Ốc Thanh Vân tiết lộ thời gian đứa con đầu lòng sẽ chào đời
Chị có thể chia sẻ một vài kỉ niệm đáng nhớ trong quá trình tham gia phim “Cô nàng bướng bỉnh” được không? Chị đã có được điều gì từ vai diễn Thu Phong?
Đây quả thực là vai diễn đặc biệt đối với Ốc, nó thực sự đem mình trở về thời học sinh, và có những cảm xúc của tình yêu lúc ban đầu. Sau một thời gian dài với những bộ phim, cộng với những vấn đề cuộc sống, đôi khi cảm xúc của mình bị bão hòa. Nhân vật Thu Phong trong phim có thể nói đã đem lại cho Ốc cảm xúc rất mới, cảm hứng để tiếp tục làm việc, và một cái nhìn đầy sinh lực cho cuộc sống. Có thể nói bộ phim “Cô nàng bướng bỉnh” đã “refresh” mình, đem lại hứng khởi cho những bước đi tiếp theo của mình. Ngoài ra Ốc còn được học hỏi rất nhiều trong diễn xuất từ anh đạo diễn Chu Thiện, Hòa Hiệp, anh Cao Minh Đạt, anh Trấn Thành… để làm tốt hơn cho vai diễn của mình.
Kỉ niệm thì rất nhiều, Ốc và Hiệp quá thân nhau nhưng cũng rất hay giận nhau. Mà giận thì làm sao đóng cảnh lãng mạn được, nên đã thỏa thuận là sao thì cũng chỉ được giận trong một đêm, và hôm sau lại phải huề lại để làm việc tiếp. Đoàn phim đã quá quen với việc này nên cũng hay chọc ghẹo hai đứa lắm. Chính những điều này giúp tình cảm anh em trong đoàn thêm gắn bó.
Và sau “Cô nàng bướng bỉnh” sẽ là…?
Sau Cô nàng bướng bỉnh, Ốc sẽ tập trung cho phim Tóc rối của đạo diễn Minh Trung. Vai diễn trong phim là một cô nàng đa nhân cách. Ban ngày là Lan Phương, một cô giáo hiền lành với cặp kính cận, mặc đồ luôn kín đáo và có một chút e dè với đàn ông. Ban đêm lại là Vương Linh, một cô gái coi đàn ông như một thú vui, với son môi đỏ, móng tay đỏ, và vớ da.. Đây xem như một thử thách với Ốc khi phải đóng cùng lúc hai nhân vật với hai tính cách và hình tượng, giọng nói trái ngược nhau hoàn toàn.
Vì tham gia phim “Cô nàng bướng bỉnh” mà chị và anh Rùa đã gác lại kế hoạch sinh em bé. Bây giờ phim đã đóng máy, anh chị sẽ tiếp tục kế hoạch còn bỏ ngỏ này chứ?
Hai vợ chồng định sẽ “thực hiện” vào khoảng giữa năm sau, nghĩa là nếu theo đúng kế hoạch, thì giữa năm sau hai vợ chồng sẽ có “con bồng con bế” (Cười lớn). Ốc nghĩ rằng khi đã mất công đợi, Ốc muốn mọi thứ phải được chuẩn bị kỹ càng hơn nữa, vợ chồng có thêm thời gian tích lũy mọi thứ để sẵn sàng đón con chào đời.
Ba mẹ chị đã mong chị sẽ trở thành cô giáo dạy nhạc, thế nhưng tự chị đã rẽ lối cho mình sang nghề diễn xuất. Ba mẹ có ý kiến gì không? Sao chị dám chắc chắn với quyết định đó? Đã bao giờ chị có những quyết định sai lầm?
Chưa, chưa có. Cho đến giờ khi nghiệm lại Ốc vẫn thấy mình thật may mắn và hạnh phúc khi con đường mình đi vẫn là con đường phẳng. Mọi quyết định mình đều tự đưa ra và chịu trách nhiệm với nó, rồi sau đó cho mọi người thấy quyết định đó của mình là hoàn toàn đúng. Cho đến bây giờ mình luôn là niềm tự hào của ba mẹ, và mình vẫn hàng ngày sống cho sự kỳ vọng đó. Lúc này mình làm việc chăm chỉ là để sống cho gia đình nhỏ của mình, cho bản thân, và cho cả ba mẹ nữa.
Công ty du lịch mà chị điều hành cùng anh Rùa 2 năm nay có chiếm nhiều thời gian hàng ngày của chị không? Vai trò chính của chị trong công ty là gì?
