Oan nghiệt những vụ án tình
Thời gian gần đây, những vụ án xuất phát từ mâu thuẫn vợ chồng có chiều hướng gia tăng đáng quan ngại. Rất nhiều trường hợp khởi nguồn từ những lý do tưởng chừng nhỏ nhặt, vô lý nhưng không được dập tắt ngay từ đầu đã bùng phát thành hậu quả đáng tiếc bất ngờ.
Cán bộ điều tra gọi chung những án tích ấy là “án ghen”.
Phóng hỏa do mù quáng
Gần đây nhất là vụ nghi phạm Trần Văn Diệp (SN 1979, tạm trú huyện Nhà Bè, TP HCM) phóng hỏa đốt nhà với ý định thiê.u chế.t 5 người thân trong gia đình chỉ vì… ghen.
Rạng sáng ngày mùng 7 Tết (25/2/2015), người dân cư ngụ tại dãy nhà trọ số 659/3, đường Lê Văn Lương, xã Phước Kiểng, huyện Nhà Bè, đang ngon giấc thì nghe tiếng kêu cứu. Mọi người chạy đổ ra ngoài mới thấy lửa đang bao trùm căn phòng trọ số 13.
Khi dập lửa, mọi người lại phát hiện thêm một chi tiết bất ngờ. Đó là cánh cửa căn phòng đã bị ai đó dùng dây thép cột bên ngoài.
Ông Phan Phúc Lộc (SN 1965) là chủ nhà thuê căn phòng trọ số 13, kể lại vụ việc: “Đang ngủ ngon, tui giật mình tỉnh giấc thì thấy lửa cháy khắp nhà, khói mù mịt. Tui, vợ và một đứa con ngủ dưới đất vừa tri hô vừa tông cửa để thoát ra ngoài nhưng mở cửa hoài không được. Tui đành kêu vợ con chạy vào nhà tắm xả nước rồi nằm rạp xuống. Con gái lớn và cháu ngoại của tui ngủ trên gác không xuống được đành nằm chịu trận cho lửa tấ.n côn.g. Sau khi được bà con cứu thoát ra ngoài, tui mới biết chốt bên ngoài cửa đã bị ai đó cột bằng dây kẽm. Tui biết ngay chính thằng con rể là thủ phạm của vụ cháy”.
Vụ phóng hỏa khiến con gái lớn của ông Lộc là chị Phan Thị Thúy Ngân – vợ của nghi phạm Trần Văn Diệp bị phỏng nặng và t.ử von.g sau 10 ngày cấp cứu tại Bệnh viện Chợ Rẫy.
Trần Văn Diệp.
Anh Phan Phước Tân, 28 tuổ.i – con trai của ông Lộc bị phỏng 30%. 3 thành viên khác trong gia đình đều bị phỏng nhẹ và nhiễm độc do hít phải khói.
Sau khi phóng hỏa thiê.u sốn.g gia đình vợ, biết khó thoát lưới pháp luật, Diệp chạy xe đến cầu Phú Mỹ ở quận 7 nhảy xuống sông Sài Gòn t.ự t.ử nhưng không chế.t do… biết bơi.
Sáng hôm sau, cơ quan chức năng đã tìm được Diệp tại Trạm An toàn Hàng hải Mũi Đèn Đỏ, cách cầu Phú Mỹ hơn 4 km. Diệp được đưa đến bệnh viện cấp cứu hồi phục sức khỏe rồi di lý về trại tạm giam lấy lờ.i kha.i.
Tại Cơ quan điều tra, Diệp thú nhận hành vi phóng hỏa của mình nhằm mục đích giế.t cả gia đình vợ chỉ vì… vợ y cương quyết ly dị.
Chuyện tình buồn của cô con gái
Cách nay hơn 12 năm, Diệp rời quê Long An lên TP HCM xin làm thợ phụ hồ học việc cho ông Lộc. Là thợ hồ tự do, ông Lộc vui vẻ nhận Diệp làm đệ tử.
Những ngày hết việc, ông Lộc thường mời một số đồng nghiệp, trong đó có Diệp, về căn nhà trọ của mình tổ chức ăn nhậu.
