Ôm con xách làn đi đẻ từ bệnh viện về tôi hốt hoảng khi thấy chồng dựng rạp cưới linh đình và sự thật phía sau khiến tôi chết lặng
Vừa về đến đầu ngõ tôi đã nghe tiếng loa đài, phát ra từ nhà mình đã vậy còn có rạp như rạp đám cưới nữa chứ. Chân tôi dường như cứng lại không nhấc nổi nữa, tôi sợ hãi đến mức suýt đánh rơi cả con xuống đường.
Vợ chồng tôi yêu nhau 2 năm rồi mới tiến đến hôn nhân. Trong mắt tôi anh là người đàn ông có trách nhiệm, chỉn chu và rất nhẹ nhàng. Tôi đã bỏ qua cơ hội yêu người giàu có thành đạt hơn để chọn anh vì tôi tin vào cảm giác của mình.
Cuộc sống hôn nhân của hai vợ chồng khá hạnh phúc. Ngày chúng tôi có ý định sinh con, tôi đòi đi siêu âm soi trứng để mong đẻ con trai đầu lòng nhưng khi đó chồng tôi biết được ý định nên anh liền bảo: “Trai gái gì chẳng là con, cứ để theo tự nhiên em à. Miễn là con của anh và em thì anh yêu, anh thương hết”. Câu nói ấy có lẽ sẽ theo tôi đến cuối cùng đời, hôm đó tôi đã khóc vì tôi cảm thấy quá hạnh phúc.
(Ảnh minh họa)
Rồi tôi có bầu và con yêu đầu tiên của chúng tôi là 1 cô công chúa. Cả hai vợ chồng đều vui mừng vô cùng, dù sao thì tôi cũng thích có 1 cô con gái để điệu đà với mình. Nhưng chồng là con trai một nên chắc chắn tôi sẽ phải tìm cách để có con trai. Lần thứ hai tôi tìm hiểu ăn uống và làm mọi cách để có con trai nhưng ông trời vẫn ban cho chúng tôi con gái. Lúc này tôi thực sự buồn vì tôi hơi áp lực với bố mẹ chồng, còn riêng chồng anh vẫn hết sức vui vẻ thậm chí còn động viên vợ nữa.
Lần thứ tư tôi mang thai, lần này tôi thực sự vỡ òa, đứa bé lại là… con gái. Tôi đã bị trầm cảm vô cùng, nhiều đêm tôi lén dậy để khóc. Tôi không ghét bỏ gì con nhưng tôi thực sự tha thiết muốn có 1 cậu con trai để chồng và chồng được vui lòng. Tôi bỏ bê con cái vì quá chán nản, chính chồng là người đã dậy nấu cơm cho con ăn đưa con đi học và mua đồ ăn sáng cho vợ.
Tôi càng thương anh, tôi càng ghét bản thân mình. Tôi như biến thành 1 con người khác, nếu tôi là anh có lẽ tôi cũng không chịu nổi nhưng anh vẫn im lặng, vẫn an ủi vui vẻ chăm sóc vợ.
Ngày tôi đi đẻ, anh không có mặt ở bên vì khi đó anh vừa đi công tác được 3 ngày ở bên Hàn. Tôi đã tủi thân rất nhiều, tôi nghĩ tiêu cực rằng chắc anh ấy chán ghét mình rồi, có mỗi đẻ con trai mà không không làm được. Nhiều đêm nằm trong bệnh viên tôi cứ thế khóc, tôi biết nhà chồng cũng hụt hẫng vô cùng. Không ai nói với tôi 1 câu nào khó nghe nhưng tôi hiểu họ buồn.
Hôm đó mẹ chồng về nhà lấy ít đồ, còn mẹ tôi thì ở quê đang trên đường ra. Tôi âm thầm bắt xe về nhà trước dự định, đáng lẽ chiều về thì sáng đó tôi đã ôm con xách làn đi về.
Vừa về đến đầu ngõ tôi đã nghe tiếng loa đài, hình như âm thanh đó phát ra từ nhà mình đã vậy còn có rạp như rạp đám cưới nữa chứ. Chân tôi dường như cứng lại không nhấc nổi nữa, vừa ôm con vừa xách làn trong khi trong lòng hoang mang vô cùng. Tôi nghĩ bụng: “Hay chồng mình cưới vợ mới, anh ấy nói đi Hàn nhưng biết đâu lại âm thầm tổ chức đám cưới với cô bồ nào đó thì sao, vì mấy tháng qua mình đã như 1 con điên vậy ai mà chả chán”. Nghĩ thế tôi sợ lắm, sợ đến mức suýt đánh rơi con luôn xuống đường ấy.