Video đang HOT
Công ty có chức năng tổ chức chương trình nữa, nên chủ yếu Ốc phụ Trí Rùa làm về mảng marketing mỗi khi công ty có event, còn lại Trí Rùa quản lý, điều hành hết. Chứ Ốc đi phim, đóng kịch, quay MC liên tục đâu có nhiều thời gian dành cho công ty.
Chị đã tham gia một vài chương trình với vai trò ca sĩ, vậy chị có định lấn sân vào lĩnh vực này không? Cảm giác khi làm ca sĩ có khác với khi diễn kịch, hay MC?
Ca hát chỉ là một chút “đổi gió” cho công việc của Ốc thôi. Tuy được học nhạc từ nhỏ, nhưng nghề diễn như một cái nghiệp, đã ăn sâu vào máu mình rồi. Ca hát chỉ như một màu tô vẽ lên cho cuộc sống của mình thêm sinh động. Hơn nữa, tự thấy giọng ca của mình tạm ổn, nhưng chưa đủ để trở thành ca sĩ. Cảm giác biểu diễn trước bao nhiêu khán giả cũng tương tự như khi mình diễn kịch hay làm MC, nhưng có phần khó hơn, vì phải vừa nhảy đẹp vừa đảm bảo cho giọng hát nữa.
Chị có thấy mình quá bận rộn và không có cả thời gian chăm sóc trọn vẹn cho gia đình?
Thực ra Ốc là người của gia đình, yêu và thích chăm sóc, vun đắp cho gia đình của mình. Tất cả những gì Ốc làm bây giờ là để đảm bảo cho những người mình yêu thương một cuộc sống tốt nhất sau này. Nhưng rồi cũng sẽ tới lúc Ốc phải điều tiết và cân bằng lại một chút giữa công việc và cuộc sống riêng của mình.
Lúc đó là lúc nào, và chị sẽ cân bằng cách nào?
Là ngay khi vừa kết thúc vai diễn Thu Phong này đây. Ốc sẽ không nhận thêm nhiều phim nữa, không ham công tiếc việc vừa để tịnh dưỡng sức khỏe, vừa để có thời gian suy nghĩ nhiều hơn về tương lai của gia đình.
Ngày 12, 13 tháng 10 tới đây là kỉ niệm 2 năm ngày cưới của anh chị, anh chị sẽ làm gì trong ngày đặc biệt này?
Năm trước Ốc và Rùa không tổ chức lớn nhưng cũng có hoa quà tặng nhau, cũng nhận được rất nhiều lời chúc phúc từ gia đình, các anh chị đồng nghiệp, bạn bè.. nên cũng vui lắm. Năm nay chắc Ốc sẽ sắp xếp thời gian để hai vợ chồng đi đâu đó ra khỏi Sài Gòn. Ốc và Rùa rất thích đi du lịch cùng nhau, vì mỗi lần như vậy là thấy tình cảm khăng khít hơn. Hai đứa muốn trở lại Châu Âu nhưng không có thời gian, nên có lẽ sẽ đi Châu Á. Trong trường hợp quá bận, không sắp xếp được lịch làm việc thì sẽ tranh thủ ngay trong những chuyến lưu diễn trong nước của Ốc trong tháng 10 tới.
Chị thấy thế nào sau 2 năm sống cuộc sống gia đình? Cái nhìn và những suy nghĩ về cuộc sông của chị có nhiều thay đổi?
Khác nhiều chứ. Mình học được sự nhường nhịn, thấu hiểu lẫn nhau. Người này tiến thì người kia lùi, chứ nếu cả 2 cùng tiến, cùng cương thì sẽ không ổn. Quan trọng là biết lắng nghe và sống vì nhau. Mình điềm tĩnh hơn, trân trọng cuộc sống nhiều hơn.
Chị có gia đình, sự nghiệp, bạn thân tri kỷ.. xem ra mọi thứ quá đầy đủ với chị, hẳn chị hài lòng với cuộc sống hiện tại?
Hàng ngàyỐc được sống với nghề diễn – máu thịt của mình, lại có gia đình luôn ở bên ủng hộ, một người chồng luôn thấu hiểu, một người bạn thân luôn có mặt khi cần… Mọi thứ là sắc màu trong cuộc sống của mình. Ốc rất hài lòng với hiện tại, và luôn tự nhủ sẽ sống thật tốt để gìn giữ những điều tốt đẹp mình may mắn có được trong cuộc đời này. Điều duy nhất Ốc còn thiếu chính là thời gian đấy. (cười)
Nếu cho chị một ngày hoàn toàn rảnh rỗi?
Ốc sẽ dành phần lớn thời gian cho Rùa và gia đình. Nếu có thể thì dành vài tiếng cho bản thân, đi spa mat-xa nè, chăm sóc da, hoặc đi ăn hàng, đi bơi… Đó là những điều mà đã lâu lắm rồi Ốc không làm được.
