Ớn lạnh người khi vợ mặc váy ngủ dạy chồng trên giường
Em còn tường tận chỉ bảo tôi cách em sử dụng để quyến rũ chồng. Hóa ra thằng chồng như tôi đây, lúc lên giường chỉ là đứa học sinh cấp 2 thôi.
Dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Nhà có 2 anh em. Em gái tôi đã lấy chồng và yên bề gia thất rồi. Phải nói là bố mẹ tôi tính toán như thần. Các cụ bảo, nhà mình có tiền của nhưng thiếu danh tiếng. Kiếm chỗ nào vừa yên ấm lại có tiếng có danh cho em gái mày ngồi thì bố mẹ mới yên tâm được.
Quả thật sau hơn 1 năm lấy chồng, em gái tôi đã ngồi vào ghế trưởng phòng quan hệ khách hàng của một công ty liên doanh to vật. Cái ghế này đầy người phấn đấu cả đời cũng chẳng dám ghé mông vào ngồi nổi.
Bố mẹ tôi cho rằng đấy là đường lối đúng đắn và dự tính sẽ được áp dụng rộng rãi lên đứa con trai là tôi đây. Bởi tôi còn là người kế thừa tài sản của ông bà mà. Tôi thừa biết điều đó. Chắc chắn bố mẹ tôi sẽ không để tôi tự chọn vợ đâu. Có lần tôi đưa một cô về nhà, mẹ tôi sưng xỉa mặt mày bảo là “đồ đũa mốc đòi chòi mâm son”. Mâm son cái nỗi gì, chỉ được hơn tiền thiên hạ mà lên mặt thôi.
Tôi cũng đã từng theo đuổi các cô hotgirl. Nói là theo đuổi cho oai chứ tôi toàn bị bọn gái đẹp nó săn. Chả phải vì tôi đẹp trai hay phong độ gì mà bởi ví tôi quá dày. Gái nhiều khi đâu cần nhìn vào bản mặt của đàn ông đâu. Chỉ cần “dầy đạn” là có thể khiến hàng tá người đẹp chạy theo rồi.
Thế gian vốn “người ăn không hết kẻ lần chẳng ra”. Đôi lúc “người ăn không hết” sẽ bị bội thực bởi những cô nàng quyến rũ hay lắm chiêu. Quả đúng là mệt mỏi mà đôi khi tôi kêu lại bị nói là đang làm cảnh.
Dù mình có là thiếu gia thì cuộc chọn bạn đời vẫn như bao người khác thôi. Ai chả muốn lấy được vợ đẹp, có tài và có tiền nữa. Tất nhiên nấc thang đo các giá trị này của phụ nữ hơi khác nhau.
Rồi thì cũng đến ngày bố mẹ tôi sắp sẵn hôn nhân để cho cậu con trai quý tử ngồi. Tôi được gặp cô dâu vài lần sau đó là sầm sập chạy xô đi chuẩn bị cưới xin.
Tôi biết là tôi chẳng được hỏi ý kiến nào trong vụ hôn sự này. Bởi ngay từ hôm đi ra mắt bố tôi đã ngửa bài với tôi: “Nếu mày để bố mẹ chọn vợ cho thì về sau mọi thứ tài sản bố mẹ có đều thuộc về mày. Còn nếu cứ thích làm theo ý mình thì dọn ra ngoài mà sống, tự làm tự ăn lấy”. Thôi, dù gì mà chẳng phải cưới vợ, cưới ai chả được, tôi tặc lưỡi làm theo.
Video đang HOT
Nghe bảo vợ tôi vốn cũng thuộc loại tiểu thư của một gia đình đại gia từ trong trứng nước. Ngày gặp nhau em lướt qua tôi, hờ hững nhả từng câu lẫn trong khói thuốc và bảo: “Cưới anh, em chỉ muốn củng cố gia thế thôi. Mình là vợ chồng nhưng ai cũng có tự do riêng. Đừng nghĩ đến chuyện quản em nhé, cưng”.
