Ông chủ muốn cưới tôi làm vợ, tôi đòi được chia nửa gia tài, quyết định của ông ấy làm tôi á khẩu
Tôi không ngờ người làm như tôi mà lại có giá trong mắt ông chủ đến vậy.
10 năm về trước, tôi có một gia đình yên ấm hạnh phúc. Chồng kiếm được nhiều tiề.n, tôi ở nhà nuôi con không phải vất vả nắng mưa đi làm. Kiếm được bao nhiêu tiề.n, chồng đưa cho vợ giữ.
Cuộc sống đang tràn ngập hạnh phúc thì chồng tôi bị nhiễ.m trùn.g máu. Vì muốn cứu chồng thoát khỏi tử thần, tôi đã lấy hết tiề.n tiết kiệm và đi vay để chữa trị cho chồng nhưng cuối cùng anh vẫn rời xa mẹ con tôi.
Anh mất đi để lại cho tôi một khoản nợ không nhỏ. Để có tiề.n nuôi con trai ăn học và trả nợ cho chồng, tôi làm đủ mọi việc. Nhưng sức khỏe tôi có hạn, không thể làm được việc nặng, cuối cùng tôi chọn đi làm giúp việc.
4 năm nay, tôi làm giúp việc cho một gia đình khá giả. Bà chủ bỏ nhà đi từ nhiều năm trước, ông chủ ở vậy nuôi 3 đứa con khôn lớn thành đạt. Khi ông chủ đang còn đi làm thì bị ta.i nạ.n gãy chân và tay nên phải thuê người chăm sóc.
Trong thời gian tôi làm việc, ông chủ và mấy người con đối xử rất tốt, vì thế tôi coi họ như người thân. Tôi cống hết sức lực để làm việc và không bao giờ kêu ca phàn nàn nửa câu.
Video đang HOT
Khi ông chủ khỏe mạnh, đi lại bình thường cũng là lúc ông ấy về hưu. Ông chủ tự làm được hết mọi việc nhà, tôi thấy bản thân như người thừa nên xin nghỉ. Nào ngờ ông ấy lại nói lời yêu tôi và muốn cưới làm vợ.
Ảnh minh họa
Gia đình và bạn bè hối thúc tôi đi bước nữa để có chỗ dựa nuôi con nhưng tôi chưa bao giờ có ý định đó. Bởi tôi sợ lấy nhầm chồng rồi con lại chịu thiệt thòi. Tôi muốn ở vậy nuôi con khôn lớn, về già mẹ con dựa vào nhau.
Thấy tôi từ chối nhiều lần, ông chủ hỏi:
“Bây giờ anh phải làm gì em mới chịu đồng ý làm vợ anh?”.
Vì muốn ông chủ nhanh từ bỏ ý nghĩ tán tỉnh người làm, tôi cố tình đưa ra điều kiện để biết khó mà rút lui. Tôi nói chỉ đồng ý cưới nếu ông chủ chịu chia cho nửa ngôi nhà.
Nói đến đây, tôi nhìn phản ứng của ông chủ xem còn nói được gì nữa không. Nào ngờ ông nói sẽ sang tên sổ đỏ cho tôi đứng chung rồi cả 2 cùng nhau đi đăng ký kết hôn.
Lời ông ấy nói mà tôi á khẩu, không biết nói gì nữa. Chẳng lẽ ông chủ yêu tôi nhiều đến mức đó sao? Ông ấy không sợ tôi chiếm được nửa ngôi nhà rồi sẽ quay lưng?
Dường như đọc được suy nghĩ của tôi, ông bảo ngay từ lần đầu tiên gặp tôi, ông đã có tình cảm. Những năm qua, có tôi ở bên, ông thấy cuộc sống có ý nghĩa và không muốn rời xa tôi. Ông cũng biết tôi không phải là người vô tình vô nghĩa.
Tôi không ngờ ông chủ khô khan lại nói được những lời tình cảm thế. Tôi không biết có nên đồng ý lấy ông ấy không nữa?
