Ôm con chạy khỏi nhà chồng khi trời mưa tầm tã, tôi đang chới với không biết đi đâu thì ở bên kia đường có người gọi “Về nhà đi con”
Tôi quay đầu lại thì thấy khuôn mặt ấy, dáng người ấy. Bế con trên tay, tôi chạy thẳng sang bên kia đường.
Đúng là trên đời này chỉ có bố mẹ là thương mình nhất. Dù trước đây tôi từng cãi lời bố mẹ để đến với chồng, nhưng khi tôi tưởng chừng như đứt gánh giữa đường, bố mẹ vẫn rộng vòng tay đón tôi trở về nhà.
Cuộc hôn nhân của tôi thất bại một phần vì mẹ chồng. Tôi không biết chính xác tại sao bà lại ghét bỏ mình. Nhưng nghe bố tôi kể lại, trước đây mẹ chồng và mẹ đẻ của tôi từng có hiềm khích với nhau. Để rồi đến đời con cháu lại phải chịu khổ.
Tôi về nhà chồng khi cái thai trong bụng đã được 3 tháng. Người ta thì mong có cháu, thậm chí nhiều gia đình lấy nhau mấy năm về vẫn không có con. Họ mong mỏi được như chúng tôi, còn mẹ chồng tôi thì có cháu nhưng lại xét nét đủ đường.
Điều đáng buồn là những lúc ấy, chồng tôi lại xem như đó không phải việc của mình. (Ảnh minh họa)
Ngày ấy tôi bầu, thèm ăn hải sản nhưng không dám ăn. Vì hễ mua về là mẹ chồng lại than đắt. Hôm ấy thèm quá, tôi giấu cả nhà đi ra quán ăn. Đang ngồi ăn ngon lành thì gặp mẹ chồng đi chợ về. Nhìn thấy tôi, bà vẫn làm thinh như không biết. Đến khi tôi về nhà, bà mới quắc mắt lườm nguýt rồi chửi tôi đói khát, cơm nhà không ăn lại mang tiền đi ăn quán.
Điều đáng buồn là những lúc ấy, chồng tôi lại xem như đó không phải việc của mình. Khi tôi nói, anh lại chống chế rồi bảo tôi là người sai nên anh không thể bênh vực. Chính vì vậy mà mẹ chồng tôi mới xem thường con dâu.
Video đang HOT
Tôi sinh con ra nhưng không có quyền được nuôi con theo ý mình. Mẹ chồng tôi thường hay hôn cháu, tôi không thích và đã nói rằng hôn cháu dễ làm lây lan vi khuẩn. Trẻ con sức đề kháng yếu, không giống như người bình thường. Chỉ có vậy mà mẹ chồng chửi rủa tôi. Bà nói với con trai là tôi không muốn cho bà được gần gũi cháu. Thậm chí mẹ chồng còn gọi cho bố mẹ tôi và nói bố mẹ dạy lại con gái.
Tôi ngồi nghe mẹ chồng gọi điện cho bố mình mà nước mắt cứ lăn dài, nghĩ cảnh con gái đi lấy chồng mà vẫn làm bố mẹ phải khổ sở. Vì thế tôi đã giật điện thoại từ tay mẹ chồng để nói chuyện phải trái với bà. Giằng co điện thoại, mẹ chồng tôi giả vờ ngã xuống đất. Thấy mẹ như thế, chồng tôi xô tôi ra rồi đuổi tôi ra khỏi nhà.
Trở về nhà, bố mẹ nói tôi hãy ly hôn. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi sốc lắm, trời mưa tầm tã nhưng tôi vẫn bế con ra khỏi nhà. Vì ở lại thì cũng chẳng có ai đứng về phía mình. Khi tôi đi, mẹ chồng tôi còn nói đừng bao giờ quay lại căn nhà ấy nữa. Đứng ở cổng nhà, tôi chông chênh không biết đi về phía nào. Bỗng nhiên lúc đó, giọng nói quen thuộc vang lên từ bên kia đường: “Về nhà đi con”.
Là bố tôi, tôi không biết ông đã đứng đó từ khi nào. Nhưng bố bảo nghe điện thoại xong, bố tôi tức tốc phóng xe sang. Trở về nhà, bố mẹ nói tôi hãy ly hôn. Dù có thế nào, bố mẹ cũng sẽ cưu mang tôi và cháu ngoại.
Hôm nay, chồng tôi lại tìm đến xin lỗi và muốn đón mẹ con tôi trở về. Nghĩ đến những ngày sống cùng mẹ chồng, tôi đã ngao ngán lắm rồi. Tôi đang phân vân không biết có nên về nhà không, hay là nhân cơ hội này để ép chồng ra riêng luôn?
Giấu tên
Theo doanhnghiepvn.vn
Hào hứng dẫn bạn gái về ra mắt gia đình, bố tôi vừa gặp đã nói một câu khiến cô ấy xấu hổ cúi đầu còn tôi quyết định chia tay
Tôi thật không ngờ ngày dẫn bạn gái về ra mắt gia đình cũng là ngày tôi nói lời chia tay.
Tôi với Thanh yêu nhau nửa năm nay. Thanh là một cô gái có tính kiêu ngạo. Nhưng tôi ngẫm cũng đúng thôi. Nhà Thanh giàu có, cô ấy lại là con gái một, được cưng chiều từ nhỏ nên tính cách có phần kiêu ngạo, chảnh chọe cũng là dễ hiểu.