Sau vài lần đến chơi, Diệp và Ngân – con gái ông Lộc phải lòng nhau. Sau một thời gian ngắn tìm hiểu, Diệp ngỏ lời cưới Ngân. Cùng phận làm thuê, ông Lộc vui vẻ cho phép gia đình Diệp tổ chức cưới hỏi Ngân.
Cưới xong, Ngân và Diệp ra ở riêng. Diệp tiếp tục làm thợ hồ cùng cha vợ, Ngân xin vào làm công nhân của một xí nghiệp may. Năm sau, vợ chồng Ngân sinh con gái.
Năm 2011, Diệp trở chứng rượu chè, thường bỏ bê việc làm. Cuộc sống gia đình đều trông vào đồng lương công nhân của Ngân, vợ chồng thường xuyên lục đục, cãi cọ nhau. Do nhu cầu của xí nghiệp, hầu như đêm nào Ngân cũng phải tăng ca.
Mặc cho Ngân phân trần lý do thường xuyên làm đêm tại xí nghiệp nhưng Diệp vẫn nghi vợ ngoạ.i tìn.h nên rắp tâm theo dõi. Có lần, trong cơn cãi cọ, Diệp thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ rồi bỏ về quê.
Video đang HOT
Không chịu nổi gánh nặng cơm áo gạo tiề.n lại bị chồng tạo áp lực tâm lý, còn đán.h đậ.p nên Ngân trả phòng trọ rồi đưa con gái về sống chung với cha mẹ.
Khi nguôi cơn ghen, Diệp đưa cha mẹ mình lên gặp cha mẹ vợ xin tha thứ. Nghĩ con rể trong cơn ghen nhất thời giận quá mất khôn nên ông Lộc khuyên con gái bỏ giận làm lành.
Từ đó, vợ chồng Diệp – Ngân về sống cùng phòng trọ chật hẹp với ông Lộc. Do căn phòng chật chội nên Diệp ít khi có mặt ở nhà.
Năm 2014, Ngân sinh thêm đứa con thứ hai. Trong khi mọi người trong gia đình vui mừng chào đón thành viên mới, Diệp lại lạnh lùng cho rằng, đứ.a b.é không phải con mình.
Chạm lòng tự trọng, Ngân đề nghị Diệp ly dị. Diệp yêu cầu Ngân ký vào đơn ly dị nhưng Ngân bảo qua tết sẽ ký. Thật ra, Ngân muốn kéo dài thời gian để Diệp suy nghĩ lại.
Ngân và cả gia đình ngoại về quê An Giang ăn tết. Còn Diệp về quê Long An với nỗi ấm ức.
Đến mùng 4 Tết, cả nhà ông Lộc quay trở lại nhà trọ để chuẩn bị đi làm. Nghe tin, Diệp lại về làm lành với vợ nhưng vẫn khăng khăng cho rằng đứa nhỏ không phải là con của mình.
Cải nhau chán, Diệp lại bỏ đi. Không khí nặng nề không lối thoát ấy bao trùm căn phòng trọ suốt từ ngày mùng 4 Tết âm ỉ đến khi sự việc đáng tiếc xảy ra.
Sáng mùng 6, Diệp lại đến nhà trọ của cha vợ ăn cơm cùng gia đình với tâm trạng bình thường nhưng Ngân lại tỏ vẻ lạnh nhạt. Đó là trạng thái tâm lý giận hờn của phụ nữ nhưng Diệp lại nghĩ vợ đã cạn tình. Diệp bỏ đi trước khi đ.e dọ.a sẽ giế.t cả gia đình vợ. Tưởng Diệp chỉ đ.e dọ.a trong cơn bức xúc, Ngân và gia đình không đề phòng.
Rạng sáng hôm sau, Diệp âm thầm dùng dây kẽm cột chốt cửa bên ngoài, rồi đổ dầu vào khe cửa phóng hỏa. Bây giờ, khi đã bình tĩnh lại, Diệp ân hận vì sự nông nổi bộc phát của mình.
Trong trại tạm giam, thỉnh thoảng Diệp lại ôm mặt khóc vì nhớ vợ, thương con. Không chỉ giế.t chế.t người đã từng đầu ấp tay gối với mình, Diệp còn tạo một vết thương tinh thần khó lành đối với 2 đứa con thơ dại.