Video đang HOT
Tôi run rẩy không dám về nhà, nghĩ mình thật là thảm hại. Đúng lúc đó thấy hàng xóm xôn xao chỉ trỏ nữa chứ. Nghĩ đến ba cô công chúa tôi làm liều đi về, vừa thấy tôi mấy đứa nhỏ đã chạy ra đón. Mẹ chồng bất ngờ:
- Ơ sao không chờ mẹ đến đón về, đúng lúc đó tôi thấy chồng trong nhà chạy ra tươi cười ăn mặc sợ mi quần tây như chú rể:
- Anh đang làm cái gì vậy, có phải anh định cưới vợ mới khi tôi vắng nhà không? Anh có còn tình người không hả?
Mọi người đứng hình trước câu nói của tôi, còn tôi có cảm giác bị lừa dối phản bội trắng trợn. Tôi lao vào nhà định xé hết rèm và phá nát hết mọi thứ, thì bỗng dưng dòng chữ to đập vào mắt tôi:
- Mừng sinh nhật vợ yêu và chào đón công chúa thứ tư của bố mẹ.
Nước mắt tôi lưng tròng còn chồng mỉm cười:
- Anh đã muốn chạy ngay vào viện với hai mẹ con, nhưng anh nghĩ làm thế này em sẽ bất ngờ hơn. Anh xin lỗi bà xã vì đã không ở bên em lúc khó khăn nhất. Cảm ơn em đã sinh con cho anh.
Tôi òa khóc nức nở, đánh thùm thụp vào người chồng:
- Anh không trách em sinh toàn con gái cho anh thì thôi, anh còn làm thế này làm gì.
- Con gái con trai gì chẳng là con, em mà nói thế các con buồn đấy. Hôm nay là ngày vui, nhân dịp sinh nhật em nữa anh mời hết anh em bạn bè thân thiết đến chung vui rồi. Em ẵm con lên nhà nghỉ ngơi đi, để anh chuẩn bị cho xong. Bà xã à! Em vất vả rồi.
Tôi lên nhà cứ thế khóc, chắc chẳng có ai lạc quan tâm lý như chồng tôi đâu. Càng nghĩ tôi càng thấy hạnh phúc nhưng cũng thấy thương anh rất nhiều.
Theo Một Thế Giới
"Em đi đẻ một mình nhé, em còn có mẹ chứ bồ anh chỉ có mình anh thôi" và cái kết
Hôm đó, Mai cảm thấy đau bụng kinh khủng, nghĩ mình đến ngày sinh nên Mai cầm điện thoại gọi cho chồng. Nào ngờ vừa mới trình bày xong, Phan đã khẩn khoản bảo: "Em đi đẻ một mình nhé, em còn có mẹ chứ bồ anh chỉ có mình anh thôi".
Mai khổ sở vô cùng, lấy chồng mới được 2 năm, có thai 2 tháng thì biết chồng ngoại tình . Chả hiểu cô bồ của Phan cho anh ăn cái gì mà anh chết mê chết mệt cô ta như vậy. Từ một người đàn ông thương vợ, chí thú làm ăn, giờ Phan chỉ biết đến bồ. Bao nhiêu tiền của làm được, Phan đều dành cho cô ta. Mai đang mang bầu mà chả có ngày nào yên ổn, khi nào cô cũng khóc vì tức tối.
Nhưng Mai không muốn bỏ chồng, vì cô biết Phan là người tốt. Cô cũng không muốn con mình sinh ra đã chịu cảnh bố mẹ ly tán. Nên Mai chờ đợi ngày Phan tu chí quay về với vợ con.
Nhưng cái ngày đó chẳng đến, ngược lại sự gắn kết giữa bồ và chồng cô ngày càng khăng khít. Và đỉnh điểm của việc này là Phan thông báo, bồ anh cũng đang mang thai. Cái thai cũng chỉ cách Mai mấy tháng. Tin này khiến Mai suy sụp vô cùng, nhưng biết làm thế nào bây giờ? Ít ra thì Mai cũng phải đợi cho con chào đời rồi từ từ khuyên nhủ chồng.
