Ông chủ sở hữu rừng gỗ quý trăm t.uổi hàng chục tỷ đồng quyết không bán
“Nhà xây xong, ô tô mua để đấy lâu ngày cũng hỏng, mà cây lim, cây trầm của tôi càng ngày càng tươi tốt. Cây lim trăm năm, các loại cây trăm năm, đời đời kiếp kiếp. Tôi làm theo lời Bác Hồ. Tôi đã xác định là trồng cho mai sau, cho con cháu thôi” – ông lão tâm sự.
Từ năm 1969, hưởng ứng lời kêu gọi của Bác Hồ về Tết trồng cây, ông Triệu Tài Cao (78 t.uổi), người dân tộc Dao Thanh Phán, thôn Bằng Anh, xã Tân Dân, huyện Hoành Bồ (Quảng Ninh) lên rừng tìm cây lim con mang về trồng ở khu rừng phía sau nhà.
Đến thập niên 80, Nhà nước thực hiện giao đất, giao rừng, ông Cao được giao chính khu rừng lim mà mình đã đổ bao mồ hôi công sức, với khoảng 30 ha rừng. Trải qua vài chục năm, giờ đây rừng lim nhà ông có đến hàng trăm cây, những cây lớn có đường kính khoảng từ 50 đến 60cm. Cứ theo giá thị trường, riêng rừng lim, giờ nếu bán ông thu về chừng trên 6 tỷ đồng.
Được giao rừng gia đình ông còn trồng thêm nhiều giống cây gỗ quý. Hiện tại, rừng của gia đình ông có khoảng 3.000 cây bầu dó, cùng các cây gỗ quý như dổi, trám, sến, táu, vàng tâm.
Ngồi cạnh cây lim gần 50 t.uổi, thân cao vút vươn thẳng tắp lên trời xanh, tán cao trùm bóng mát rượi, ông kể, từ những năm 1969, ông chăm sóc những cây rừng này như con. Kiến thức về lâm nghiệp không nhiều nhưng ông rất chịu khó mày mò học hỏi. Ngày đầu, cây mọc thưa thớt, nhưng trời không phụ công người, hạt rơi xuống, cây mọc lên, rừng cứ thế vươn lên mãi.
Những năm 80, Nhà nước chủ trương giao đất cho dân bảo vệ, trồng rừng. Người ta thi nhau trồng keo để nhanh thu lời, còn ông vẫn giữ mảnh rừng gần 30ha, chia cho các con trồng thêm lim và cây dó bầu. Ông Cao chia sẻ “Giao rừng thì bà con không muốn đâu, bảo giao đất giao trời có cây gì đâu. Nhưng mà tôi không nghĩ thế, có đất có trời là tốt rồi, tôi cứ nhận thôi, càng nhiều càng tốt. Người ta cũng đến chặt trộm cây trầm ấy, đào củ kích. Gãy đổ cũng có, bão đổ cũng có, sét đ.ánh cũng có nữa”.
Lấy ngắn nuôi dài, ông Cao tâm niệm, trồng cây không chỉ ngày một ngày hai, phải vì lợi ích lâu năm mà làm. Người hỏi mua, ông không bán, người bảo gàn dở, ông mặc kệ. Thậm chí không thiếu kẻ nhòm ngó, dọa đốn chặt, ông lại cùng con cháu dựng hàng rào, đi tuần bảo vệ. Ông nhớ từng cây, vết u này là do bọn trẻ con nghịch ngợm b.ắn ná cao su, cây này thấp là vì bị sét đ.ánh tước vỏ.
Video đang HOT
Đến giờ, ngọn đồi xưa đã ngút ngàn hàng trăm cây lim, hàng nghìn cây dó bầu. Nhiều cây dó bầu cho trầm hương, ông cũng để vậy, không khai thác ồ ạt. Ông Cao chỉ cho chúng tôi xem từng cây rừng, phân tích giá trị của chúng khi làm gỗ. Ông bảo bầu dó loại nhỏ có người vào trả 5 triệu mỗi cây nhưng ông chưa bán. Ông khoe giá trị của loại trầm hương nhân tạo từ cây bầu dó, nấm lim, rồi thì vàng tâm, dổi, sến, táu…
Cây bụi dưới đất tưởng chừng vô ích nhưng lại có cây là vị thuốc quý như trà hoa vàng, ba kích…bán cho mấy ông thầy lang. Rừng của ông Triệu Tài Cao là một kho báu, nhìn đâu, nhìn cây gì cũng ra t.iền. “Dân cứ bảo ông dại thế, trồng cây lâu năm làm gì. Tôi bảo, đời người ngắn ngủi ăn được bao nhiêu. Tôi ăn bao nhiêu thì tôi lấy của rừng bấy nhiêu thôi.