Đứa con gái 11 tuổ.i của Diệp trở thành trẻ mồ côi. Đứ.a tr.ẻ 11 tháng tuổ.i sẽ phải hứng chịu cảnh mồ côi lẫn mặc cảm về nghi vấn má.u mủ đối với bậc sinh thành. Liệu cả 2 đứ.a tr.ẻ có bị khuyết tật tâm hồn khi nghĩ đến tội lỗi của cha chúng?
Những cơn cuồng ghen không giới hạn
Tương tự như vụ phóng hỏa đốt cả gia đình vợ của Diệp, vào chiều tối mùng 2 Tết tại ấp 2, xã Bàu Đồn, huyện Gò Dầu, tỉnh Tây Ninh cũng xảy ra một vụ giế.t ngườ.i do ghen. Nạ.n nhâ.n là Trần Thị Vũ Thanh, SN 1991. Nghi phạm là Trần Văn Hậu, SN 1984.
Hai vợ chồng sống chung gia đình cha mẹ Hậu ở Hóc Môn, TP HCM. Trước tết, Hậu và vợ thuận tình ly thân chỉ vì chuyện vợ không chịu thú nhận… đã yêu người khác. Sau đó, vợ Hậu để con trai lại rồi bỏ về nhà cha mẹ ruột ở Bàu Đồn.
Ngày mùng 2 Tết, Hậu chở con trai bằng xe máy vượt hàng chục cây số từ TP HCM về nhà người em vợ ở gần nhà cha mẹ vợ rồi gọi điện bảo vợ đến thăm con. Thế nhưng, vợ Hậu không đến.
Chờ đến 6 giờ chiều, Hậu đến nhà cha mẹ vợ. Sau vài câu gây gổ, Hậu dùng kéo thủ sẵn trong người đâ.m vợ chế.t tại chỗ.
Sau khi giế.t v.ợ, Hậu bỏ trốn khỏi địa phương. Mấy ngày sau, Hậu đến Công an huyện Củ Chi đầu thú. Biết vợ đã thay lòng đổi dạ, cương quyết đoạn tình, thay vì chấp nhận sự thật, Hậu lại chọn lối giải quyết tiêu cực.
Trong khi Cơ quan Công an điều tra tỉnh Tây Ninh đang gấp rút điều tra vụ Trần Văn Hậu giế.t v.ợ thì ngày mùng 4 Tết (ngày 22/2/2015) lại nhận được tin báo Trần Quốc Thắng, SN 1980, cư ngụ khu phố 3, thị trấn Hòa Thành, huyện Hòa Thành, đâ.m chế.t vợ là Hoàng Thị Thảo, SN 1980.
Sau khi giế.t v.ợ, Thắng đã dùng dao t.ự sá.t. Nguyên nhân cũng xuất phát từ cơn ghen không rõ ràng.
Trước đó, vào ngày 12/2/2015, cũng vì “lên đồng” trong cơn ghen vô cớ, Phạm Văn Trai, SN 1962, cư ngụ số 3/137, ấp Trường Lưu, xã Trường Đông, huyện Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh đã dùng rựa ché.m trọng thương vợ là Trần Thị Đào (50 tuổ.i) và mẹ vợ là bà Nguyễn Thị Sành (82 tuổ.i).
Tại Cơ quan điều tra Trai khai rằng, thời gian trước đó phát hiện vợ thường “bí mật” gọi điện thoại cho ai đó. Nghi ngờ vợ ngoạ.i tìn.h, Trai lén kiểm tra điện thoại của vợ thì phát hiện vợ thường nhắn tin cho một người đàn ông bằng những lời lẽ rất tình tứ. Trai âm thầm nuôi dưỡng một kế hoạch bắt quả tang vợ.
Sáng ngày 12/2, Trai biết vợ và mẹ vợ sắp đi chùa nên nói rằng ông ta cũng sẽ đi khỏi nhà. Chờ cho vợ và mẹ vợ đi khỏi, Trai vào phòng ngủ nằm “phục kích”.
