Ông bố dành hết tiền mua nhà nhưng không cho con trai đứng tên: ‘Không ai dùng nhà để đảm bảo an toàn cho con dâu!’
Xã hội hiện nay rất nhiều người khi kết hôn rất coi trọng vật chất. Tiêu chí số một của những người tìm kiếm đối tượng kết hôn là có xe hơi, nhà cửa và tiền tiết kiệm.
Đây là điều kiện cần. Nhưng liệu một cuộc hôn nhân được duy trì bằng những vật liệu này có thực sự bền lâu không?
Ông Dương chia sẻ, vợ chồng ông đã 62 tuổi, họ chỉ có một đứa con trai 25 tuổi, đã đến tuổi kết hôn. Tuy nhiên, người yêu 3 năm của anh lại yêu cầu cô phải có một ngôi nhà trước khi kết hôn. Cậu con trai của ông Dương đã suy nghĩ về điều này, và không biết phải làm gì suốt nửa năm qua.
Ông kể: “Tôi và vợ đã lấy hết tiền tiết kiệm và mua một căn nhà ở trung tâm thành phố, nhưng căn nhà lại đứng tên hai người họ chứ không phải người con trai, và chúng tôi không thể thay đổi được. bạn gái của con trai tôi nói rằng phải có một ngôi nhà và cô ấy phải cùng đứng tên căn nhà đó. Căn nhà chúng tôi mua trước đã sang tên rồi, không sang tên đổi chủ được. Nếu muốn bạn gái của con trai đứng tên thì chỉ có thể mua một căn nhà khác. Chúng tôi là những người dân nông thôn, phải làm công việc bán thời gian ở thành phố khi còn nhỏ và sau đó tiết kiệm một ít để mua nhà. Căn nhà này là của cải cả đời của gia đình chúng tôi”.
Nếu không có tên trên sổ, bạn gái của con trai nói : “Em phải làm gì nếu kết hôn với anh và trở thành vú em, hoặc một “cỗ máy sinh sản”? Em cần một ngôi nhà để cho đảm bảo an toàn cho chính mình, vì dù thế nào đi chăng nữa thì sau tất cả, em không thể rời bỏ gia đình này.
Video đang HOT
Cảm giác an toàn của cô gái đó là được đứng tên căn nhà đó, cô ấy muốn sở hữu một nửa căn nhà. Làm sao cô ấy có thể muốn một nửa của ngôi nhà ngay khi cô ấy kết hôn? Tôi không muốn chia cho cô ấy một nửa căn nhà, nhưng con trai tôi nói rằng nó rất yêu bạn gái của mình nên phải cưới cô ấy. Nếu không cưới được cô ấy, anh ấy sẽ không bao giờ yêu người phụ nữ khác trong phần đời còn lại.
Ông Dương có chút phân vân nhưng ông nghĩ vài năm tới, khi ông bà mất đi, chẳng phải ngôi nhà sẽ vẫn thuộc về con trai và con dâu sao. Chỉ cần hai người có quan hệ tốt thì sớm muộn ngôi nhà cũng sẽ là của họ. Nếu yêu nhau thật lòng thì vẫn có thể sống chung dù có nhà riêng hay không. Khi cưới nhau, vợ chồng ông cũng chỉ có một ngôi nhà mái ngói ở quê.
Việc đưa ra là điều kiện là được đứng tên căn nhà thì mới cưới là việc khó chấp nhận. Đây là mối quan hệ kiểu gì đây? Dù người con trai sống chết đòi cho bạn gái cùng đứng tên căn nhà, ông Dương mắng người con trước mặt cả bạn gái: “Nếu người phụ nữ thực sự yêu con, dù con không có xe, không nhà, không việc làm, cô ấy cũng sẵn sàng ở bên con”. “Thay vì lo lắng xem mình có được đứng tên căn nhà hay không, thì mấy năm sau bố mẹ không còn, chẳng phải căn nhà này là của vợ chồng con sao? Nhưng nếu con không muốn kết hôn thì đừng kết hôn.”
