Panzerfaust – Súng chống tăng ‘ác mộng’ của phát xít Đức
Nếu bị trúng đạn từ súng Panzerfaust của phát xít Đức, kíp lái xe tăng Đồng minh gần như không có cơ hội sống sót.
Lính Đức học cách sử dụng Panzerfaust. Ảnh: Wikipedia.
Đối với xe tăng quân Đồng minh trong Thế chiến II, súng chống tăng vác vai Panzerfaust của phát xít Đức là một trong những vũ khí nguy hiểm nhất, chỉ xếp sau pháo diệt tăng cỡ nòng 88 mm, theo National Interest.
Khẩu súng chống tăng không giật vác vai Panzerfaust được tập đoàn HASAG của Đức phát triển và chế tạo lần đầu vào năm 1943 với tên gọi Panzerfaust 30M Klein nhằm đối phó với lực lượng xe tăng Liên Xô. Cũng trong năm 1943, HASAG cho ra mắt biến thể cải tiến đầu tiên sử dụng đầu đạn lớn hơn để tăng khả năng xuyên giáp.
Súng Panzerfaust có trọng lượng 3,25-8 kg, chiều dài trên một mét, sử dụng cỡ đạn từ 101 đến 149 mm, có thể xuyên thủng lớp giáp thép dày 150-220 mm. Đức sản xuất bốn biến thể gồm Panzerfaust 30M Klein, Panzerfaust 30M, Panzerfaust 60M và Panzerfaust 100M.
Theo chuyên gia quân sự Robert Beckhusen, súng Panzerfaust có thể phóng đạn với vận tốc 45-60 m/s, tầm bắn 60-100 m ở các biến thể Panzerfaust 60M và Panzerfaust 100M. Do tầm bắn hạn chế nên bộ binh Đức thường phải bí mật tiếp cận sát mục tiêu để khai hỏa. Cũng vì giới hạn này mà các đội lính chống tăng Đức chỉ phát huy hiệu quả tối đa trong môi trường đông đúc, nhiều vật cản như thành phố hoặc rừng rậm.
Cơn ác mộng với xe tăng Đồng minh
Theo Beckhusen, một lính Đức trang bị súng Panzerfaust có thể bắn thủng xe tăng quân Đồng minh, kích nổ bình nhiên liệu hoặc đạn dược, tiêu diệt kíp lái bên trong. Kíp tăng chỉ có vài giây để thoát khỏi chiếc xe tăng trúng đạn. Ngay cả khi kịp thoát thân, họ vẫn bị bỏng nặng.
Stuart Hills, một sĩ quan quân đội Anh, là người đã chứng kiến uy lực khủng khiếp của Panzerfaust trong các trận đụng độ đầu tiên ở miền bắc nước Bỉ, trước thời điểm diễn ra chiến dịch Market Garden.
“Xe tăng Sherman của tôi và ba xe khác cùng với đội kỵ binh Sherwood Ranger Yeomanry tấn công thọc sâu vào thành phố Gheel của Bỉ ngày 9/9/1944. Khi trời sáng, một chiếc Sherman cạnh xe tôi bỗng phát nổ và bốc cháy do trúng đạn từ Panzerfaust. Lái xe tử trận, trong khi trưởng xe Jimmy McWilliam kịp nhảy ra ngoài nhưng bị bỏng nặng”, Hills viết trong hồi ký.
Video đang HOT
“Thông thường, chỉ nhờ vào may mắn, bạn mới có thể sống sót khi bị trúng các phát bắn trực tiếp của Panzerfaust. Đầu óc tôi hoảng loạn khi ở vị trí gần nhất, chứng kiến điều đã xảy ra với Jimmy và có thể tôi là nạn nhân kế tiếp. Bởi ở trong xe Sherman, tôi không thể xác định được bất kỳ mục tiêu hay hướng tấn công”, Hills kể lại.
Một mảnh đạn sượt qua trán Hills, đánh văng mũ bảo hiểm của ông, nhưng không gây thiệt hại nào khác cho kíp tăng.
Lái xe của Hills cho biết đã nhìn thấy lính bộ binh Đức một giây trước khi quả đạn khai hỏa. Chiếc tăng Sherman của Hills bị vỡ tung lớp giáp bên phải, thủng một lỗ qua bánh xích. Nếu có đầy đủ kíp lái 5 người, lái phụ chắc chắn thiệt mạng, hoặc ít nhất cũng mất chân phải.
Những xe tăng sống sót trong đội kỵ binh Sherwood Rangers Yeomanry rút lui khỏi thành phố Gheel không lâu sau đó.