Khi về nhà, bà Đào nghĩ rằng chồng đi vắng nên vừa đi vào phòng ngủ vừa vô tư trò chuyện với ai đó qua điện thoại. Vừa bước vào phòng, bất ngờ thấy chồng, bà Đào giật mình.
Trai cho rằng vợ đang gọi điện hẹn hò với nhân tình nên giật mình. Bà Đào còn đang thanh minh thì Trai rút chiếc rựa giấu sẵn dưới gầm giường ché.m liên tiếp vào đầu vợ. Bà Đào bỏ chạy, Trai đuổi theo. Trong cơn say má.u, gặp mẹ vợ đang ngồi ở hàng hiên, Trai tấ.n côn.g luôn.
Gây án xong, Trai toan t.ự t.ử nhưng do… sợ chế.t nên y bỏ trốn về Sóc Trăng. 5 ngày sau, biết không thể trốn tránh lưới pháp luật, Trần Văn Trai trở về Hòa Thành đến Cơ quan Công an đầu thú.
Những hun.g th.ủ cuồng ghen giế.t v.ợ, chắc chắn phải trả giá cho hành động nông nổi, mông muội của mình. Sự nghiêm khắc của pháp luật sẽ dành cho họ bản án thích đáng. Điều đáng tiếc là, có rất nhiều lối thoát cho những mâu thuẫn tình cảm vợ chồng nhưng họ lại chọn con đường gây án.
Nhìn lại các vụ án, Thượng tá Phạm Minh Vũ – Phó đội trưởng Đội 5 Cơ quan CSĐT Công an Tây Ninh: “Qua điều tra những vụ án giế.t ngườ.i trong cơn cuồng ghen, tôi nhận thấy, hầu hết họ đều có cơ hội giải quyết mâu thuẫn tình cảm một cách nhẹ nhàng hơn. Tiếc rằng, họ đã không bình tĩnh lựa chọn các giải pháp ổn thỏa.
Khi phát hiện người bạn đời của mình có tình cảm với người khác, người bị phụ tình cần bình tĩnh chia sẻ tâm trạng với người thân để nhận được những lời khuyên chân thành. Hai vợ chồng giải quyết mâu thuẫn trong cơn bức xúc chỉ càng là.m tìn.h trạng thêm tồi tệ dẫn đến kích động tâm lý”.
Theo Nguyễn Hoàng Kiệt
An ninh thế giới
Bi kịch gia đình khi 2 anh em đi cướp rủ nhau vào tù
- Người anh lôi ra bọc ni lông đựng nước ngọt và thuố.c l.á muốn gửi cho em nhưng theo quy định không được gửi nên đành ngậm ngùi ôm bọc ni lông lại rồi hét lớn "ráng cải tạo tốt nhé 2 đứa, ít hôm nữa anh vào thăm" vừa nói đôi mắt rưng rưng hoe đỏ.
Thất nghiệp nên đi cướp
Học hành ít lại sớm xa nhà nên anh em Tuấn và Chương khá thân thiết với nhau, đi đâu làm gì cũng làm chung vì thế khi được "đàn anh" rủ đi trộm, đi cướp cả 2 anh em đều chung sức đi theo.
Mặc dù từng dính 2 tiề.n án về tội "Trộm cắp tài sản" nhưng cả hai vẫn đi theo vết xe đổ, không tu chí làm ăn, lêu lổng.
Để có tiề.n tiêu xài nên từ ngày 24/5/2006 - 1/7/2006 anh em Chương đã cùng các đối tượng khác là Dương Sơn Hải, Nguyễn Thái Hà, Trần Văn Diệp, Trần Văn Thảo, Nguyễn Văn Nhứt, Phạm Hoàng Anh, Phan Văn Đoán, Mạnh, Mai, Văn cùng rủ nhau đến các công ty để cướp tài sản.
Hai bị cáo trước vành móng ngựa.
Trong đó Chương tham gia 7 vụ cướp còn Tuấn chỉ tham gia 6 vụ. Cụ thể, vụ thứ nhất Chương và Tuấn cùng đồng bọn mang theo dây, cây, dao kéo, ô tô kéo rơ moóc đột nhập vào công ty H.P đang xây dựng ở Q9. TP.HCM khống chế anh N.Q.C là bảo vệ công ty rồi vào kho lấy hơn 300m dây cáo điện trị giá gần 135 triệu đồng.