Ngay đêm tân hôn, tôi tá hỏa ra đằng sau khuôn mặt ưa nhìn, vóc dáng thon gọn cùng tấm bằng giỏi đại học ra, em còn từng trốn nhà dạt đi vũ trường nhiều lần. Tất nhiên, chuyện này do em tự bạch với chồng ngay đêm động phòng vì chê tôi chỉ có vài tư thế làm tình. Em còn tường tận chỉ bảo tôi cách em sử dụng để quyến rũ chồng. Hóa ra thằng chồng như tôi đây, lúc lên giường chỉ là đứa học sinh cấp 2 thôi.
Vì sĩ diện, tôi ngậm tăm chuyện này và không quên dặn vợ khâu miệng lại. Mỗi đêm nhìn cái vẻ lả lơi của vợ trong chiếc váy ngủ ren mỏng tanh là tôi lại thấy ớn lạnh. Dù bản năng đàn ông trong tôi rất mạnh, nhưng trong đầu tôi không dấu được nổi sự kinh bỉ. Sao tôi lại phải sống với con đàn bà lẳng lơ, lăng loàn này.
Thế rồi, hơn 1 tháng sau em thông báo mình có bầu. Quái lạ, làm tình với em toàn vào ngày an toàn, lấy đâu ra cái thai này cơ chứ? Không khéo tôi lại đang phải đổ vỏ cho thằng nào vào hôm vợ đi công tác cách đây nửa tháng rồi.
Chả biết cuộc hôn nhân này kéo dài được bao lâu. Chắc tôi phải xin bố mẹ lập cái công ty riêng rồi rút tiền về đấy để dùng dần thôi. Chứ cái ngữ này rồi không khéo nai lưng ra hầu cả một lũ con đứa thì mắt xanh, đứa tóc vàng thì quá nhục nhã. Mà ly hôn thì chắc chắn là bố mẹ tôi cho tôi ra đường rồi.
Theo blogtamsu
Lý do đằng sau chiếc váy ngủ đắt tiền chồng tặng lúc nửa đêm
Lý do đằng sau chiếc váy ngủ đắt tiền chồng tặng lúc nửa đêm là đây. Thà anh vụng trộm mà anh biết chùi mép để tôi đừng biết, tôi còn bớt đau. Anh làm như thế này khác gì anh không để cho tôi con đường sống.
Vậy rồi anh bỏ lên nhà đi ngủ, để lại mình tôi với gói quà cùng sự bất ngờ thật sự. (Ảnh minh họa)
Hôm qua là ngày 20/10, đã quá nửa đêm, chồng tôi đi làm ca về và dúi vào tay tôi một hộp quà lớn và nói:
- Này, mẹ nó cầm lấy, quà 20/10 đấy!
Tôi không tin vào những gì vừa nghe, liền hỏi lại:
- Hả, quà cho em á? Hôm nay có bão à?
Chồng gằn giọng đáp:
- Mua rồi thì nhận đi, hỏi nhiều!
Vậy rồi anh bỏ lên nhà đi ngủ, để lại mình tôi với gói quà cùng sự bất ngờ thật sự. Phải nói rằng 7 năm lấy nhau, chưa bao giờ anh nhớ chúc hay tặng quà gì cho tôi trong ngày lễ này, vậy nên năm nay nhận được quà, tôi có phần ngạc nhiên nhiều lắm. Vội rối rít cảm ơn, tôi ở hộp quà ra xem, thấy phía trong là một chiếc váy ngủ liền thân thật đẹp. Chất vải lụa mỏng tang, điểm xuyết những đường ren tinh tế, màu rượu vang quyến rũ và sang trọng, mới nhìn thôi mà tôi đã đỏ mặt rồi.
Mặc thử vào người, tuy có hơi chật một chút, không sao, chồng tôi chưa bao giờ mua đồ áo gì cho tôi, lệch size là phải rồi. Nhưng tôi vẫn rất vui vì thời gian qua vợ chồng tôi có rất nhiều khúc mắc, thường xuyên cãi nhau và khiến nhau mệt mỏi rất nhiều. Tôi nghĩ tới lúc tôi mặc chiếc váy này cùng chồng vui vẻ mà đã xấu hổ muốn chui xuống đất. Cả đêm, tôi vui đến nỗi chẳng ngủ được, chỉ mong trời sáng để lên cơ quan khoe quà với các chị trong phòng.
