Ở với bà nội thấy con ngày càng ngoan hơn, tôi chết lặng khi biết được lý do
Tôi cuống cuồng nhớ lại những ngày qua, bảo sao tôi chật vật bón bọn trẻ ăn chẳng bao giờ hết, dạo này bà chăm lại sạch trơn, bà nói gì cũng nghe theo răm rắp.
Tôi năm nay 29 tuổi, làm sale maneger du lịch cho một công ty thương mại điện tử có tiếng. Ngày còn đi học, tôi hoàn toàn mờ nhạt, nhà ở quê nên cũng chẳng có điều kiện để tiêu xài như các bạn, chỉ đến lớp và đi về như một cái bóng. Chia tay mối tình 4 năm, buồn chán, 3 tháng sau tôi lấy chồng không một chút tình cảm.
Trước khi lấy nhau, chồng tôi làm quản lý quán bar, lương tháng trên chục triệu. Có vợ rồi, anh chuyển sang giảng dạy cho một công ty bảo hiểm, lương cũng ổn. Nhưng được một thời gian, công ty đòi hỏi nhiều bằng cấp, chứng chỉ, anh vốn không học cao nên đành nghỉ rồi chỉ ở nhà, không đi làm đâu cả vì chê lương thấp. Tôi một mình cày cuốc lo cho cả gia đình.
Nhà chồng tôi cách chỗ làm 20km. Mặc dù bố mẹ chồng đều ở nhà, chồng không làm gì nhưng sáng nào tôi cũng phải dậy cho hai con ăn uống xong, đưa đi nhà trẻ rồi mới phi đi làm. Tuy công ty đã tạo điều kiện cho đến muộn hơn người khác nhưng tôi vẫn thường xuyên bị trừ lương vì quá giờ.
Trước khi lấy nhau, chồng tôi làm quản lý quán bar, lương tháng trên chục triệu. Có vợ rồi, anh chuyển sang giảng dạy cho một công ty bảo hiểm, lương cũng ổn (Ảnh minh họa)
Cách đây 2 năm, tôi vừa đi làm vừa tự mở một công ty du lịch riêng, chuyên làm tour giá rẻ. Vất vả bù đầu nhưng chi tiêu cũng từ đó mà dư dật hơn. Chúng tôi không hợp với bố mẹ chồng, tiền sinh hoạt là do tôi chi trả nhưng mẹ chồng vẫn thường xuyên kiếm cớ sinh sự, chửi bới và đuổi chúng tôi đi. Nhiều lần như vậy, tôi cố tích góp cả vay mượn, quyết định mua trả góp một căn chung cư giá rẻ, ra ở riêng cho thoải mái.
Mặc dù chúng tôi đã có hai mặt con nhưng chưa bao giờ ông bà nội mua cho cháu được một hộp sữa. Ngày tôi gom tiền mua nhà, ông bà chẳng giúp gì, cũng không chịu trả 5 chỉ vàng nhà ngoại mừng tôi khi cưới, còn đi khắp nơi nói có bao nhiêu tiền, đều gom hết cho vợ chồng tôi mua nhà. Lễ Tết, ông bà chưa từng hỏi han thông gia một câu nào, trong khi bố mẹ tôi dưới quê gửi đủ thứ lên biếu. Tôi tủi thân, tự mua đồ gửi về, nói rằng của ông bà nội gửi biếu. Mỗi lần mẹ tôi lên chơi là cả tuần sau đó nhà tôi không phải mua đồ ăn gì, còn mỗi lần mẹ chồng sang, tôi lại tốn tiền triệu mua đồ thết đãi. Cả bố mẹ chồng lẫn em chồng, mặc tôi mua cho họ bao nhiêu thứ, sinh nhật con tôi, họ cũng chỉ đến tay không, ăn uống no nê rồi về. Chưa bao giờ con tôi được họ cho một cái kẹo. Tôi tuy chẳng để con mình thiếu thốn thứ gì, nhưng vẫn không thể hiểu vì sao họ có thể sống ích kỷ, vô tâm như vậy.
Từ ngày sang nhà mới, mỗi lần có tour, tôi để chồng đi làm hướng dẫn viên để giảm bớt kinh phí, thủ tục nhập học cho các con lại chưa hoàn tất, mặc dù đã lắp camera trong nhà, nhưng trên mạng đầy rẫy các tin bảo mẫu bạo hành trẻ nên tôi không dám thuê người ngoài mà nhờ mẹ chồng sang trông bọn trẻ. Dù sao bà cũng là người nhà, sẽ yên tâm hơn.