Theo PLXH
Vợ nuôi con thơ... chồng lén lút ngoại tình
Mẹ con tôi làm gì nên tội với anh để anh cư xử với chúng tôi như vậy?
"Anh yêu à! Sao anh để em đợi lâu vậy? Nhanh nhanh sang đây với em, anh nhé! Tối nay, ở lại ngủ với em luôn nha anh!"... Tôi không thể nào ngờ được, chuyện ngoại tình của chồng mình đã đến mức độ "nghiêm trọng" như thế này?
Chúng tôi yêu thương nhau bao nhiêu năm trời và kết quả của tình yêu ấy được đơm hoa kết trái bằng một đám cưới thật ngọt ngào. Tưởng chừng như hạnh phúc đã mỉm cười với gia đình tôi... nhưng nào ngờ, từ khi đứa con đầu lòng ra đời, cũng là lúc tôi nhận thấy ở anh những dấu hiệu bất thường khi anh thường xuyên nói dối vợ đi công tác xa. Nhưng sự thật thì không phải như thế...
Và cũng từ hôm "đi công tác" đầu tiên, tôi đã biết được một điều kinh khủng rằng, anh ấy phản bội tôi và vui vẻ bên người phụ nữ khác. Sau hôm ấy, tôi bắt gặp chồng mình thường xuyên có tin nhắn đến và càng về đêm thì những tin nhắn ấy đến dường như càng dồn dập hơn. Khi tôi cầm điện thoại anh và định đọc tin nhắn thì bị anh gạt phắt ra và quát: " Anh đang bàn công việc cùng với đối tác, em đừng can thiệp vào chuyện công việc của anh" nhưng nào đâu có một đêm, hai đêm... mà hầu như hôm nào anh và "đối tác" cũng nhắn tin cho nhau đến tận đêm khuya mới đi ngủ.
Có mấy lần, "đối tác" gọi điện, anh vội vội vàng vàng tắt máy và có thái độ rất lúng túng trước mặt tôi. Tôi biết anh nói dối, biết anh phản bội... nhưng tôi không thể nào can ngăn anh khi tôi không có bất cứ một bằng chứng nào.
Khi tôi bộn bề với công việc, vất vả chăm sóc con thơ thì anh lại vui vầy bên người phụ nữ khác
Nhưng rồi một hôm, anh lại bảo "Anh phải đi công tác"... Tôi buồn lắm nhưng không thể nào ngăn "công việc làm ăn" của anh. Anh đi hai ngày mới về, mặt mũi bơ phờ, mệt mỏi... nhưng anh vẫn cố tỏ ra vui vẻ và quan tâm mẹ con tôi. Nhìn anh lúc ấy, tôi ứa nước mắt vì thương chính bản thân mình, thương cho đứa con thơ chưa được một tuổi thì bố nó đã bỏ bê mẹ con để ham vui bên người phụ nữ khác. Nhìn anh ẵm con và dỗ dành, lòng tôi quặn thắt, đau đớn... Tại sao anh nỡ đối xử với mẹ con tôi như vậy? Tại sao tôi hi sinh tất thảy vì gia đình, vất vả chăm sóc con thơ, bộn bề với bao nhiêu việc từ cơ quan cho đến việc nhà... Vậy mà anh để tôi một mình gánh vác chuyện gia đình để vui vầy bên người đàn bà khác? Chiếc áo anh mặc, tự tay tôi mua, tự tay tôi giặt, tự tay tôi là phẳng phiu gấp nếp... vậy mà khi mặc cái áo ấy, anh lại hãnh diện sánh bước bên người phụ nữ kia, lại ôm ấp người phụ nữ kia vào lòng, lại yêu thương, ân ái cô ấy... Tại sao anh lại có thể nhẫn tâm đối xử với tôi như vậy?
Ngày hôm qua, khi anh đang ở trong nhà tắm thì chuông điện thoại anh reo... và sau hồi chuông không có người trả lời thì có tin nhắn tới. Tôi đoán chắc đấy là tin nhắn của người phụ nữ kia nên đã cầm điện thoại của anh và đọc tin nhắn. Tôi như ngất lịm đi trong đau đớn khi từng chữ, từng câu như những mũi dao đâm thẳng vào trái tim tôi: "Anh yêu à! Sao anh để em đợi lâu vậy? Nhanh nhanh sang đây với em, anh nhé! Tối nay, ở lại ngủ với em luôn nha anh!"... Tôi không thể nào ngờ được chuyện ngoại tình của chồng mình đã đến mức độ "nghiêm trọng" như thế này?