Vậy mà sáng hôm sau dậy sớm để chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà, lúc lấy chiếc váy ra ngắm lại và vứt hộp quà đi vì hôm qua tối muộn chưa kịp dọn, tôi lại biết một sự thật đau lòng từ món quà đó của chồng tôi.
Một tấm thiệp chúc mừng vô tình rơi ra từ hộp quà mà tối qua tôi không phát hiện đã tố cáo tất cả. "Thương gửi Linh món quà nhỏ, chúc em mãi xinh đẹp, trẻ trung. Hãy nhớ yêu anh thật nhiều em nhé! Hôn em!" - Đấy chính là nội dung của tấm thiệp, nét chữ còn rõ mồn một của chồng tôi đây, và Linh là người đàn bà tôi chẳng lạ lẫm gì nữa. Đọc xong, tôi ôm mặt ngồi khóc ngay giữa nhà, chỉ biết trách đời nghiệt ngã khéo trêu ngươi tôi. Linh đâu phải là tên tôi, nét chữ ấy của chồng tôi thì sao mà tôi nhầm lẫn được...
Một tấm thiệp chúc mừng vô tình rơi ra từ hộp quà mà tối qua tôi không phát hiện đã tố cáo tất cả. (Ảnh minh họa)
Thì ra, anh ta đi tặng quà cho bồ mà vì lí do gì đấy không tặng được lại mang về tặng tôi cho đỡ tiếc của ư? Thì ra, tôi bây giờ cũng chỉ là người để anh ta đổ vỏ và không còn lấy một chút tôn trọng ư? Chẳng trách mà chiếc váy ấy lại quá chật so với số đo của tôi đến vậy. Ừ thì đúng rồi, vòng eo của một người vợ đã có một mặt con thì làm sao so vì được số đo của con gái đang thì. Nực cười thay...
Nghe tiếng tôi khóc, chồng từ trong phòng ngủ vùng dậy hét toáng lên:
- Mẹ nó làm sao thế, bị thương ở đâu?
Chồng chạy xuống nhà, nhìn thấy tôi ngồi bệt giữa nhà, xung quanh là hộp quà và chiếc váy, trên tay tấm thiệp chúc mừng, mới thôi ngừng hỏi thăm. Anh ta chết lặng, mặt tái mét, lắp bắp nói:
- Em đưa cái thiệp cho anh, rồi để anh từ từ giải thích!
Tôi trừng mắt gào lớn:
- Anh im đi, anh còn muốn nói gì nữa. Anh xem tôi là gì? Anh xem cái nhà này là gì? Tại sao anh lại khốn nạn như vậy, tại sao?
Rồi tôi chạy vào bếp lấy kéo, vừa cắt, vừa khóc, vừa chửi rủa thậm tệ, không làm chủ được chính mình. Chồng tôi chỉ sợ tôi cầm kéo làm liều, đứng ngoài chỉ biết cầu xin:
- Anh xin em, em bình tĩnh lại. Là anh sai rồi, anh không nên làm vậy. Anh sai rồi, em tha thứ cho anh!
Tha thứ ư? Lấy gì làm niềm tin nữa để mà tha thứ? Thà anh đi luôn một lần không quay lại, thà anh vụng trộm mà anh biết chùi mép để tôi đừng biết, tôi còn bớt đau. Anh làm như thế này khác gì anh không để cho tôi có đường sống. Tôi ném hết mọi thứ xuống đất, xô anh ra rồi chạy lên nhà vào phòng con khóa trái cửa lại. Mặc anh chạy theo đập cửa đòi mở, giờ tôi chỉ muốn được ôm con ngủ một giấc để đến lúc tỉnh dậy, tất cả chỉ là giấc mơ thôi...
Theo blogtamsu
Thư gửi vợ của một người chồng vừa "ngoại tình" Vợ, Anh chỉ có thể gọi là vợ là VỢ mà không còn từ nào khác - cái từ thiêng liêng đã gắn kết cuộc đời anh và vợ kể từ khi vợ đồng ý đeo chiếc nhẫn của anh trong nhà thờ ngày hôn lễ. Ừm mà nhắc đến hôn lễ anh mới nhớ. Hôm nay là ngày cưới của chúng ta....