Bọn trẻ từ bé đã không gần gũi ông bà nên mỗi lần đi làm về, thấy con khóc mếu bám mẹ, tôi rất thương con. Gần đây, bọn trẻ có vẻ ngoan hơn và rất nghe lời bà nội. Bà cũng hay cười nói hơn. Nghĩ bà đã thay đổi, hai vợ chồng tôi vì thế cũng lấy làm vui và yên lòng công tác.
Những tưởng mọi thứ sẽ êm đềm như thế, cho đến một hôm, nhân lúc nghỉ trưa rảnh rỗi, nhớ con, tôi mở camera xem ba bà cháu ở nhà chơi với nhau thế nào mà không thể tin vào mắt mình. Bà đang cho bọn trẻ ăn. Trong camera, bà vật ngửa đầu con tôi, thô bạo ấn thìa cơm vào miệng con, thằng bé khóc liền bị bà ấn đầu dúi vào tường, vừa đánh miệng vừa không ngừng quát mắng. Con em ngồi bên cạnh tóc tai bù xù cũng đang khóc nấc lên từng hồi. Tôi cuống cuồng xem lại những ngày qua mà xót xa, bảo sao tôi chật vật bón bọn trẻ ăn chẳng bao giờ hết, dạo này bà chăm lại sạch trơn, bà nói gì cũng nghe theo răm rắp.
Video đang HOT
Chẳng cần nói tôi đã sốc như thế nào, vội vã xin nghỉ, tôi gọi cho chồng, vừa hay anh kết thúc tour nên đón tôi cùng về. Hai vợ chồng về đến nơi, chồng tôi lao vào cãi nhau với bà một trận, bà không những không xấu hổ, hối lỗi mà còn quay ra lớn tiếng chửi rủa. Chửi anh chán, bà quay sang chửi tôi:
- Còn cái loại mày, may mà làm dâu nhà tao, chứ làm dâu nhà khác nó đuổi mày đi lâu rồi! Mày bảo mẹ mày lên mà trông con. Tao không trông nữa!
(Ảnh minh họa)
Tôi nín nhịn nãy giờ, nghe bà nói vậy, không chịu được nữa mới phải lên tiếng:
- Nhà này toàn bộ là mồ hôi nước mắt của con, vì sao con lại bị đuổi? Mẹ thấy con vẫn chưa đủ khổ sao? Mẹ không thích con, mẹ có thể đối xử với con thế nào cũng được, nhưng hai đứa là cháu nội của mẹ mà?
- Tao thích thế đấy! Tao còn phải đánh nữa! Từ giờ đừng bao giờ gọi bà già này sang làm gì!
Nói xong bà quăng quật đồ đạc rồi bỏ về, miệng vẫn không ngừng chửi bới. Sắp tới, tôi sẽ xin nghỉ việc tại công ty, về nhà hoạt động công ty riêng của mình để tiện chăm sóc con cái. Còn mẹ chồng, tôi không cần lời xin lỗi của bà, chỉ hi vọng bà suy nghĩ lại cách sống và lương tâm của mình.
Theo Gia đình Việt Nam
Bưng bát cháo vào phòng, tôi chết lặng khi thấy hành động của cô đồng nghiệp với chồng mình
Bạn bè của tôi cũng như của chồng đến thăm đông lắm, tôi vừa tất bật tiếp khách lại chăm 2 đứa con và chồng ốm nữa, dù mệt nhoài nhưng vẫn phải cố.
Vợ chồng tôi đều là những người làm công ăn lương, cuộc sống êm đềm hạnh phúc, hai đứa con trai học giỏi thông minh, với tôi gia đình chỉ cần thế là đủ. Vậy mà ước mơ nhỏ nhoi của tôi cũng khó bảo toàn, gia đình có nguy cơ đổ vỡ.
Tuần trước chồng tôi bị sốt xuất huyết nên phải ở nhà chữa trị không đi làm được. Bạn bè của tôi cũng như của chồng đến thăm đông lắm, tôi vừa tất bật tiếp khách lại chăm 2 đứa con và chồng ốm nữa, mệt nhoài ra nhưng vẫn phải cố chứ ai có thể thay thế cho mình được.