Nhà xây xong, ô tô mua để đấy lâu ngày cũng hỏng, mà cây lim, cây trầm của tôi càng ngày càng tươi tốt. Cây lim trăm năm, các loại cây trăm năm, đời đời kiếp kiếp. Tôi làm theo lời Bác Hồ. Tôi đã xác định là trồng cho mai sau, cho con cháu thôi”.
Dẫn khách về căn nhà tựa lưng vào cánh rừng, ông Cao khoe 5 gian nhà đã gần 50 năm, mái ngói rêu phong cũ kỹ rợp trong bóng mát, ngày ngày đón tiếng chim lảnh lót từ rừng cây lùa vào. Ông bảo, chỉ ở đây mới có thể vài bước chân là lên thăm rừng, con mình, cháu mình cũng sẽ ở đây, sẽ giữ rừng giữ đất như ông tâm huyết.
Hiện tại, rừng lim của gia đình ông Cao phủ xanh cả quả đồi rộng, tạo ra dưỡng khí trong lành cho dân cư xung quanh, tạo cảnh quan đặc biệt, nơi cư trú cho các loài động vật. Nếu rừng lim này tồn tại hàng trăm năm sau, giá trị của nó còn lớn hơn bởi đây là thực thể xanh tái tạo, một khu bảo tồn. Ông Cao cũng chia diện tích rừng cho 5 người con và dặn dò con cháu trong gia đình tích cực tham gia bảo vệ, chăm sóc cánh rừng để giữ rừng nguyên sinh cho đời sau. 5 người con trai của ông đều làm nhà ở quanh mé rừng, tạo thành một “hàng rào” vững chắc bảo vệ cho cánh rừng tự nhiên.
Theo Công Thành (PLO)
Giống mía tím mập, giòn, ăn bao nhiêu không chán của dân Hoành Bồ
Với kỹ thuật trồng đơn giản, hiệu quả kinh tế cao, cây mía tím đang dần trở thành một trong những sản phẩm thương hiệu của Hoành Bồ (Quảng Ninh) và giúp người dân nơi đây cải thiện đời sống.
Nhắc đến huyện Hoành Bồ, tỉnh Quảng Ninh, ngoài vùng trồng hoa truyền thống, ổi Đài Loan, rượu Bâu... thì sản phẩm thế mạnh của Hoành Bồ còn có mía tím Sơn Dương. Tuy cây mía tím được trồng ở nhiều nơi như Thanh Hóa, Hòa Bình, Khánh Hòa, nhưng mía tím Sơn Dương (Hoành Bồ, Quảng Ninh) cũng đang dần trở thành thương hiệu được nhiều người ưa chuộng bởi chất lượng và hương vị đặc trưng.
Ruộng mía tím ở Sơn Dương, Hoành Bồ đang trong thời kỳ ra gióng
Đến thôn Vườn Rậm, xã Sơn Dương, huyện Hoành Bồ vào một ngày tháng 7, phóng viên Dân Việt thấy những cánh đồng mía tím trải dài bạt ngàn. Bởi mía tím đang trong thời kỳ ra gióng nên những cánh đồng mía đều có độ cao chỉ khoảng 1m.
Theo ông Bùi Xuân Hưng - Trưởng Phòng nông nghiệp & phát triển nông thôn huyện Hoành Bồ, tổng diện tích mía tím hằng năm của huyện Hoành Bồ đạt khoảng 100 ha; trong đó diện tích mía tím được trồng ở xã Sơn Dương là lớn hơn cả, chiếm khoảng 70-80%. Thu nhập từ cây mía tím cũng đã cải thiện đáng kể đời sống của người dân.
Thu nhập của các hộ gia đình trồng cây mía tím khá cao, bình quân khoảng trên 100 triệu đồng/ha. Theo nhiều người dân xã Sơn Dương cho biết, mỗi sào mía tím, họ thu hoạch được từ 60-70 vác, mỗi vác 20 cây. Nếu mía đẹp, thân cây mập, họ có thể bán với giá 140-150.000 đồng/vác. Trừ hết các chi phí, người nông dân lãi từ 6-7 triệu đồng, còn trồng lúa thì chỉ lãi khoảng 1,5 triệu. Như vậy, so với trồng lúa, trồng mía tím thu lãi gấp 3-4 lần. Bởi vậy, cây mía tím được coi là một trong những cây trồng giảm nghèo hiệu quả cho người nông dân Hoành Bồ.