Mai buồn phiền vì chồng ngoại tình và còn khiến cho cô bồ có thai (Ảnh minh họa)
Phan thì bơ luôn vợ, anh luôn cho rằng, vợ mình mạnh mẽ, cô ấy đủ sức vượt qua tất cả còn bồ của anh mong manh, yếu đuối. Cô ấy mồ côi cả cha lẫn mẹ, anh không thể bỏ cô ấy một mình được. Hơn nữa, cô ấy lại đang mang thai, anh phải có trách nhiệm với cô ấy. Mai nghe những lời chồng nói mà nghẹn đắng cả cổ họng. Cô tự nhủ, thôi đến nước này thì chẳng còn trông mong gì nữa, cứ xác định là mất chồng đi cho chắc. Cô chỉ còn 1 tháng nữa là sinh con nên cô luôn phải cố gắng để mạnh mẽ.
Hôm đó, Mai cảm thấy đau bụng kinh khủng, nghĩ mình đến ngày sinh nên Mai cầm điện thoại gọi cho chồng. Nào ngờ vừa mới trình bày xong, Phan đã khẩn khoản bảo: "Em đi đẻ một mình nhé, em còn có mẹ chứ bồ anh chỉ có mình anh thôi". Mai chết đứng, cô không nói thêm được câu nào. Mai gọi cho mẹ và bắt taxi vào bệnh viện.
Cô vượt cạn một mình, nằm trong phòng sinh với đứa con đỏ hỏn trên tay, Mai khóc nấc lên, xót thương cho số phận hẩm hiu của đứa con mới chào đời. Mẹ Mai ngồi bên cạnh, thấy con gái như vậy cũng không cầm được nước mắt. Cứ tưởng con gái lấy được ông chồng ngoan, chí thú làm ăn, nào ngờ...
"Em đi đẻ một mình nhé, em còn có mẹ chứ bồ anh chỉ có mình anh thôi". (Ảnh minh họa)
Mai soạn sẵn đơn ly hôn, đợi Phan về sẽ đưa cho anh ký. Nhưng không ngờ, 1 tuần sau, Phan về nhà trong tình trạng bệc rạc, mặt mũi bơ phờ, mắt thì sưng húp. Phan quỳ xuống dưới chân vợ thổn thức:
- Em và con tha thứ cho anh, anh là thằng ngu không có mắt.
- Em viết sẵn đơn ly hôn rồi. Chuyện đến nước này em tha thứ còn được cái gì nữa. Anh đã có con riêng rồi còn gì.
- Anh ngu si, anh không biết cô ta lừa anh. Thì ra cái thai đó là của thằng người yêu cũ của nó. Nó lợi dụng tiền bạc của anh, bắt anh chăm hết thai kỳ, giờ đây thằng đó trở về đòi nhận con, nó lại vứt anh đi như một cái giẻ lau xe.
- Anh cũng từng vứt em đi như cái giẻ lau xe để đến với cô ta. Vậy nên anh đừng khóc lóc làm gì. Đàn ông dám làm dám chịu, em đã quyết định rồi. Anh ký đơn đi, nhà này chia đôi.
"Anh cũng từng vứt em đi như cái giẻ lau xe để đến với cô ta. Vậy nên anh đừng khóc lóc làm gì". (Ảnh minh họa)
- Xin em hãy nghĩ lại và cho anh một con đường sống.
- Muộn rồi Phan ạ. Em biết rõ bộ mặt của anh rồi. Em không thể sống tiếp với anh được. Trong cơn đau đớn tột cùng, anh đã bỏ rơi mẹ con em, giờ em không thể yêu anh được nữa.
Phan khóc ngất dưới chân vợ. Anh biết Mai là người nhẫn nhịn, cô đã bỏ qua và chờ đợi anh một khoảng thời gian dài, thế nên khi cô nói như vậy có nghĩa là mọi chuyện đã kết thúc.
Mai ôm con vào lòng, cô liếc nhìn chồng. Mai vẫn yêu Phan lắm nhưng bao nhiêu hờn tủi và đau đớn cũng như sự tự tôn đã không cho phép Mai tha thứ cho chồng. Cô nghĩ mình nên cứng rắn để bắt đầu một tương lai khác.
Theo Một Thế Giới
Cãi nhau với vợ, ôm con bỏ đi dằn mặt nào ngờ 4 ngày sau trở về nhà thì chết ngất Vợ chồng tôi vừa có một trận cãi nhau kịch liệt trong suốt 5 năm chung sống. Tức giận tôi bỏ đi, ôm theo đứa con nhỏ hơn 2 tuổi ra khỏi nhà dằn mặt vợ, nào ngờ về đến nhà, tôi chết ngất khi thấy... Vợ chồng tôi kết hôn đến nay được 5 năm, có chung một cậu con trai đã...