Theo World Gun, Panzerfaust là một trong số rất nhiều vũ khí mang tính cách mạng của phát xít Đức trong Thế chiến II. Nó trở thành hình mẫu cho mọi dự án vũ khí chống tăng vác vai sau này, trong đó có súng chống tăng đầu tiên của Liên Xô thời hậu chiến là RPG-2.
Đức đã sản xuất vài triệu súng Panzerfaust, khiến nhiều xe tăng Đồng minh bị tiêu diệt bởi loại vũ khí có bề ngoài thô kệch này trước khi bị quân Đồng minh và Hồng quân Liên Xô đánh bại hoàn toàn.
Theo Duy Sơn (Vnexpress)
'Điệp viên ma' của Anh khiến phát xít Đức ngậm quả đắng
Chiến dịch nghi bình bằng một xác chết của tình báo Anh đã khiến quân Đức phán đoán sai hướng tấn công của quân Đồng minh và hứng chịu thất bại.
Một kế hoạch nghi binh tinh vi đã được tình báo Anh thực hiện nhằm đánh lừa phát xít Đức. Ảnh minh họa: BBC
Năm 1943, phe Đồng minh lên kế hoạch thực hiện chiến dịch Husky tấn công hòn đảo chiến lược Sicily ở Italy với hy vọng xoay chuyển cục diện chiến trường Thế chiến II. Để đảm bảo thành công cho chiến dịch, tình báo Anh đã tiến hành một chiến dịch nghi binh tinh vi để đánh lừa phát xít Đức, theo MysteriousUniverse.
Chiến dịch nghi binh mang tên "Thịt băm" được đề xuất, nhằm cung cấp thông tin giả để phát xít Đức tưởng rằng quân Đồng minh sẽ tấn công Hy Lạp và Sardinia chứ không phải đảo Sicily.
Đóng vai trò chính trong chiến dịch "Thịt băm" không phải là các điệp viên Anh, mà là một xác chết. Tình báo Anh lên kế hoạch sử dụng thi thể một người vô danh, cải trang thành "điệp viên" mang theo các tài liệu "tối mật" về chiến dịch tấn công sắp tới của phe Đồng minh, và đưa tử thi này đến tay người Đức.
Nghe có vẻ đơn giản nhưng đây thực ra là một kế hoạch hết sức công phu và tỉ mỉ đến từng chi tiết để có thể qua mặt được tình báo Đức. Ban đầu, người Anh định thả thi thể này từ trên máy bay xuống mục tiêu cùng một chiếc dù không nguyên vẹn.
Tuy nhiên, ý tưởng này bị hủy bỏ vì họ lo ngại quân Đức sẽ nghi việc quân Đồng minh liều lĩnh vận chuyển tài liệu quan trọng theo cách này ngay trên lãnh thổ địch. Phương án được thống nhất là thi thể "điệp viên" trên sẽ được thả trôi dạt vào bờ biển, như thể anh ta bị chết vì hạ thân nhiệt sau khi rơi khỏi tàu.
Tình báo Anh lựa chọn một xác chết vô thừa nhận trong bệnh viện, hóa trang để anh ta trông giống người bị chết cóng trên biển. Bước tiếp theo là tạo ra một hồ sơ giả cho xác chết sao cho chúng giống thật, nhưng không quá chi tiết để ai đó cố gắng tìm ra chân tướng thực sự.
Xác chết được hóa trang thành thiếu tá William "Bill" Martin của thủy quân lục chiến hoàng gia Anh. Cấp bậc thiếu tá được lựa chọn bởi nó không quá thấp để mang theo tài liệu tối mật, nhưng cũng không quá cao để mọi người đều biết đến.
Thiếu tá Martin được tạo một hồ sơ mới rất ấn tượng, sinh năm 1907 ở Cardiff, xứ Wales, đính hôn với một cô gái tưởng tượng tên "Pam" và luôn mang theo bức ảnh của cô trong túi mà trên thực tế là ảnh của nữ nhân viên Nancy Jean Leslie tại MI5. Thậm chí, hai bức thư tình giả của Pam và một hóa đơn mua nhẫn đính hôn còn được giấu trên thi thể.
Tinh vi hơn, người Anh còn bố trí thêm các đạo cụ khác như hai cuống vé xem kịch, một vé xe bus đã qua sử dụng, một hóa đơn mua áo mới, một hóa đơn nghỉ 4 đêm tại Câu lạc bộ Quân đội và Hải quân, và một thư ngân hàng yêu cầu thanh toán khoản thấu chi 79,97 bảng, tất cả đều được in với ngày tháng cận kề thời điểm Martin mất tích... Tình báo Anh đã dành nhiều tháng để tạo dựng hồ sơ tỉ mỉ cho điệp viên hải quân "ma" này.
