“Ông bụt” của em
Chồng em hiền như ông bụt! Gia đình lúc nào cũng yên ấm, không cãi vã, không “động thủ”, cũng chẳng có chuyện chén đĩa bay vèo vèo.
Điều này làm em vui lắm, ít ra em cũng “ăn h.iếp” chồng được chút ít. Nhưng chồng ơi, anh hiền quá đ.âm ra em thấy dường như mình là kẻ dữ dằn lắm vậy. Em biết là đàn ông vốn chẳng ưa nói nhiều, nhưng không có nghĩa là anh im lặng không chịu mở miệng. Suốt ngày vợ chỉ thấy chồng cười cười, gật gật hoặc ậm ừ cho xong chuyện. Bởi vậy mà có lần dì Bảy hàng xóm qua nhà mình chơi, khi nghe anh mở miệng, dì đã bông đùa rằng: “Trời, chồng bây cũng biết nói chuyện nữa hả?”.
Chồng hiền quá nên đi ra đường luôn bị thiệt thòi. Nhớ cái hôm hai vợ chồng mình đi siêu thị mua quà mừng thọ bà nội, chẳng may va quẹt phải chiếc Dylan mới cáu chạy ngược chiều. Hên là mình đi đúng chiều nên bên kia không làm dữ, chứ mình sai chắc bị họ “ăn thịt” rồi. Xe mình bị nứt bửng, vậy mà chồng không bắt họ bồi thường, còn để cho họ đi dễ dàng. Đã thế chồng còn nói: “Chuyện tai nạn mà, ai muốn đâu em!”. Nhìn cái mặt họ gian gian, quay đi không một lời xin lỗi hay cảm ơn, em thấy ghét làm sao!
Như tuần rồi, vợ chồng mình đi ăn cưới người em họ, vì đông người nên em lỡ giẫm gót giày lên chân người đàn ông bên cạnh. Em nhanh miệng xin lỗi nhưng hắn ta không chấp nhận, mắng em xối xả là vô ý vô tứ. Em cầu cứu chồng, mượn cái tướng to con của anh để ra oai cho hắn sợ. Ai ngờ anh lại đi giảng hòa, bắt tay xin lỗi rồi nói cười vui vẻ với hắn. Đáng ghét làm sao!
Tính tình chồng hiền như cục đất, vậy mà trong cơ quan chẳng ai bắt nạt hay lấn lướt chồng. Có tiệc tùng hay bất cứ chuyện gì họ cũng mời chồng tới nhà họ chơi rất vui vẻ.
Video đang HOT
Nhiều lần em đem chuyện này kể với mẹ đều bị mẹ “đả kích” ngay chính con gái mình: “Ờ thì nó hiền thật, mẹ biết vậy nên hồi xưa mới gả con cho nó. Nhưng từ lúc về làm vợ, con hung hăng quá nên nghĩ nó là “sinh vật lạ” đấy thôi!”. Vợ không tin mình là “cọp cái” vì từ đó tới giờ vợ có làm gì cho chồng phật lòng đâu, với lại gia đình mình vui vẻ, đầm ấm cơ mà.
Thế nhưng, đôi khi chồng làm em phải “choáng”. Như ngày hôm qua, em ở nhà một mình, bị mấy tay bán hàng dạo xông vào nhà tiếp thị, còn dụ dỗ khui hàng trúng thưởng 100%. Cũng may chồng về kịp thời, hai tay túm áo hai tên lôi ra khỏi nhà. Em thấy lạ nên hỏi: “Sao hôm nay chồng hung dữ thế?”. Chồng cười, vẻ mặt đáng yêu làm sao: “Bà xã bị bắt nạt, không lẽ anh làm ngơ”. Vợ hỏi thêm: “Thế sao thường ngày chồng im như cục đất, không chịu nói chuyện vậy?”. “Em cứ giành nói hết, anh có xen vào được đâu. Với lại chỉ vì anh yêu em, muốn nhà mình êm ấm nên không đôi co với em thôi” – chồng từ tốn giãi bày. Trời! Hóa ra lâu nay là chồng nhường nhịn em. Vợ thấy thật xấu hổ quá. Thôi từ nay vợ xin chừa cái tật oang oang và bắt nạt chồng. Thương “ông bụt” của em nhất trên đời!
Theo Eva
Khi bị vợ sếp 'chỉ mặt đặt tên'
Người đàn bà ấy hùng hổ tiến vào công ty, mặt đằng đằng sát khí, tức tối hỏi nhân viên bảo vệ cho gặp Ngọc. Không ai biết thực hư thế nào và người đó là ai nhưng nhìn bộ mặt dữ dằn đó chẳng ai dám nói gì, cũng đành gọi Ngọc xuống.