Vì không được ông Dương cho phép đứng tên, cuộc tình của người con trai đã tan vỡ. Ông nghe con trai kể lại rằng hôm ông nói những lời trên, cô ấy đã chặn ngay mọi thông tin liên lạc của con trai ông. Ông khuyên con: “Con xem đi, cô ấy chẳng có tình cảm gì với con cả. Một ngày nào đó cô ấy có thể xóa hết thông tin liên lạc của con. Cô ấy có tình cảm gì với con?”
Câu chuyện trên khiến chúng ta có suy nghĩ rằng nếu hai người thực sự yêu nhau thì đừng lo lắng về vật chất. Nếu bạn thực sự muốn sống bên nhau, bạn có thể có một ngôi nhà nhỏ trong căn nhà lớn của mình. Tại sao bạn phải quan tâm đến việc mình có được đứng tên căn nhà đó không?
Không thấy con trai nhỏ chạy ra đón bố như mọi lần, tôi thắc mắc thì vợ tỉnh bơ nói "gửi rồi"
Tôi thật sự đau đầu, không biết phải giải quyết chuyện vợ con thế nào nữa.
Đã lâu tôi không được về thăm nhà, lần này tôi xin cắt phép và nghỉ lễ được một tuần. Lúc tôi về nhà là vào sáng sớm, vợ và 2 cô con gái hồ hởi chạy ra đón. Không thấy con trai chạy ra, tôi hỏi vợ con út đâu?
Vợ tỉnh bơ nói "gửi rồi". Tôi không hiểu gì nên hỏi con gái lớn, con ấp úng nói mẹ gửi em cho ông bà nội cả tuần nay rồi, không đón về. Nghe vậy mà tôi ngạc nhiên, bố mẹ tôi đang bệnh thật, thế mà vợ còn gửi con cho ông bà chăm? Trong khi con trai tôi thì nghịch ngợm. Tôi vừa lên tiếng trách vợ thì cô ấy cáu gắt nói là công việc rất bận rộn, làm cả ngày mệt mỏi, về đến nhà chỉ muốn ngủ, không còn thiết tha làm gì nữa. Còn mấy ngày nghỉ, cô ấy bận dọn dẹp nhà nên chưa có thời gian đón con về.
Thương vợ vất vả, tôi cũng không muốn làm khó vợ nữa, sau đó tôi đưa cả nhà về nội chơi với con út và làm cỗ sum họp gia đình.
Trong lúc vợ và mẹ làm cơm, tôi dắt con trai qua nhà hàng xóm chơi. Nghe bác hàng xóm kể về sự vất vả của mẹ mà tôi cay mũi. Bác bảo từ ngày phải chăm sóc con tôi, mẹ không thể đi làm thêm được, bố thì ốm đau liên miên, tiền thuốc rất tốn kém.
Hiện mẹ tôi đang nợ bác Liên 60 triệu. Bác bảo con tôi mới hơn 1 tuổi, ốm đau suốt, mẹ tôi phải thức đêm nhiều, da dẻ bà xanh xao gầy đi rõ rệt.
Tối hôm qua, tôi khuyên vợ nghỉ việc ở nhà chăm sóc con, không thể dựa dẫm vào bà nội mãi được. Vợ tôi đang nằm xem điện thoại, nghe thấy thế ngồi bật dậy nói là chỉ có bỏ chồng chứ không bao giờ bỏ việc.
Tôi thật sự đau đầu, không biết phải giải quyết chuyện vợ con thế nào nữa. Hai đứa con gái lớn thì đi học cả ngày. Con trai út thì không ai trông, mà để bố mẹ tôi chăm thì cũng không ổn. Tôi có nên ép vợ đưa con đi nhà trẻ không rồi buổi chiều đón về thì tự vợ chăm? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
(duyanh...@gmail.com)
Vào bệnh viện đón mẹ thì không thấy bà đâu, biết người đưa bà đi mà tôi vừa hổ thẹn vừa giận điên người Tôi cuống quýt gọi cho mẹ nhưng chẳng ai nghe máy. Đến cuộc thứ 3, nghe giọng nói ở đầu dây bên kia vang lên mà tôi sững người. Hôm qua là ngày mẹ tôi được xuất viện về nhà nhưng tôi vào đón thì chẳng thấy bà đâu. Mẹ tôi nhập viện gần chục hôm nay. Qua 3 ngày đầu thì sức...