Khi yêu tôi, Thanh cũng thay đổi ít nhiều. Chứ ban đầu, bạn bè tôi phản đối lắm. Bởi đi uống cà phê chung một nhóm nhưng cô ấy chỉ chăm chăm nghịch điện thoại. Bạn tôi cố gắng kéo cô ấy vào cuộc trò chuyện còn bị cô ấy nói xóc xỉa cho mấy câu. Tôi khuyên can, chỉ dẫn mãi cô ấy mới biết cách nhún nhường, trò chuyện thân thiện hơn. Nhưng bản tính nóng nảy thì không sửa được. Mà mỗi khi nổi nóng, cô ấy đều nói những câu rất quá đáng, xúc phạm người khác. Tôi bảo cô ấy phải sửa tính này đi nhưng cô ấy nói không làm được.
Có lần, chúng tôi cãi nhau to vì cô ấy đi tranh cãi với một cụ bà bán vé số. Bà cụ ấy không có tiền lẻ thối lại cho cô ấy. Tôi bảo bỏ qua đi, cho bà cụ luôn cũng được. Nhưng cô ấy lại nói thẳng kiểu khinh khi người ta. Tôi tức quá, rút luôn tờ 500 nghìn cho bà cụ trước mặt cô ấy. Thế mà cô ấy đòi tát tôi chỉ vì tôi quá phung phí. Tôi định chia tay đợt đó rồi nhưng cô ấy lại xuống nước năn nỉ, xin lỗi, hứa hẹn. Còn thương nên tôi quay lại.
Nhà Thanh giàu có, cô ấy lại là con gái một, được cưng chiều từ nhỏ nên tính cách có phần kiêu ngạo, chảnh chọe cũng là dễ hiểu. (Ảnh minh họa)
Hôm qua, tôi dẫn bạn gái về ra mắt gia đình, dự định cưới vào đầu năm sau cho hợp tuổi. Tôi cũng dặn trước bạn gái là bố mẹ tôi hiền nhưng kĩ tính, rất chú trọng cách ứng nhân xử thế nên cô ấy chú ý cách ăn nói một chút là được. Cô ấy cũng dạ vâng còn bảo sẽ hiền hết mức có thể.
Về phần bố mẹ tôi, họ đã đợi sẵn ở nhà. Mẹ tôi còn mua trái cây để sẵn và nấu nướng tươm tất hết rồi. Ngờ đâu, vừa gặp cô ấy, bố tôi đã cau mày rồi nói thẳng một câu: 'Chắc cháu nhớ chú chứ?'.
Người yêu tôi cũng sững người rồi cúi mặt bần thần. Tôi chẳng hiểu gì cả. Đợi chúng tôi ngồi xuống rồi, bố tôi mới từ tốn kể. Thì ra người yêu tôi đã từng gặp bố tôi rồi. Nhưng khi đó, bố tôi đang trong bộ quần áo grab. Nhà tôi giàu có, bố tôi là chủ công ty sản xuất đồ chơi thiếu nhi nhưng ông cũng có thêm một sở thích khác là chạy xe máy ngoài đường. Ông xem đó là cách giải tỏa áp lực. Với đầu óc kinh doanh, ông quyết định gia nhập grab để vừa thỏa sở thích vừa kiếm tiền mà lại được tiếp xúc với nhiều hạng người khác nhau, từ đó có ý tưởng mở rộng kinh doanh.
Tôi cũng nói lời chia tay ngay tối đó vì không chấp nhận được thái độ của người yêu với người khác, đặc biệt là với người nghèo. (Ảnh minh họa)
Hôm đó, ông chở người yêu tôi đi. Bố tôi chạy chậm cho an toàn nhưng cô ấy không thích. Cô ấy hối ông đi cho nhanh để còn đến nơi cho kịp. Đến nơi, bố tôi cẩn thận dừng xe hẳn mới gạt chống chân xuống nhưng người yêu tôi lại vội vã nhảy xuống trước. Kết quả cô ấy bị ngã, váy áo bẩn hết.
Cô ấy quay sang đổ lỗi cho bố tôi rồi bắt ông bồi thường cái váy đó, đồng thời miễn tiền đi xe. Bố tôi không đồng ý nên đã vạch ra lỗi sai của cô ấy đồng thời dạy cô ấy cách cư xử phải phép. Thế nhưng, cô ấy còn mắng bố tôi là 'chạy grab mà đòi làm bố đời thiên hạ'.
'Chú sẵn sàng chấp nhận một cô con dâu nhà nghèo nhưng lễ nghĩa còn hơn giàu có mà kiêu ngạo, hỗn hào, ích kỉ'. Câu nói cuối cùng của bố tôi khiến tôi suy nghĩ mãi còn người yêu tôi xấu hổ đỏ bừng cả mặt, lí nhí nói xin lỗi.
Vì không thích nên bố tôi không tiếp cô ấy. Cô ấy ngồi chơi một lúc rồi xin phép về. Tôi cũng nói lời chia tay ngay tối đó vì không chấp nhận được thái độ của người yêu với người khác, đặc biệt là với người nghèo. Nhưng như vậy có quá vội vàng và có nên cho người yêu thêm cơ hội để thay đổi không?
Theo Trí thức trẻ
Tiền làm được bao nhiêu đưa chồng giữ, người vợ choáng váng khi bị chồng đuổi ra khỏi nhà Ngày tôi bắt đầu yêu, bố tôi thường nói với tôi rằng: 'Con à, sau này lập gia đình, con luôn phải nhớ: tiền chính là máu'. Sau hai năm lấy chồng, tôi mới thấm thía câu nói này của bố. Tôi 26 tuổi, lấy chồng hai năm nay nhưng chưa có con. Mặc dù chưa bận bịu con nhỏ nhưng chồng tôi...