Thấy bị phát hiện nên tên cầm đầu là Hải liền lấy xe mô tô của anh P.V.T trị giá hơn 32 triệu rồi kéo nhau bỏ chạy. Tên Hải bán được "hàng" chia cho Tuấn và Chương mỗi người 300 ngàn.
Sau đó vào ngày 30/5/2006 cả bọn tiếp tục làm vụ thứ 2, lần này Tuấn không tham gia mà chỉ có Chương cùng đồng bọn lẻn vào công trường xây dựng của công ty Đ.Q tại KCN Nhơn Trạch, huyện Nhơn Trạch khống chế bảo vệ gồm H.K.H, H.V.C rồi vào kho chứa dây cáp điện lấy 1050m dây cáp, 1 máy đục bê tông, 2 Cibi tự động LG có tổng giá trị gần 128 triệu.
Thực hiện trót lọt vụ thứ 2 nên cả bọn tiến hành làm vụ thứ 3 vào 2h ngày 2/6/2006 Chương và cả bọn đến Công ty V.G ở huyện Nhơn Trạch leo tường vào dùng cây và dao khống chế anh N.Đ.T là bảo vệ của công ty để lấy 255m dây cáp điện trị giá hơn 89 triệu đồng.
Tiếp đến ngày 13/6/2006 Tuấn, Chương và cả bọn lại đi đến công ty N.H tại huyện Long Thành để thực hiện vụ cướp thứ 4.
Khi cả bọn đang leo rào vào công ty thì bị các bảo vệ gồm anh V.Đ.T, P.D.Đ, N.D.M phát hiện. Tuấn và đồng bọn dùng cây, gạch, đá rấn công làm anh T., Đ., M. bỏ chạy.
Các đối tượng vào nhà xe của công ty lấy 1 mô tô trị giá 11 triệu của anh T.Đ.V. Kế tiếp ngày 18/6/2006 cả bọn làm vụ thứ 5 tại công ty S.M. khống chế N.V.H, N.M.K nhốt vào thùng container rồi vào kho lấy dây cáp điện, 2 máy khoan bê tông có tổng trị giá gần 40 triệu đồng.
Trót lọt vụ 5 cả bọn làm vụ 6 vào ngày 21/6/2006 Tuấn cùng đám đàn anh và đàn em leo rào vào trạm điện T.T ở huyện Nhơn Trạch, khống chế anh B.V.T, N.T.H, N.T.T để lấy 1 xe mô tô, 1 điện thoại có tổng trị giá hơn 34 triệu, tên cầm đầu bán đi chia cho Tuấn và đồng bọn mỗi người 200 ngàn.
Không lâu sau vào ngày 24/6/2006 cả bọn lại đến công ty C.F thuộc huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương dùng cây, tuýp sắt khống chế trói các anh L.V.T, T.Q.V lấy 2 điện thoại di động. Rồi vào kho vật tư công ty D.S.VN lấy 848m dây cáp điện, 1 máy khoan cắt bê tông, 1 máy bắ.n bê tông, 1 xe mô tô có tổng trị giá khoảng 85 triệu đồng.
Đến ngày 1/7/2006 cả bọn lại tiếp tục đến công ty T.C ở huyện Long Thành khống chế các anh P.T.Q, N.V.T, P.T, L.H.C, L.T.T, N.H.N chiếm đoạt các tài sản gồm 3 điện thoại di động, 1 dây chuyền vàng, 1 đồng hồ đeo tay, 344m dây cáp điện của công ty tổng trị giá hơn 166 triệu đồng.
Nước mắt đàn ông
Trước tòa anh em Tuấn và Chương đều cúi đầu nhận tội cùng nói rằng mình ít học, gia cảnh khó khăn nên cả hai anh em đều không biết chữ mới làm liều để kiế.m tiề.n. Tuấn cho biết mình chưa học hết lớp 2 nên không rành chữ nghĩa, đi cướp với nhóm do Hải cầm đầu nhưng sau khi bán cả chục triệu tiề.n "hàng" Hải chỉ chia cho anh em người 200 ngàn, người 300 ngàn nhưng vẫn vui vẻ theo đàn anh để lập chiến tích.