Chồng mất, tôi ở vậy cùng ba mẹ chồng, 10 năm sau ông bà đề nghị một việc khiến tôi kinh ngạc
Tôi thật sự khó nghĩ. Thời gian qua, tôi xem bố mẹ chồng như người thân, vừa yêu thương vừa có trách nhiệm.
Tôi là đàn bà góa chồng từ năm 26 tuổ.i, đến nay tôi đã 36 tuổ.i. Sau khi chồng sớm, nhiều người khuyên tôi nên dọn ra ngoài sống riêng để tự do thoải mái hơn. Nhưng tôi có sống một mình thì cũng chẳng có cha mẹ họ hàng gì, tôi vốn là trẻ mồ côi. Cũng vì tôi thương bố mẹ chồng đã lớn tuổ.i lủi thủi một mình không con cái chăm sóc. Dù sao tôi cũng xem họ là bố mẹ ruột của mình.
Suốt 10 năm, tôi sống với bố mẹ chồng rất hòa hợp, chưa từng lớn tiếng với nhau. Thấy tôi một mực đi bước nữa, mẹ chồng tôi thủ thỉ: "Thôi con vậy cũng đã trọn nghĩa với bố mẹ, lâu quá rồi, hay là con đi tìm người nào phù hợp để nương tựa". Nhưng tôi im lặng như một lời từ chối. Vì tôi thấy mình có lỗi khi để ông bà già cả sống đơn chiếc hương khói cho con trai đã mất sớm.
Thời gian gần đây, tôi gặp lại người yêu cũ. Anh l.y hô.n vợ đã 3 năm. Chúng tôi nói chuyện hỏi han nhau như những người bạn cũ. Tôi và anh cũng nhiều lần đi cà phê, mua sắm với nhau. Mẹ chồng tôi cũng biết điều này, dù tôi chưa từng chủ động kể qua.
Hôm đó là sinh nhật của tôi. Mọi năm, tôi cùng bố mẹ chồng ăn một bữa cơm vui vẻ. Nhưng lần này, mẹ chồng tôi lại hẹn tôi đến một nhà hàng. Đến nơi, tôi ngỡ ngàng tới mức tay chân run rẩy khi thấy chỉ có người yêu cũ của mình ở đó. Anh trông chẳng có gì ngại ngần như đã được sắp xếp từ trước. Dù sao anh cũng đã đến, tôi đành dùng bữa với anh. Khi ăn xuống xong, anh ngỏ lời muốn quay lại với tôi, muốn cho tôi một chỗ dựa.
Khi tôi về nhà, bố mẹ chồng vẫn thức đợi tôi ở phòng khách. Họ ôn tồn nói đã đến lúc họ phải lo cho tôi có một gia đình khác, để con trai ở nơi suối vàng cũng có thể yên tâm. Tôi phải sống cho mình, đừng chôn thân ở bên ông bà già như họ nữa.
Tôi thật sự khó nghĩ. Thời gian qua, tôi xem bố mẹ chồng như người thân, vừa yêu thương vừa có trách nhiệm. Tôi muốn chăm sóc ông bà thật tốt, như báo hiếu thay cho chồng mình, cũng là làm tròn nghĩa con cái. Nếu tôi đi bước nữa thì ai lo cho ông bà đây?
Còn chuyện với người yêu cũ, dù tôi cũng có tình cảm nhưng chưa đủ chín muồi. Có lẽ tôi cần thời gian nhiều hơn, hoặc là cần suy nghĩ thêm. Tôi nên cho mình thời gian và cho anh ấy một cơ hội phải không?
Nỗi đau mất chồng chưa nguôi ngoai, anh trai chồng đã qua đòi chia đôi ngôi nhà mà chúng tôi bỏ tiề.n tỷ ra xây từ 7 năm trước Như thế này là anh chồng đang ép tôi vào thế khó. Vợ chồng tôi định mua đất xây nhà ở riêng cho tự do nhưng anh trai chồng khuyên chúng tôi nên xây nhà trên mảnh đất của bố mẹ mà ở. Bởi vợ chồng anh ấy có nhà trên thành phố, sẽ không về quê nữa. Anh bảo chúng tôi nên...