Nghe tiếng sang sảng dưới tầng, sếp nhận ra ngày đó chính là giọng vợ mình. Ông chạy vội sang phòng Ngọc, cô nhân viên xinh đẹp để cảnh báo không được xuống và tim nơi nào đó lẩn trốn. Chưa cần hỏi ông cũng biết được rằng, vợ ông đã phát hiện ra điều gì đó về mối quan hệ lén lút bao lâu nay của ông với Ngọc.
Sự việc diễn ra khiến mọi người phát hiện thêm một bí mật nữa: bao lâu nay sếp và Ngọc cặp kè với nhau.
Đường hoàng đi xuống tầng hỏi vợ: "Cô đến đây làm gì?". Vợ sếp chẳng buồn trả lời, hất hàm nói: "Con Ngọc đâu, cho tôi gặp nó". Bấy giờ mọi người mới tá hỏa ra rằng, người đàn bà kia chính là vợ sếp. Trông bà ta không có phong thái của một người có t.iền, có chồng làm to mà giống như một "dân buôn" ngoài chợ. Đó cũng chính là lý do khiến sếp rất nể vợ. Dù có nhiều lần lén lút qua lại với những cô gái xinh đẹp nhưng chỉ cần vợ gọi về là ông lại dăm dắp nghe theo, bỏ mặc các em lại vì sợ vợ làm ầm lên thì mất mặt.
Sự việc diễn ra khiến mọi người phát hiện thêm một bí mật nữa: bao lâu nay sếp và Ngọc cặp kè với nhau. Ấy vậy mà chẳng ai hay biết chuyện. Ai cũng ngã ngửa ra khi người đàn bà ấy vào tìm. Chỉ cần Ngọc xuất hiện, cảm tưởng rằng bà ta có thể xé xác ra ngay lập tức.
Sếp dù sợ vợ nhưng được cái khéo léo cư xử trước mặt nhân viên. Chẳng hiểu ông chuẩn bị tình huống từ khi nào mà phản ứng nhanh đến thế: "Con Ngọc á, tôi cho nó nghỉ từ lâu rồi. Ai cũng đồn đại tôi qua lại với nó nên tôi cảm thấy khó chịu, sợ mình lại nghi oan cho tôi nên tôi không giữ nó lại nữa. Không tin mình cứ hỏi đám nhân viên của tôi mà coi".
Bà vợ quay phắt mặt lại hằn giọng hỏi nhân viên của sếp. Vì bất ngờ và được sếp đón đầu trước như thế nên ai cũng nhanh trí gật gù cho xong chuyện, mong cho tình huống này qua nhanh. Vậy là cô vợ tạm tin...
Thế là chấm hết một cuộc tình khi chưa kịp tính toán, chưa kịp lợi dụng.
Còn Ngọc lúc ấy đang trốn trên tầng. Nghe những lời nói của sếp mà lòng cô đau nhói. Cô hiểu sếp cũng chỉ là một kẻ có t.iền nhưng nhu nhược. Biết mình không tốt khi xen vào hạnh phúc gia đình người khác nhưng sếp đã nói được như vậy thì có lẽ sếp cũng chẳng coi Ngọc ra gì, không hề có ý tôn trọng cô.
Từ hôm ấy thái độ của sếp cũng thay đổi hẳn. Có lẽ ông sợ bẽ mặt với vợ và nhân viên nên thật lòng cũng không dám để Ngọc ở lại công ty làm việc nữa. Còn Ngọc, sau hôm ấy cũng thấy mình không được tôn trọng, chỉ như món hàng mà ông ấy chơi chán rồi bỏ đi. Ngọc chạnh lòng khi nhìn mặt anh chị em đồng nghiệp trong công ty. Tưởng mối quan hệ ấy sẽ giấu được lâu, Ngọc sẽ có cơ hội sống trên giàu sang, t.iền bạc của sếp một thời gian nhưng sự việc bại lộ...
Thế là chấm hết một cuộc tình khi chưa kịp tính toán, chưa kịp lợi dụng. Ngọc đã tính sẽ còn theo chân ông sếp đến khi ông chịu mua nhà, mua xe cho nhưng sự việc đến nước này, ông đã không lý do mà từ bỏ nên Ngọc cũng đành ngậm ngùi. Cuộc tình chóng vánh chỉ mới tồn tại vài tháng đã nhanh chóng bị dập tắt. Ngọc không tiếc ông sếp mà nghĩ tiếc của, tiếc công việc mình đang làm.
Theo Eva
Truyện cười: Bí ẩn “chuyện đàn ông” Cô ghi phiếu hỏi người đàn ông đi khám "chuyện đàn ông": Anh tên gì? - Dạ, Trần Ngọc Quý. - Ngắn hay dài? - Dạ...? Dạ... bình thường ạ. - Hoặc ngắn hoặc dài, sao bình thường được? - Ý cô là... - I ngắn hay Y dài? - Dài... dài ạ. - Dài thì nói luôn là dài, ậm ừ mất...