận thù trong lòng chứ chẳng thể làm được gì.
Video đang HOT
Với Ngân, quá khứ với Hùng cô sẽ chẳng dại gì mà nói cho Quang biết. Trước khi hai người làm đám cưới, cô quyết định đi vá màng trinh.
Nước mắt và đớn đau, Ngân không dám oán trách ai cả (Ảnh minh họa)
Thực ra khi về làm vợ Quang, Ngân cũng gặp trở ngại là gia đình Quang không ưa gì cô. Họ giàu nên coi thường cô cũng như gia đình thông gia. Tuy nhiên, Ngân luôn được Quang bao bọc, chở che.
Từ ngày lấy Quang, cô sống như bà hoàng. Hai người cũng mong muốn có con nhưng chờ mãi mà không thấy tin gì, mặc dù họ không dùng biện pháp tránh thai nào cả. Gia đình bên chồng giục, chồng cũng sốt sắng, Ngân thì như có lửa đốt trong lòng.
Lo lắng, Ngân lặng lẽ đi khám và được bác sĩ thông báo: do hậu quả của việc phá thai lần trước nên cô không có khả năng làm mẹ nữa. Câu nói của bác sĩ làm Ngân lảo đảo, mông lung. Dĩ nhiên điều này cô cũng không vội nói cho chồng biết.
Nhưng sau 5 năm con trai kết hôn mà chưa được bế cháu, lần nào mẹ chồng Ngân cũng sang nhà cũng giục giã. Một hôm, nghe bà nói mà cô rụng rời chân tay:
- Hôm nào, hai đứa thử đi khám xem!
Đi khám với chồng để rồi mọi chuyện bại lộ hết cả sao? Mấy lần chồng cô rủ đi nhưng cô đều viện cớ có việc bận rồi thôi. Quang cũng không có nghi ngờ gì cả.
***
…Hôm ấy là chủ nhật, Quang có việc ra ngoài đột xuất, gương mặt có vẻ lạ lắm. Chăm sóc xong mấy chậu cây cảnh, Ngân vào phòng thấy chồng đi ra ngoài mà để quên điện thoại.
Theo thói quen, cô mở điện thoại của chồng. Một tin nhắn làm cô giật mình: “ Muốn biết tại sao vợ anh không có thai thì 9h đến quán cà phê X”. Và số điện thoại làm cho cô suýt ngã ngửa – đó là số của Hùng.
Đang bối rối đi lại trong phòng suy nghĩ cách đối phó thì chồng cô về. Ánh mắt giận dữ của chồng làm cô càng thấy sợ hãi.
Vừa lúc đó, em gái Quang và mẹ chồng cũng đến. Họ là những người mở lời đầu tiên:
- Cái đồ đàn bà mất nết! Bảo làm sao mà không có con? Ăn nằm có con với người khác rồi phá thai thì bảo làm sao không hỏng người? Phá thai là giết người cô biết không? Giết con của thằng nghèo để lấy chồng giàu, cô thật không ra gì! - Mẹ chồng cô nói.
Em chồng cũng tiếp lời:
- Hôm nay tôi mà không có việc qua quán cà phê thì có khi anh trai tôi giấu nhẹm đi, lại bao che cho chị rồi… Chị có phải đàn bà không đấy, gian xảo kinh người.
Những lời mắng nhiếc xối xả làm Ngân quay cuồng. Cô chạy lại van xin chồng, nhưng Quang hất tay cô ra, bỏ đi lạnh lùng.
Nước mắt và đớn đau, Ngân không dám oán trách ai cả. Đơn li dị của chồng, sự lăng mạ của gia đình chồng, sự dèm pha của thiên hạ, sự tủi hổ của bố mẹ… Tất cả là lỗi của cô.
Ngân chọn cách đã bỏ đi thật xa. Nơi ấy, cô hy vọng có thể tìm lại chút được tia nắng ấm áp cho tâm hồn mình.
Theo 24h
Tôi thật ích kỷ phải không?
Tôi và em còn yêu nhau rất nhiều nhưng giờ tôi phải làm sao cho vẹn cả đôi đường đây? Đã hơn 2 năm kể từ ngày tôi và cô ấy quen nhau.
Trong suốt thời gian đó, phút giây hạnh phúc có, cãi vã nhau nhiều và biết bao nhiêu nụ cười cũng như những giọt nước mắt đã rơi. Ngày mới bắt đầu sao tình yêu đẹp đến thế, tôi đưa đón em, tự tay làm những món ăn cho em, chở em đi dạo khắp phố phường thành phố, dường như tất cả những con đường, những ngõ nhỏ đều có hình ảnh, bóng dáng thân quen của tôi và em. Ngày tháng cứ thế trôi qua trong hạnh phúc. Đôi khi cãi nhau như nảy lửa, những giọt nước mắt của em lại lăn trên đôi tay tôi khiến tôi tưởng chừng cả thế giới này chỉ còn tôi và em. Cứ thế, cứ thế trôi qua tưởng chừng như không gì có thể làm thay đổi mọi thứ đang diễn ra...