Còn Chương cũng chung cảnh ngộ với anh trai là không biết chữ vì sinh ra ở miền quê nghèo. Cha mẹ lo làm thuê làm mướn nuôi nhiều con nên không có điều kiện cho con cái ăn học cũng như là có thời gian để ý, quan tâm đến anh em Tuấn và Chương. Lớn lên hai anh em Tuấn và Chương rủ nhau đi làm ăn tận Đồng Nai, nhà ai cũng mong hai anh em khôn lớn nên người khi trở về quê hương nhưng không ngờ cả hai anh em đều phụ lại sự kỳ vọng của gia đình.
Nhưng ai ngờ đi ra xã hội, bị bạn bè xấu rủ rê cũng như không có việc làm ổn định, lêu lổng ham chơi nên cả hai anh em trước đó đều bị dính tiề.n án về tội "trộm cắp tài sản". Ra tù vẫn không chịu hoàn lương mà lại tiếp tục đi theo con đường sai trái, còn tội lỗi hơn ngày trước.
Tuấn rưng rưng nước mắt khi nói vọng với người yêu vào trước khi phiên tòa chưa diễn ra: "Em à 15 này nhớ lên thăm anh nhé, xin em hãy lên thăm gặp anh, 1 lần duy nhất cũng được. Thật sự anh rất yêu thương em, nhưng anh đã gây nên tội, giờ anh phải trả giá cho những gì anh đã gây ra".
Câu chuyện ngắn ngủi giữa hai người yêu nhau với biết bao cảm xúc. Nói chuyện xong vẻ mặt Tuấn rất buồn, đôi mắt sụp xuống, đỏ hoe vì xó.t x.a cho tình yêu của mình. Thương cho người yêu của mình nếu chờ đợi mình thì mất đi thời xuân xanh, nếu đi lấy chồng thì lại cô đơn, tủi hờn.
Nơi góc tòa, một người thanh niên khoảng ngoài 30, thân hình cao dỏng, nước da ngăm đen ngồi khép nép, người thanh niên ấy là người thân Tuấn và Chương.
Khi thấy hai em mình đang đứng trước vành móng ngựa khai nên những tội lỗi đã làm, người anh trai chỉ biết cúi đầu lau vội những giọt nước mắt đang chảy dài trên má.
Người anh lau nước mắt vì không gửi được đồ cho Tuấn và Chương.
Suốt phiên tòa anh của Tuấn và Chương chăm chú nhìn em không ngớt rồi lại rơi nước mắt. Sau khi phiên tòa kết thúc, bước ra sân người anh trai lôi ra 1 lon nước ngọt cùng gói thuố.c l.á được gói gém kỹ trong bọc ni lông lại xin được gửi cho em mình. Theo quy định không gửi được đồ cho bị can cuối cùng anh đành ngậm ngùi ôm chặt bọc ni lông vào lòng rồi hét lớn: "Ráng cải tạo tốt nhé hai đứa, ít hôm nữa anh vào thăm".
Chiếc xe bịt bùng lăn bánh đi, người đàn ông ngước nhìn theo cho đến khi bóng xe khuất hẳn sau cánh cổng tòa. Sau đó anh lủi thủi dắt xe ra về với khuôn mặt buồn.
Vì những sai trái của mình nên Tuấn lãnh án 12 năm tù còn Chương lãnh án 14 năm tù. Mong rằng sau những ngày tháng cải tạo, cả hai anh em Tuấn và Chương sớm hoàn lương để trở về với gia đình.
NGUYỄN NHÂM
Theo_Đời Sống Pháp Luật
Giải quyết mâu thuẫn, trưởng công an xã bị tấ.n côn.g Ngày 14-5, phòng Phong trào Công an tỉnh Bình Thuận đã đến BV Đa khoa An Phước (TP Phan Thiết, Bình Thuận) để thăm hỏi, động viên ông Nguyễn Văn Huê, Trưởng Công an xã Hồng Thái (huyện Bắc Bình, Bình Thuận), đang nằm điều trị tại đây. ảnh minh họa Trước đó, đêm 11-5, tại khu vực cây xăng thuộc xã Hồng...