Ở với người giúp việc được gần một năm, tôi ngỏ ý muốn tái hôn với cô ấy, ngờ đâu các con ra sức phản đối
Các con tôi nghĩ thân phận thấp hèn, quê mùa của cô giúp việc không xứng đáng làm vợ của tôi.
Từ ngày vợ qua đời tôi không có ý định đi thêm bước nữa mà ở vậy nuôi các con khôn lớn. Giờ thì các con tôi đều đã xây dựng gia đình và có nhà riêng. Năm ngoái con tôi nói muốn tìm người giúp việc để cơm nước chăm sóc cho bố. Tôi không đồng ý nhưng bọn chúng ra sức thuyết phục với lý do: “Bố già rồi, ở một mình cơm nước lọ mọ chúng con không yên tâm”.
Thấy các con lo lắng cho mình như vậy nên tôi đồng ý, dù sao có thêm người nhà cửa cũng vui hơn, miễn là họ đừng làm xáo trộn cuộc sống hiện tại của tôi là được. Một ngày, con dâu đưa người giúp việc tới. Cô ấy tên Xuân, hơn 40 tuổi. Nghe kể, chồng cô ấy đi nước ngoài biệt tích không về, gia đình anh ta lại hắt hủi. Nghĩ buồn chán nên cô ấy mới lên thành phố tìm việc làm.
Từ ngày có giúp việc trong nhà, tôi thấy cuộc sống thoải mái hơn hẳn. Hàng ngày tôi không còn lo việc đi chợ, nấu cơm hay chăm sóc vườn cây nữa. Đặc biệt những món ăn cô ấy nấu rất ngon miệng và hợp khẩu vị với tôi.
Tôi không biết giải quyết sao để vẹn cả đôi đường đây (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi dần quen với sự có mặt của người giúp việc trong nhà. Quan điểm, cách nói chuyện của Xuân rất hợp với tôi. Tiếp xúc với cô ấy một thời gian tôi thấy Xuân là người phụ nữ hiểu chuyện và sâu sắc.
Rồi một ngày khi Xuân về quê thăm gia đình, tôi có cảm giác bồn chồn, nhớ nhung. Đến lúc ấy tôi biết mình đã có tình cảm đặc biệt với cô giúp việc. Đắn đo, suy nghĩ tôi quyết định bày tỏ tình với cô ấy. Thật hạnh phúc khi tình cảm đó được đáp lại. Giờ thì tôi muốn cho cô ấy một danh phận.
Họp gia đình và đề cập chuyện tái hôn. Tôi nói: “Bố muốn kết hôn với cô Xuân giúp việc nhà mình. Hy vọng các con ủng hộ bố chuyện này”. Tưởng các con là những đứa hiểu chuyện và có lối suy nghĩ hiện đại, ai ngờ bọn chúng vào hùa với nhau phản đối.
Chúng nói: “Cô Xuân chỉ là người giúp việc, cô ấy quê mùa nghèo khó sao xứng với bố được. Cô ấy muốn lấy bố phải chăng để chiếm tài sản của gia đình này?”. Nói rồi chúng đứng dậy bỏ về mà không nghe tôi giải thích thêm câu nào.
Tôi và Xuân nhìn nhau không nói gì, từ lúc nghe các con tôi nói vậy cô ấy lên phòng khóa trái cửa. Tôi gọi thế nào cô ấy cũng không ra, giờ thì tôi biết phải làm sao để cô ấy bớt tổn thương đây? Còn các con tôi nữa, nếu tôi nhất quyết đến với Xuân thì tình cảm bọn chúng dành cho bố sẽ như thế nào?
N.B.Q
Theo toquoc.vn
Tôi không dám thừa nhận đã yêu người đàn ông có vợ
Tôi yêu anh, mong được sống cùng anh, nhưng vì nghĩ cho vợ, con anh nên tôi đã tự dối lòng mình...
25 tuổi, tôi mới trải qua một mối tình và đã chia tay, cứ tưởng sẽ không còn yêu thêm được người đàn ông nào khác trên đời này nữa thì cách đây không lâu tôi lại quen anh. Một người mà trước đây tôi chưa từng biết mặt, chúng tôi gặp nhau lần đầu tại một quán cà phê và nhanh chóng nói chuyện, nhanh chóng trở nên thân thiết.
Anh khen tôi là cô gái thú vị, chủ động xin số điện thoại, chủ động nhắn tin mời đi ăn và chủ động bày tỏ tình cảm với tôi. Anh không lừa dối tôi, mà thẳng thắn thừa nhận mình đã có vợ và hai đứa con, anh còn kể cho tôi nghe mối tình của anh và chị hồi sinh viên, rồi hai người đã đón đứa con đầu lòng như thế nào, chị ấy tin vào yêu anh như thế nào.
Qua những câu chuyện của anh, tôi hiểu chị là một người phụ nữ rất xinh đẹp và yêu thương chồng con, để anh có được như ngày hôm nay, chị ấy đã phải hy sinh rất nhiều. Bản thân anh cũng thừa nhận với tôi, những lúc anh khó khăn nhất, chị đã ở bên, động viên anh, và cùng anh cố gắng.
Nhưng tình cảm vợ chồng cứ nhạt dần kể từ khi chị sinh đứa con thứ 2, chị dành quá nhiều thời gian cho con mình mà đôi khi quên mất sự tồn tại của anh. Đôi khi, anh thấy mình thừa thãi trong ngôi nhà ấy, nhưng lại thiếu chỗ đứng trong trái tim người phụ nữ anh đã từng yêu thương.
Anh nói, kể với tôi không phải để cầu xin sự thương hại, mà chỉ để cho vơi đi nỗi lòng. Tôi đã đọc nhiều câu chuyện về những người đàn ông ngoại tình, thường nói xấu vợ để nhận về sự cảm thương, nhưng tôi lại tin những điều anh kể là đúng. Nói chuyện với anh, tôi không chỉ hiểu được con người anh, anh còn khiến cho tôi hiểu thêm về thế giới xung quanh mình, về cách đối nhân xử thế.
Thế rồi không biết từ lúc nào, tôi yêu những câu chuyện của anh, muốn được ngồi nghe anh kể chuyện, chia sẻ về mọi thứ trong cuộc sống. Tôi yêu anh mất rồi, nhưng lại không thể đón nhận tình yêu của anh dành cho mình. Tôi vẫn ngạo nghễ nói với anh rằng, tôi không yêu anh đâu, chỉ coi anh là anh trai của mình, có thể chia sẻ cùng anh mọi chuyện, nhưng chuyện thể xác thì không bao giờ.
Tôi trốn tránh những cuộc gặp gỡ với anh, chạy trốn những suy nghĩ về anh, vì tôi biết, nếu đón nhận tình yêu đó, có thể tôi và anh sẽ có những tháng ngày hạnh phúc ngắn ngủi, nhưng vợ anh, con anh sẽ có những tháng ngày đau khổ vì bị tổn thương quá nhiều.
Theo baodatviet.vn
Đêm tân hôn, chồng còn "zin" đùng đùng đuổi vợ ra khỏi nhà, tiếp đến là màn giải thích lý do không ngờ trước mặt phụ huynh và âm mưu phía sau Giờ phút đó My nhìn cánh cửa khóa trái trước mặt, chỉ đành về lại nhà mình. Bố mẹ cô thấy con gái nửa đêm lếch thếch về nhà thì kinh hãi đến thẫn thờ. Đêm tân hôn là một khoảnh khắc đáng nhớ đầy ngọt ngào đối với mỗi cặp vợ chồng. Song đối với My thì đó lại chỉ là đắng...