Chân tay bủn rủn, đầu óc choáng váng, tôi thẫn thờ ngồi phịch xuống giường... Cũng lúc đó anh từ nhà tắm đi vào và nhìn thấy tôi ngồi bên cạnh chiếc điện thoại. Có lẽ, không nói thì anh cũng đoán định được chuyện gì. Anh lặng lẽ cầm điện thoại và đọc tin nhắn... tôi những tưởng anh sẽ rối rít xin lỗi, trấn an tinh thần tôi khi đã gây ra tội lỗi với vợ. Nhưng không, anh vội vàng vơ lấy ví ở đầu giường và ra khỏi nhà mà không hề nói với tôi một lời.
Có lẽ, hạnh phúc gia đình đã đến bờ của vực thẳm. Tôi nhìn đứa con trai trong đau đớn, nghẹn ngào... Đứa con bé bỏng này đâu có tội lỗi gì mà sao bố nó lại nhẫn tâm bỏ mặc mẹ con nó như thế này? Tại sao anh lại có thể vô tâm, vô tình với ruột rà, máu mủ của mình như thế? Phải chăng tôi quá nhu nhược nên anh mới được đà lấn lướt như vậy? Thế là đêm nay... hai mẹ con chúng tôi sẽ lại phải một mình trong căn nhà trống trọi, cô đơn này sao? Đến bao giờ mẹ con tôi mới phải thôi sống trong cảnh mòn mỏi như thế này?
Đến bao giờ mẹ con tôi mới phải thôi sống trong cảnh mòn mỏi như thế này?
12 giờ đêm, anh về trong trạng thái say khướt. Tôi định bỏ mặc anh, định quát mắng anh, định sỉ vả anh với bao ấm ức kìm nén bấy lâu nay... Nhưng tôi không thể nào giương mắt đứng nhìn anh đổ sụp dưới chân mình, miệng lẩm bẩm: "Anh xin lỗi... anh... xin... lỗi em ...và... con". Nước mắt tôi chực trào ra, tôi gào lên đau đớn: " Tại sao anh có thể phũ phàng, tàn nhẫn với mẹ con em như vậy? Tại sao em một lòng một dạ yêu thương anh, vất vả lo toan cho gia đình thì anh lại bỏ mặc em để tìm vui bên người đàn bà khác? Tại sao đứa con vẫn chưa gọi được tiếng bố, tiếng mẹ mà anh nhẫn tâm bỏ mặc nó để vui vầy với cô ta? Anh là chồng, là cha... mà sao anh có thể sống khốn nạn với gia đình của mình như vậy?".
Tôi gào lên trong đau đớn khi nhìn đứa con thơ đang khóc ré lên vì khát sữa... còn anh quỳ dưới nền nhà, nước mắt chảy dọc hai khóe mắt... rồi anh úp mặt vào hai bàn tay khóc nấc lên như một đứa trẻ: " Anh xin lỗi... Anh hứa... anh sẽ không bao giờ bỏ mặc hai mẹ con em nữa! Anh xin lỗi... hãy cho anh cơ hội để được làm lại từ đầu...".
Anh chạy đếm ôm chặt tôi vào lòng. Bao nhiêu đớn đau, uất ức, giận dỗi kìm nén bấy lâu nay, tôi nghẹn ngào trong chua xót: "Sao anh không ở lại với cô ấy mà còn về đây làm gì? Mẹ con tôi làm gì nên tội với anh để anh cư xử với chúng tôi như vậy?"... Anh không nói, không trả lời, không thanh minh... nhưng tôi cảm nhận được bờ vai mình đang ướt đẫm bởi nước mắt của anh...
Có lẽ, đấy là những giọt nước mắt tội lỗi, hối hận, những giọt nước mắt chua chát của người đàn ông ngoại tình... Tôi không đay nghiến anh nữa, không quát mắng, sỉ vả anh nữa, không dằn vặt lương tâm anh nữa... Tôi im lặng để anh quay trở về, im lặng để thứ tha, để chờ đợi một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình sẽ về với mẹ con tôi như những ngày bình yên, hạnh phúc xưa cũ...
Lam Chiều (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Hồ Ngọc Hà đã hạ sinh con đầu lòng Trong một vài tháng gần đây, vụ việc Hồ Ngọc Hà mang trong người đứa con cùng Cường Đô La đã gây ra rất nhiều dư luận xôn xao tại làng giải trí Việt Nam. Vào 11h trưa thứ 2 vừa qua (21.6- đúng ngày Báo chí Việt Nam), ngôi sao này đã hạ sinh đứa con đầu lòng bằng phương pháp sinh...