Thế rồi đến một ngày tôi phải rời xa thành phố đi làm ở một tỉnh xa xôi, có khi nhiều tuần không về. Cũng chính từ đây, tôi và em lại càng cãi nhau nhiều hơn, nhưng không vì thế mà tôi và em xa cách, mỗi lần cãi nhau xong tôi lại cảm thấy thương em, và nhớ em nhiều hơn. Tôi đã hạnh phúc và chìm dần vào trong nó, đến giờ đây, khi tình cảm của hai đứa sâu đậm thì chuyện lại xảy ra, đúng là đời quả thật không như mơ. Gia đình tôi và gia đình em dường như là hai thế giới đối lập nhau. Tôi sinh ra trong một gia đình gần như hoàn hảo, khá giả, ai nhìn vào cũng phải mơ ước, cha làm cán bộ nhà nước, người mẹ đảm đang việc nhà, nội trợ... Còn gia đình em, với người cha nát rượu, cờ bạc, người mẹ bị tật không thể đứng bằng đôi chân của mình phải làm cái nghề mà cả xã hội khinh rẻ, ghi đề. Tất cả gánh nặng về kinh tế đều dồn về đôi vai gày guộc, đôi chân không lành lặn ấy...và hơn thế, nhà em theo đạo còn nhà tôi mộ phật từ lâu đời.
Gia đình tôi và gia đình em dường như là hai thế giới đối lập nhau (Ảnh minh họa)
Ngày đầu tiên khi bước vào nhà em, tôi không hề khinh rẻ, không hề coi thường, mà chỉ thương mẹ em hơn, thương em nhiều hơn. Cứ nghĩ mình đủ mạnh mẽ, đủ nghị lực để cùng em đi đến hạnh phúc...Nhưng sự đời, đâu được như tôi muốn, rồi cái ngày tôi lo sợ nhất cũng đã đến, gia đình tôi cấm cản, dùng đủ mọi lời lẽ khuyên răn cho tới răn đe tôi, một bên chữ hiếu, một bên chữ tình, tôi phải làm sao đây. Và em cũng biết, em nói không muốn tôi phải lựa chọn, không muốn tôi làm mẹ phải khóc, phải đau lòng, vì em cũng là một người con mà. Tôi đau đớn biết bao, tôi phải làm gì đây khi chính bản thân tôi, người nói yêu em, lại không thể làm được điều gì. Tương lai tôi đã được hướng từ trước với bố tôi là người có chỗ đứng trong xã hội. Tôi sẽ là một người sỹ quan quân đội, sẽ có con đường rộng bước phía trước, sẽ làm gia đình, bố mẹ, anh em tôi vui, tự hào...nhưng con đường đó, tôi không thể có được em - người tôi yêu.
Môn đăng hộ đối ư, đạo nghĩa ư... tất cả làm tôi và em phải tự ngồi trong góc tối, ôm lấy thân mình, đau đớn, dằn vặt...Với tôi, ngay từ đầu, tôi đã không quan trọng việc em giàu, hay nghèo nhưng từ nhỏ, tôi đã được răn dạy về đạo, trong thâm tâm tôi chỉ muốn em bỏ đạo, khi đó tôi có thể chấp nhận tất cả những lời ra tán vào, sự cấm cản mà đến với em. Tôi thật ích kỷ, phải không? Tôi biết với em, điều đó là không thể, và rồi đã hơn 1 tháng qua, tôi không gặp em, không được nghe giọng em, chỉ là những tin nhắn vu vơ, cãi vã, nhưng cũng đầy những nước mắt...Chẳng lẽ mọi chuyện kết thúc như vậy sao, những kỷ niệm, những ký ức, những ước mơ...hàng ngày, hàng đêm đều hiện về nguyên vẹn trong tôi. Tôi và em còn yêu nhau rất nhiều nhưng giờ tôi phải làm sao cho vẹn cả đôi đường đây? Mong nhận được sự tư vấn của các chuyên gia, người đã từng làm con và giờ có lẽ cũng đã được làm cha, làm mẹ... Tôi xin chân thành cảm ơn và mong tin.
Theo 24h
Tôi sắp phát điên vì người cũ Khi yêu nhau, anh ta rõ là một người tử tế. Nhưng, khi chúng tôi chia tay, anh ta hóa ra thật đáng sợ. Tôi và Tùng quen và yêu nhau khi cả hai mới chỉ là sinh viên năm thứ nhất đại học Tùng học ở cách trường tôi độ 1,5 km. Vì thế, chúng tôi có điều kiện gặp gỡ gần...