Mía tím có màu tím nho, mập, gióng ngắn, giòn và mềm hơn hơn các loại mía khác
Tại Quảng Ninh, Đầm Hà, Hải Hà, Ba Chẽ, Quảng Yên... cũng trồng mía tím, nhưng mía tím Sơn Dương, Hoành Bồ vẫn có sự khác biệt. Theo kinh nghiệm của người trồng mía ở Sơn Dương, mía tím khác với mía thuốc đen hay mía vàng. Gióng của cây mía tím ngắn hơn, mập và có màu tím nho, khi ăn sẽ không có cảm giác rát lưỡi. Mặt khác, cây mía tím cũng chỉ dùng để ăn, không dùng để ép lấy nước hay làm đường. Do thổ nhưỡng, khí hậu phù hợp mà cây mía tím Sơn Dương phát triển nhanh, đều, giòn, độ ngọt cao và đặc biệt thơm.
Chị Đỗ Thị Hằng - Phó Phòng nông nghiệp & phát triển nông thôn huyện Hoành Bồ tự hào về cây mía tím Sơn Dương: Hoành Bồ trồng nhiều mía tím, nhưng đa số trồng ở Sơn Dương. Mía tím cũng trồng nhiều ở Đầm Hà nhưng nó không ngon bằng ở đây, độ ngọt, độ mềm không bằng. Hoặc như mía tím của Thanh Hóa, tuy cùng giống mía tím nhưng gióng dài, ăn dai và không mềm, ngon bằng.
Tỉa lá cho cây mía là công việc quan trọng nhất để cây mía phát triển, hạn chế sâu bệnh và chống đổ ngã
Không chỉ đem lại hiệu quả kinh tế hơn cây lúa, mà mía tím còn là loại cây có kỹ thuật trồng đơn giản, dễ chăm sóc. Bác Phạm Văn Qúy - trưởng thôn Vườn Rậm, xã Sơn Dương, huyện Hoành Bồ cho biết: Mía tím khá dễ trồng, dễ chăm. Vào thời kỳ cây mía tím đang ra gióng như thế này, chỉ cần tưới nước, phân bón 1 lần/tháng. Công việc quan trọng nhất là tỉa lá. Phải tỉa lá, bóc bẹ thì cây mía mới ra gióng được. Nếu không bóc lá thì cây mía sẽ không lên được, mà nó sẽ ra rễ. Cây mía cứ tẽ ra 3-4 lá là phải bóc rồi. Ngoài ra, do mía tím giòn nên chịu gió kém, chúng tôi phải buộc dây, chống cọc để cây không bị đổ ngã.
Cũng theo trưởng thôn Vườn Rậm, cây mía tím thu hoạch và bán rộn vào tháng 10, 11, sang tháng 12, bắt đầu trồng vụ mới. Tuy nhiên, trên cùng một diện tích đất, cây mía tím chỉ trồng 1 vụ/ năm, sau đó vụ kế sẽ trồng lúa hoặc trồng ngô. Bởi nếu trồng liên tiếp 2 vụ mía trên cùng một diện tích đất, cây mía sẽ không phát triển, thân cây bé, chất lượng kém.
Cây mía được trồng ở Sơn Dương, Hoành Bồ từ lâu đời, nhưng đó là giống mía trắng, năng suất và chất lượng thấp, hiệu quả kém. Từ những năm 1970, khi cây mía tím bắt đầu được trồng, người nông dân từ việc phải chở mía đi Quảng Yên và các địa phương khác để tiêu thụ, nay thương lái đến tận ruộng để thu mua. Cây mía tím không chỉ giúp cải thiện đời sống của người dân, đưa người dân thoát nghèo, mà còn trở thành thương hiệu đáng tự hào của Sơn Dương, Hoành Bồ.
Theo Danviet
Nghèo loanh quanh, quay ra trồng cam Canh lại thành tỷ phú Từ diện hộ nghèo, vươn lên thoát nghèo làm giàu, và giờ đây ông Đoàn Văn Ba (khu 8, thị trấn Trới, huyện Hoành Bồ, tỉnh Quảng Ninh) trở thành tỷ phú nhờ trồng cam đường canh. "Mỗi năm có thể mua một chiếc ô tô." - Đó là lời nói đùa của các cán bộ phòng Nông nghiệp và Phát triển nông...