Điểm mấu chốt của toàn bộ kế hoạch này là những "tài liệu mật" trên xác chết. Các tài liệu này là các bức thư giới thiệu thật, có các chữ ký chính thức và một loạt các thông tin rất thực tế liên quan đến các vấn đề nhạy cảm nhưng không đề cập trực tiếp đến việc tấn công Sicily. Tiếp đến, chúng được bỏ vào trong một chiếc cặp để người Đức tin rằng Martin đang mang theo tài liệu này bên mình. Chiếc cặp sau đó được cột vào cổ tay của thiếu tá Martin bằng một sợi dây xích để chắc chắn nó không bị trôi đi và sẽ được vớt cùng thi thể.
Các tài liệu, giấy tờ bên trong chiếc cặp Martin mang theo. Ảnh: BBC
Sau khi chuẩn bị thi thể và tạo dựng xong hồ sơ, Anh bắt tay vào thực hiện chiến dịch. Thi thể Martin được đưa lên tàu ngầm HMS Seraph của Anh và đưa đến ngoài khơi thị trấn Huelva ở bờ biển phía nam Tây Ban Nha, nơi các điệp viên Đức đang hoạt động rất tích cực.
Thi thể sau đó được mặc áo phao và thả xuống biển cách bờ khoảng 1,6 km, một xuồng cao su cứu hộ cũng được thả xuống nước để tạo ấn tượng Martin đã thực sự bị ngã xuống biển. Thậm chí, những ngày sau đó, các báo còn đăng cáo phó về cái chết của Martin để bổ sung giả thuyết này. Đến lúc này, vấn đề chỉ là đợi xem phát xít Đức có bị mắc mưu hay không.
Ngày 30/4/1943, một ngư dân phát hiện ra thi thể Martin và sau gần một tuần căng thẳng chờ đợi của tình báo Anh, tài liệu giả cũng đến được tay các chỉ huy Đức, những người hoàn toàn tin mọi thứ liên quan đến xác chết này.
Các tin tức tình báo gửi về cho thấy kế hoạch đã thành công. Bất chấp việc nhiều chỉ huy Đức và trùm phát xít Mussolini của Italy tin rằng Sicily là mục tiêu sắp bị tấn công, Hitler và Bộ tư lệnh tối cao Đức quyết định điều 90.000 quân, gồm ba sư đoàn thiết giáp Panzer, tăng cường đến Hy Lạp, Sardinia và Corsica để đối phó với một chiến dịch quy mô lớn của quân Đồng minh.
Hải quân Italy rốt cuộc cũng chuyển hầu hết lực lượng của mình đến bờ biển Hy Lạp để ngăn cuộc tấn công của quân Đồng minh, chỉ để lại một lực lượng mỏng phòng thủ Sicily.
Chiến dịch nghi binh thành công đã tạo điều kiện cho quân Đồng minh dễ dàng tấn công Sicily và đè bẹp sự kháng cự yếu ớt của địch ngày 9/7/1943. Ngay cả khi chiến dịch đánh chiếm Sicily diễn ra, quân Đức vẫn cố thủ ở Sardinia và Hy Lạp suốt hơn hai tuần vì tin rằng trận Sicily chỉ là đòn nghi binh cho một cuộc tấn công lớn hơn.
Quân Đồng minh đổ bộ tấn công đảo Sicily. Ảnh: History
Chiến dịch nghi binh này khiến Đức phải trả giá đắt và việc để mất Sicily là một thảm họa với họ. Sau khi phe Đồng minh chiếm Sicily thành công và Mussolini bị lật đổ, Đức buộc phải kết thúc chiến dịch tấn công Nga và chuyển sang phòng thủ trước đà phản công mạnh mẽ của Hồng quân Liên Xô.
Chiến dịch "Thịt băm" được xem là cú lừa ngoạn mục nhất trong lịch sử quân sự, đến mức sau này quân Đức từng có lần nắm được tài liệu thật về một cuộc không kích của Đồng minh, nhưng không hề có biện pháp đối phó vì nghĩ rằng đây lại là một chiêu nghi binh khác.
Duy Sơn
Theo VNE
Trận đánh đẫm máu nhất của Mỹ trong Thế chiến II Với 600.000 quân tham chiến và 81.000 lính tử trận, trận Ardennes được xem là một trong những trận đánh có nhiều thương vong nhất giữa quân Đồng minh và phát xít Đức. Một chiếc tăng M4 Sherman Mỹ băng qua rừng Ardennes để chặn đà tiến công của phát xít Đức. Ảnh: Life Magazine Mùa thu năm 1944, cục diện chiến trường...