Hôm ấy đang loay hoay ở dưới bếp nấu cháo cho chồng thì cô bạn đồng nghiệp của chồng đến thăm, tôi niềm nở mời em ấy vào phòng rồi để hai người ngồi trong đó trò chuyện còn mình tranh thủ xuống xem nồi cháo.
Tôi vừa tất bật tiếp khách lại chăm 2 đứa con và chồng ốm nữa,mệt nhoài ra nhưng vẫn phải cố (Ảnh minh họa)
Khi cháo đã nguội tôi vội mang lên cho chồng ăn kẻo đói, vừa bước vào phòng tôi chết lặng khi nhìn thấy bàn tay của cô gái kia đang cố tình chạm vào chân chồng rồi mâm mê lên cao dần. Còn chồng tôi chỉ nhìn cô ta cười mà không có sự phản kháng gì. Dường như chưa ai thấy sự có mặt của tôi nên tôi núp một góc họ nói gì với nhau, đúng như dự đoán cô gái kia lên tiếng:
- Cả tuần nay anh không đi làm em nhớ chết đi được.
- Thôi đừng nói mấy chuyện đó ở đây nhỡ vợ anh nghe được.
- Nghe được càng tốt, lúc đó chúng mình sẽ danh chính ngôn thuận là vợ chồng, con chúng ta không bị người ta chửi là con hoang nữa.
Nghe đến đây tôi không thể bình tĩnh được nữa, người tôi run lên bần bật lao vào úp cả bát cháo lên đầu người đàn bà cướp chồng, tôi gào lên:
- Mày dám cướp chồng bà à con, tao cho mày chết này.
Cô ta bị cháo đổ lên đầu hét ầm lên, tôi tranh thủ đánh tới tấp vào người để dằn mặt cho kẻ cướp chồng, thấy vợ ghê ghớm chồng tôi nhảy vào can ngăn:
- Em thôi đi, cô ấy đến thăm anh ốm có gì đâu mà em ghen tuông vớ vẩn vậy.
- Anh là thằng đàn ông khốn nạn, em yêu anh vô cùng vậy mà đang tâm gái gú bên ngoài để có con riêng, anh thật đê hèn ích kỷ chỉ biết sướng lấy bản thân rồi đẩy gia đình vào ngõ cụt. Em căm thù anh, còn con này tao sẽ đánh cho mày chừa cái thói đi giật chồng người khác.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi tôi lại lao vào cào cấu cô ta để cho hả lòng hả dạ, đúng lúc đó tôi dẫm vào đống cháo đổ đầy trên sàn nhà và ngã khuỵu xuống khiến cô ta chạy mất. Dù sao mặt mũi tóc tai cô ta cũng đầy cháo chắc ra đường sẽ bị một phen xấu mặt. Đến bây giờ tôi chẳng bận tâm gì đến chuyện chồng ốm nữa mà ngồi chỉ trích rồi khóc lóc trách móc chồng:
- Em có làm gì để anh thiếu thốn tình cảm mà lại bỏ mẹ con em. Sao anh khốn nạn thế, giờ cô ta công khai có con với anh rồi đấy anh tính thế nào đây?
- Mẹ con cô ấy cũng đáng thương lắm em biết không?
- Em nhổ vào mặt con đàn bà cướp chồng đó, anh hãy chọn đi, gia đình hay mẹ con cô ta, em không thể chấp nhận là kẻ chung chồng được.
- Hãy cho anh thời gian sắp xếp, anh không thể bỏ giọt máu của anh được.
- Thế thì anh hãy đi với con đó đi còn mẹ con em sẽ về ngoại sống để khi nào anh dứt bỏ cô ta rồi hãy đến đón mẹ con em.
Nói rồi tôi dọn đồ và đến trường đón con về ở bên bà ngoại, chia tay anh mới có 6 ngày mà lòng tôi đã cồn cào ruột gan vì nhớ mong chồng đến đón. Vậy mà chẳng thấy mặt mũi anh đâu, các bạn ơi tôi có nên tự trở về không? Hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Gia đình Việt Nam
Nghi vợ ngoại tình, tôi tìm cách theo dõi để rồi chết lặng vì cảnh tượng trước mắt Tôi không ngờ vợ tôi lại có thể làm cái việc tồi tệ đó sau lưng tôi, thảo nào mấy tháng gần đây cô ấy liên tục kêu chán chồng. Tôi và vợ quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Cô ấy là bạn thân của bạn tôi. Lúc quen nhau, bạn tôi cũng đã có gia đình êm ấm,...